← Ch.103 | Ch.105 → |
Editor: Chi Misaki
Bắc Kinh, mùa đông đã lạnh nay lại càng lạnh hơn. Mới đến đây, Thư Mật Nhi thật sự không thích ứng được, da trên mặt đã có dấu hiệu bị nẻ, muốn ra ngoài cũng phải quấn mũ khăn đầy đủ, nếu không như vậy chắc cô sẽ bị lạnh thấu xương mất.
Mạc gia là một đại gia tộc, bạn bè họ hàng thân thích rất nhiều, nghe nói Mạc Tiểu Tứ vốn bất cần đời nay bỗng dưng mang bà xã cùng con trai trở về, tất cả mọi người hẳn là đã xếp hàng dài ở nhà họ Mạc đi. Người ta là muốn xem rốt cuộc là cái dạng phụ nữ nào có thể giữ chân được hoa hoa thiếu gia Mạc Tiểu Tứ.
Đương sự là Thư Mật Nhi nhìn đến trong phòng khách ngồi toàn chú bác của Mạc Đông Lăng cùng Thất Đại Cô Bát Đại Di < cô dì, chị em... > khi đó trong lòng cô quả thật có chút khiếp sợ, quả nhiên không hổ là đại gia tộc!
Một đám người mang theo ánh mắt như hổ nhìn mồi nhìn cô cùng con trai.
"Bác cả, cô ba, chú tư, cô nhỏ, dì cả, cậu hai..." Thư Mật Nhi đi theo Mạc Đông Lăng ân cần hỏi thăm từng người một, Mạc Mạc lại càng chọc người vui vẻ hơn, cái miệng nhỏ vô cùng ngọt ngào, giọng nói trẻ con ngây thơ trong sáng, đặc biệt khiến người ta yêu thích.
"Ông nội, bà nội khỏe ạ!"Mạc Mạc nhu thuân gọi nhỏ.
"Ai yêu! Cháu ngoan của bà a! Nào, tới đây để cho bà nội nhìn một cái." Mẹ Mạc cao hứng đến miệng cũng không khép lại được.
Cha Mạc là bộ trưởng Bộ Ngoại Giao, tính tình tương đối nghiêm túc, ông mới nghe nói con trai ở bên ngoài có vợ cùng con trai, trong lòng cũng không quá cao hứng, Mạc gia dù sao cũng là gia đình có uy tín cùng danh dự, sao có thể cưới loại phụ nữ tùy tiện bên ngoài này được cơ chứ!
Nhưng sau khi nghe con trai nói, con dâu tương lai của họ là con lai Trung Anh, hơn nữa còn là huyết thống của hoàng thất Anh quốc, thân phận cực kỳ tôn quý, cũng không biết là tiểu tử này làm thế nào mà đem con gái nhà người ta lừa gạt tới tay được.
Mạc Mạc nhìn mẹ một cái, theo ánh mắt mẹ bảo có thể đi đến bên cạnh người bà nội, một màn mờ ám tự nhiên này làm sao thoát khỏi con mắt tinh tường của người nhà họ Mạc cơ chứ. Xem ra người phụ nữ này giáo dục con cái cũng không tồi.
"Bà nội." Thanh âm đứa trẻ mềm mại non nớt truyền đến.
"Ai! Nhìn xem khuôn mặt nhỏ nhắn này, cùng Lăng Lăng trước đây như một khuôn đúc ra mà, thật đáng yêu!" Mẹ Mạc vui sướng sờ nắn khuôn mặt nhỏ nhắn của cháu trai.
Mạc Đông Lăng đầu đầy hắc tuyến, mẫu thân đại nhân cũng không cần thiết phải gọi anh bằng cái tên như thế có được không? Hơn nữa lại còn gọi ở trước mặt bà xã cùng con trai của anh nữa chứ, thật mất hết cả hình tượng mà!
Ba Mạc nhìn đến cháu trai đáng yêu như vậy, biểu tình khuôn mặt vô luận thế nào cũng không thể nghiêm túc được nữa rồi.
Thư Mật Nhi xem trận thế lớn như thế này, liền nhanh chóng muốn trốn vào phòng bếp để hỗ trợ, trước khi đi mẹ cô cũng đã nói với cô, cha mẹ Trung Quốc đều yêu thích kiểu con dâu dịu hiền.
Mẹ Mạc có thâm ý khác nhìn bóng lưng con dâu, tuy không phải là con dâu do bà lựa chọn, nhưng lại là người con trai yêu thích, lại còn sinh cho bà một đứa cháu trai đáng yêu như thế này, bà còn nói được gì đây?
Mạc Đông Lăng vô cùng thân thiết ôm lấy bả vai mẹ Mạc, nhỏ giọng nói: "Mẹ, con cùng Mật Mật gặp nhau còn có một câu chuyện trước đó chưa kể, buổi tối không có việc gì sẽ kể cho người nghe, vợ con là cô gái tốt, người nên giúp con a."
"Yên tâm, mẹ biết chừng mực." Mẹ Mạc lườm anh.
