Vay nóng Tima

Truyện:Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em - Chương 261

Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em
Trọn bộ 413 chương
Chương 261
Chơi với lửa có ngày chết cháy (Hoàng - Hợp lái thuyền ~)
0.00
(0 votes)


Chương (1-413)

Siêu sale Lazada


Đằng lão phu nhân thấy hai người a Tư cùng Lê tử trở lại sảnh chính, trong lòng thở dài, ôi... cháu dâu vẫn chạy mất, cũng không biết chờ tới khi nào mới nhìn thấy hai đứa kết hôn.

"Bà nội, thật ra thì cháu cảm thấy đại ca đã thành công rồi." Nam Hoa Cẩn nháy cặp mắt màu xanh nhạt như ngọc lưu ly.

"Hừ... cháu chỉ biết an ủi bà đây." Đằng lão phu nhân bất mãn hừ hừ, bây giờ tâm tình của bà rất khó chịu, vốn tối nay tất cả đều hoàn mỹ, kết quả gần đến lúc mấu chốt, cháu dâu chạy mất, tất cả tâm tình tốt của bà bị khuấy đảo rối loạn.

Nam Hoa Cẩn giống như đứa bé ôm lấy cánh tay lqd Đằng lão phu nhân, "Bà nội, vừa rồi bà có chú ý đến động tác rất nhỏ của chị dâu nhỏ không, khi đó môi chị ấy giật giật, ngón tay khẽ đưa ra, những điều này nói rõ chị ấy có cảm giác, thiếu chút nữa sẽ đồng ý rồi, nhưng người chung quanh náo động ầm ĩ, sau đó như vậy thôi! Cũng có khả năng khi bọn họ đi ra phía sau đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết? Khụ... Tuy nói chị dâu nhỏ thay quần áo rồi, nhưng mà cháu có cảm giác bọn họ không xảy ra chuyện gì."

Lúc này Đằng lão phu nhân mới liếc anh ta, "Thằng nhóc thúi, quan sát rất cẩn thận đó!"

"Hì hì... Bà nội, đây là sở trường của cháu mà, bà yên tâm, cháu tin tưởng nhất định đại ca sẽ cưới chị dâu nhỏ về, chị ấy là một người phụ nữ thú vị." Nam Hoa Cẩn cười rạng rỡ.

"Tam đệ (tam ca), chú (anh) lại nghĩ ra tư tưởng gì xấu, cười đến gian trá?" Nông Dịch Tiêu và Mạc Đông Lăng cùng đi đến.

"Bí mật." Nam Hoa Cẩn giơ ngón tay đặt lên môi, cười đến ngây thơ.

Nông Dịch Tiêu cùng Mạc Đông Lăng rất không chấp nhận việc cậu ta thừa nước đục thả câu, đừng nhìn bộ mặt thiên sứ của người này, thật ra chính là ác ma, mỗi khi cậu ta lộ ra nụ cười ngây thơ như thiên sứ thì chắc chắn trong lòng đang tính mưu ma chước quỷ gì đó, tốt nhất đừng dính dáng đến cậu ta, nếu không! Chạy trời không khỏi nắng.

"Không nói thì dẹp đi." Hai người trăm miệng một lời, quyết định vẫn là sáng suốt không tham dự vào "Mưu ma chước quỷ" của cậu ta.

Đôi mắt trong suốt như ngọc lưu ly của Nam Hoa Cẩn nhìn lướt qua hai người, sau đó tập trung vào Mạc Đông Lăng, cười tủm tỉm đi đến, "Tứ đệ, tam ca có chuyện muốn thương lượng với em."

Mạc Đông Lăng lộ vẻ mặt tránh không kịp, "Tam ca, em sức yếu, anh cứ tìm nhị ca đi."

"Không, việc này chỉ có em mới có thể giúp một tay, yên tâm, lần này là vì..." Nam Hoa Cẩn đi tới nắm bờ vai của cậu a, ghé vào bên tai nhỏ giọng thì thầm mấy câu.

Lúc này đến lượt tâm tình của Nông Dịch Tiêu không vui, hai người bọn họ lại có thể bí mật trao đổi gì đó mà không nói cho anh! Để cho anh tức giận hơn nữa là thằng nhóc Mạc Đông Lăng kia lại có thể vô cùng phối hợp gật đầu, không hề phản kháng hay tỏ ý không vui, thì ra hai người bọn họ mưu đồ bí mật rất Happy!

"Khụ... Làm nhị ca của các chú, anh kiên quyết không thể cho phép các chú đi gieo họa nhân gian, rốt cuộc là chuyện gì?" Nông Dịch Tiêu xụ mặt hỏi nghiêm túc.

Trong mắt Nam Hoa Cẩn cùng Mạc Đông Lăng đồng thời thoáng qua tia giảo hoạt, vô cùng ăn ý trả lại anh một câu, "Chính là không nói cho anh."

