Vay nóng Tinvay

Truyện:50 Sắc Thái – Fifty Shades of Grey - Chương 090

50 Sắc Thái – Fifty Shades of Grey
Trọn bộ 105 chương
Chương 090
0.00
(0 votes)


Chương (1-105)

Siêu sale Lazada


"Đúng. Nó cần một sự tập dượt kĩ càng. Quan hệ từ đằng sau thật sự sẽ rất thỏa mãn, tin tôi đi. Nhưng khi chúng ta thử nó mà em không thích, chúng ta sẽ không tiếp túc nó nữa." Tôi trấn an cô nàng khỏi biểu cảm đang sốc toàn tập.

" Anh đã từng làm nó rồi?" cô hỏi.

" Ừ."

" Với một người đàn ông?"

"Không. Tôi không bao giờ ân ái với đàn ông cả."

" Bà Robinson sao?"

" Ừ."

Ana cau mày và tiếp tục, trước khi cô ấy hỏi tôi thêm gì về chuyện đó.

" Và ... nuốt tinh dịch. Ừ thì, em đã có điểm A cho phần đó." Tôi nghĩ cô nàng sẽ cười nhưng cô ấy nhìn tôi chăm chú. Tôi tin rằng cô nàng đang nghĩ về Quý bà Robinson và vụ quan hệ từ đằng sau. Ôi em yêu, Elena có sự phục tùng của tôi. Cô ta có thể làm nó với tôi chỉ để cô ta thỏa mãn thôi. Và tôi cũng thỏa mãn, vậy thôi.

" Vậy, nuốt tinh dịch ổn chứ?" tôi hỏi, kéo cô ấy trở về thực tại. Cô ấy gật đầu và uống hết sâm panh

"Nữa nhé?" tôi hỏi

Bình tĩnh lại Grey, mày chỉ muốn cô nàng ngà ngà say thôi, không phải say mèm.

" Nữa." cô thì thầm.

Tôi chế đầy tách, mắt cô nàng nhìn vào danh sách."Đồ chơi?"

"Cắm vào mông à?" cô ấy nhăn mặt.

"Ừ. Là để luyện tập cho quan hệ từ đằng sau."

"Ồ, vậy 'còn lại' là gì?"

" Hạt, trứng, ... đại khái vậy."

"Trứng?" cô ấy che miệng vì sốc.

"Không phải trứng thật." tôi cười

"Em vui vì ngài thấy em buồn cười đấy." trong giọng cô nàng chứa sự tổn thương.

"Tôi xin lỗi. Xin lỗi đấy."

Vì lợi ích, Grey. Đừng làm khó làm dễ nàng nữa.

"Có vấn đề gì với đồ chơi không?"

"Không." Cô nàng đáp.

Khốn kiếp. Cô ấy đang dỗi.

"Anastasia. Tôi xin lỗi. Tin tôi đi. Tôi không cười em. Tôi chưa bao giờ phải nói chi tiết về những chuyện này đến thế. Em chỉ ít kinh nghiệm thôi. Tôi xin lỗi."

Cô ấy bĩu môi và nhấp thêm một ngụm sâm-panh."Xong - sang việc trói", tôi nói, và chúng tôi quay trở lại với danh sách.

Người Phục tùng có ưng thuận:

- Bị trói bằng dây

- Bị trói bằng còng da.

- Bị trói bằng các loại còng/cùm/xích.

- Bị trói bằng băng dính

- Bị trói bằng các dụng cụ khác.

"Em thấy sao?" Lần này tôi hỏi nhẹ nhàng.

"Được", cô ấy thì thầm và tiếp tục đọc.

Người Phục tùng có ưng thuận bị khống chế bằng cách:

- Trói tay ra phía trước

- Trói cổ chân

- Trói khuỷu tay

- Trói tay ra phía sau

- Trói đầu gối

- Trói từ cổ tay đến khuỷu tay

- Trói vào những vật cố định, đồ gỗ v. v

- Trói kiểu mang gông

- Hệ thống giảm sốc

Người Phục tùng có ưng thuận bị bịt mắt?

Người Phục tùng có ưng thuận bị bịt mồm?

