Vay nóng Tinvay

Truyện:Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ - Chương 078

Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ
Trọn bộ 107 chương
Chương 078
Cô gái thiên sứ
0.00
(0 votes)


Chương (1-107)

Siêu sale Lazada


Edit: susublue

Mười phút sau khi Lãnh Mặc Phàm rời đi, một chiếc xe hơi màu đen ra khỏi khách sạn từ cửa sau, cửa kính xe bị che kín, không nhìn thấy gương mặt của người điều khiển, chỉ thấy xe vừa đi ra khỏi cửa, đã như con báo chạy như bay.

Tô Cẩm vẫn duy trì tốc độ ổn định chạy về phía trước, trong xe ngột ngạt làm cho cô rất buồn bực, kéo cửa sổ thủy tinh xuống, lộ ra một đôi mắt không được bình tĩnh giống như lúc trước, biểu cảm không yên lòng.

Nếu mình thật sự làm cho Lãnh Mặc Phàm lâm vào tuyệt cảnh, cô tình nguyện xóa sạch mọi hi vọng dưới đáy lòng, có lẽ cô giết nhiều người lắm, nên ông trời bắt đầu trừng phạt cô, dù sống hay chết, đều là cô gieo gió gặt bảo, không ai thương tiếc.

Buổi tối, chín giờ, trong một khách sạn năm sao ở Los Angeles, một bóng lưng cao gầy rảo bước tiến vào cửa lớn, kính mát che hơn phân nửa khuôn mặt của cô, diễn;dan2, , ll3quy1d00n cái mũi xinh đẹp và đôi môi đỏ mọng hợp với làn da nhẵn nhụi, cũng đủ phô bày vẻ xinh đẹp của cô.

Đóng cửa phòng, Tô Cẩm tháo kính mát xuống, dù chạy đường dài, trên mặt của cô cũng không có một chút mệt mỏi, ngược lại, cô vô cùng tỉnh táo, cô chờ Anna liên lạc.

Đúng mười giờ, điện thoại trong phòng khách sạn kêu chói tai, chỉ một giây là cô đã bắt máy, "Ừ."

"Từ chỗ cô đi về hướng Tây Nam một trăm km, có một tòa nhà tổ chức tiệc của tư nhân, đến đó gặp tôi."Đầu bên kia vang lên tiếng nói mê người của Anna.

Tô Cẩm nhíu mày, không chút do dự lên tiếng trả lời, "Tôi lập tức qua đó."

"Cô có biết có gì chờ cô ở đây không, ngươi còn gấp gáp như vậy? Cô yêu người đàn ông kia nhiều như vậy sao?"

"Tôi chỉ hy vọng cô không gây phiền phức cho anh ấy." Tô Cẩm lạnh lùng cảnh cáo.

"Sát thủ mà có tình cảm, chính là tự đi tìm chết, không cần tôi ra tay, xem ra cô cách cái chết không còn xa nữa." Anna có chút đắc ý cười rộ lên.

"Đó là chuyện của tôi, không cần cô nhắc nhở." Tô Cẩm hí mắt, đáy mắt lóe sáng, cô tin Anna tỉ mỉ sắp xếp mọi thứ là vì muốn giết mình, chỉ cần có thể bảo vệ anh, thì cô an tâm chịu chết.

"Vậy cô nhanh tới đây đi, tôi chờ cô, đừng có mơ tưởng trốn tránh, sự kiên nhẫn của tôi không tốt lắm đâu." Anna nói xong, ngắt điện thoại.

Tô Cẩm cúp điện thoại, cười khổ một tiếng, hiện tại Anna đã không còn là sư tỷ mà cô biết, nhưng hiện tại cô ta cũng không hiểu mình.

