Thất vọng
← Ch.042 | Ch.044 → |
Minh xem qua những bài báo mà Duy tổng hợp, quả là bọn nhà báo, từ báo lớn tới báo nhỏ, giật tít cứ ầm ầm: "Siêu mẫu Như Ngọc quyên sinh trên cầu Long Biên?" "Cập nhập tình hình sức khỏe của nữ diễn viên hàng đầu VN" "Nguyên nhân của hành động dại dột?" "Bộ mặt thật của đại gia danh tiếng đất Hà Thành?" "Sốc, lộ video xô xát của Như Ngọc và người tình?" "Liệu có nên yêu đại gia?" "Cuộc tình đã có người thứ ba?"...
Click vào hình tam giác, Minh chăm chú theo dõi, chính là clip quay trộm cuộc cãi vã của anh với Ngọc hôm qua, nhưng rất thú vị là đã được cắt gọt thực sự cẩn thận, toàn bộ biến thành một thước phim đầy cảm động của một người con gái, bị người yêu phản bội vì người thứ ba, cả đoạn video gần 3 triệu view như một bằng chứng thép tố đại gia lòng lang dạ sói, làm con người ta có bầu xong bỏ dở vì thú vui mới, sự tuyệt tình của người đàn ông, cái đoạn đòi chết của cô ta biến thành chính anh là người ép cô ta nhảy xuống cầu, cô ta cùng quẫn, mất con, người yêu bỏ, bị phản bội, bị ép tới bước đường cùng...quả là đáng thương, đáng thương...
-"Con này khá..."
-"Sếp ạ..."
Thấy Duy có vẻ chần chừ, Minh ngước mắt:
-"Cứ nói không phải ngại"
-"Anh không biết chứ bây giờ anh chính là đối tượng bị chửi rủa nhiều nhất trên các diễn đàn mạng xã hội...người ta dùng các từ rất nặng nề...anh kéo xuống xem qua bình luận ạ..."
'Thằng chó khốn nạn', "Mày chết đi...' 'ai thích tập đoàn Bảo Minh phá sản thì like phát nào' 'Dm đời con gái chọn nhầm thằng đàn ông chỉ có chết"Đại gia là cái éo gì...' 'Thằng này phải chôn 10 tầng địa ngục' 'Thằng Sở Khanh', 'Ngọc thật đáng thương...' 'Tẩy chay hàng hóa Bảo Minh'...
Thấy sếp vẫn thản nhiên, Duy lo lắng:
-"Để em đi chặn lại hết các trang này?"
-"Không cần tốn công, việc này không ảnh hưởng..."
-"Có sợ ảnh hưởng tới công ty không ạ?"
-"Cậu ngốc quá, theo tôi bao nhiêu năm rồi, cậu không hiểu bọn anh hùng bàn phím này, haha...vả lại tập đoàn đâu chỉ sản xuất có một hai thứ nhỏ lẻ mà đòi tẩy chay? Tôi thách đấy?"
Nhấp ngụm nước, Minh từ tốn giải thích:
-"Quên con Ngọc nó làm người mẫu đại diện à, giờ nó được ủng hộ nhiều như thế.... HAHA? Người ta có thể không chú ý sản phẩm thuộc tập đoàn nào, nhưng người mẫu đại diện thì ..."
Ánh mắt Duy rạng ngời, thầm thán phục sếp:
-"Vậy giờ phải làm gì ạ?"
-"Không phải lo..."
.....................
Tại một bệnh viện tư sang trọng, hoa quà được gửi tới rất nhiều, có người còn viết cả thư tay...tất cả chỉ mong sao thần tượng của họ bình an qua khỏi, thậm chí ở ngoài cồng, một nhóm fan cuồng còn vây kín, khóc lóc...
-"Thôi, không phải trả vờ nữa đâu, phóng viên đi rồi, mẹ dạy cho con nhờ!"