"Nói về hệ thống giảm sốc nhé. Có lẽ nên để nó sang giới hạn độ cứng. Cần nhiều thời gian để chuẩn bị cho chuyện này mà dù sao, thời gian của chúng ta chỉ có hạn. Còn gì nữa không?"

"Đừng cười em nhưng trói kiểu mang gông là sao?"

"Tôi hứa sẽ không cười. Tôi xin lỗi lần thứ hai đấy". Vì Chúa."Đừng để tôi phải xin lỗi nữa".

Giọng tôi sắc hơn dự định, và cô ấy nghiêng ra xa tôi.

Khốn kiếp.

Lờ phản ứng của cô ấy đi Grey. Tiếp tục đi."Đó là kiểu cùm cổ tay hoặc mắt cá vào một thanh cố định. Vui đấy."

"Được... Còn bịt miệng. Em sợ nhỡ em không thở được".

"Tôi chính là người lo sợ nếu em không thở được. Tôi không làm em ngạt đâu" Trò kiểm soát hơi thở không hẳn là một phần trong trò đóng vai của tôi.

"Vậy làm sao nói từ an toàn nếu bị bịt miệng?" cô hỏi thăm.

"Thứ nhất, tôi hy vọng em sẽ không bao giờ phải dùng đến những từ đó. Còn nếu bị bịt mồm, em sẽ ra dấu".

"Em sợ bị bịt mồm lắm".

"Được, tôi sẽ lưu ý điều đó".

Cô ấy trầm tư nhìn tôi như thể cô đang giải quyết những câu hỏi nhân sư."Có phải anh thích trói những người phục tùng để họ không thể chạm vào anh?" cô ấy hỏi.

"Đó cũng là một lý do".

"Cũng vì vậy mà anh trói tay em?" "Ừ".

"Anh không thích nói về chuyện đó à?" cô ấy nói."Không".

Tôi sẽ không tiếp tục nói chuyện đó với em đâu, Ana. Từ bỏ đi,

"Em muốn uống ly nữa không?" Tôi hỏi."Rượu làm em mạnh dạn hơn đấy, tôi còn muốn biết, mức độ chịu đau của em". Tôi rót đầy cốc cô ấy và cô nhấp một ngụm, mắt mở to và lo lắng.

"Mức độ chịu đau của em, nói chung, đến mức nào?"

Cô ấy tíếp tục câm nín.

Tôi ngăn một tiếng thở dài."Em đang cắn môi đấy". May mắn thay, cô dừng lại, nhưng bấy giờ cô lại trầm ngâm và nhìn chằm chằm xuống tay mình.

"Lúc còn nhỏ, em có bao giờ bị đòn không?" Tôi thúc giục nhẹ nhàng."Không".

"Em cũng chưa tìm hiểu đến phần này phải không?" "Chưa".

"Không tệ như em nghĩ đâu. Trong chuyện này thì trí tưởng tượng là kẻ thù tệ hại". Hãy tin tôi về điều này đi, Ana.

"Anh nhất định phải làm thế sao?"

"Ừ".

"Tại sao ạ?"

Em thật sự không muốn biết đâu.

"Vì nó là một phần tất yếu, Anastasia ạ. Đó là điều tôi sẽ làm. Tôi biết em lo lắng. Sang các kiểu trừng phạt nhé."

Chúng tôi đọc qua danh sách:

- Đánh bằng tay

- Đánh bằng roi

- Cắn

- Kẹp cơ quan sinh dục

- Tẩy lông nóng

- Đánh bằng gậy dẹp

- Đánh bằng gậy trò

- Kẹp núm vú

- Đá lạnh

- Các hình thức/ biện pháp làm đau khác

"Được rồi, em nói không với kẹp cơ quan sinh dục. Được. Đây là biện pháp làm đau nhất đấy."

Ana tái mặt.

"Chúng ta sẽ bàn chuyện này nhé". Tôi tuyên bố nhanh chóng."Hay thôi, đừng". Cô ấy phản đối.

"Đây là một phần của thỏa thuận, em yêu ạ, và chúng ta sẽ phải bàn bạc tất cả. Anastasia, tôi sẽ không để mọi việc đi quá xa đâu"."Chuyện trừng phạt này, nó làm em lo nhất".