Một tòa nhà tổ chức tiệc ở phía Tây Nam, chỗ quầy bar yên tĩnh, Anna im lặng thưởng thức rượu ngon, trên sô pha bên cạnh cô, một người đàn ông tuổi còn trẻ, có chút hoài nghi nhìn cô, "Tôi không tin cô thật sự dám đụng đến người của Lãnh Mặc Phàm."

Anna có chút ảo não trừng mắt nhìn anh, "Một đứa đang chạy trốn thì sợ cái gì?"

"Đắc tội một nhân vật như vậy, Yuri cũng sẽ không tha cho cô, không phải sao?" Người đàn ông cười rộ lên, cảm thấy đắc ý vì mình phán đoán chính xác.

Tâm tư Anna bị nhìn thấu, cô cũng không muốn tranh luận nữa, nhếch khóe miệng, "Anh không tin, có người tin là được."

"Tôi nhận được tin tức, Lãnh Mặc Phàm bị cục điều tra liên bang mời đi uống cà phê đen, tôi nghĩ chuyện này cũng có công lao của cô, cô cũng không nên quá đắc ý."

"Chuyện phiền toái này đối với anh mà nói, chỉ là chuyện nhỏ, tôi chỉ muốn giữ anh ta một ngày thôi." Anna nói xong, trong mắt còn có chút sầu lo, nếu không phải vì để Tô Cẩm có thời gian rời khỏi Lãnh Mặc Phàm, cô tuyệt đối sẽ không động đến người phiền phức như Lãnh Mặc Phàm, cũng may, chuyện này cô sắp xếp rất chặt chẽ, cô không cần lo lắng Lãnh Mặc Phàm sẽ gây phiền toái.

Anna cười lạnh một tiếng, ván bài này cô sẽ thắng rất vẻ vang, Tô Cẩm đối mặt với chuyện liên quan đến Lãnh Mặc Phàm, đã mất đi bình tĩnh và lý trí, nếu cô chịu tĩnh tâm để suy nghĩ lại, có lẽ cô sẽ không vội vã chịu chết như vậy, nhưng tình yêu dễ dàng làm cho người ta u mê, Tô Cẩm vốn không hiểu hết về thực lực của Lãnh Mặc Phàm.

Trong khách sạn, Tô Cẩm vội vàng đi ra khỏi thang máy, cô cúi đầu đi nên đụng phải một người, bả vai người nọ đụng qua mắt kính của cô, một tiếng"Bịch" vang lên, tiếng những mảnh vụn vỡ vang lên, Tô Cẩm có chút căm tức, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn người đó một cái, không kịp nhặt mắt kính, cô bước nhanh ra cửa.

Mà trong mắt người bị cô đụng trúng lại đầy kinh ngạc, anh ngơ ngẩn một giây liền đuổi kịp Tô Cẩm, trong đôi mắt màu xanh đậm đầy vẻ không dám tin và mừng như điên, diễn;d@nnl3eequys[d0nn anh cùng đi ra cửa, núp sau cái cột tối, nhấn một dãy số điện thoại, đầu kia đã có người bắt máy, anh liền nhỏ giọng nói, "Tôi là Davy, tôi phát hiện nữ sát thủ bắn chết phạm nhân, lập tức phái người trợ giúp tôi, phải nhanh lên."

Tô Cẩm cấp tốc lái xe rời khỏi bãi đỗ xe, mà ở sau người của cô, một chiếc xe việt dã lặng yên đuổi theo cô không một tiếng động, Tô Cẩm nhạy bén giảm tốc độ chậm lại, đầu óc hoàn toàn không còn khống chế được lý trí của cô nữa, chuyện cô lo lắng nhiều nhất là phiền phức của Lãnh Mặc Phàm đã được giải quyết chưa?

Cục cảnh sát quốc tế.

Trong văn phòng sáng ngời, còn có một đám cảnh sát trực phiên, lúc này, từ phòng tin tức có một bóng hình lao nhanh ra ngoài, chậm rãi đẩy cửa văn phòng cuối hành lang ra, hưng phấn kêu lên, "Lục đội trưởng, phát hiện tung tích nữ sát thủ rồi."

