Truyện:Anh, Đã Lâu Không Gặp! - Chương 63 (cuối)

Anh, Đã Lâu Không Gặp!
Trọn bộ 63 chương
Chương 63 (cuối)
Ngoại truyện 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-63)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Trong khu suối nước nóng hơi nước mờ mịt, hưởng thụ nhân viên chu đáo, thân thiết phục vụ, thỉnh thoảng còn có thể đùa giỡn nữ nhân viên phục vụ hấp dẫn, xinh đẹp, đây là việc Quách Tứ thích nhất.

Mạnh Tư Thành tuy cảm thấy suối nước nóng ng hỉ ngơi không tệ, có nhân viên phục vụ tốt, trước kia thì không sao cả, nhưng bây giờ có chút kiêng kỵ, dù sao anh đã có bạn gái. Hiện tại anh đã có Tô Hồng Tụ.

Hai người từ trong suối nước nóng lộ thiên đứng dậy, quấn khăn lông đi tới giường đá bên cạnh. Bên dưới giường đá là suối nước nóng ấm áp lưu động, cho nên giường đá mơ hồ có cảm giác, nằm ở phía trên rất thoải mái.

Có hai nhân viên nữ xoa bóp dáng người yểu điệu đi tới, chia ra đến sau lưng hai người bọn họ xoa bóp, hai người nhắm mắt lại hưởng thụ giờ khắc này, hoá giải mệt mỏi tích tụ đã lâu.

Sau một phen xoa bóp chu đáo, săn sóc, nữ nhân viên phục vụ tiếp tục công việc khác như ngoáy lỗ tai gì gì đó.

Mạnh Tư Thành nhắm mắt không nói, Quách Tứ sao sánh phụ nữ cùng những người vợ một hồi, cuối cùng tổng kết: "Nhìn một người phụ nữ có thích hợp làm vợ hay không, sẽ phải nhìn người có thể ngoáy lỗ tai hay không, một phụ nữ chân chính nên học được ngoáy lỗ tai cho đàn ông của mình."

Cô gái xoa bóp bên cạnh nũng nịu cười: "Nói như vậy, chúng ta rất thích hợp làm vợ."

Quách Tứ liếc mắt nhìn cô gái xoa bóp, gương mặt không tệ, vóc người không tệ, vì vậy tâm không yên nói: "Các em không thích hợp làm vợ lâu dài, nhưng một đêm làm vợ thì không tệ, có muốn hay không?" Trong lời nói tràn đầy trêu đùa.

Mạnh Tư Thành vẫn nhắm mắt như cũ, cảm thụ cô gái phục vụ tỉ mỉ, dịu dàng ngoáy lỗ tai trái của mình bên cạnh, trong lòng lại nhớ đến Tô Hồng Tụ. Mặc dù lời nói của Quách Tứ luôn không giải thích được, nhưng anh vẫn không nhịn được nghĩ Tô Hồng Tụ nhất định là cô gái có thể ngoáy lỗ tai giúp anh. Cô ấy vừa dịu dàng, tỉ mỉ lại chu đáo săn sóc.

Nghe Quách Tứ cùng cô gái phục vụ bên cạnh buông lời tán tỉnh, trong thân thể Mạnh Tư Thành bắt đầu nổi lên một cỗ kích động.

Cô gái phụ trách phục vụ Mạnh Tư Thành, thấy diện mạo Mạnh Tư Thành lạnh lùng, lại ít nói, cũng rất biết điều không dám nh hiều lời, nhưng rốt cuộc hâm mộ nhìn đôi Quách Tứ bên cạnh mấy lần, vừa đúng lúc cô móc xong lỗ tai bên trái Mạnh Tư Thành, liền thủ thỉ thù thì xin Mạnh Tư Thành cử động để móc tốt lỗ tai bên phải.

Lại không biết Mạnh Tư Thành thế nào, trong lòng kích động nổi lên đến cực hạn, giống như muốn bùng phát ra, vì vậy đứng lên nói: "Không cần, tôi đi trước."

Quách Tứ đang được phục vụ thoải mái, lúc này nghe Mạnh Tư Thành nói vậy, mở mắt ra hỏi: "Này! Sao vậy? Còn rất nhiều tiết mục thú vị phía sau mà!"

