Chương 77
← Ch.084 | Ch.086 → |
Giọng nói lắp bắp của cậu vẫn chưa hết, "... Tô Dương tỷ."
Alpha có thêm vài phần nghiêm túc, thấp giọng nói: "Nếu ghét thì lùi ra sau."
Giọng cô nhẹ nhàng ở cuối câu: "Biết chưa?"
Cơ thể chàng trai cứng đờ, không biết cô muốn làm gì, chỉ là 𝐧-ⓗ-ị-ρ t-ⓘ-〽️ đậ-𝖕 𝐧-𝖍🅰️-n-♓ hơn, tiếng tim đập truyền đến màng nhĩ, át đi hết những suy nghĩ hỗn độn.
Cậu khẽ mở môi: "Tỷ tỷ... ?"
Giây tiếp theo.
Đôi môi đang hé mở của chàng trai liền bị mùi rượu nồng nặc cắn lấy, đôi môi mỏng bị xâm chiếm, theo bản năng muốn khép lại, nhưng lại bị người kia cố tình ngăn cản.
Nhưng cậu không hề lùi bước, cứng đờ người, không nhúc nhích, giống như khúc gỗ.
Alpha mút mát đôi môi ⓜ_ề_m ɱạ_ï, một tay đặt lên gáy cậu, như sợi dây trói buộc, 𝖘·𝖎ế·ⓣ 𝖈𝖍ặ·† cổ cậu, đầu ngón tay vô thức ⓥ·⛎ố·✞ 𝐯·e làn da mề●𝖒 ɱạ●𝒾.
Cô chưa từng hôn ai như vậy, tự nhiên không có kỹ xảo gì, chỉ là bản tính chiếm hữu của Alpha khiến cô khó kìm nén, hơn nữa con mồi bị cô nhắm đến lại không hề phản kháng, càng khiến cô thêm không lo sợ gì.
Trong căn phòng tối om không có ánh đèn, chỉ có chút ánh trăng lọt qua cửa sổ chiếu xuống sàn nhà, trong phòng yên tĩnh không tiếng động, nhưng dường như có tiếng nước chảy róc rách, khe khẽ và tiếng ✞·♓·ở ◗·ố·↪️.
Mùi rượu nồng nặc ngang ngược xông vào khoang miệng người kia, lưỡi quấn lấy nhau, người không bao giờ say xâm chiếm người không hề có hơi rượu, người kia buộc phải chịu đựng, nhưng cũng không hề biết phản kháng, cam chịu đầu hàng.
Có lẽ thời gian đã quá lâu, đạt đến giới hạn, người yếu thế mới 🌴_♓_ở 𝒽ổ_п 𝒽_ể_n, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, người kia mới dừng lại cuộc tấn công, im lặng rút lui.
Bóng tối che khuất khuôn mặt đỏ bừng của chàng trai, hơi thở cậu gấp gáp, như vừa chạy marathon vậy, đôi môi cậu mỏng manh, ướt át, có lẽ hơi trầy xước, đau rát.
Đầu óc rối bời, không nói nên lời.
Quần áo trên người cậu cũng nhăn nhúm, bị kéo có chút xộc xệch, gáy chắc cũng đỏ ửng.
Ánh mắt Alpha hơi tối lại, nhưng lại mang theo vài phần kiềm chế, tay đặt gần môi cậu, đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống, lau đi vệt nước trên môi, "Xin lỗi, bị trầy rồi."
"Sao không né?"
Giọng cô có chút khàn, nhưng lại mang theo vài phần bức bách.
Cô hỏi là, tại sao lúc đầu cậu không né tránh.
Alpha mất hết kiên nhẫn, muốn tìm được câu trả lời này.
Chàng trai ✝️·h·ở hổ·ռ 𝒽ể·𝐧, ấp úng hồi lâu, không giải thích được nửa lời, chỉ là đôi mắt ươn ướt nhìn chằm chằm cô, khi cô nhìn lại, ánh mắt cậu lảng tránh, như đang trốn tránh một con quái vật nào đó.
← Ch. 084 | Ch. 086 → |