← Ch.15 | Ch.17 → |
Bởi vì em là tân hôn nên chị cả cùng chị hai để vợ chồng em lại mặt lần hai, bọn họ chờ đầu tháng ba tiếp qua đến.
Về nhà mẹ đẻ em muốn xuống bếp, lại bị ba ba ngăn cản.
"Ở nhà, con chính là Bảo Bối nhi ngốc nghếch không biết làm gì." Ba ba một câu làm em ngã ngồi trên sô pha, nửa ngày cũng không đứng lên được. Vì thế, em là bị ba ba làm cho phát ngốc. Nhưng thật ra anh xã lon ton lon ton chạy vào phòng bếp giúp một tay, mẹ mẹ rất hài lòng.
Trước khi trở về, ba ba cùng mẹ mẹ đưa cho hai đứa mỗi người một phòng lì xì.
"Bảo Bối nhi không được tiền lì xì sẽ khóc nhè." Mẹ mẹ vuốt tóc em, thúc giục vợ chồng nhanh lên xe, bên ngoài lạnh lẽo.
Bố mẹ chồng cũng đưa tiền lì xì, nhưng phong lig xì kia quá nặng, là tất cả bất động sản cùng tiền gửi ngân hàng của nhà chồng. Bố mẹ đem toàn bộ nhà giao cho anh cùng em.
"Bảo Bối nhi a, hiện tại con là một thành viên trong gia đình, phải có trách nhiệm quản lí nó." Mẹ chồng nói với em thế.
Phong lì xì này cơ hồ ép em tới không thở nổi. Vẫn là tiền lì xì ba ba mẹ mẹ đưa thích hơn. Buổi tối về nhà sau, anh xã thần thần bí bí không biết giấu cái gì. Chờ trước khi ngủ, anh liền đột nhiên đưa qua một bao lì xì mỏng dính nói:
"Tiểu nha đầu lừa đảo, lại thêm một tuổi."
"Anh cũng quá keo kiệt..." Em quơ quơ, bên trong hình như không phải là tiền, là thẻ ngân hàng gì đó.
Chờ em mở ra, mới phát hiện là một thẻ phụ [ngược với thẻ chính].
"Tùy tiện quét thẻ, quét không hỏng." Anh xã giải thích.
"Anh cho là em có thể quét hỏng máy móc sao?~~" Nói xong em ngẩng đầu dâng lên một nụ hôn.
"Em không có gì khác, chỉ có thể lấy thân báo đáp..." Nói xong, em cố ý cọ cọ thân thể anh xã. Quả nhiên, em thật là có sức quyến rũ nha, hơi thở của anh lập tức liền rối loạn.
Anh xã nói anh bị lợn rừng tinh mê hoặc, nhất thời không thể nắm giữ. Vì thế, em ngủ thẳng đến khi hai đứa nhóc nhà chị hai đến hất chăn của em lên. Con bà nó, cô nương đây là lợn rừng tinh, anh như thế nào còn như vậy... Ép buộc tới nửa đêm mới buông tha cho người ta.
"Xấu hổ xấu hổ, mợ Bảo Bối hở mông...***" Không biết là Đản Đản hay Cầu Cầu xốc chăn của em lên... Em chỉ cố bảo vệ mái đầu rối tung, cái mông đáng thương của em....
Anh xã cau mày một tay ném hai đứa ra ngoài rồi khóa cửa phòng, mới chạy lại vỗ vỗ mông em.
"Nhanh mặc quần áo~!"
"Anh xã, em bị bọn nhóc phi lễ... Em sống thế nào đây***" Em cọ cọ hai lần lên mặt anh xã mới bắt đầu mặc quần áo. Nói ra thật dọa người, thế nhưng bị khách bắt ở trên giường....
Đi xuống lầu, chị hai cùng anh rể Dương cũng vừa đuổi tới. Chị hai cùng là nữ cường nhân, nhưng chị không quá giống với chị cả giỏi giang, chị có chút mạnh mẽ. Chỉ cần nhìn anh rể Dương cao lớn khúm núm trước mặt chị hai là có thể đoán ra một hai phần.
Nhà chị hai chỉ có một con gái, giống y hệt búp bê, mắt đen lóng lánh, tóc vàng, màu da cũng trắng, rất xinh đẹp. Nhưng mà tiểu nha đầu này cũng giống chị hai có chút kiêu ngạo, không thích quan tâm người khác. Mẹ con hai người quả thật được mẹ chồng chân truyền khí chất.
