Vay nóng Tima

Truyện:Anh Còn Dịu Dàng Hơn Bóng Đêm - Chương 101

Anh Còn Dịu Dàng Hơn Bóng Đêm
Trọn bộ 141 chương
Chương 101
Động h*a chật hẹp khó khăn đón nhận vật khổng lồ của anh  
0.00
(0 votes)


Chương (1-141)

Siêu sale Shopee


Cuối cùng, Tưởng Chính Trì kéo cô lên trước khi bản thân hoàn toàn mất kiểm soát. Anh ôm chặt cô vào lòng, khàn giọng hỏi: "Em không thấy khó chịu sao?"

"Vẫn ổn..." Nguyễn Nam Tô mấp máy môi, thấp giọng đáp, "Chỉ là má hơi mỏi."

Tưởng Chính Trì nghe vậy thì không khỏi bật cười, anh vỗ nhẹ vào lưng cô, ngữ điệu dung túng: "Mỏi thì đừng làm nữa."

Chỉ có bản thân anh mới biết những lời này ích kỷ đến mức nào. Anh thật sự sợ nếu cô cứ tiếp tục làm như thế, anh sẽ lập tức đầu hàng...

Nguyễn Nam Tô tựa vào ngực anh, từ từ hòa hoãn lại, sau đó cô lại trèo lên trên, treo cả cơ thể mình lên người anh.

Theo động tác của cô, bọt nước trong bồn tắm bắn ra tung tóe và sủi bọt nhiều hơn.

Hai tay cô ôm chặt cổ anh, đôi chân thon dài mịn màng dang rộng ra ngồi lên đùi anh.

Tưởng Chính Trì tận hưởng khoái cảm do sự ma sát của cô mang lại, đầu khấc ấn vào chỗ riêng tư ẩm ướt nóng bóng của cô. Anh đưa tay ra đỡ lấy thân vật, nhắm ngay vào cửa động rồi mạnh mẽ đẩy vào trong.

"A——" Nguyễn Nam Tô run rẩy thét lên một tiếng, hai chân cũng bất giác siết chặt lấy eo anh.

Hai thân thể trần trụi quấn quýt lấy nhau trong làn nước ấm, hòa vào làm một thể, chẳng còn phân biệt anh và em.

Lúc vừa vào bồn tắm cô đã có phản ứng, cũng đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu, động hoa mềm mại bị cậu bạn khổng lồ của anh lấp đầy, điểm G cũng bị chà xát dữ dội.

Vật nam tính thô to bị vách thịt quấn chặt, Tưởng Chính Trì sảng khoái đến mức không kìm được tiếng rên rỉ. Cơn khoái cảm chạy thẳng vào vỏ não, ngay cả đốt sống thắt lưng của anh cũng tê dại.

"Chặt quá..." Anh đẩy mình vào chỗ sâu nhất trong cô, sau đó lại mạnh mẽ rút ra, không ngừng lặp đi lặp lại hành động này, mỗi lần đều dùng rất nhiều lực.

"A..." Giọng nói của Nguyễn Nam Tô nhuốm tiếng nức nở, khóe mắt đỏ lên: "A a... ưm... sâu hơn nữa đi... a..."

Rõ ràng là cô không thể thừa nhận sự hung hãn này nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, muốn anh vào sâu hơn một chút nữa, mạnh hơn một chút nữa.

Ngọn lửa dục vọng trong Tưởng Chính Trì càng bùng cháy dữ dội khi nghe cô la hét như thế, anh lại thúc mạnh hơn nữa. Phần quy đầu khổng lồ lướt qua điểm nhạy cảm bên trong rồi đi thẳng vào cửa tử cung, gần như xuyên thấu toàn bộ cơ thể cô.

Lúc Nguyễn Nam Tô cúi đầu, cô thậm chí còn có thể nhìn thấy bụng mình nhô lên một đoạn theo từng cú thúc của anh.

Cô như nhũn ra dưới sự tấn công mạnh mẽ của anh, hai chân quấn quanh eo anh không khỏi nới lỏng, nửa người trên nghiêng về phía sau.

Tưởng Chính Trì thấy vậy thì vội vàng đưa tay đỡ lấy cô, kéo cô về lại: "Không phải bảo anh sâu thêm chút nữa ư? Sao lại chịu không nổi rồi?

"Huhu... ưm... ha...."

Nguyễn Nam Tô lắc đầu, hoàn toàn không nói nên lời, chỉ còn lại tiếng rên rỉ.

Người đàn ông điều chỉnh lại tư thế rồi từ từ ấn cơ thể cô xuống. Anh dựa vào thành bồn tắm trong tư thế nghiêng, sau đó cúi người, mượn đà hiện tại đẩy mình sâu vào bên trong cô hơn.

"Bốp —— bốp ——"

Âm thanh cơ thể va chạm trộn lẫn với tiếng nước càng lúc càng rõ ràng, kèm theo đó là tiếng thở dốc dồn dập của hai người và tiếng rên rỉ của một mình cô.

Hai chân Nguyễn Nam Tô dang rộng, toàn bộ nơi riêng tư lộ ra dưới mắt anh.

Tưởng Chính Trì cúi đầu nhìn chỗ giao hợp của hai người, một nhụy hoa nho nhỏ đã sớm nhô đầu ra khỏi chồi non, hai cánh hoa mềm mại kia cũng vì hưng phấn mà lật ra ngoài, run rẩy theo từng động tác của anh, không tài nào khép lại được.

Xuống chút nữa là lối vào mỏng manh của cô, màu sắc gần như trong suốt.

Khe hẹp ban đầu bị kéo căng thành một cái lỗ nhỏ, khó khăn đón nhận vật to lớn của anh.

------oOo------


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-141)