Vay nóng Tinvay

Truyện:Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ - Chương 093

Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ
Trọn bộ 107 chương
Chương 093
Lãnh Mặc Phàm gặp nguy
0.00
(0 votes)


Chương (1-107)

Siêu sale Lazada


Edit: susublue

Màn đêm buông xuống, ở một biệt thự giữa sườn núi, một bóng người tuấn mỹ như một dã thú mai phục, ở qua cuộc truy đuổi ban đêm, trốn trong bóng tối để nghỉ ngơi, Lãnh Mặc Phàm hơi nhắm mắt lại, không suy nghĩ gì trong đầu cả, tự cho mình một không gian thoải mái.

Đột nhiên, thính giác sắc bén của anh nghe thấy tiếng xe ở trong sân ngoài, anh đứng lên, nhìn xuyên qua cửa sổ thủy tinh, chỉ thấy ba chiếc xe việt dã màu đen, tiếp theo có sáu người đàn ông mặc tây trang chậm rãi đi đến cửa.

Nhìn mấy người này, đôi mắt của Lãnh Mặc Phàm trầm xuống, đáy mắt lóe lên sự nguy hiểm, anh đi tới cửa, mỉm cười nhìn người đàn ông đứng đầu, "Đại tướng không mời mà tới, khách quý khách quý."

Người đàn ông được xưng là đại tướng khoảng năm mươi tuổi, người mặc quân phục uy nghiêm, không giận mà tự có uy, ông mỉm cười, "Lãnh tiên sinh, còn tưởng rằng người giàu như cậu sẽ chỉ có thể gặp được ở những buổi dạ tiệc thôi. Không ngờ cậu lại rảnh rỗi ở nhà một mình, hưởng thụ sự yên tĩnh!"

Lãnh Mặc Phàm khẽ cười một tiếng, "Không biết đại tướng có gì dặn dò không?"

Sắc mặt đại tướng lập tức nghiêm trọng, giọng điệu cũng trở nên khách sáo, "Lần đầu tư này, kế hoạch đã gần thành công, chúng tôi muốn mời Lãnh tiên sinh cùng qua xem thành tựu huy hoàng đó."

"Dùng cách này sao?" Mắt Lãnh Mặc Phàm lạnh lùng nhìn lướt qua sáu tên vệ sĩ mặc đồ đen phía sau ông.

"Thực xin lỗi, nếu mạo phạm thì xin thứ lỗi, Lãnh tiên sinh là khách quý của chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối sẽ không bất kính dù chỉ một chút, chúng tôi chỉ muốn mời anh đến tổng bộ xem dự lễ một chuyến."

"Tôi có thể gọi trợ lý của mình theo không?" Lãnh Mặc Phàm trầm giọng nói.

"Tôi nghĩ Lãnh tiên sinh hiểu rõ hơn chúng tôi chứ, ở đó quy củ nghiêm khắc, chúng tôi chỉ cần giữ Lãnh tiên sinh vài ngày, mời." Mặt đại tướng ác liệt, vươn tay mời.

Lãnh Mặc Phàm hạ mắt xuống, không nói gì, đi theo đám người này ra cửa, ngồi vào chiếc xe việt dã màu đen.

Ba ngày sau, Tổng bộ tập đoàn Lãnh thị, Jack gọi điện thoại đến sứt đầu mẻ trán, diễn(d@fnlle3quyssdo0n khi bên kia nhấc điện thoại, anh chỉ có một câu hỏi, "Xin hỏi gần đây anh có gặp qua Lãnh Mặc Phàm tiên sinh không?"

Nhưng mà toàn bộ đáp án đều là không, Jack cúp điện thoại, giọng trầm thấp đầy lo lắng, "Lãnh tổng, anh chạy đi đâu rồi? Sao không nghe điện thoại?"

Jack đột nhiên nghĩ tới Lãnh Mặc Phàm có một biệt thự riêng ở phía Bắc Washington, đúng rồi, chỗ đó anh còn chưa tìm qua! Nghĩ đến đây, anh chạy nhanh ra cửa, đi tới gara, nhấn chân ga rời đi.