"Rất vui vì em đã chia sẻ với tôi điều đó. Cứ để chuyện đánh đập ở đó đã. Khi nào em quen với chuyện khác, chúng ta sẽ tăng cường độ lên. Giờ thì từ từ thôi".

Cô trông ngập ngừng, vì vậy tôi nghiêng về phía trước và hôn cô ấy."Đấy, mọi chuyện không đến nỗi tệ đúng không?" Cô nhún vai, vẫn còn nghi ngờ.

"Còn giờ, tôi muốn nói thêm một chuyện nữa rồi sẽ đưa em lên giường"."Giường?" cô ấy kêu lên và hai má đỏ bừng.

"Xem nào, Anastasia, khi nói về những chuyện này, tôi muốn giao hợp với em cho đến tận tuần sau, ngay từ bây giờ. Nhất định là em có một tác động đặc biệt đến tôi."

Cô ấy ngọ nguậy bên cạnh tôi và hít một hơi khan, hai đùi khép chặt lại với nhau."Em biết đấy, cũng có những điều tôi muốn thử."

"Có đau không?"

"Không, đừng nhìn đâu cũng thấy đau thế. Chủ yếu vẫn là hoan lạc thôi mà."Tôi đã làm em đau bao giờ chưa?"

"Chưa"

"Đấy, vậy thì, xem nào, sáng nay em nói em muốn nhiều hơn thế này". Tôi ngừng lại.

Mẹ kiếp. Tôi đang gặp vấn đề.

Được rồi, Grey, mày có chắc về điều này?

Tôi phải cố gắng. Tôi không muốn mất cô ấy ngay khi chúng tôi mới bắt đầu. Chớp lấy cơ hội thôi.

Tôi nắm tay cô ấy."Ngoài thời gian em phục vụ tôi, có thể chúng ta sẽ thử. Tôi không biết có thành công không. Tôi không biết sẽ tách biệt mọi chuyện như thế nào. Có thể không thể. Nhưng tôi rất sẵn lòng thử. Có lẽ là mỗi tuần một đêm. Tôi chưa biết."

Miệng cô há ra."Với một điều kiện".

"Gì ạ?" cô ấy hỏi, hơi thở ngưng lại.

"Em vui lòng nhận món quà tốt nghiệp của tôi".

"Ối", cô ấy nói, mắt mở to không chắc chắn.

"Đi nào". Tôi kéo cô đứng dậy, cởi áo khoác da của tôi, choàng qua vai của cô ấy. Hít một hơi sâu, tôi mở cửa trước và tiết lộ chiếc Audi A3 đậu bên lề đường."Nó là của em. Chúc mừng tốt nghiệp". Tôi quấn tay quanh cô ấy và hôn lên mái tóc cô.

Khi tôi buông cô ấy ra, cô nhìn sững sờ vào chiếc xe.

Được rồi... Điều này dù sao cũng tốt.

Nắm lấy tay cô, tôi dẫn cô ấy xuống và cô theo sau như thể bị thôi miên.

"Anastasia, chiếc Beetle của em cũ rồi và lại rất nguy hiểm nữa. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho mình nếu có gì xảy ra với em, trong khi tôi đủ điều kiện để làm chuyện này".

Cô há hốc miệng nhìn chiếc xe, không nói nên lời.

Khốn kiếp.

"Tôi có hỏi bố dượng em rồi. Ông hoàn toàn ủng hộ."

Có lẽ tôi đang nói quá về điều này.

Miệng cô vẫn mở trong thất vọng khi cô quay sang nhìn trừng trừng vào tôi.

"Anh nói điều này với dượng Ray? Sao anh có thể?" Cô ấy khó chịu, thực sự khó chịu."Đó là món quà, Anastasia. Em có nói cảm ơn không đây?"

"Nhưng anh biết như thế là quá đáng"

"Với tôi thì không, cho sự an tâm của tôi".

Thôi nào, Ana. Em muốn biết hơn thế. Điều đó đáng giá.

Chùn vai xuống, cô ấy quay sang tôi, từ chối, tôi nghĩ thế. Phản ứng của cô không hoàn toàn giống như tôi nghĩ. Màu hồng của rượu sâm-panh trên mặt cô biến mất thay vào đó là khuôn mặt hơi tái lần nữa.

