Vay nóng Tinvay

Truyện:Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em - Chương 119

Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em
Trọn bộ 120 chương
Chương 119
Nam Cung Thần và Kiều Tuyết Nghiên -- Duyên tới là em 12
0.00
(0 votes)


Chương (1-120)

Siêu sale Shopee


Thụy Sĩ.

Nam Cung Thần vừa xuống máy bay liền có người tới đón tiếp, "Nam Cung tiên sinh, khách sạn chúng tôi đã sắp xếp xong xuôi, tiên sinh thoải mái tắm rửa sau đó lại đi xuống sảnh khách sạn ăn cơm chiều."

"Ừ, có chọn được người thích hợp đi theo phiên dịch không?" Nam Cung Thần làm việc luôn luôn nghiêm túc, thích chuẩn bị sẵn sàng công việc, để tránh làm cho trở tay không kịp.

"Ngài yên tâm, nhân viên phiên dịch đã tìm xong rồi, là một người Thụy Sĩ có quốc tịch Trung Quốc, học đúng là chuyên nghiệp ngoại ngữ biết rất nhiều ngôn ngữ khác nhau, chúng tôi đã sớm kiểm tra qua."

"Bốn ngôn ngữ ở Thụy Sĩ cô ấy đều biết hết sao?"

"Da phải, hơn nữa còn có thể nói tiếng Hán vô cùng lưu loát."

"A?" Nam Cung Thần bị gợi lên hứng thú, thật đúng là rất phù hợp với người được cọn trong suy nghĩ của anh.

"Buổi tối lúc ăn cơm có thể gặp được người đó." Người đi theo cười tủm tỉm nói.

"Ừ."

Trở lại khách sạn, Nam Cung Thần tắm rửa tẩy đi một thân mỏi mệt, nằm ở trên giường nghỉ ngơi hai giờ, tỉnh lại lần nữa, thời gian vừa vặn, anh ăn mặc chỉnh tề liền đi đến nhà hàng.

Kiều Tuyết Nghiên nằm mơ cũng không ngờ rằng đi đến bàn cơm lại gặp được Nam Cung Thần, hơn nữa, điểm chết người nhất chính là, cố chủ của mình là anh, hợp đồng đã ký, cô muốn đổi ý cũng không kịp..

"Để tôi giới thiệu một chút, vị này chính là người phụ trách hạng mục của tập đoàn Đế Hào Tư—— Nam Cung tiên sinh, người đẹp này tên là Kiều Tuyết Nghiên, là phiên dịch chúng tôi mời tới." Nhân viên giới thiệu nói.

Nam Cung Thần híp mắt đánh giá Kiều Tuyết Nghiên, một năm không thấy, trên người cô có thêm chút lão luyện của một người phụ nữ, thiếu đi chút ngây ngô.

"Kiều tiểu thư, xin chào!" Anh rất lịch sự tay.

"Rất hân hạnh được biết ngài." Kiều Tuyết Nghiên gần nhu là buộc người nói ra mấy chữ này.

"Kiều tiểu thư, công việc của cô rất đơn giản, trỏng khoảng thời gian này Nam Cung tiên sinh ở Thụy Sĩ, cô chính là người phiên dịch bên cạnh ngài ấy, toàn bộ hành trình cô phải cùng đi." Nhân viên rất kiên nhẫn giải thích.

Nam Cung Thần thật cao hứng, phiên dịch bên cạnh? Dùng từ này thật tốt.

Kiều Tuyết Nghiên lại rất không cao hứng, nói tới nói lui, lại lượn quanh trở về một chỗ, ghê tởm nhất chính là cô vậy mà trở thành phiên dịch riêng bên cạnh anh, còn phải cùng đi hết toàn bộ hành trình?

Cô không biết có phải là do anh sắp xếp hay không, hay là thật sự chẳng qua là trùng hợp?

"Smith tiên sinh, tôi cảm thấy công việc này tôi không có khả năng đảm nhiệm." Cô khiêm tốn nói.

"Kiều tiểu thư, cô đang nói đùa phải không? Lúc trước chính là cô cầu xin tôi cho cô cơ hội này đấy, tôi thấy trình độ của cô không tệ mới miễn cưỡng đồng ý yêu cầu của cô, bây giờ tốt rồi, cô lại nói không cách nào đảm nhiệm, cô cố ý phá tôi hay sao?" Smith tiên sinh rất tức giận.

"Không phải, tôi..." Trong lòng Kiều Tuyết Nghiên cũng rất ủy khuất, cô quả thạt rất cần công việc này, nhưng vừa nghe tới phải nghe theo lời nói của Nam Cung Thần mà làm việc, trong lòng cũng rất không thoải mái.