Biệt thự trong rừng, Jack đứng ở cửa biệt thự, chỉ thấy căn biệt thự này nằm độc lập trong rừng rậm, bốn phía đều không có ai ở, cực kỳ im lặng, Jack đẩy cửa ra, không bị khóa, anh đi đến cửa sổ thủy tinh nhìn vài lần, đột nhiên, anh thấy một ly rượu đỏ trên chiếc bàn trước sô pha vẫn chưa được uống hết, còn có tàn thuốc lá, anh ngẩn người ra, chẳng lẽ Lãnh tổng ở bên trong?

Anh quay đầu nhìn kết cấu của căn biệt thự, cuối cùng quyết định đi lên ban công, cũng khó cho một người nhã nhặn như anh lại phải làm một động tác có yêu cầu cao như vậy, nhưng Lãnh Mặc Phàm đã biến mất khỏi thế giới này ba ngày rồi, chỉ cần có một chút tin tức, anh cũng sẽ không buông bỏ, cũng may bình thường anh đều có huấn luyện, bây giờ leo lên ban công bốn mét cũng có thể miễn cưỡng thành công.

Tốn hơn mười phút, cuối cùng Jack cũng leo được lên ban công, anh khẩn cấp đẩy cửa ban công ra, đi vào thăm dò, từ đây nhìn xuống đại sảnh dưới lầu, cũng không có bóng dáng Lãnh Mặc Phàm, cuối cùng, anh đứng ở trước sô pha, nhìn ly rượu đỏ chưa uống xong, trong đầu dâng lên một dự cảm xấu, dự cảm này làm cho anh nhạy bén nhìn mọi thiết bị trong phòng, cuối cùng, đẩy cửa ra, mới nhìn thấy ở trên cây bên cạnh có một cái camera đặt đối diện sân.

Jack thấy bất an, lập tức gọi điện thoại tới máy tính chuyên gia, bắt đầu điều tra chiếc camera kia, mở lại những đoạn phim quay được, xem những đoạn được quay gần đây nhất, mà ở đoạn phim cuối cùng, vừa đúng là ba ngày trước, Lãnh Mặc Phàm bị ba chiếc xe việt dã màu đen chở đi.

"Lãnh tổng." Jack nhìn thấy ba chiếc xe việt dã không biển số, sự bất an ở đáy lòng càng lúc càng mạnh, đây là tin tức khiến cho anh sợ hãi, anh thở dài ngồi trên sô pha, xưa nay anh thông minh tháo vát, đột nhiên có một cảm giác vô lực mất phương hướng.

Anh mơ hồ đoán được là ai mời Lãnh tổng đi, nhưng đối với tin tức của người này, anh hoàn toàn không thể nắm trong tay, người này quá thần bí.

Nhưng có thể xác minh một chút, Lãnh tổng đang rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.

Jack ngồi trên sô pha trầm ngâm vài phút, rồi nhanh đi ra ngoài, chạy về hướng công ty, nửa tiếng sau, anh đã đến công ty, anh đóng hết cửa sổ thật kỹ, vẻ mặt thận trọng ấn mở chốt khóa dưới bàn làm việc của Lãnh Mặc Phàm, hộ tủ bên trái lập tức mở ra, để lộ một cái két sắt màu vàng, Jack suy nghĩ, đi tới máy tính trước mặt, thuần thục sửa lại mật mã mới, rồi đi tới chỗ két sắt phía trước, dựa theo con số phía trên ấn rồi xoay, chỉ chốc lát sau, đã mở được két sắt, Jack nhìn những thứ trong két sắt, ngoại trừ một chút tài liệu mật ra, còn có vài thẻ nhớ, anh nhìn chằm chằm những cái thẻ nhớ này, vươn tay cẩn thận lấy ra, anh đi qua máy tính, đưa thẻ nhớ vào trong máy tính, trên màn hình máy tính nhanh chóng xuất hiện một ít tin tức, Jack nhìn chằm chằm những tin tức này, sắc mặt càng lúc càng nghiêm trọng, chỉ xem sơ qua một lần, anh liền nhanh chóng lấy thẻ nhớ ra.