"Em cảm động hơn nếu anh cho mượn, như laptop ấy".

Tôi lắc đầu. Tại sao cô ấy khó khăn đến thế? Tôi chưa bao giờ gặp phản ứng với một chiếc xe như thế này từ những người phục tùng cũ của tôi. Họ thường rất vui mừng.

"Thôi được. Cho mượn. Vô thời hạn." Tôi rít lên đồng ý.

"Không, không phải vô thời hạn, chỉ kể từ bây giờ thôi. Cảm ơn anh." Cô nói khẽ, và vươn lên, hôn lên má tôi."Cảm ơn về chiếc xe, thưa ngài."

Từ đó. Đến từ sự ngọt ngào của cô, từ cái miệng ngọt ngào ấy. Tôi túm lấy cô ấy, ép chặt cơ thể của cô vào tôi, tóc cô luồn vào những ngón tay tôi.

"Em đừng thách thức tôi thế, Ana Steele".

Tôi hôn cô ấy mạnh mẽ, vỗ về bên ngoài đôi môi với lưỡi của tôi, và một lát sau, cô ấy hưởng ứng, tương xứng với sự nhiệt huyết của tôi, lưỡi nàng vuốt ve tôi. Cơ thể tôi phản ứng - tôi muốn cô ấy. Ngay tại đây. Bây giờ. Ngoài trời.

"Tôi phải kiềm chế bằng tất cả sức lực để không đè em xuống xe ngay bây giờ, giao cấu chỉ để biết rằng em là của tôi và nếu tôi muốn mua cho em một chiếc xe chết tiệt thì tôi sẽ mua một chiếc xe chết tiệt chỉ để giao cấu với em trên đó. Giờ thì đi vào và cởi quần áo ra".

Tôi gầm gừ. Sau đó, tôi hôn cô ấy một lần nữa, yêu cầu và sở hữu. Nắm lấy tay cô ấy, tôi lại sải bước vào căn hộ, đóng sầm cửa trước sau lưng chúng tôi và đi thẳng vào phòng ngủ của cô ấy. Ở đó, tôi thả cô ấy ra, bật đèn bên cạnh giường ngủ.

"Đừng nổi giận với em", cô thì thầm. Lời nói của cô dập tắt ngọn lửa giận dữ trong lòng tôi.

"Em xin lỗi về chiếc xe và những cuốn sách". Cô ngừng lại và liếm môi."Anh làm em sợ mỗi lần nổi giận",

Khốn kiếp. Không ai nói với tôi điều đó trước đây. Tôi nhắm mắt lại. Điều cuối cùng mà tôi làm là khiến cô ấy hoảng sợ.

Bình tĩnh đi Grey.

Cô ấy ở đây. Cô ấy an toàn. Cô ấy sẵn sàng. Đừng bỏ lỡ nó, chỉ vì cô ấy không hiểu phải cư xử như thế nào.

Mở mắt ra, tôi thấy Ana nhìn tôi, hết sợ hãi, nhưng với trạng thái đề phòng."Quay lưng lại đi", tôi yêu cầu, giọng êm ái."Tôi sẽ cởi áo cho em". Cô ấy nghe theo ngay lập tức.

Cô gái ngoan.

Tôi bỏ chiếc áo khoác của mình ra khỏi vai của cô ấy và thả nó trên sàn, sau đó vén mái tóc ra khỏi cổ cô. Cảm nhận làn da của cô ấy bên dưới ngón tay trỏ tôi nhẹ nhàng. Bây giờ làm theo những gì cô ấy nói, tôi thư giãn. Với các đầu ngón tay của mình, tôi trượt dọc theo cột sống cô ấy xuống lưng khi bắt đầu kéo dây buộc áo voan xám."Tôi thích chiếc đầm này. Tôi cũng thích chiêm ngưỡng làn da tươi tắn của em".

Luồn ngón tay vào sau váy của cô, tôi kéo cô lại gần để cô dựa vào tôi. Tôi vùi mặt vào tóc cô và hít hà mùi hương từ cô.

"Cơ thể của em có mùi tuyệt lắm, Anastasia. Ngọt ngào" Giống hương mùa thu.