Văn phòng xếp đầy tư liệu, gương mặt anh tuấn ngẩng lên, cặp mắt tối đen sáng ngời khiếp người, anh kích động đứng lên, trầm giọng hỏi, "Ở đâu?"

"Ở Hướng Nam của Los Angeles."

Lục Thiểu Đình trầm ngâm, mạnh mẽ ra lệnh, "Lập tức triệu tập đội viên, đi tới Los Angeles."

Cục điều tra liên bang.

Trưởng đội điều tra chỉ ăn cơm rau dưa trong đêm khuya, trong phòng hội nghị rộng lớn xa hoa, trên ghế màu vàng, một bóng dáng tao nhã bình tĩnh uống cà phê, mà ở đối diện anh, là ba vị điều tra viên, qua một cuộc nói chuyện với nhau, bọn họ bắt đầu hoài nghi tin tình báo có thật hay không, người đàn ông trước mắt sâu không lường được, ngôn từ không chê vào đâu được, làm cho bọn họ cảm thấy rất áp lực.

"Cà phê đã uống xong rồi, khi nào tôi có thể đi?" Người đàn ông tao nhã mở miệng, đáy mắt thâm thúy tỏ ra không nhẫn nại.

Trong đó một vị cấp trên mỉm cười nói, "Hall tiên sinh có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng, chúng ta đợi trưởng phòng tư pháp, hình như anh ấy có chuyện muốn nói với anh."

"Để cho ngài ấy đến gặp tôi thì có vẻ không được lễ phép, phiền anh đưa tôi đến nhà của ngài ấy, tôi sẽ nói rõ ràng với ngài ấy." Lãnh Mặc Phàm vẫn duy trì cách nói lễ phép, nhưng có trời mới biết anh ghét câu hỏi này cỡ nào.

"Được rồi! Mời Hall tiên sinh."

20 phút sau, trong phòng tư pháp, người giàu có trong thành phố đều có biệt thự riêng, màu vàng ấm áp chiếu vào người đàn ông cao ngất đang bước xuống xe, anh mặc tây trang màu đen, tóc được chải về phía sau, đầy sức quyến rũ, hai gã điều tra nhân viên cao lớn ở bên cạnh lại làm tôn lên thân hình cao lớn cân xứng với vẻ cường tráng của anh, cơ thể thon dài tuấn tú hấp dẫn người khác, mà càng làm cho người ta khó xem nhẹ anh, khí chất quý tộc phát ra trên người anh, vẻ cao quý có từ trong máu.

Cửa lớn được mở ra, đi trên tấm thảm cao cấp vàng óng ánh, đại sảnh tráng lệ, hơn nữa có một vài đồ trang trí cổ, đầy thanh lịch, mà bức tranh trước mặt, một người rất mê người giống như muốn hòa làm một với không gian của căn phòng, tóc quăn màu nâu dài mê người, bộ đồ màu trắng ôm sát người, như một thiên sứ, làm cho người đi vào không nhịn được nhìn chăm chú về phía bức tranh.

"Khụ, xin hỏi đội trưởng Ross ở nhà sao?" Điều tra viên ho nhẹ một tiếng hỏi.

Cô gái đẹp như tranh vẽ ở trước mặt giật mình quay đầu lại, khuôn mặt xinh đẹp kinh ngạc, đôi mắt như viên trân châu đen nhìn chằm chằm ba người bọn họ, trong chốc lát, đôi môi đỏ mọng nở nụ cười, "Cha tôi đang ở trên lầu tiếp khách." Khi nói chuyện, ánh mắt cô gái thiếu tự chủ liếc nhìn người đàn ông Đông phương anh tuấn, ánh mắt kinh ngạc mà nhiệt liệt, bị hấp dẫn sâu sắc


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-107)