"Các chú... Hừ!" Nông Dịch Tiêu giận đến nổi trận lôi đình, hai thằng nhóc thúi, thật sự càng ngày càng thích ăn đòn rồi, thay vì đứng đây chịu bực bội với bọn chúng còn không bằng đi chơi với con gái anh.

Bữa tiệc đã đến giai đoạn kết thúc, mọi người sinh lòng tiếc nuối với kết cục vội vã của chuyện vừa rồi, rõ ràng là một màn cầu hôn rất hoàn mỹ thật sự cảm động, sao có thể...

Đằng lão phu nhân đã nhiều năm không tham gia bữa tiệc như vậy, cả đêm nay, bà chỉ cảm thấy thân thể có chút ăn không tiêu, hơn nữa Chân Chân không đồng ý lời cầu hôn của a Tư, tâm tình của bà không được tốt, liền kêu Hạ Đông đưa bà về nhà họ Đằng nghỉ ngơi trước.

Người được mừng đại thọ đã đi rồi, những vị khách quý khác đương nhiên cũng rối rít rời khỏi sân khấu, Úy Hợp Hợp đi tới trước mặt Đằng Cận Tư rất nghiêm túc nói với anh: "Đằng đại ca, tối nay biểu hiện của anh vô cùng tốt, em nghĩ chị nai con nhất định bị anh làm cảm động, anh không cần nản chí, chị ấy nhất định sẽ đồng ý gả cho anh."

"Hợp Hợp, cảm ơn em." Đằng Cận Tư vẫn có cảm tình tốt với cô bé thú vị này, xét về phương diện nào đó cô ấy khá giống với nai con, giống nhau ở tâm địa thiện lương, thẳng thắn đáng yêu.

"A Tư, cố gắng lên! Con đường đuổi theo bà xã thường tương đối gian nan." Thư Nhĩ Hoàng vỗ vỗ bờ vai của anh, lúc này nói gì đều là dư thừa, nhớ tới năm đó anh đuổi theo bà xã nhà anh Úy Hợp Hợp lqd gian nan dường nào! Từ nhỏ bên người cô đã có nhiều người đàn ông ưu tú nhìn chằm chằm như vậy, nhất là Lục Thiệu Đình hơn cô hai tuổi, hai nhà không những gần nhau, mẹ hai bên còn là bạn tốt nhiều năm, thiếu chút nữa thì cho bọn họ ước định khi vừa sinh rồi, may mà mình dự kiến trước, lúc Hợp bảo bối tròn một tuổi, liền hạ dấu ấn của mình lên cho cô ấy.

Đằng Cận Tư sáng tỏ gật đầu, mỗi người đều có một tình yêu thuộc về mình, mức độ gian nguy trong đó không muốn người khác biết, mặc kệ như thế nào, anh sẽ không buông tha, nai con, là nguyện vọng của anh!

"Ghét!" Úy Hợp Hợp âm thầm nhéo thịt bên hông của ông xã mình, nhe răng nhếch miệng với anh, cái gì gọi là đường theo đuổi bà xã tương đối khó khăn chứ!

Thư Nhĩ Hoàng dứt khoát bồng cô lên, đi tới phòng khách sạn, khiến Úy Hợp Hợp vừa đấm vừa đánh, thậm chí... cắn, nhưng người nào đó vẫn cứ thờ ơ, tiếp tục đi về phía trước, bước chân tăng nhanh rõ ràng.

"Vật nhỏ, chờ xem anh thu thập em như thế nào!" Anh cúi đầu cắn lên môi cô, trong mắt nhuộm đầy màu sắc tình dục.

Úy Hợp Hợp làm chuyện xấu thò tay vào trong áo sơ mi của anh, níu lấy núm nhỏ nào đó chà đạp một hồi, rất hài lòng khi thấy tròng mắt đen của người đàn ông nào đó càng lúc càng thâm trầm, hừ! Ai nói chỉ có đàn ông hư, phụ nữ cũng có thể hư!

"Tiểu yêu tinh, em cố ý!" Giọng Thư Nhĩ Hoàng kỳ quái, Hợp Hợp của anh được anh cưng chiều càng lúc càng hư rồi, vốn là cô bé không hiểu chuyện giờ đã thành người phụ nữ thành thục như yêu tinh cổ quái, còn có thể làm chuyện xấu với anh, nhưng tính cách nhiều mặt của Hợp Hợp như vậy càng khiến cho anh yêu tận xương tủy, cũng là người chỉ thuộc về riêng anh.

