Cuộc thi cô dâu chú rể
← Ch.061 | Ch.063 → |
Một tuần sau...
Nàng lười biếng mở mắt, anh ghé tai thì thầm:"Đi chơi đi..."
Khẽ ừm một tiếng, cũng dậy theo anh ra ngoài, thực ra nàng cũng chẳng quan trọng đi đâu cả, đi với anh là vui rồi. Anh dẫn nàng đi lang thang quanh công viên, hít thở bầu không khí trong lành, sắp làm mẹ rồi mà nàng vẫn còn trẻ con quá, lúc thì sà xuống hàng cóc làm vài miếng, khi thì lại muốn ăn kẹo bông, nổi hứng lên còn bắt anh chụp ảnh Hàn Quốc.
-"Anh...anh...đi thôi, chỗ kia đông người thế..."
-"Có gì đâu mà xem...". Anh có vẻ mệt mỏi uể oải. Lê bước chân già theo cô người yêu trẻ con.
-"Vâng, xin nhanh tay tham gia chương trình của chúng tôi, số lượng có hạn...MỘT NGÀY LÀM CÔ DÂU - CHÚ RỂ - chương trình dành cho cặp đôi yêu nhau, 3 giải nhì là dịch vụ cưới trọn gói cho lễ cưới thật của các bạn...giải nhất là chuyến du lịch vòng quanh Châu Âu..."
Người người nô nức đăng kí, nàng cũng háo cả hức.... Nhất định lôi đại gia đi, bắt anh tham gia bằng được....
-"Thích đi Châu Âu thì cưới xong anh cho đi...thi thố gì cho mệt..."
-"Không, thích đi miễn phí cơ...đi mà...đi mà...đi mà..."
-"Ừ, chiều nàng vậy..."
Đại gia dẫn nàng luồn qua đống người chen lấn, vào giữa đăng kí.
-"Xin hỏi tên anh chị..."
-"Nguyễn Thị Tố Uyên, Phạm Bảo Minh..."
-"Vâng, anh chị cho em số điện thoại, ngày sinh, số chứng minh nhân dân vào đây nhé...vòng sơ khảo bắt đầu từ 10h sáng nay chị nhé, tại Royal Plaza..."
-"Trời đất..."
Nàng quay sang nhìn anh, ánh mắt khần trương cầu nài...
-"Còn 50 phút nữa, có kịp không?"
-"Kịp mà, Lamborghini Veneno của đại gia đi kịp mà...đi..."
-"Mệt lém, thi thố làm gì..."
-"Đi mà, đại gia đẹp trai của em thế này, không thi thì phí, em có linh cảm là kiểu gì mình cũng dành giải nhất..."
-"Chuyện đó thì không phải nói...". Anh bắt đầu kiêu: "Nhưng bỏ phí một ngày đi chơi lãng mạn của mình bằng cuộc thi vớ vẩn đó sao?"
Anh càng nản, nàng càng thích, đúng là lạ đời, nài nỉ bằng được:
-"Đi mà, ba Minh...ba Minh đưa hai mẹ con đi đi...em thích lắm..."
Tất nhiên là đại gia không thể cưỡng lại cái giọng điệu ngọt xơn xớt của người yêu rồi, đành ngậm ngùi lấy chìa khóa xe, phóng như điên tới Royal Plazza. Họ được đưa tới phòng thử đồ, nhìn mặt chàng có vẻ không vui, nàng nịnh nọt:
-"Đi thay comple đi nha...rồi sang đây nhìn em mặc váy cô dâu xem có đẹp không nhé..."
Nghe thấy thế anh mới tỉnh táo một chút, véo má người yêu:
-"Chiều em nhất rồi nhé..."
-"Em biết, em biết!!!"
.....................
Nhìn thấy bóng dáng một người quen, Trâm Anh mừng rỡ, khẽ gọi:
-"Chị Ngọc, chị Ngọc...vào đây..."
Ngọc nhanh nhẹn đi theo phía Trâm Anh vào một nhà vệ sinh gần đó.
-"Của em đâu?"
-"Ha..."
Ngọc khẽ nhếch mép, lật mặt: "Cô em, cô thật ngốc?"
-"???"
-"Cô không đọc báo ư? Đúng là tiểu thư của Bảo Minh, lớn trong nhung lụa, nên ngu ngốc quá..."
-"Chị nói vậy là sao? Em không hiểu?"
-"Sao là sao? Tới tôi còn chẳng có ma nào mời đóng phim, nữa là giới thiệu cho cô, mơ à..."
Siêu mẫu cười một tràng dài dưới sự ngạc nhiên sửng sốt của Trâm Anh, tức điên, cô tiểu thư vùng vằng, buông lời cảnh cáo:
-"Chị đợi đấy, tôi sẽ nói cho anh trai về kế hoạch bẩn thỉu của chị..."
-"Mày đi nói đi, tao thách..."
Trâm Anh toan chạy đi thì bị bàn tay ai đó nắm lạy, Ngọc lôi mạnh cô, đẩy vào nhà vệ sinh, dúi đầu xuống...
-"Chị dám..."
-"Sao không, con người khi tới bước đường cùng thì chẳng còn sợ gì cả, mày hiểu không..."
-"Khốn nạn, bỏ tôi ra..."
-"Haha, mày cũng chỉ biết ăn chơi phá hoại, mày biết thế nào là chà đạp của cuộc đời...ông trời thật bất công, người sinh ra đã trong tổ kén, người thì vớ được chồng giàu...còn tao...một mình cố gắng nỗ lực thì bị dìm tới vậy..."...Nỗi tức giận không thể nào nguôi ngoại:"Hôm nay, tao phải cho tiểu thư như mày uống nước cống một lần cho tỉnh ngộ..."
Vì quá sợ hãi, Trâm Anh ngất lịm. Ngọc nhanh nhẹn rảo bước, tới số phòng mà Trâm Anh cung cấp, nhìn thấy bóng người mặc đồ cô dâu trắng muốt, lộng lẫy, lòng cô như thắt lại, nắm chặt con dao trên tay, cô tự nhủ: "Dương à, tao tới trả thù cho mày đây, tất cả là tại họ.... họ sẽ đi hết theo mày, từng đứa, từng đứa một...hahaha"
← Ch. 061 | Ch. 063 → |