Đúng lúc này, điện thoại trước bàn của Lãnh Mặc Phàm vang lên, Jack vươn tay bắt máy, "A lô."

"Này, Jack, cục điều tra liên bang cho người đến, đang ở dưới lầu, muốn gặp tổng giám đốc." Giọng nói đầu dây bên kia có chút sợ hãi.

"Cái gì?" Jack nhíu mày, sao nhóm người lại lại đến? Dự cảm xấu càng mạnh hơn, nhất định Lãnh tổng đã xảy ra chuyện.

"Kêu bọn họ chờ một chút, tôi sẽ xuống xử lý ngay." Jack trầm giọng nói.

Trong đại sảnh dưới lầu, ba vị điều tra viên của nước Mĩ ngồi nghiêm chỉnh, Jack mỉm cười đi lên chào đón, "Không biết các vị lãnh đạo đại giá quang lâm, có gì chỉ giáo?"

"Chúng tôi có chuyện muốn tìm Lãnh tiên sinh." Trong đó có một người nói rất nghiêm túc.

"Thật ngại quá, từ ba ngày trước Lãnh tổng đã xuất ngoại, ngài ấy cho tôi toàn quyền xử lý mọi chuyện, có chuyện gì, các vị thương nghị với tôi cũng được."

"Chỉ sợ chuyện này chúng tôi phải gặp Lãnh tiên sinh mới có thể nói được, anh là trợ lý của ngài ấy, tôi hy vọng anh mau chóng liên lạc với anh ấy cho chúng tôi, mời anh đến cục điều tra một chuyến."

"Lãnh tiên sinh là thương nhân lớn nổi tiếng trên thế giới, thanh danh hiển hách, tin rằng các vị cũng đều biết, tôi có thể tò mò hỏi một chút về chuyện mà các vị tìm Lãnh tổng không? Tôi cũng có thể chuẩn bị tư liệu cho tốt, chờ Lãnh tiên sinh trở về sẽ gọi các vị qua gặp." Jack cười nói lễ phép.

"Chỉ sợ không tiện tiết lộ, mời Jack tiên sinh mau chóng liên lạc với Lãnh tổng, nếu không, thư cáo buộc sẽ được gửi đến đây bất cứ lúc nào, tin rằng Lãnh tiên sinh kinh doanh công ty lớn như vậy, hoàn cảnh kinh doanh sẽ ảnh hưởng đến."

"Dạ dạ...... Tôi nhất định sẽ mau chóng liên lạc." Jack cười nói, đưa bọn họ rời đi.

Đứng ở bãi đỗ xe rộng lớn, Jack chỉ cảm thấy đầu óc sắp nổ tung, đầu tiên là nhóm người mặc đồ đen bắt Lãnh tổng lên xe, cộng thêm hôm nay cục điều tra liên bang đột nhiên đến công ty, hình như giữa hai chuyện này có mối liên hệ gì đó không thể cho ai biết, giống như có một thế lực thần bí thao túng phía sau bắt đầu chiếm lấy tài sản của tập đoàn Lãnh thị, tập đoàn Lãnh thị là một công ty khổng lồ, một khi xảy ra chuyện, thế giới tài chính sẽ bị dao động, hậu quả rất nghiêm trọng.

Mà trước mắt, chuyện quan trọng nhất chính là nhanh chóng tìm được Lãnh tổng, nếu không thế lực sau lưng này sẽ nhanh chóng mở rộng, đến lúc đó, chỉ sợ công ty sẽ thật sự đối mặt với nguy cơ phá sản.

Jack thở dài một hơi, lúc trước anh còn có dự cảm xấu, không thể tưởng được mọi chuyện xảy ra nhanh như vậy, bây giờ thật sự tay chân anh có chút luống cuống, anh bất đắc dĩ nhìn về phía chân trời, trong lòng thầm nghĩ, Lãnh tổng, rốt cuộc ngài đang ở đâu?