Mạnh Tư Thành ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn một cái, nói thẳng: "Chính cậu từ từ hưởng thụ đi, tôi phải đi"

Nói xong anh bước nhanh ra khỏi khu suối nước nóng, thay quần áo, lấy túi xách, đi ra biệt thự lái xe ra ngoài. Bây giờ đã là mười một giờ đêm, xe anh lao nhanh trên đường cao tốc, tay của anh dù nắm rất ít vẫn vững vàng tay lái. Trong lòng anh nỗi kích động tựa như muốn phu n trào ra. Lỗ tai của anh có chút nhột, ngưa ngứa, giường như cần có một bàn tay dịu dàng, tinh tế an ủi vuốt ve.

Xe thuận lợi lái vào trong thành phố, rất nhanh liền tới gần chỗ ở của Tô Hồng Tụ. Anh dừng xe, xuống xe, sau đó đi vào khu chung cư, lên lầu, cầm chìa khoá mở cửa.

Tô Hồng Tụ nghe được tiếng chìa khoá mở cửa, đoán được có thể là anh nhưng vẫn nghi ngờ, không phải đã nói tối nay trọ ở bên ngoài sao? Vì vậy cô vuốt vuốt đôi mắt buồn ngủ cho tỉnh táo rồi rời giường, đi tới trước cửa.

Cửa mở ra, ngoài cửa là khuôn mặt phong trần của anh, bên trong cửa là vẻ mặt buồn ngủ của cô. Cô ngốc lăng nhìn anh, trong con ngươi anh hiện lên nét vội vàng, hô hấp có chút dồn dập."Thế nào đã nửa đêm rồi anh còn tới?" Cô nghi ngờ hỏi anh.

Đôi môi mỏng của anh mím chặt, hồi lâu mới nhảy ra một câu nói: "Em phải ngoáy lỗ tai cho anh."

Tô Hồng Tụ càng thêm im lặng rồi, nhưng nhìn dáng vẻ kỳ quái của anh, cũng đành phải gật đầu một cái: "Được, vậy anh vào đi."

Dưới ánh đèn, Tô Hồng Tụ tỉ mỉ ngoáy lỗ tai cho anh, cô làm rất nghiêm túc, động tác êm ái, tựa như lông vũ phất qua làm cho lòng anh bắt đầu ngứa.

Cô móc hết bên phải, nhìn một chút bên trái: "Bên này không cần móc rồi."

Nào ngờ Mạnh Tư Thành lại nói: "Vậy không cần móc, chỉ sờ sờ một chút thôi."

Tô Hồng Tụ lần nữa sửng sốt: "Sờ sờ? Được rồi."

Ngón tay của cô trơn mịn mềm mại, thân mật mà bất đắc dĩ sờ sờ lỗ tai của anh, mặc dù thật sự cô không biết vì sao anh muốn cô sờ.

"Hiện tại đã tốt chưa?" Nói thật Tô Hồng Tụ vẫn không rõ lắm rốt cuộc thế nào đêm hôm khuê khoắt Mạnh Tư Thành lại về đây.

Mạnh Tư Thành gật đầu một cái "Có thể." Sau đó anh đứng lên, nhìn chằm chằm Tô Hồng Tụ trước mặt.

Tối hôm nay đây là lần thứ tư Tô Hồng Tụ ngây ngẩn cả người: "Anh làm gì mà nhìn em như vây?"

Mạnh Tư Thành vẫn không nói lời nào, màu sắc con ngươi từ từ sẫm lại vẫn chằm chằm nhìn cô, sau đó đến gần, sau đó nữa chợt vươn tay vòng ôm lấy cô vào trong ngực. Tô Hồng Tụ nghe thấy tiếng hít thở vẩn đục bên cạnh, chợt bị nâng lên cao ôm lấy rơi vào trong lồng ngực nóng bỏng, tất cả những điều này làm Tô Hồng Tụ ngạc nhiên không nhịn được thét chói tai ra tiếng, tay khẩn trương bắt lấy áo sơ mi trước ngực: "Mạnh Tư Thành anh làm sao vây?" Khuy khoắt, đến mà không giải thích, hành động cũng không giải thích được.

Mạnh Tư Thành cúi đầu, ngưng mắt nhìn cô, môi mỏng mím thật chặt không nói gì, chỉ là duỗi tay một cái đặt cô nằm ngã trên giường.