-"Dậy đây...dậy đây...khiếp lũ ruồi này bám ghê quá... giờ mới có cơ hộ nói chuyện với mày...thế nào rồi?" Ngọc hí hửng.
-"Tao cung cấp mấy cái ảnh mày nằm phờ phạc trên giường cho chúng nó rồi, còn nói là sợ không qua khỏi đêm nay..."
-"Mày làm tốt lắm, hehe, đúng là bạn chí cốt kiêm quản lí của tao...oa...thoải mái quá..."
-"Mà những thứ khác?"
-"Mày cứ yên tâm, bệnh viện thì đã đút trưởng khoa rồi, cái đứa nhảy thế mày hôm qua cũng cho về quê luôn, mày cũng giỏi thật, dội có mỗi xô nước lên người mà diễn như thật ý!"
-"Chuyện, năng khiều roài! Mà có ai nghi ngờ không?"
-"Nghi ngờ sao? Trời thì nhá nhem, con đó nhảy xuống bơi thẳng đi chỗ khác, người bế mày đi từ dưới lên, tao chạy tới kịp thời, khóc lóc thảm thiết, xung quanh ai cũng thương xót...cả..."
-"Ha, sướng vãi...lão Minh quả này chết chắc, cổ phiểu không sụt mới lạ?"
-"Ừ, mày được hâm mộ lắm, bao nhiêu người quan tâm, gửi quà, fanpage của mày cũng tăng thêm gần triệu like từ hôm qua ...hihi...cho xem cái này nữa nè..."
Ngọc thích thú đón lấy điện thoại của Dương, đoạn gật gù...
-"Sáng sớm tao mới dám tung ra, sợ lộ?"
-"Ờ, mày giỏi vãi...". Ngọc nhìn Dương cảm động, bỗng mắt cô chạm mắt nó, có gì đó lúng túng, từ trước tới giờ, nó giúp cô rất nhiệt tình, đi theo cô từng bước...cô cũng biết nó thích cô, ban đầu chọn nó làm quản lí cũng vì cớ này, giới showbiz ít người tin tưởng, nên chọn người thích mình, có phần an tâm hơn...nó không bao giờ phản đối ở cô điều gì cả, từ ngủ với các đại gia hay cặp kè lão Minh, cô nghĩ, thời gian chắc làm tình cảm của nó phai nhòa, nhưng không ngờ...hôm nay chạm phải ánh mắt này, hơi giật mình, nhưng cô vẫn lờ đi, mặc kệ, nó thích thì cứ thích, cô lợi dụng thì cứ lợi dụng, cho nó ăn gan hùm cũng chẳng dám "gần" cô.
-"Doanh thu phim của tao thế nào rồi, chắc phải thêm vài tỷ nữa là ít nhỉ?"
-"Ừ, tao quên mất đấy, để tao gọi điện check!"
Ngọc với tay lấy quả nho, bỏ vào miệng mãn nguyện...Dương đi được một lúc thì chạy về, mặt nó có vẻ biến sắc khác thường:
-"Ha, doanh thu cao quá mày không chịu nổi sốc à?"
-"Không có gì..."
-"Mẹ, nhìn cái mặt mày bảo không có gì thì chó nó tin à? Nói mau..."
-"Phim của mày..."
-"Sao, tăng mấy tỷ rồi? Số lượng người ra rạp hôm nay là bao nhiêu? Khu vực Hà Nội, Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, báo cáo xem nào...bố mày tò mò muốn chết..."
-"Thực ra...không một lượt xem..."
-"CÁI GÌ? Thôi đừng đùa dai nữa..."
-"Tao không đùa, mình đã quên một chuyện rất quan trọng mày ạ..."
-"Chuyện gì?"
-"Hệ thống các rạp hiện đại nhất trong nước không của lão người yêu cũ cũa mày thì cũng thuộc một công ty con mà hắn đầu tư...còn vài rạp nhỏ lẻ thì nghe tiếng hắn cũng sợ...lão cho ngừng chiếu vô điều kiện rồi..."
