← Ch.224 | Ch.226 → |
Đổng phu nhân cũng biết, tuy Đổng gia trải chăn và dẫn đường dư luận, một hồi Kỷ Đại thái thái tới cửa nháo kia vẫn làm một ít các phu nhân Tuyên Đô phủ chế giễu.
Hừ, xem liền xem, Đổng phu nhân đối với Trình Tuệ có tin tưởng, vàng thật không sợ lửa, chờ Trình Tuệ vào cửa, người chờ chế giễu đều sẽ thất vọng!
......
Hẻm Dương Liễu, Trình giải nguyên gả tỷ, tự nhiên cũng cực kỳ náo nhiệt.
Thôi Ngạn chân cẳng không tiện, không có tự mình lại đây, nhưng ngoại trừ hắn, đồng môn khác trong thư viện cũng tới không ít, lại có con cháu trong tộc Trình thị, vừa thấy tân lang quan Đổng Kính Thu tới, có thể nói là dùng ra thủ đoạn cả người.
Đối câu đối, làm thơ, các loại làm khó dễ thay phiên ra trận, tuy Đổng Kính Thu là tài tử nổi danh, vẫn ra một thân mồ hôi mỏng.
Đổng Kính Thu liên tục xin tha, nhờ tất cả mọi người giơ cao đánh khẽ cho một cơ hội.
Mọi người đều cười:
"Đổng tài tử, cưới tức phụ, vốn dĩ liền phải vượt năm ải, c. h. é. m sáu tướng!"
Đây là vượt năm ải, c. h. é. m sáu tướng sao?
Chỉ sợ là mười lăm ải, mười sáu tướng đều có.
Chính mình cưới vợ không dễ dàng nha!
Từ sau định lễ nạp thái, đến hôm nay, hắn cũng chưa được gặp lại Trình tiểu thư.
Đổng Kính Thu một đêm không ngủ, hôm nay trước khi ra cửa đón dâu, hỉ phục đã thay ba bộ mới miễn cưỡng vừa lòng —— những người này hiện giờ ồn ào không cho chính mình đón dâu, chẳng lẽ tương lai chính mình đều không thành thân?
Có thể nhìn thấy Đổng tài tử quẫn bách cùng sốt ruột là thực hiếm thấy.
Cuối cùng vẫn là Trình Khanh nhìn không được, gật đầu, Đổng Kính Thu mới được như nguyện nhận tân nương tử.
"Đa tạ tiểu lang!"
Đổng Kính Thu nên gọi Trình Khanh là tiểu cữu, nhưng kêu tiểu lang giống như càng thân mật hơn một ít.
Trình Khanh cười tủm tỉm đáp lễ, "Tỷ phu khách khí, chỉ cần sau này tỷ phu đối tốt với tỷ tỷ của đệ, chúng ta đều là người một nhà!"
Đối tốt với Trình Tuệ, đó chính là tỷ phu ruột thịt của nàng.
Đối với Trình Tuệ không tốt, thực xin lỗi, nàng trở mặt tuyệt đối so với lật sách còn nhanh hơn.
Đổng Kính Thu trịnh trọng gật đầu:
"Có thể cưới được ——"
"Ngừng ngừng ngừng, lời âu yếm lưu trữ dỗ tỷ tỷ của đệ đi, đệ chỉ xem hành động thực tế của tỷ phu trong tương lai."
Đổng Kính Thu đỏ thẫm mặt.
Hắn mới sẽ không ở trước mặt mọi người nói lời âu yếm!
Trình Khanh cõng Trình Tuệ lên kiệu, ổn định vững chắc cõng tới trên kiệu hoa.
Trình Tuệ che khăn voan, Đổng Kính Thu cũng không thấy rõ biểu tình Trình Tuệ, chính mình bổ não một chút Trình tiểu thư 'nhỏ yếu bất lực', thừa dịp khi người tiếp tân kêu khởi kiệu, nhỏ giọng hướng Trình Tuệ bảo đảm, "Tuệ nương, nàng đừng sợ, cũng đừng khóc, ta, ta nhất định sẽ đối với nàng thực tốt!"
Nói, còn ném một bao tới trong lòng n. g. ự. c Trình Tuệ, kiệu mành rơi xuống, Đổng Kính Thu giả vờ không có việc gì, nghiêm trang xoay người lên ngựa.
Cỗ kiệu được nâng lên.
Chậm rãi đi ra hẻm Dương Liễu.
Đổng Kính Thu cưỡi ngựa ở trên cao, hưởng thụ mọi người chúc mừng.
Người đương thời xưng trúng tiến sĩ là đại đăng khoa, đón dâu là tiểu đăng khoa.
Đại đăng khoa là cảm giác gì Đổng Kính Thu không biết, nhưng ở trong suy nghĩ của hắn, sẽ không vui sướng hơn tiểu đăng khoa này được.
Trong hỉ kiệu, Trình Tuệ vươn tay, nhéo nhéo bao Đổng Kính Thu ném cho nàng.
Giấy bao dai, bên trong mềm mại.
Để dưới mũi ngửi, có một cỗ hương hoa quế và bột mì.
Là điểm tâm sao.
Cô dâu mới sáng sớm liền phải dậy, được trang nương se mặt trang điểm, không thể ăn cái gì.
Đổng công tử đây là sợ nàng ở trên đường bị đói, trộm nhét một bao bánh hoa quế cho nàng?
Dưới khăn voan, gương mặt Trình Tuệ đỏ bừng ướt át.
Đổng công tử săn sóc như thế, nàng lại có thể nào giống như tiểu lang nói, gả đi Đổng gia chỉ coi như đi thăm người thân?