Nói là đặt ngã mà không phải nằm ngang trên giường, là bởi vì, anh chỉ đặt cô ở trên mép giường.

Tô Hồng Tụ càng thêm kỳ quái: "Mạnh Tư Thành, anh muốn làm gì?"

Mạnh Tư Thành không trả lời, từ phía sau tách hai chân của cô ra, sau đó đứng ở giữa hai chân cô, cúi đầu, tỉ mỉ cởi quần ngủ của cô ra.

Tô Hồng Tụ cảm thụ hơi thở nóng rực từ sau lưng, bắt đầu hiểu anh muốn làm gì, vì vậy nhịp tim lập tức tăng nhanh, mặt cũng trở nên hồng, nhưng cắn cắn môi, còn thuận theo động tác của anh tách hai chân ra, phối hợp với anh tuột quần ngủ của mình xuống.

Hiện giờ đang là tháng ba, thời tiết mùa xuân tuy đã ấm hơn nhưng vẫn còn hơi lạnh, khi cơ thể trần của cô cảm nhận thấy không khí hơi lạnh trong phòng thì co rúm lại, không nhịn được muốn rúc vào giường. Mạnh Tư Thành đương nhiên không đồng ý, tiện tay từ bên cạnh kéo qua một tấm thảm mỏng bao phủ phía sau của cô, sau đó đưa tay ra đến nơi thần bí phía trước, bàn tay ấm áp, có lực nâng lên nơi đó, sau đó rất hài lòng nhìn thấy nơi ngạo ng hễ đang ưỡn lên của cô được tấm thảm nửa che nửa đậy. Hai bên đầy đặn làm cho người ta yêu thương khẽ run, thân thể Mạnh Tư Thành tới gần phía trước tiếp cận, chống đỡ phân thân của mình đặt giữa kiều đồn  hấp dẫn của cô, yên lặng cảm thụ sự ấm áp nơi đó mang lại.

Anh mở to mắt, khẽ hạ thấp đầu nói nhẹ bên tai cô: "Hiện tại anh lập tức đi vào được không?" Khi Mạnh Tư Thành chạm nhẹ vào nơi đó của cô đã cảm nhận được nụ hoa hơi ẩm ướt, trơn trượt nhưng vẫn cố ý hỏi cô, chính là muốn nghe cô gái ngượng ngùng dưới thân phải trả lời.

Tô Hồng Tụ cảm nhận anh đang đè lên từ phía sau lưng mình, hơi thở ấm áp của anh khẽ phả lên tai làm mặt cô càng thêm đỏ, cô khẽ cắn môi, hai tay nắm thật chặt ga giường, nhẹ nhàng nũng nịu "Hừ" một tiếng, cố ý không để ý đến câu hỏi rõ ràng trêu chọc xấu hổ của anh.

Bàn tay Mạnh Tư Thành vươn đến phía trước của cô, nhẹ nhàng xoa nắn hai luồng mềm mại. Nơi đó, bởi vì tư thế cô cúi người, khom lưng mà đang rủ xuống, nhẹ nhàng rung động giống như trái đu đủ chín muồi hấp dẫn. Đồng thời Mạnh Tư Thành lại nhẹ nhàng ma sát phía dưới, nơi khe rãnh thần bí càng trở nên ướt át, như có dòng nước trong suốt chảy ra làm dịu đi vùng đất thần bí, cũng làm anh không nhịn được muốn thử thăm dò đi vào.

Lúc này anh cũng cảm thấy Tô Hồng Tụ rõ ràng đã có chút khó nhịn khẽ lắc lắc mông, vì vậy anh mỉm cười không muốn trêu chọc cô nữa, ở bên tai cô nói nhỏ: "Cái này cho em."

Sau đó anh hơi nâng thân thể lên, dùng sức phía dưới muốn đi vào, nhưng chỉ hơi dùng sức mới phát hiện ra vị trí có chút không đúng, vì vậy lại nhỏ giọng ra lệnh: "Em hạ thấp cơ thể xuống một chút nữa."

