Ngoại truyện 5: Về Mang thai
← Ch.65 | Ch.67 → |
Phong Cẩm Thành lại quay về trạng thái buồn bực trước kia, lý do vì vợ của anh lại có thai, lần này anh làm sao có thể sống sót mà vượt qua đây, hơn nữa hơn một năm này anh toàn là ăn mặn, hiện tại kêu anh trở về thời kỳ ăn chay như trước đây, quả thật chính là không thể làm được.
Sau khi vợ anh sinh Tiểu Lượng, mặc dù anh thường xuyên trêu chọc Kê Thanh, là để cho hai đứa nhóc có thêm em nữa, tuy đó là một câu nói đùa thôi nhưng giờ cũng đã thành thật rồi, thật tình mà nói anh thật không muốn vợ lại mang thai chút nào, mang thai mười tháng cộng thêm thời gian ở cữ cũng cả một năm, thời gian đó anh chỉ được ôm vợ mà không thể ăn, mùi vị khó chịu như thế nào anh cũng đã nếm đủ rồi.
Thật ra thì anh cũng đã rất cẩn thận, mỗi lần hành sự cũng đều mang áo phòng hộ, có lúc không kịp thì cũng sẽ ra ở bên ngoài, nhưng cách này cũng không bảo đảm 100% nha, kết quả hôm nay vợ của anh thông báo tin dữ này cho anh biết.
Sắc mặt của Phong Cẩm Thành một chút vui mừng cũng không hề có, khiến Kê Thanh cảm thấy bị đả kích rất lớn, Kê Thanh mím môi nhìn anh: "Anh không thấy vui mừng sao."
Phong Cẩm Thành lập tức hồi hồn, vội vàng ôm lấy vợ ⓥ·𝖚·ố·t v·ⓔ hai cái mà nói: "Không, không phải, sao lại thế chứ, vợ ơi, anh vui muốn 🌜.ⓗ.ế.† á! Em thích nhất là con gái, chúng ta sinh thêm một công chúa giống như Tiểu Tuyết nhé..."
Từ lúc Kê Thanh mang thai, tính tình cũng có chút điêu ngoa, liếc anh một cái rồi nói: "Nếu là con trai chẳng lẽ không cần sao?"
Phong Cẩm Thành vội vàng thành khẩn tỏ thái độ, bất luận là trai hay gái anh cũng đều thích, nói như vậy anh mới d·ụ 𝒹·ỗ cho vợ bớt giận.
Đến buổi tối, ôm vợ vào lòng, Phong Cẩm Thành thấy thật khó chịu nha! Tuy anh là cầm thú nhưng cũng biết thời kỳ đầu khi mang thai rất nguy hiểm, tuyệt đối không được hoạt động mạnh, nhưng vợ của anh cố tình ở trong lòng anh không đàng hoàng, cái chân liền gác lên hông của anh.
Bây giờ Phong Cẩm Thành bắt đầu tự hận bản thân mình, tại sao lại đi mua cho vợ đồ ngủ 🎋♓ê_𝖚 𝖌ợ_i như vậy chứ, đồ ngủ bằng ren màu đen như trong suốt, căn bản không thể che giấu được chút cảnh xuân nào, còn chân cái chân trắng như tuyết của vợ trực tiếp đập vào trong mắt của anh, càng tôn lên vẻ đẹp q⛎ⓨế●𝐧 г●ũ của cô, giờ đây anh có thể cảm nhận được bên trong 🌴𝖍â_𝓃 ✞h_ể đang có sự biến hóa thần tốc, với tự chủ của anh thì căn bản là không cách nào ngăn chặn biến hóa ấy...
Tay của anh không tự chủ mà đưa ra, thăm dò trước 𝐧ⓖ●ự●𝐜 của vợ anh, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cùng ѵuố·t ✌️·𝐞, hiển nhiên làm như vậy không chỉ không giải khát được, mà ngược lại còn khiến cho anh càng khó chịu hơn, hơi thở của anh có chút nặng nề, hơi tránh người qua một chút, anh để vợ nằm ở phía dưới, còn anh thì ở phía trên hô·ⓝ lấy cái miệng nhỏ nhắn của vợ...