Chị cả cùng chị hai đều là tiểu thư khuê các không dính khói bếp, anh rể lại là khách, em không thể không biết xấu hổ để anh vào bếp, anh xã lại quá sĩ diện, tuyệt đối sẽ không giúp em nấu nướng trước mặt người khác... Vì thế, cơm trưa cùng cơm chiều đều do một mình em xử lí. Chờ tiễn bước chị cả cùng chị hai, em ngồi phịch trên giường không nhúc nhích nổi. Anh xã lại uống rượu, em cũng biết anh say hay chưa, dù sao cũng giống em nằm phịch trên giường không động đậy. Kỳ thật, lúc này, em muốn anh hôn nhẹ em, không hôn cũng được, vuốt nhẹ tóc em, nói một câu vất vả. Nếu vậy, em thấy cả ngày vất vả cũng đáng. Cuối cùng nhìn khuôn mặt hơi hơi hồng của anh, em chính mình thấu lên hôn một cái, cũng coi như thỏa mãn tâm nguyện.
Gần trưa mùng bốn, Tiểu Kê gọi điện thoại cho em, nói có đi chơi không. Em ngẩng đầu hỏi anh xã, anh vô cùng hào phóng phê chuẩn.
"Không thể để người khác mời, có cơ hội cũng không được mời người khác."Anh xã vỗ vỗ cái mông nhỏ của em.
"Vâng, trở về em mang đồ ăn ngon cho anh!" Nhưng mà đồ ăn cũng không mang về cho anh xã, chỉ mang về một hồi tai nạn không lớn không nhỏ.
Em thừa dịp anh xã không chú ý, xuống lầu khởi động Tiểu Bạch nhà em điên cuồng đuổi tới nơi hẹn, cũng chính là nhà Tiểu Kê. Ông xã nhà nó tất nhiên phải mừng năm mới của nhà vợ cũ bên kia, cho nên người nọ đặc xá, nó có thể mời bạn bè lại đây ăn uống hò hét.
Lúc em đi vào bọn họ đã bắt đầu mạt chược, Tiểu Nhan vận may hình như không tốt lắm, một ngụm một cái tiểu kê kê, tiểu đản đản nói đến không biết trời chăng.
Đại Thiến cùng Áp Đản Hoàng [tạm dịch:Lòng đỏ trứng vịt ] ghé vào màn hình trước mặt không biết xem cái gì, em cũng chen vào.
"Hai chúng mày làm gì?" Em đứng phía sau, trên cao nhìn xuống hai người chụm đầu ngồi xổm.
"Di, Bảo Bối nhi tới rồi, ~~ đến đến, chị đây cho em xem cái này hay lắm***" Áp Đản Hoàng đứng phắt dậy ôm lấy cổ em chụt chụt hôn loạn lên mặt em. Ah, em đã quên nói, Áp Đản Hoàng cũng từng bị em hôn. Bộ dạng của nó đặc biệt trung tính, vừa xinh đẹp vừa anh tuấn, lúc trước em vào kí túc xá nhìn thấy nó ngồi dưới, hoảng hốt nửa ngày mới thốt ra một câu:
"Trường học, thật đúng là cởi mở mà!" Không hổ là học viện mĩ thuật hỗn loạn nhất, phóng khoáng nhất, nam nữ đều có thể ở chung.
Kết quả, Áp Đản Hoàng lạnh lùng liếc em một cái rồi túm em xuống dưới, chụt một phát lên má em. Em mở to hai mắt nhìn nó.
"Nha đầu, từ hôm nay trở đi, em liền theo gia đi!"
Ngay cả giọng nói cũng trung tính. Nhưng mà, em nhìn xuống dưới, thấy được nó có meo meo, còn vươn tay nhéo nhéo, mềm mềm, giống của em.
Nói cách khác, em cùng Áp Đản Hoàng lần đầu tiên gặp mặt đã phi lễ nhau. Tình hữu nghị cách mạng của hai đứa được thành lập trên cơ sở phi lễ, vô cùng bền vững.
Vì thế, nó hôn loạn em xong, em cũng không chút khách khí nhéo loạn má nó, Đại Thiến lưu manh bên cạnh cười khùng khục.
Cái hay ho mà nó nói... Dĩ nhiên là phim ***! Em khờ khạo ngồi nghiêm chỉnh trước màn hình, nhìn hai nam nhân cho nhau XXOO. Em dại ra nhìn, thần trí lên mây.... Tiểu kê kê của hai người kia đều không lớn bằng anh xã. Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là vì sao hai gã đàn ông lại làm chuyện chồng làm với vợ? Hơn nữa, Đại Thiến cùng Áp Đản Hoàng còn xem đến thích thú, liền ngay cả vài người chơi mạt chược cũng nhảy sang bình luận tiếng kêu của "Tiểu thú" rất tiêu hồn...
← Ch. 15 | Ch. 17 → |