Bởi vì phải khom lưng nằm ở nơi đó khiên thân thể cô đã có chút run rẩy không ngừng rồi, Mạnh Tư Thành thấy như vậy dứt khoát để cho cô quỳ xuống bên giường, chỉ có hai chân tách ra lơ lửng bên ngoài. Ở tư thế này tất cả nơi thần bí đều được phơi bày trước mắt Mạnh Tư Thành, vì vậy anh dễ dàng thăm dò tiến vào, quả nhiên là độ cao vừa đúng, anh chỉ cần hơi nhún chân liền có thể thông suốt. Lần này anh không do dự nữa, nhắm chuẩn góc độ, dùng sức tiến vào.

Có lẽ do góc độ, nên lần này Tô Hồng Tụ cảm giác vật đó tiến vào đặc biệt sâu, sâu đến mức cô không cách nào nhận nổi. Mạnh Tư Thành giống như khổ sở gầm nhẹ một tiếng, giống như không chịu nổi nữa, bất ngờ bộc phát, mạnh mẽ luật động. Tô Hồng Tụ nắm chặt chăn, để cho mình quỳ sát ở bên giường, thân hình cố gắng không bị va chạm mạnh ở sau lưng công kích mà trôi đi. Nhưng dù đã cố sức cô vẫn không chống đỡ được, cô cảm thấy mình như một thân cây nhỏ giữa dòng nước lũ, thân cây mỏng manh, thế lũ bất ngờ mãnh liệt làm cô không cách nào chống đỡ, chỉ có thể thuận theo cuồng phong kia đu ng đưa, sau đó dưới sự công kích của anh làm cho cô quỳ xuống thấp, thấp nữa.

Khi cô bị hạ xuống thấp hết mức đến nỗi cơ thể dính sát với chăn, thì thế công phía sau lưng cô của anh lại buông lỏng, thân thể cô căng thẳng ngửa ra sau, mái tóc xõa tung, đỉnh nhọn trước ngực nhộn nhạo. Cô nhỏ giọng đè nén nức nở, tựa như vui thích lại tựa như thống khổ, khẽ lúc lắc mái tóc của mình. Cô chỉ muốn thoát khỏi, nhưng anh vẫn công kích sau lưng sẽ không bỏ qua cho cô, vì vậy cô chỉ có thể tiếp tục thừa nhận rung động từ trận cuồng phong mang lại, không kiềm chế được.

Mạnh Tư Thành nhìn cô gái phía dưới, như bông hoa nở rộ không ngừng đu ng đưa lay động. Bàn tay to của anh khẽ nắm lấy ngực cô, dưới thân như là vì anh mà mở ra để cho anh càng thêm bừa bãi xâm nhập.

Lúc này trong tay của anh đang nắm giữ bầu ngực trắng nõn, mềm mại, rốt cuộc có một ngày cô nằm trong tay anh, người anh luôn tâm niệm, tìm kiếm nhiều năm, cuối cùng anh đã có cô rồi! Vì vậy ở nơi này, tại thời điểm lên đến cao trào mãnh liệt, anh giải phóng trong cơ thể cô, trong nháy mắt an tĩnh giữa trời và đất, anh yên tĩnh, cô cũng yên tĩnh.

Mồ hôi của anh rơi trên tấm lưng mảnh khảnh, bóng loáng của cô, từng giọt từng giọt, thuận dòng mà xuống, anh thở gấp nằm trên lưng cô, lằng nghe hơi thở của mình và của cô cùng nhau từ từ bình tĩnh lại.

Thật lâu sau, anh cúi đầu ở bên tai cô, thanh âm tràn đầy mệt mỏi nói nhỏ: "Dời đến chỗ anh ở đi." Phí dưới cô giường như đã thoát khỏi, giùng giằng mở miệng, nhỏ giọng hỏi: "Tại sao?" Bọn họ bên nhau một chỗ đã lâu, anh chưa hề đề cập tới, thế nào hôm nay lại nhắc tới chuyện này?

Khuôn mặt anh dính tại trên lưng của cô, nhẹ nhàng mè nheo, nghe được câu hỏi của cô, tạm ngừng nói: "Nơi này giường quá nhỏ, động có tiếng âm, tường cũng không cách âm."

Cô nghe anh nói như thế, mặt lập tức đỏ bừng, nhấp môi mấy lần mới nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng. Thanh âm rất nhỏ, nhưng vừa đúng anh có thể nghe được.

HẾT


Crypto.com Exchange

Chương (1-63)