Hương nước hoa an ủi, nhắc nhở tôi về khoảng thời gian tràn đầy hạnh phúc. Vẫn hít hà hương thơm ấy, tôi lướt mũi mình từ tai xuống cổ cô rồi đến vai cô, hôn cô ấy trên mỗi chuyển động của tôi. Tôi từ từ giải thoát cho cô khỏi chiếc váy và hôn, và liếm, và mút trên làn da cô ấy rồi chuyển sang bờ vai kia.

Cô ấy run rẩy bên dưới sự đụng chạm của tôi.

Ôi, cưng ơi."Em sẽ phải học cách giữ yên cơ thể" tôi thì thầm giữa những nụ hôn, và cởi bỏ dây áo treo quanh cổ cô. Chiếc váy rơi xuống chân cô ấy.

"Không áo ngực, cô Steele. Tôi thích thế."

Tiến về phía trước, tôi đặt tay lên lên ngực cô và cảm thấy hai núm vú đang cương cứng dưới lòng bàn tay mình.

"Choàng tay em lên cổ tôi đi". Tôi ra lệnh, môi tôi lướt trên cổ cô ấy. Cô ấy làm như được bảo và ấn sâu vú vào lòng bàn tay tôi hơn. Cô xoắn những ngón tay vào tóc tôi, như cách tôi muốn, và giật mạnh.

Ah... Cảm giác thật tuyệt.

Đầu cô nghiêng sang một bên, và tôi tận dụng lợi thế, hôn cô, nơi nhạy cảm bên dưới làn da cô ấy.

"Mmm..." Tôi lẩm bẩm trong sự thưởng thức, ngón tay tôi trêu chọc và giật mạnh núm vú cô.

Cô rên rỉ, cong lưng, đẩy bộ ngực hoàn hảo vào sâu trong tay tôi."Có nên làm em lên đỉnh bằng cách này không?"

Cơ thể cô cong lên hơn nữa.

"Em thích thế này, phải không, cô Steele?" "Mmm..."

"Trả lời" Tôi nhấn mạnh, tiếp tục sự tấn công nhục dục của mình trên núm vú của cô.

"Vâng", cô thở.

"Vâng gì?" "Vâng thưa ngài" "Ngoan lắm".

Tôi nhẹ nhàng kéo và xoay bằng những ngón tay của mình, cơ thể cô ấy cong lên rúng đọng mạnh mẽ trong khi rên rỉ, tay cô kéo tóc tôi mạnh hơn.

"Tôi không nghĩ em chưa sẵn sàng đến lúc này" Và vẫn với bàn tay của mình, tôi giữ lấy ngực cô ấy, trong khi hàm răng tôi kéo mạnh dái tai cô."Hơn nữa, em vừa làm tôi bực. Cho nên, có lẽ, không thể để em đến bây giờ được".

Tôi nhào nặn ngực cô và các ngón tay quay lại chăm sóc núm vú cô, xoắn và giật mạnh. Cô rên rỉ và ép sát phần dưới của mình vào chỗ cương cứng của tôi. Đưa tay lên hông cô, giữ cho cô ấy yên và liếc xuống quần lót cô. Vải bông. Trắng. Thoải mái.

Tôi móc ngốn tay vào nó kéo ra xa nhất có thể, sau đó luồn ngón tay cái của tôi theo đường may ở phía sau. Giật mạnh nó trong tay tôi và thả xuống chân Ana.

Cô ấy thở hổn hển.

Tôi xoa những ngón tay quanh mông cô ấy, và đưa một ngón vào âm đ*o cô. Cô ấy ướt đẫm.

Cực kỳ ẩm ướt.

"Đúng rồi. Cô gái đã sẵn sàng rồi".

Tôi xoay tròn trong cô rồi đưa ngón tay lên miệng mình.

Mmm. Mặn."Em có vị rất tuyệt, Steele ạ".

Môi cô hé ra và mắt thẫm lại đầy ham muốn. Tôi nghĩ cô ấy hơi ngạc nhiên.

"Cởi quần áo cho tôi nào". Tôi giữ đôi mắt mình trên người cô. Cô ấy nghiêng đầu, tiếp nhận mệnh lệnh của tôi, nhưng ngập ngừng."Em làm được", tôi khuyến khích. Cô nhấc tay lên và đột nhiên tôi nghĩ cô ấy sẽ chạm vào tôi và tôi chưa sẵn sàng. Chết tiệt.