"Smith, tôi muốn nói chuyện riêng với Kiều tiểu thư." Nam Cung Thần liếc liền nhìn thấu tâm của cô.

Smith hoài nghi nhìn hai người, liền đi tới một bên.

Nam Cung Thần không nhanh không chậm đốt một điếu thuốc, tùy ý khói thuốc lượn lờ trước mắt, từ từ thở ra một hơi, "Em cho rằng, là tôi cố ý sắp xếp hay sao?"

Kiều Tuyết Nghiên nhìn anh nhưng không nói lời nào, ý tứ rất rõ ràng: Chẳng lẽ không phải sao?

"Em cũng quá đề cao mình rồi đi? Nếu tôi có tâm tư như vậy thì đâu cần tới bây giờ, những hạng mục ở Thụy Sĩ của công ty chúng tôi cũng không ít, nếu là có tâm muốn vô tình gặp được em, vẫn có hàng ngàn cơ hội đó." Nam Cung Thần lười biếng nhếch môi.

Kiều Tuyết Nghiên nghe anh nói xấu hổ đỏ mặt, dù sao chỉ là người con gái đơn thuần, cẩn thận nhớ tới cũng xác thực như thế, hơn nữa công việc này là mình tìm đến, cũng không phải là người ta cố ý tới tìm cô.

Vì vậy, hôm nay gặp nhau chỉ có thể nói rõ —— đó là một trùng hợp!

Nam Cung Thần tiếp tục nói: "Nếu như em thật sự bị ảnh hưởng như vậy tôi có thể kêu Smith đổi người."

Kiều Tuyết Nghiên hít sâu một hơi, cô biết hành vi vừa rồi của mình là thiếu suy nghĩ, nếu muốn trở thành một người phiên dịch, là không thể bị ảnh hưởng bởi các nhân tố bên ngoài, quan hệ cá nhân cùng công việc phải phân ra rõ ràng mới được.

Đây là khảo nghiệm bước đầu tiên của mình, tuyệt đối không thể e sợ mà rút lui!

"Không cần, tôi có thể đảm nhiệm." Cô rất kiên định nói.

"Em xác định?"

"Xác định."

"Em nghĩ cho kỹ, cơ hội đổi ý chỉ có một lần, bỏ lỡ thì sẽ không còn."

"Nghĩ kỹ rồi." Kiều Tuyết Nghiên không chịu thua trả lời.

Bữa tối, vẻ mặt Nam Cung Thần tự nhiên cùng mọi người nói chuyện, uống rượu nói chuyện phiếm, gần như không có cho Kiều Tuyết Nghiên một cái liếc mắt, giống như xem thường cô.

Mà cô, bị nhiều người thay nhau rót rượu, Nam Cung Thần cũng làm như không nhìn thấy, chẳng qua là mỉm cười thản nhiên, làm cho người ta nhìn không thấu suy nghĩ của anh.

Uống đến cuối cùng, Kiều Tuyết Nghiên choáng váng, ngồi cũng ngồi không vững.

Chống đỡ thân thể đi toile, sau khi nôn xông mời thấy đỡ hơn một chút, cô tạt nước lạnh lên mặt, súc miệng, nhìn bản thân trong gương, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác không chịu nổi.

Ngây người gần mười lăm phút mới đi ra ngoài, rất nhiều người đã uống sai không sai biệt lắm, la hét muốn đi KTV, cô thật sự không muốn đi, những người này đều là người ở bên ngoài lâu năm, bản thân có thể đấu được sao?

Biện pháp tốt nhất là khi không ai đi kịp thời rút lui, mới có thể bảo trụ trong sạch.

"Smith tiên sinh, tôi đi trước."

"Kiều tiểu thư, đi ra ngoài chơi chú ý hai chữ tận hứng, cho chút mặt mũi được không?"

"Tôi thật sự uống nhiều quá..."

"Để cho cô ấy về thôi." Nam Cung Thần bỗng nhiên mở miệng, giúp cô giải vây.

Smith là người thông minh, lập tức đã hiểu, "Tôi sẽ tìm người đưa Kiều tiểu thư trở về, con gái về muộn cũng không an toàn."

"Không cần, tôi có thể tự kêu xe về."