Jack ngẩng đầu lên, đột nhiên khóe mắt liếc nhìn về một góc ở bãi đỗ xe, trong một chiếc xe màu đen như có một ánh mắt đang giám thị anh, anh hơi rùng mình, trong lòng cười khổ, cái gì thế này? Anh lại bị đám người của cục điều tra liên bang giám thị sao? Vậy phải làm sao bây giờ? Anh phải làm gì để nghĩ ra biện pháp tìm được vị trí của Lãnh tổng rồi mới tiến hành nghĩ cách cứu viện?

Jack mờ mịt bất lực dụi mắt, trong phút chốc, trong đầu anh xuất hiện một gương mặt xinh đẹp, ý tưởng này chợt lóe lên rất nhanh trong đầu, đấu tranh vài lần, anh hạ quyết tâm, lần này dù thế nào cũng phải thử một lần.

Chicago.

Tương Vinh và đám người Amy đã rời khỏi khách sạn, đến ở trong một căn biệt thự đặc biệt, lúc này, việc mua bán của tổ chức tạm thời dừng lại, bởi vì Tương Vinh lấy được tin báo, thời gian gần đây, cảnh sát đang nhìn chằm chằm động tĩnh khắp nơi, nghiêm cấm mọi hoạt động phi pháp, từ khi tổ chức của Tương Vinh trải qua việc Anna phản bội, cũng tổn thất không ít, trong đó có rất nhiều khách bị Anna đoạt mất, không chỉ như thế, hiện tại nếu Tương Vinh có liên lạc với khách sẽ cực kỳ nguy hiểm, không ai biết người nào bị Anna khống chế, một khi Tương Vinh liên lạc với bọn họ, sẽ tự để lộ mục tiêu, dẫn tới cái chết.

Cho nên, Tương Vinh cũng tạm thời để cho bọn họ nghỉ ngơi lấy lại sức, chuẩn bị nắm thời cơ mà hành động.

Ivan đang đọc tin tức quốc tế, đột nhiên, một cái bức thư xa lạ xâm nhập vào hệ thống máy tính của cô, hơn nữa đối phương còn vượt được tường lửa tối cao, Ivan không khỏi phiền não kêu lên, "Đáng ghét, người nào biết mã số của mình chứ?"

Tô Cẩm đang ngồi trên sô pha uống cà phê liền đi tới, nhìn thấy mã số ID trên máy tính, cô liền ngẩn ra, chỉ thấy bên trên còn có một lời nhắn, "Tôi muốn gặp cô, Jack."

"Jack sao? Trợ lý của Lãnh Mặc Phàm?" Ivan nhíu mày kêu lên, cô vẫn có ấn tượng với người đàn ông nhã nhặn đeo kính kia.

"Ừ, em hỏi anh ta một chút xem có chuyện gì." Tô Cẩm nhíu mày dặn dò.

Ivan làm theo lời Tô Cẩm, nhanh chóng nhận được lời hồi đáp của đầu bên kia, "Lãnh tổng đã xảy ra chuyện, tôi muốn mau chóng liên lạc được với cô."

Nhìn thấy đến Jack dùng mã số này để gửi thư, Tô Cẩm liền cảm thấy có gì không thích hợp, lúc nhìn thấy tin tức phía bên ngoài, cô nhíu mày, trầm ngâm vài giây, nói với Ivan, "Đưa số điện thoại của chị cho cậu ta."

"Sư tỷ, chị chắc chứ?" Ivan ngẩng đầu nhìn cô, phải biết rằng, một tháng qua cô vất vả lắm mới loại bỏ hình ảnh của Lãnh Mặc Phàm ra khỏi sinh mệnh, bây giờ lại muốn dây vào chuyện của anh, thật không sáng suốt.

"Đưa cho cậu ta." Tô Cẩm không hề suy nghĩ liền gật đầu, xoay người đi vào phòng ngủ.

Ở trong lòng Tô Cẩm, nếu ngay cả anh cô cũng không dám đối mặt, vậy một tháng qua cô ra ngoài giải sầu đã uổng phí, trốn tránh mãi mãi không phải là biện pháp, diẽn[d@fnnle3<quysdo0n đối mặt mới là cách giải quyết tốt nhất, chỉ cần lòng của cô đủ lạnh, đủ cứng rắn, không có gì mà làm không được.

Trở lại phòng ngủ, di động Tô Cẩm vang lên, cô bắt máy, "A lô."

