Vợ nũng
← Ch.065 | Ch.067 → |
Người ta nói bà bầu, mệt hay cáu giận vô cớ, chuyện đó thế mà lại đúng với mọi người, kể cả một người hiền như nàng...Một ngày, đang ngồi trên mạng, xem ảnh của mọi người nàng cũng quay ra tỏ vẻ khó chịu...
-"Tiểu bảo bối của anh làm sao thế..."
-"Xi..."
-"Sao vậy..."
-"Nhìn những bức ảnh này nè...tới là đẹp...người ta bụng phệ, chụp ảnh đọ bụng bầu với vợ, tình cảm biết bao, lãng mạn biết bao...đằng này nhà mình, mỗi em bụng phệ..."
Trời đất, đại gia choáng, bẹo má người yêu:"Phúng phính yêu ghê...giờ là nàng trách ta không có bụng phệ hả?"
-"Ừ, bụng anh chả to gì cả, người ta bảo bụng to mới có tướng làm quan...anh chả có tướng làm quan gì hết!!!"
Chả nói nổi lên lời, chồng nàng luyện tập hằng ngày, lấy mỡ đâu mà phệ, nhưng nể vợ đang vất vả, anh chiều chuộng:
-"Được, từ nay anh sẽ ăn nhiều, ngủ nhiều, không tập gì hết, cố gắng để có bụng phệ, vừa ý chưa...đừng buồn nữa nhé...yêu lắm..."
-"Nhưng...Em ..."
-"Sao, vợ anh sao nào..."
Mê mẩn cơ săn chắc, nàng phụng phịu:
-"Nhưng em cũng thích bụng anh Minh sáu múi..."
'Hả???' Cứng lưỡi với người yêu, chẳng còn cách nào, đành ôm nàng thật chặt:
-"Thế giờ nàng muốn như nào??? Như nào anh cũng chiều???"
-"Không như nào cả..."
.....
Lần nào đứng lên cân là xót xa lần đó, nàng kêu anh:
-"Anh, em lại tăng mấy cân rồi..."
-"Càng tốt chứ sao?"
-"Tốt gì mà tốt! Em béo như con lợn ý anh không yêu nữa à..."
-"Anh yêu...anh yêu...yêu mà...thôi anh xin...Uyên của anh càng béo càng xinh...hihi..."
....
-"Anh Minh!"
-"Sao, vợ gọi gì..."
-"Thèm ăn cóc...không ngủ được..."
Anh mắt nhắm mắt mở, nhìn đồng hồ, 3h sáng...Nếu là ông chồng bình thường chắc cáu tiết mất, hoặc được ông tốt cũng nịnh vợ bảo sáng mai đi mua, nhưng mà là đại gia nhà ta; vội vàng ra khỏi giường với điện thoại...tên thư kí còn ngái ngủ, nghe giọng sếp mà sốt cả người:
-"Một cân cóc, cho cậu 30 phút mang tới, hoặc mai nộp đơn xin nghỉ việc trên bàn tôi..."
....
-"Chồng!"
-"Bế vợ...10 vòng cầu thang, vợ căng thẳng lắm...đi cho thoải mái"
'Hả?'
Một giây giật mình, xong may mà nàng lấy được chồng tốt, bế nàng đủ 10 vòng cầu thang, tuy có phải nghỉ giữa chừng năm bảy lần, nhưng xem ra, đại gia đã làm con thỏ "láo toét" hài lòng...
....
Nàng bụng bầu ở nhà cả ngày, trong khi anh đi làm sáng giải quyết một núi việc, từ trưa là có mặt ở nhà phục tùng vợ, chập tối là đã ngủ rồi...Vẫn như mọi ngày, nàng khó ngủ, vuốt ve cặp lông mày rậm rạp của anh, rồi mân mê khuôn mặt sáng ngời, hôn nhẹ một cái, vòng tay qua ôm lấy anh, nước mắt nàng khẽ rơi, bờ môi mấp máy: "Cảm ơn chồng nhé...chồng chiều hư vợ mất rồi...vợ giờ bắt nạt chồng nhiều quá...vợ hư nhỉ...nhưng vợ hứa, chỉ nũng tới khi con ra đời thôi...vợ hứa đấy!!!"...Đoạn, nàng rúc đầu vào ngực chồng, ngửi mùi hương quen thuộc, dần dần chìm vào giấc ngủ. Người đàn ông vòng tay qua ôm lấy vợ mình, thơm lên trán, thì thầm: "Ngốc ạ...Anh chiều em cả đời cũng được...Miễn là em cứ luôn bên anh như này!!!"
← Ch. 065 | Ch. 067 → |