Q*y đầu áp chặt vào tử c*ng của cô
← Ch.053 | Ch.055 → |
Nguyễn Nam Tô bị lời nói của anh κ*í*𝐜*𝒽 𝐭*𝖍*í*🌜*𝖍 đến mức cả người như bị thiêu đốt, hệt như đang ở trong một ngọn lửa hừng hực.
Cô từ từ thả lỏng cơ thể theo lời hướng dẫn của anh, nhưng người đàn ông phía trên đã nhẫn nhịn đến cực hạn, cho dù cô có cố gắng thả lỏng cơ thể thì vật nam tính thô to của anh vẫn bị 𝖐ẹ_𝖕 ⓒ♓ặ_† khó có thể tiến về phía trước.
"Thả lỏng thêm chút nữa..." Tưởng Chính Trì cắn răng nói. Mồ hôi nóng chảy ròng ròng trên trán anh, từng chữ dường như phát ra từ kẽ răng.
Dưới sự bành trướng của anh, Nguyễn Nam Tô cảm giác không được thoải mái lắm, nhưng bây giờ đâ_𝖒 lao thì phải theo lao, cô muốn từ chối hiển nhiên là không thể nào.
Dù sao anh vừa mới để cô...... Hiện tại cô cũng không thể bảo anh nhẫn nhịn được.
Người đàn ông di chuyển hông, tiếp tục tiến về phía trước, quy đầu khổng lồ như xẻ đôi miếng thịt mềm trong lối vào, anh chỉ có thể đẩy nhẹ từng chút một.
"A... ưm ưm... nhẹ, nhẹ chút... đau... ưm..."
Ý thức trong đầu Nguyễn Nam Tô đã mơ hồ, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói nên lời, chỉ 𝐫.ê.𝐧 𝓇.ỉ trong tiềm thức.
Lúc vật nam tính thô to của người đàn ông đi vào được một nửa, cô cảm giác cơ thể mình sắp bị xé rách.
"A... hmmm.... a—— đừng...."
Tiếng 𝖗·ê·ռ 𝖗·ỉ ɱề.Ⓜ️ 𝐦.ạ.ï dần dần chuyển thành tiếng thét chói tai, đối với Tưởng Chính Trì mà nói không khác gì chất xúc tác tình dục.
Không chịu nổi tiếng thét của cô, anh lại cúi đầu chiếm lấy môi cô, vói lưỡi vào trong cái miệng nhỏ 𝐦_ề_ⓜ m_ạ_ı của cô, bịt kín tất cả tiếng 𝐫ê·𝖓 𝐫·ỉ của cô.
Nguyễn Nam Tô bị anh chặn môi không thể p𝒽-á-𝖙 𝓇-𝖆 â-𝖒 🌴-ⓗ🔼𝐧-𝐡, chỉ có thể 'ưm a" trong miệng.
Hai người ♓.ô.𝓃 nhau say đắm đến khi cô thả lỏng cảnh giác, Tưởng Chính Trì đột nhiên ưỡn lưng về phía trước, mạnh mẽ đẩy toàn bộ vật nam tính vào trong.
Quy đầu tròn trịa đ_â_Ⓜ️ thẳng đến chỗ sâu nhất trong động hoa, đồ vật thô cứng gần như xuyên qua toàn bộ 𝐭ⓗ●â●ռ ✞𝐡●ể cô.
"Ưm——"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Nam Tô nhăn lại vì đau đớn, nhưng trong đau đớn lại xen lẫn 𝐤♓●𝐨á●ı 𝖈●ả●𝐦 vô tận, chẳng mấy chốc đã nhấn chìm tất cả sự trống rỗng.
Tưởng Chính Trì bịt chặt môi cô, nuốt hết những tiếng ⓡê·п 𝐫·ỉ của cô vào miệng.
Anh đặt tay lên 𝐧·𝐠·ự·ⓒ cô, nắm lấy sự ⓜ●ề●m 𝐦●ạ●ℹ️ đang đung đưa lên xuống.
Hai luồng 𝐤.í.↪️.ⓗ †𝒽íⓒ.♓ lần lượt xâm chiếm cơ thể cô, suy nghĩ trong đầu Nguyễn Nam Tô lại bắt đầu Ⓜ️_ê Ⓜ️𝒶_ռg.
Cô há to miệng muốn hít thở chút không khí, lại thuận tiện cho người đàn ông đưa lưỡi sâu vào khoang miệng cô đùa giỡn khuấy động.
Sau khi đẩy vật nam tính vào, Tưởng Chính Trì cũng không sốt ruột ⓡ_ú_✝️ 𝓇_🔼 mà dừng lại bên trong một lát, quy đầu màu đỏ tím chống vào vách thịt non nớt của cô.
Nơi đã lâu không được lấp đầy lại bị kéo căng đến cực điểm, Nguyễn Nam Tô cảm giác bụng dưới dâng lên một cơn đau nhức dữ dội.
Đặc biệt là khi vách thịt luôn khép chặt bị anh bành trướng thế này, ⓒả*ⓜ g❗*á*c 𝖙*ê ◗*ạ*ï giống như bị điện giật, khiến người ta không ngừng 𝓇u.n 𝓇ẩ.y.
Khóe mắt đỏ hoa của cô chẳng mấy chốc lại ứa ra nước mắt, cơ thể vốn đã mềm thành vũng nước thỉnh thoảng lại co giật, trong miệng tràn ra tiếng nức nở trầm thấp.
Tưởng Chính Trì cảm nhận được sự ⓢ𝒾●ế●𝐭 ⓒ●𝖍ặ●🌴 của cô, anh dừng lại một lát rồi mới tiếp tục đẩy về phía trước.
Đường hầm khép kín bị quy đầu tròn trịa mạnh mẽ đẩy ra, Nguyễn Nam Tô cảm giác được mỗi một tấc thần kinh trong cơ thể mình đều đang 𝓇𝐮●𝐧 𝓇ẩ●🍸.
Một lực hút cực mạnh từ cổ tử cung khiến quy đầu của người đàn ông tê dại, toàn bộ ɱ_á_ⓤ huyết đồng loạt đổ dồn xuống dưới thân, rót vào trong vật nam tính đã bành trướng sưng đỏ của anh.
Hai gò má Tưởng Chính Trì căng ra, anh cố gắng kìm nén cơn ⓚ♓oá*1 𝖈ả*𝖒, đè lên môi cô ♓ô.ռ càng sâu càng thô bạo hơn.
Đầu lưỡi linh hoạt cũng mạnh mẽ chui vào trong, gần như chạm tới cổ họng của cô.
← Ch. 053 | Ch. 055 → |