Theo bản năng, tôi tóm lấy tay cô ấy."Đừng. Không phải áo".

Tôi muốn cô ấy ở trên. Chúng tôi chưa làm điều này, và cô ấy có thể sẽ mất thăng bằng, vì vậy tôi cần chiếc áo thun để bảo vệ."Tôi đoán có thể em muốn chạm vào tôi". Tôi buông một tay cô ấy, nhưng tay còn lại tôi đặt lên sự cương cứng của mình, cái đang chống lại không gian chật hẹp của quần jean tôi.

"Những gì em cần là đây, Steele ạ".

Cô ấy hít một hơi, nhìn chằm chằm vào bàn tay mình. Sau đó, siết chặt những ngón tay quanh cậu bé của tôi và liếc nhìn tôi trong sự phấn khích.

Tôi bật cười."Tôi muốn vào với em. Cởi quần jean ra nào. Em chủ động đấy". Miệng cô há ra.

"Em sắp làm gì tôi thế này?" Giọng tôi khàn đi.

Tôi nhìn cô ấy. Thích thú. Dấy lên ham muốn. Tự hỏi cô ấy sẽ làm gì tiếp theo. Sẽ là một nhiệm vụ chết tiệt cho cô ấy để cởi quần jean tôi trong khi tôi đang nằm. Bước ra khỏi đôi giày, cô trườn lên giường, ngồi dạng chân trên đùi tôi và trượt ngón tay bên dưới cạp quần jean tôi.

Tôi nhắm mắt lại, ưỡn hông lên, thưởng thức sự dạn dĩ của Ana.

"Anh sẽ phải học cách giữ yên cơ thể" cô khiển trách, và giật lông mu tôi. Ah, thật táo bạo, thưa cô.

"Thưa vâng, cô Steele". Tôi trêu chọc cô qua hàm răng nghiến chặt."Trong túi tôi, bao cao su".

Mắt cô lóe sáng với sự thích thú và ngón tay lục lọi trong túi tôi, thật sâu, chạm vào sự cương cứng của tôi.

Ah...

Cô rút ra hai túi bạc và ném chúng lên giường cạnh tôi. Ngón tay cô dò dẫm trên nút quần tôi, và sau hai lần cố gắng cô không thể cởi được nó.

Sự ngây thơ của cô thật quyến rũ. Rõ ràng cô ấy chưa làm việc này trước đây. Một lần đầu tiên nữa... và thật kích thích.

"Hăn hở quá, cô Steele". Tôi trêu chọc.

Cô kéo khóa quần tôi xuống, kéo cạp quần tôi, nhìn tôi thất vọng. Tôi cố nén tiếng cười lại.

Ôi, cưng à, em làm thế nào để cởi ra bây giờ?

Cô trườn xuống chân tôi, giật mạnh quần jean, tập trung cao độ, trông thật đáng yêu. Và tôi quyết định giúp đỡ cô ấy."Tôi không thể nằm yên nếu em cứ cắn môi". Tôi nói trong khi nâng hông lên, nhấc nó ra khỏi giường. Qùy trên đầu gối, cô kéo quần jean và quần lót tôi ra, thả rơi trên sàn.

Cô ngồi đối diện tôi, nhìn "cậu bé" và liếm môi.

Whoa.

Cô ấy trông nóng bỏng, mái tóc đen mềm xõa xung quanh ngực cô.

"Giờ thì em làm gì đây?" Tôi thì thầm. Cô vuốt nhẹ mặt tôi và chạm vào và nắm lấy sự cương cứng của tôi, siết chặt, dùng ngón cái chạm nhẹ lên đầu nó.

Ôi chúa ơi.

Cô ấy cúi xuống.

Và tôi trong miệng cô.

Mẹ kiếp.

Cô ấy mút mạnh. Và tôi oằn mình bên dưới cô."Ối, Ana, mạnh", tôi rít qua kẽ răng. Nhưng cô ấy không hề nhủ lòng thương xót tôi khi mà cô mút tôi lần nữa rồi lại lần nữa. Mẹ kiếp. Sự nhiệt tình của cô làm tôi nguôi ngoai. Lưỡi cô đánh lên xuống, tôi vào ra chạm sâu vào cổ họng cô, môi cô ép chặt xung quanh tôi. Cảnh tượng thật kích thích. Tôi có thể đến chỉ bằng cách nhìn ngắm cô ấy.