Đổng công tử đối với nàng kính trọng yêu quý, nàng tự nhiên cũng muốn coi Đổng phu nhân và Đổng lão gia trở thành phụ mẫu mà phụng dưỡng.
Trình Tuệ hạ quyết tâm phải làm một thê tử tốt.
Đổng Kính Thu cưỡi ở trên lưng ngựa, cũng thường thường nhìn về phía phương hướng hỉ kiệu.
Từ Nam Nghi đến Tuyên Đô phủ phải đi nửa ngày, Trình tiểu thư khẳng định sẽ đói, bánh hoa quế nho nhỏ, có thể một ngụm một cái, sẽ không làm hỏng son môi, —— Đổng Kính Thu chính mình cũng chưa chú trọng như vậy, việc vặt trong sinh hoạt của hắn đều có hạ nhân xử lý, làm sao suy xét những chi tiết này.
Nhưng đề cập đến Trình tiểu thư, hắn cũng không sợ nghĩ nhiều vài phần.
Cũng không biết Trình tiểu thư có thích bánh hoa quế hay không.
...... Hắn hẳn nên bảo người chuẩn bị mấy khẩu vị!
Đổng Kính Thu có hơi chút ảo não.
Trình Tuệ quyết tâm làm một thê tử tốt, Đổng Kính Thu đã đang thực tiễn đi làm một trượng phu tốt.
Hắn là đại nam nhân, Trình tiểu thư là nữ tử yếu ớt, tự nhiên là hắn phải yêu quý Trình tiểu thư nhiều hơn.
Đổng gia đến Nam Nghi đón dâu, một đi một về, lại đến Tuyên Đô phủ đúng lúc là hoàng hôn.
Đổng gia khách quý chật nhà, chỉ còn chờ tân lang và tân nương hành đại lễ thành thân liền có thể khai tiệc!
Trình Tuệ do hỉ nương đỡ, khăn voan đỏ che thấy không rõ bộ dáng, các tân khách trước thấy được của hồi môn của Trình Tuệ.
Một gánh tiếp một gánh, nâng vào Đổng gia.
Có người đếm số, 88 gánh!
"Đổng gia hạ sính, là 60 gánh đi? Của hồi môn Trình gia thật phong phú!"
Liễu thị kỳ thật cũng không nghĩ điệu cao như vậy, Đổng gia đưa sính lễ 60 gánh, Trình gia tặng của hồi môn 66 gánh không sai biệt lắm. Nhưng không chịu nổi Trình Khanh Giải Nguyên chạm tay là bỏng, không chỉ Lý thị cho thêm hồi môn thật dày, các phòng trong tộc, ngoại trừ đại phòng, đều có tặng lễ.
Ngay cả nhị phòng Chung thị, cũng sai người đưa tới thêm đồ.
Còn có Hà lão viên ngoại bên kia, cũng tặng không ít quà đáng giá.
Hơn nữa sính lễ Đổng gia đưa tới, Liễu thị lại đem hơn phân nửa đều nhét trở lại của hồi môn Trình Tuệ.
Của hồi môn cứ tăng lại tăng, 66 gánh căn bản không đựng đủ, cuối cùng gia tăng tới 88 gánh.
Trình Khanh gả tỷ tỷ, có thể nói đào hết ba năm tích tụ, của hồi môn Trình Tuệ phong phú, lệnh các nữ quyến ở đây cực kỳ hâm mộ.
Tất cả mọi người chưa chắc là đố kỵ, ngày đại hỉ, khen của hồi môn tân nương, cũng là chúc mừng Đổng gia.
Khen nhi tử Đổng gia thì quá trắng ra.
Khen nhi tử không bằng khen con dâu.
Nếu Đổng Kính Thu không tốt, Trình gia sao để của hồi môn phong phú như vậy?
Chư vị phu nhân từ của hồi môn Trình Tuệ, nói đến nữ nhi Trình thị không lo gả, đừng nhìn Trình thị súc ở trong huyện Nam Nghi, nhưng không hề kém so với một hộ nào trong phủ thành.
"Con cháu Trình thị trừ phi 40 không có con trai mới có thể nạp thiếp, nữ nhi Trình thị không làm thiếp, gia phong như vậy, thật là đối tượng tốt để kết thân, thiếu rất nhiều chuyện dơ bẩn, Đổng phu nhân cũng thật biết chọn con dâu!"
"Năm kia Trình thị ngũ phòng còn ra một huyện chúa......"
Chư vị phu nhân tán gẫu, đều khen Đổng gia cưới con dâu tốt.
Lời này rơi vào trong tai Kỷ Nhị thái thái liền thật xấu hổ.
Nếu Kỷ Hạo không một nam thừa tự hai nhà, có lẽ cũng có thể cưới được Trình tiểu thư.
Kỷ Nhị thái thái là xấu hổ.
Kỷ Đại nãi nãi liền cảm thấy mỗi một câu khen, đều là chọc vào tim chính mình.
Trình gia thế nhưng cho Trình tiểu thư nhiều của hồi môn như vậy.
Trình tiểu thư khi khuê trung đợi gả đã câu tam đáp bốn, Trình gia không cảm thấy sỉ nhục sao?
Các phu nhân căn bản không biết chân tướng, chỉ khen Trình thị Nam Nghi gia phong tốt...... Nếu thật tốt, sao lại dạy ra tiểu nương tử như Trình tiểu thư!
Sính lễ nhà trai muốn phơi, của hồi môn nhà gái cũng muốn đọc ra.
Cái thứ nhất đọc ra chính là 700 mẫu ruộng của hồi môn của Trình Tuệ.
Gương mặt Kỷ Đại nãi nãi nóng lên.
Nàng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.
← Ch. 224 | Ch. 226 → |