Nụ hô●𝓃 của anh rất mãnh liệt, 𝖓.ó𝐧.ɢ 𝐛.ỏ.ⓝ.ɢ mà kích tình, cho dù Kê thanh đã ngủ say đi chăng nữa, thì lúc này cũng bị động tác của anh đánh thức mà tỉnh lại, Kê Thanh mở mắt ra liền phát hiện, gương mặt của Phong Cẩm Thành đang đỏ bừng còn đè ở trên người cô, bộ dạng giống như đang bộc phát thú tính vậy, nhưng anh vẫn còn chút lý trí, ít ra vẫn còn biết tự chống đỡ †.𝐡.â.n 𝐭.𝒽.ể, không có dùng cả thân mình đ-è ⓛ-ê-𝓃 𝓃gư-ờ-ı cô, nhưng miệng của anh lại như mất lý trí vậy, ra sức gặm nhấm bộ ⓝ.🌀.ự.↪️ của cô, lực đạo của anh có chút mạnh khiến cô cảm thấy có chút đau, mà ở phía dưới thì vật cứng rắn quen thuộc đang chỉa vào Kê Thanh, rất không thoải mái.
Kê Thanh đẩy anh ra, Phong Cẩm Thành chán nản nằm xuống, vật ở phía dưới bây giờ đã cứng như một cây côn... Kê thanh đỏ mặt, tức giận đánh anh hai cái: "Phong Cẩm Thành, sao anh lại có thể như vậy chứ?"
Phong Cẩm Thành nghiêng đầu, ⓗ⛎ռ-𝐠 𝖍-ă𝐧-g 𝐡●ô●п lên môi cô, anh dùng sức như vậy giống như đang muốn nuốt chửng Kê Thanh vậy, lúc anh buông cô ra, Kê Thanh 🌴♓*ở 𝒽ổ*𝓃 ♓ể*ⓝ vài hớp thật lớn, Phong Cẩm Thành ai oán nói: "Vợ ơi, đây chính là chuyện truyền giống của con người, chồng của em mạnh mẽ như vậy mà em còn oán trách sao!"
Nắm bàn tay nhỏ bé mà Ⓜ️-ề-Ⓜ️ ɱ-ạ-ï của vợ đặt vào bên dưới, nhỏ giọng van xin: "Vợ ơi giúp anh đi, nếu tối hôm nay nó không ngủ thì anh cũng không cách nào ngủ được... Ah..." Thấy vợ của anh nhẹ nhàng ν𝐮_ố_✝️ ѵ_ⓔ như vậy, anh không khỏi rên lên một tiếng...
Kê Thanh trên dưới xoa nhẹ hai cái, đột nhiên nghiêng người, ngồi lên người của Phong Cẩm Thành, sau đó cởi cái áo choàng trên người anh ra, cúi đầu nhẹ nhàng 𝖍ô*ռ lên trán của anh, sau đó là mắt, sống mũi, môi, cằm, hầu kết... Sức lực nhẹ nhàng chậm rãi, có chút mệt nhọc...
Toàn thân của Phong Cẩm Thành đều căng thẳng, anh cố gắng kìm nén cảm xúc của bản thân mình, từ trong cổ tràn ra tiếng rê*п ⓡ*ỉ, giống như một con thú đang bị nhốt ở trong lồng vậy, hiển nhiên vợ anh là đang hành hạ anh, động tác không ngừng lại càng ngày càng chậm, từ từ lướt xuống, 𝖓ɢ-ự-𝒸, bụng... Khi đôi môi ấm áp của cô bao lấy nơi đó, Phong Cẩm Thành cảm thấy rất thoải mái...
Rất hiếm khi được vợ phục vụ tuyệt vời như vậy, bởi vì hiếm, cho nên lần phục vụ này khiến cho Phong Cẩm Thành cảm thấy hết sức kích động, hơn nữa cái miệng nhỏ nhắn của vợ anh mặc dù kỹ thuật còn kém, nhưng dáng vẻ cũng rất là nghiêm túc, một lần rồi lại một lần, khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh đèn nhuộm lên một mảnh 🎋·ⓗ·ê·ⓤ 𝐠ợ·ï đồng sắc, miệng nhỏ giống như đấn mức cực hạn, khẽ phồng lên khẽ hóp vào, chỗ tiếp xúc còn nhiễu ra một ít nước sềnh sệch...
Thị giác và toàn bộ giác quan đều đồng thời bị 🎋í𝖈·𝖍 t·𝒽·í·c·ⓗ, Phong Cẩm Thành cảm thấy mình giống như đang ở trên mây vậy, hàng ngàn con sóng cuồn cuộn ở trong cơ thể thi nhau phun trào ra... Vợ anh ngẩng đầu lên, khóe môi còn dính một ít chất nhầy trắng, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhìn qua hết sức xinh đẹp... Phong Cẩm Thành nghiêng người đè vợ anh xuống, 𝖍.ô.n cô, nụ 𝖍ô.𝓃 kích tình mà triền miên, nhưng cũng hết sức cẩn thận. Bỗng nhiên anh chợt phát hiện, thật ra thì vợ mang thai cũng không đến nỗi tệ...
← Ch. 65 | Ch. 67 → |