Kiều Tuyết Nghiên uyển chuyển cự tuyệt nói, trong lòng vẫn là có chút cảm kích Nam Cung Thần, nếu không phải anh mở miệng, chỉ sợ bản thân đêm nay cho dù như thế nào cũng không đi được, cuộc sống bây giờ, dựa vào lực lượng của mình đi phấn đấu dốc sức làm không thể nghi ngờ là quá mơ mộng rồi!

Về đến nhà, cô liền lên giường nằm ngủ, đã không còn khí lực đi rửa mặt rồi.

*****

Trước đây, Kiều Tuyết Nghiên đã qua các công việc phiên dịch, trình độ chuyên nghiệp của cô là không thể nghi ngờ, phiên dịch rất đúng chỗ, tinh thần làm việc cũng rất chuyên nghiệp, có chút được ông chủ thưởng thức.

Ban đầu, cô vẫn cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng Nam Cung Thần xem cô như người xa lạ, thái độ như vậy làm cho cô chậm rãi thích ứng rất nhiều, công việc càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Mà nhiều ngày tiếp xúc gần gũi, cũng làm cho cô biết được thêm về Nam Cung Thần, lúc anh làm việc rất chuyên nghiệp, rất chân thành, thậm chí được danh hiệu cẩn thận tỉ mỉ, lúc cùng người khác đàm phán dùng từ vô cùng tinh chuẩn, sắc bén, tuyệt sẽ không làm cho người ta bắt nhược điểm nhỏ trong lời nói của anh, vì vậy, điều này cũng rất khảo nghiệm trình độ phiên dịch của cô.

Hơn nửa tháng ở chung, cô cảm giác mình có chút thưởng thức Nam Cung Thần rồi, không thể không thừa nhận, lúc anh làm việc rất có mị lực của một người đàn ông.

Nhưng, trong cuộc sống, thật sự làm cho cô có chút không nói gì.

Nửa tháng thoáng cái đã qua, hai người trên cơ bản ngoại trừ hợp tác trong công việc thì không tiếp tục khác, ngay cả Smith cũng cảm thấy kinh ngạc, hai người không phải là quen biết sao?

Chẳng lẽ chỉ là lỗi cảm giác của ông mà thôi?

Kiều Tuyết Nghiên cũng không có ngờ tới Nam Cung Thần quy củ như vậy, căn bản sẽ không có mượn cơ hội để nói chuyện bản thân, ngoại trừ cần phải giải quyết công việc, lời nói cũng không nhiều, biểu hiện rất xa lạ.

Cô vốn tưởng rằng tính tình anh thay đổi, nhưng khi thấy anh sau khi tan việc ôm người mẫu nói giỡn, ngẫm lại vô lại đã nhập vào thân rồi, trong nháy mắt, trong lòng cô dâng lên ngàn vạn suy nghĩ, không biết là nên cao hứng hay là buồn bã.

Đêm hôm đó, hạng mục công việc đã xong, mọi người cùng đi liên hoan, cũng như tiễn Nam Cung Thần.

Kiều Tuyết Nghiên với tư cách người phiê dịch riêng bên cạnh anh tự nhiên không thể vắng họp, còn bị người ồn ào kêu ngồi xuống bên cạnh anh, loại trường hợp này, rượu là chuyện không thể tránh khỏi.

Nam Cung Thần vì cám ơn những đồng nghiệp cùng hợp tác nữa tháng qua, liền uống ài ly rượu mạnh, dạ dày của anh như đốt lửa, nhưng anh vẫn chịu đựng.

Anh sảng khoái khiến các đồng nghiệp trầm trồ khen ngợi, bầu không khí rất vui vẻ, khách và chủ toàn bộ đều vui mừng, uống đến cuối cùng, Nam Cung Thần cũng không chịu nổi nữa rồi.

Kiều Tuyết Nghiên uống đến mơ mơ màng màng muốn rời khỏi, lại bị nhân viên phục vụ cho biết khách sạn đêm nay mở rất nhiều gian phòng, có thể dẫn cô đi nghỉ ngơi, cô suy nghĩ một chút dạng vẻ này của cô trở về cũng không an toàn, nên cô đi theo.

Khi ý nghĩ của cô choáng váng ngã xuống giường, thình lình phát hiện trên giường cũng có một người đang nằm, chống đỡ thân thể muốn đứng lên, lại phát hiện tay chân vô lực, "Bịch" một cái lần nữa ngã vào trên người anh ta.

Nam Cung Thần đang ngủ ngon giấc thì cứ như vậy bị cô làm cho tỉnh, dùng sức mở mắt nhìn người con gáitrước mắt, phát hiện cô nhìn rất quen mắt, "Cô là... Smith phái tới hay sao?"