Nghe thấy thế, Mạc Đông Lăng một bầu tâm sự coi như cũng được trút xuống, tính cha anh khá ngoan cố, có thể khuyên giải được ông thì chỉ có mẹ Mạc thôi, cho nên nhờ mẹ anh giúp đỡ là biện pháp tốt nhất.
Tại phòng bếp, Thư Mật Nhi nhiệt tình trợ giúp dì Trương, còn giúp bà xào nấu vài món ăn, mà Mạc Mạc lại ở trong phòng cách chiếm được tình cảm của hầu hết người lớn trong nhà, mẹ con hai người cũng coi như phối hợp với nhau không chê vào đâu được.
Thời điểm Ăn cơm, mọi người đều hết lòng khen ngợi tài nấu nướng của Thư Mật Nhi. không nghĩ tới lớn lên từ nhỏ ở nước ngoài như cô còn có thể làm được món ăn Trung Hoa.
"Mẹ con là người Trung Quốc, lại thêm việc bản thân con thực sự yêu mến Trung Quốc, cho nên con có đi học làm vài món, thực ra thì tài nấu nướng của con cũng không tinh, mong bác trai, bác gái cùng các chú các dì thông cảm." Thư Mật Nhi khiêm tốn nói.
Một bữa cơm tối trôi qua trong sự trò chuyện vui vẻ của mọi người.
Buổi tối, một nhà ba người ở lại ngay trong nhà họ Mạc, tầng hai, phòng ngủ của Mạc Đông Lăng đã sớm thu thập xong, tùy thời chờ anh trở về.
Sau khi rửa mặt xong, Thư Mật Nhi dỗ con trai đi ngủ, toàn thân cũng vô lực ngã xuống giường, Mạc Đông Lăng lập tức chân chó ngồi chồm hổm bên cạnh mát xa cho cô.
"Bà xã, hôm nay em vất vả rồi."
"Thân thích nhà anh cũng thật nhiều, một đám người thẩm vấn em như tội phạm vậy." Thư Mật Nhi ai oán nói.
"Bà xã, em cũng biết, mấy thế hệ trước không có chính sách kế hoạch hóa gia đình, con cái sinh nhiều. Anh nghĩ, hay chúng ta cũng sinh thêm mấy đứa đi, tương lai trong lúc gặp khó khăn anh em chúng còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.
"Không được!" Thư Mật Nhi cực kỳ quyết đoán cự tuyệt.
"Vậy sinh thêm một đứa giống em có được không." Mạc Đông Lăng cò kè mặc cả.
"Một đứa cũng không được."
"Bà xã, Mạc Mạc sẽ cô đơn."
"Hiện tại xem trọng sự dưỡng dục hơn."
"Nhiều đứa dạy cũng tốt mà."
"Muốn sinh thì tự anh sinh đi!"
"Bà xã, anh có lòng mà vô lực a!"
Mạc Đông Lăng đem tất cả ủy khuất cùng lý do thoái thác ra làm cho Thư Mật Nhi cười không thôi, cô buồn bực nhéo anh một phen, "Ba mẹ anh có phải rất bất mãn với em hay không?"
"Làm sao có thể a? Ba mẹ anh thích em còn không kịp."
"Còn biết lừa em sao!"
"Tin tưởng anh, sống chung cùng bọn họ vài ngày là tốt rồi. Đừng nhìn cha anh bình thường ăn nói cẩn trọng, kỳ thật ông ấy cũng chỉ là người người ngoài lạnh trong nóng mà thôi; mà mẹ anh, lại rất thẳng thắn, chỉ cần là anh thích, bọn họ đều thích."
Thư Mật Nhi liếc mắt nhìn anh một cái, dẩu môi, "Thắt lưng thật đau a, anh dùng lực xoa bóp giúp em chút."
Mạc Đông Lăng không chứng cứ, bàn tay liền hạnh kiểm xấu, giống làm ma pháp đốt lửa trên da thịt cô, lửa cháy cũng thuận thế lan ra cả đồng cỏ.
... Bên ngoài lạnh lẽo, bên trong ấm áp ngọt ngào.
Đêm, dài vô tận, bên trong là cảnh xuân triền miên vô hạn.
****
Nguyên kế hoạch là muốn ở tại Bắc Kinh mấy ngày, Mạc Đông Lăng bỗng nhiên nhận được điện thoại cùng thiệp cưới của lão đại, vì thế, một nhà ba người khởi hành đi Anh quốc tham dự hôn lễ.
Nhìn thấy người khác tổ chức hôn lễ lãng mạn như vậy, trong lòng Thư Mật Nhi có chút ê ẩm, đến khi nào thì cô cũng được mặc váy cưới đây?
Mạc Đông Lăng thấy vậy vội vàng cầm tay cô, "Anh sẽ cho em một hôn lễ còn sang trọng hơn như thế này."
Thư Mật Nhi mím môi không nói gì, trong lòng chợt cảm thấy ấm áp.