Đầu bên kia Jack thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Cuối cùng cũng tìm được Tô tiểu thư."

"Cậu tìm tôi có chuyện gì?" Tô Cẩm có vẻ quan tâm đến tin tức ở trên máy tính của anh.

"Không tìm được Lãnh tổng." Jack sầu lo nói.

Tô Cẩm không khỏi nhếch môi, "Một người đang sống sao lại không tìm thấy được?"

"Là thật, hôm nay đã là ngày thứ năm Lãnh tổng biến mất, năm ngày rồi mà tôi vẫn không có một chút tin tức nào của ngài ấy, giống như đã biến mất khỏi nhân gian, hiện tại công ty cũng gặp phải tình huống bị cáo buộc, tôi thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ."

"Vậy cậu tìm tôi thì tôi cũng không giúp được gì." Tô Cẩm nhíu mi, tâm như bị nhéo một cái, nghe khẩu khí của Jack, không giống như là nói bậy.

"Tô tiểu thư, tôi biết cô và Lãnh tổng đang có mâu thuẫn, nhưng trong chuyện này, chỉ có cô mới có thể hỗ trợ, tôi xin Tô tiểu thư nghĩ cách cứu Lãnh tổng."

"Không phải cậu nói anh ấy biến mất khỏi thế giới rồi sao?"

"Không, Lãnh tổng không biến mất, mà là bị dẫn đến một chỗ nguy hiểm, đến bây giờ, còn không biết sống hay chết."

"Chỗ nào?"

"Từ hai năm trước, Lãnh tổng đã tham gia vào một tổ chức thần bí, cụ thể là gì tôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng Lãnh tổng nói, tổ chức này có thiết bị tiên tiến, bọn họ đang nghiên cứu thí nghiệm thứ đáng sợ nhất trên thế giới, Lãnh tổng chính là người đầu tư nhiều nhất, không biết Tô tiểu thư có xem tin tức không, mười ngày trước, tỷ phú nước Mĩ phú hào Pougny tiên sinh qua đời bệnh tim, thật ra, anh ta cũng là người đầu tư, nhưng anh ta đột nhiên chết, làm cho người ta hoài nghi, tôi càng hoài nghi Lãnh tổng cũng bị liên lụy trong đó."

"Là thí nghiệm gì?"

"Nghiên cứu phát triển vũ khí sinh hóa tiên tiến nhất." Jack nặng nề nói.

Trong lòng Tô Cẩm phát lạnh, không thể tưởng được Lãnh Mặc Phàm lại tham gia một cái thí nghiệm như vậy, cô có thể dự cảm được lúc này Lãnh Mặc Phàm đang gặp nguy hiểm, theo như lời Jack nói, sẽ phải đối mặt với một trận chiến sinh tử.

"Tô tiểu thư, tôi van xin cô cứu Lãnh tổng, tôi cảm giác thế lực phía sau đó đang bắt đầu mổ xẻ tập đoàn Lãnh thị, bây giờ tôi cũng bị cục điều tra liên bang giám thị nhất cử nhất động, vốn dĩ không thể ra mặt cứu Lãnh tổng, hiện tại chỉ có cô mới có thể cứu anh ấy."

Tô Cẩm trầm ngâm một chút, bình tĩnh nói, "Cậu nghĩ biện pháp tránh khỏi tầm mắt của bọn họ, chúng ta gặp mặt bàn bạc."

"Nói như vậy, cô đồng ý rồi sao?"

"Anh ta từng liều chết cứu tôi, tôi nợ anh ấy một cái nhân tình." Tô Cẩm thản nhiên nói xong, cúp điện thoại trước, tâm lại rối loạn vì điều này, trong đầu của cô xuất hiện gương mặt anh tuấn lạnh lùng mà kiên nghị, sau đó, cô phát hiện cô vốn không hận anh, mà chỉ hy vọng anh không xuất hiện trước mặt cô, cô không muốn anh chết, ý tưởng này đánh sâu vào lòng của cô, cô muốn anh còn sống, cho dù chỉ làm người xa lạ, cô cũng muốn anh sống sót.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-107)