"Không phải là..." Kiều Tuyết Nghiên mê mẩn trừng trừng lắc đầu, cô cũng hồ đồ rồi, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào, trên giường sao lại xuất hiện một người đàn ông?

"Cái kia... Cô từ dưới đất chui ra hay sao?" Nam Cung Thần nghiêng đè cô dưới thân thể, không nói lời gì hôn miệng nhỏ nhắn của cô, lại hôn lại cắn.

Đêm nay hai người đều uống rất nhiều, độ cồn của rượu chiếm lấy đầu óc của bọn họ, để cho bọn họ mất đi lý trí cùng sức lực lức bình thường, căn bản là không biết mình đang làm những gì.

Kiều Tuyết Nghiên bị anh hôn đến không thở nổi, nhiệt độ trong cơ thể cũng càng ngày càng mãnh liệt, giống như ngọn lửa đang thiêu đốt, không tự chủ muốn lấy thêm nữa.

Nam Cung Thần vừa hôn môi của cô vừa sờ làn da bóng loáng của cô, động tác vội vàng.

"A......"

Kiều Tuyết Nghiên cảm thấy hô hấp bị đoạt rồi, đầu lưỡi bị anh mút lấy, không nhịn được khẽ kêu một tiếng, thanh âm mềm mại đáng yêu như tơ, cuốn lấy khiến trong lòng Nam Cung Thần càng ngứa, rời khỏi môi của cô, tay kéo lấy vạt áo của cô xuống, lộ ra một đôi đẫy đà mềm mại, anh không nhịn được ngậm lấy một cái trong đó, miệng liền gặm cắn.

Kích thích như vậy làm cho hô hấp của Kiều Tuyết Nghiên càng ngày càng dồn dập, trong mơ hồ cô thấy người đàn ông trên người mình là Nam Cung Thần, cô muốn kháng nghị, nhưng cả người vô lực, hơn nữa nóng đến cô càng khó chịu...

Nam Cung Thần nhìn làn da trắng nõn trơn bóng dưới thân, yết hầu không nhịn được chuyển động hai cái, cúi người lại lần nữa ngậm lấy bên mềm mại còn lại của cô, ngón tay chậm rãi vươn tới mảnh cỏ ẩm ước kia, chuẩn bị tùy thời xâm lấn.

"A —— "

Đột nhiên xuất hiện đau nhức kịch liệt cũng làm cho Kiều Tuyết Nghiên đau nhức hô ra tiếng, ngón tay dùng sức nắm chặt ga giường, trước mắt một mảnh mơ hồ. Thân thể theo bản năng buộc chặt người, dốc sức liều mạng đè phân thân của anh xuống, co rút như vậy lại giống như một cái miệng nhỏ nhắn ấm áp đang dùng lực lượng mút vào, làm cho khoái cảm từ chỗ kết hợp nhanh chóng quét sạch toàn thân.

Nam Cung Thần có chút mê luyến cảm giác này, được cô bao trùm như vậy vô cùng hưởng thụ, không giống với những người phụ nữ trước kia của anh, một sự tuyệt vời khó nói!

Kiều Tuyết Nghiên rõ ràng cảm thấy trong cơ thể mình có vật khác thường tồn tại, nơi hơi ướt át mềm mại bị vật lớn của anh ép buộc, ngoại trừ đau nhức, cảm giác gì cũng không có, trong mắt cô nhanh chóng nổi lên hơi nước, nức nở muốn đẩy anh ra, "Đau quá...."

Nam Cung Thần không có ngờ tới lần này đưa tới cửa là người con gái vẫn còn zin, mũi tên đã kéo sao có thể không bắn chứ, chỉ có thể ôn nhu trấn an nói: "Ngoan, lập tức sẽ hết đau."

"Đi ra ngoài..."

Kiều Tuyết Nghiên vẫn không chịu nghe theo anh, thật đáng ghét, loại cảm giác bị người đâm này thật sự rất khó chịu, quá cứng!

Nam Cung Thần hết cách, chỉ có thể tạm thời dừng lại động tác, thân thểnghiêng về phía trước, ôm cô vào trong ngực, vén loạn tóc tán loạn trên trán cô ra, nhẹ nhàng hôn lên cổ trắng nõn của cô, hô hấp nóng rực phun trên làn da mẫn cảm trên cổ cô.

Kiều Tuyết Nghiên bởi vì đau đớn mà khuôn mặt trắng bệch dần dần nổi lên đỏ ửng động lòng người, hô hấp cũng dồn dập lên.

------------------------


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-120)