Thời điểm Mạc Đông Lăng giới thiệu bà xã cùng con trai cho lão đại cùng chị dâu, Đằng Cận Tư cùng Lương Chân Chân đã cảm thấy được đứa trẻ Mạc mạc này thật quen mắt, hình như đã từng gặp qua ở chỗ nào rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui mới nhớ là kết hôn lần đó, ở dưới lầu của một bệnh viện tại Hong kong đã từng gặp qua.
Kể cũng lạ, Mạc Mạc nhìn thấy Lương Chân Chân tự nhiên cũng thấy có chút quen thuộc lại luôn la hét muốn ôm cậu, may mắn có mẹ ngăn cản, "Mạc Mạc ngoan, trong bụng dì có mang theo hai em gái nhỏ, dì nếu ôm con, sẽ đè lên em gái, em gái nhỏ sẽ thấy không thoải mái."
Mới có hai tuổi, hiển nhiên Mạc Mạc cũng không thể nào hiểu hết được những lời mẹ nói, cậu mở to đôi mắt tò mò nhìn về phía bụng Lương Chân Chân, cắn cắn ngón tay ngọt ngào ngây thơ nói: "Mẹ, em gái nhỏ khi nào mới có thể ra ngoài a?"
"Còn cần mấy tháng nữa a." Thư Mật Nhi giải thích cho con trai hiểu.
"Vì sao lại vậy ạ? Em gái nhỏ không thấy khó chịu sao?" Mạc Mạc cực kỳ nghi hoặc, cậu cảm thấy mình cần về nhà xem lại Bách Khoa xem sao.
Thư Mật Nhi có chút lúng túng, vấn đề này thật đúng là khó trả lời a.
"Ách... Tiểu bảo bảo lớn lên cũng cần phải có một chu kỳ nhất định, đến thời điểm thích hợp em gái nhỏ sẽ tự đi ra." Mạc Đông Lăng gian nan giải thích.
Mạc Mạc vẫn có chút không hiểu, nhưng cậu cũng không có tiếp tục hỏi nữa.
Lương Chân Chân cảm thấy được đứa nhỏ này đặc biệt thông minh, bộ dáng cũng thật đáng yêu, không biết ma sui quỷ khiến thế nào cô lại lườm Mạc Tiểu Tứ một cái.
Mạc Đông Lăng lập tức "trúng chưởng" reo lên: "Không thể là giả được, con trai ruột của em, tương lai khẳng định so với em còn lợi hại hơn."
Sau đó anh thay đổi vẻ mặt tươi cười hớn hở, "Lão đại, nếu trong bụng chị dâu nhỏ quả thật là con gái, hay là chúng ta liền định hôn ước cho bọn nhỏ đi?"
Đằng Cận Tư nghiêng mặt liếc anh một cái, hừ lạnh, "Đừng có đánh chủ ý gì lên con gái bảo bối của anh!Nếu muốn thì chú tự mình sinh đi."
"Khụ... Không phải là em chỉ nói một chút thôi sao!Lão đại, chúng ta qua bên kia tán gẫu một chút đi." Mạc Đông Lăng vội vàng lôi kéo anh tới đoàn tân khách vừa tới, bà xã anh còn chưa có đồng ý sinh thêm một bảo bỗi nữa đâu nha. Trọc cô xù lông lên thì chỉ có anh khổ thôi!
Hai người đàn ông đi rồi, Lương Chân Chân tiện thể lôi kéo Mật Mật thân thiết nói chuyện, hai người đều vô tâm vô tính như đứa nhỏ, rất nhanh liền thân nhau, lại thêm tiểu Mạc Mạc đứa nhỏ tinh quái này, mở miệng một tiếng dì, khép miệng cũng một tiếng dì khiến trong lòng hai người phụ nữa như nở hoa!
Úy Hợp Hợp tuy đã mang thai tám tháng, nhưng cô vẫn kiên trì tới tham gia hôn lễ của Lương Chân Chân, ông xã thì coi như bảo bối, hận không thể đem cô nâng trông lòng bàn tay, hầu hạ cô như nữ vương. Cũng chỉ có ở trước mặt Hợp Hợp, anh mới có thể bày ra một bộ dáng như vậy.
Mấy người phụ nữ ở chung một chỗ nói chuyện phiếm đến là vui vẻ.
Hôn lễ tiến hành vô cùng thuận lợi, Đằng Cận Tư dắt tay Lương Chân Chân dưới sự chúc phúc của bạn bè cùng họ hàng thân thích, hứa hẹn với nhau đến bạc đầu cũng không xa không rời.
Cùng lúc đó, trong lòng Mạc Đông Lăng thầm nghĩ cũng phải tìm ngày tổ chức cho Mật Mật một hôn lễ mới được, anh không muốn cô phải ủy khuất, anh muốn chứng minh cho cha mẹ cô biết anh là người có thể mang lại hạnh phúc cho Mật Mật.
Anh muốn nói cho người đàn ông kia biết, anh mới là người đàn ông của Mật Mật, là người chồng hợp pháp của cô.
← Ch. 103 | Ch. 105 → |