-"Đ...MẸ KIẾP...mày có biết tao được hưởng 7% từ doanh thu không hả? Tao còn bỏ vốn không ít cho bộ phim này..."
-"Ừ thì..."
Ngọc điên tiết, phẫn nộ cực độ, vò đầu bứt tai...cuối cùng cũng nghĩ ra phương án:
-"Hay xây dựng riêng rạp chiếu phim??? Mất bao lâu?"
-"Xây thì nhanh cũng phải nửa tháng...mấy cả mày đầu tư gần hết cho phim mới rồi còn gì?". Dương ngập ngừng.
-"Ừ, nhưng tao còn một khoảng rất khá, hồi tao làm người mẫu đại diện cho công ty lão Minh...gọi điện cho thằng thư kí chuyển tiền đi..."
-"Để sau đi..."
-"Không được, làm luôn đi..."
Thấy Dương có vẻ ngập ngừng, Ngọc nghi nghi:
-"Mày còn chuyện gì giấu tao hả??? Nói mau..."
-"Ờ thì..."
-"Nói..."
-"Số tiền ấy mày coi như không có đi?"
-" Không có là không có thế nào...lão định trốn á, thích tao kiện ra tòa nhé, đừng hòng..."
-"Mày không kiện được đâu..."
-"Sao lại thế?"
-"Mày quên là kiện tụng thì người giàu luôn thắng à?"
-"Nhưng tao có dư luận ủng hộ?"
-"Dư luận thì được cái gì chứ, thực ra còn một chuyện, tao không muốn nói, ... sợ mày sốc.. nhưng thôi, tự mày xem đi..."
Ngọc cầm điện thoại, gương mặt cô từ từ biến sắc, trắng bệch, giọng run run...
-"Lão...làm sao lão ấy có mấy cái này..."
-"Ừ, lão chưa tống tiền mày là may lắm rồi đó...quên số tiền ấy đi...mấy video này mà lộ ra thì mày hết nghiệp luôn đó con"
Siêu mẫu uất ức, nghĩ ngợi hồi lâu, lạnh lùng bảo Dương:
-"Mày thuê người khéo léo tiết lộ về con ranh kia, ...tao muốn tổ chức họp báo..."
-"Mày điên à, muốn hết nghiệp thật à?"
-"Số tiền đó thì mày nói đúng...ra tòa người giàu luôn thắng, còn chuyện kia...Không sợ đâu, tao hiểu lão Minh. Một là lão sẽ không chơi đàn bà theo cách đó, nhưng chủ yếu là tao nghĩ lão thà bị chửi là lăng nhăng còn hơn là bị cắm sừng...sĩ diện mà...mày nghĩ mà xem, nếu muốn tung ra thì đầy cơ hội, số tiền trả cho tao, với lão cũng chẳng là gì...cái này chỉ muốn dọa tao thôi...còn lâu nhé...haha..."
Dương gật gù, an bài theo sự xắp sếp của Ngọc.
.....................
Những ánh đèn flash sáng liên tục, một thiên thần áo trắng bước ra, cô ấy nhẹ nhàng, từ tốn chào hỏi mọi người, sắc mặt cô ấy xanh xao, trắng bệch, cô ấy xin lỗi khán giả ríu rít vì dại dột làm mọi người lo lắng, cô ấy còn luôn miệng van xin mọi người đừng ném đá cũng như trách cứ đại gia, cả người được cho là kẻ thứ ba kia...cô ấy nói, tới với nhau được hay không cũng là duyên phận, mọi việc đều là do cô ấy không tốt...cô ấy...lấy đi bao nhiêu nước mắt của hàng triệu người...cô ấy...đúng là một "thiên thần"!!!
← Ch. 042 | Ch. 044 → |