"Rõ ràng chính anh trêu ghẹo trước. Thật khôi hài!" Úy Hợp Hợp bất mãn chu môi, tay nhỏ bé vân vê lên da dẻ d$đ*l@q&đ trước ngực anh, đây quả thực đang khảo nghiệm sự nhẫn nại của Thư Nhĩ Hoàng, thật sự hận không thể giải quyết cô tại chỗ!

Thật vất vả đi đến cửa phòng, Thư Nhĩ Hoàng vội vã tìm thẻ phòng trong túi, lại phát hiện trước ngực có cảm giác ẩm ướt truyền đến, nơi nào đó phía dưới của anh càng mạnh mẽ lợi hại hơn, vật nhỏ đây là muốn chơi đùa với lửa!

Một tay anh ôm cô vào phòng, trực tiếp ấn cô lên trên cửa, thuần thục lột sạch cô, cũng không quan tâm về sau chiếc váy này còn mặc hay không, trực tiếp xé thành vải rách ném trên đất.

"Đến... trên giường đi." Úy Hợp Hợp bị anh đè trên cửa hôn đến choáng váng mờ mắt, tuy nhiên không quên nhắc nhở người đàn ông của mình vị trí XXOO không đúng.

"Bảo bối, hôm nay sẽ cho em trải nghiệm một lần vui vẻ không giống như vậy." Thư Nhĩ Hoàng thở hổn hển buông cánh môi cô ra, tình ý phun lên gáy cô, sau đó vùi đầu vào xương quai xanh của cô, mạnh mẽ hút, mút, gặm, cắn, sức lực lớn đến mức khiến Úy Hợp Hợp mắc cỡ đỏ bừng mặt, tên xấu xa này! Vốn hư hơn cô gấp trăm lần! ╭(╯╰)╮

Chỉ chốc lát sau, cô đã cảm thấy mình sắp bị thiêu đốt dưới lửa nóng trước đây chưa từng có của anh, cả người đã bị cháy sạch đến mềm yếu, lý trí hoàn toàn không còn, cho tới khi thân thể bị một vật khác thường xâm nhập, mới cảm thấy mình bị ăn khi bị đè trên cửa rồi.

Úy Hợp Hợp ngước cổ mịn màng thở gấp, hai chân vòng quanh hông người đàn ông, mặc cho anh nông sâu chọc vào mình, bởi vì sợ hiệu quả cách âm không tốt, cô cắn môi chịu đựng không dám hô lớn tiếng, đè nén âm thanh ừ ừ a a càng thêm kích thích người nào đó, sức lực càng lúc càng không khống chế được, đỏ mắt mạnh mẽ xuyên qua cô.

"A..." Cô đè thấp giọng run rẩy lên, cảm thấy từng tế bào đều đang điên cuồng hô hào.

Lúc kết thúc, Thư Nhĩ Hoàng lui ra ngoài, dieendaanleequuydonn hai ba cái lột sạch sẽ quần áo của bản thân, rời khỏi ôm ấp của anh, Úy Hợp Hợp liền mệt mỏi tuột xuống, hai chân run lên chấm đất, vừa rồi... quá kịch liệt, đột nhiên, trên đùi giống như chảy ra một luồng chất lỏng nóng bỏng.

Không đợi cô kịp phản ứng, bản thân đã bị bế lên, ném đến trên giường lớn mềm mại, vừa mới dính vào giường cô liền "A!" thét lên chói tai, lại bị người đàn ông nào đó chặn lại.

"Hoàng, anh Hoàng... Ông xã..." Úy Hợp Hợp lấy lòng làm nũng, vừa rồi anh dùng quá nhiều lực, hơn nữa đè ở trên cửa, lưng còn đau rát, tối nay có thể không muốn không?

Thư Nhĩ Hoàng cười đến mê hoặc người, "Bảo bối, là em chơi lửa trước, kẻ chơi lửa, nhất định phải bỏng tay, ngoan, kêu một tiếng ông xã nữa."

"Người xấu!" Úy Hợp Hợp lqd kiêu ngạo hừ hừ, trong lòng cô biết tối nay mình không tránh thoát, cho nên không có ý định lấy lòng người khác nữa, cần phải có khí thế!

"Bảo bối, vậy tối nay sẽ hoàn toàn hư hơn một chút." Thư Nhĩ Hoàng vừa nói vừa cắn chỗ đẫy đà mềm mại của cô, động thân, mạnh mẽ xuyên qua cô, bởi vì vừa rồi đã có một lần, bên trong cực kỳ ướt át, xông qua thịt non tầng tầng lớp lớp, dịu dàng bao quanh lấy anh, kích thích anh phấn khởi lạ thường, động tác cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Sau đêm nay, Úy Hợp Hợp hoàn toàn thấy được người đàn ông của mình rất hư, thật xấu! Một đêm dùng nhiều tư thế mắc cỡ như vậy giày vò cô, bắp đùi cũng co giật, hu hu...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-413)