"Dừng, Ana, dừng. Tôi chưa muốn đến lúc này".

Cô ngồi dậy, miệng ẩm ướt, hai mắt tối thẫm xuống nhìn tôi.

"Sự ngây thơ và nhiệt tình của em làm tôi nguôi giận". Nhưng ngay bây giờ tôi muốn giao cấu với em để được nhìn thấy em."Em, ở trên, đó là điều chúng ta sắp làm". Tôi đặt một chiếc bao cao su vào tay cô. Cô xem xét nó với sự kinh ngạc, sau đó xé mở gói bằng răng của mình.

Cô ấy thật bạo liệt.

Cô lấy bao cao su ra và nhìn tôi chờ hướng dẫn.

"Để vào đỉnh trước rồi cuộn xuống từ từ. Không ai muốn không khí lọt vào đầu túi đâu".

Cô gạt đầu rồi thực hiện chính xác, chăm chú vào công việc, tập trung cao độ, lưỡi hơi đưa ra giữa môi cô.

"Trời ạ, em giết tôi mất, Anastasia". Tôi kêu lên qua hàm răng nghiến chặt.

Khi hoàn thành cô ấy ngồi ngay lại và ngưỡng mộ công trình của mình."Giờ. Tôi muốn bị em chinh phục". Tôi bất thình lình ngồi dậy vì vậy chúng tôi mặt đối mặt, làm cô ấy ngạc nhiên."Như thế này", tôi thì thầm, và quấn cánh tay quanh cô ấy, tôi nâng cô lên. Với bàn tay khác của mình, tôi cầm cậu bé của tôi và chầm chậm hạ cô ấy xuống bao lấy tôi.

Hơi thở tôi thoát ra từ cơ thể khi mắt cô nhắm lại và rên lên âm ỉ trong cổ họng."Đúng thế, em yêu, cảm nhận, trọn vẹn".

Cô ấy. Cảm nhận. Thật. Tuyệt.

Tôi ôm cô ấy, để cô cảm nhận được hết tôi. Như thế này. Bên trong cô."Cách này rất sâu". Giọng tôi khan đi khi tôi cong và nghiêng xương chậu của mình, đẩy sâu hơn vào cô.

Đầu cô ngửa ra sau khi cô rên rỉ."Nữa đi anh", cô thì thầm. Và cô mở mắt và chúng như thiêu cháy tôi. Phóng đãng. Ham muốn. Tôi làm như lời đề nghị và cô ấy lại rên rỉ, hất đầu ra sau, tóc cô tung lên trên vai. Tôi chậm rãi ngả lên giường để xem màn biểu diễn.

"Em chuyển động đi. Anstasia, lên xuống thế nào, tùy em. Giữ tay tôi đây". Tôi giơ chúng ra và cô giữ lấy, ngồi vững trên người tôi. Cô từ từ thả lỏng mình ra, sau đó ngập sâu vào tôi. Hơi thở tôi ngắt quãng, hổn hển khi tôi kiềm chế bản thân. Cô nhấc mình lên lần nữa và lần này tôi nâng hông lên và gặp cô khi cô xuống.

Ôi đúng rồi.

Nhắm mắt lại, tôi cảm nhận từng inch tuyệt vời của cô. Chúng tôi cùng nhau hòa nhịp khi cô ấy cưỡi tôi. Nhiều hơn và hơn và hơn. Cô ấy trông tuyệt vời: vú của cô này, mái tóc đong đưa, miệng chùng xuống khi cô cảm nhận từng cú đâm khoái lạc.

Đôi mắt cô gặp tôi, tràn đầy nhu cầu xác thịt. Chúa ơi, cô ấy thật đẹp.

Cô kêu lên khi cơ thể tiếp tục. Cô ấy gần tới, tôi kẹp chặt lấy tay cô, và cô bùng cháy xung quanh tôi. Tôi nắm lấy hông cô, ôm cô khi cô hét lên rời rạc trong cơn cực khoái. Sau đó, tôi giữ chặt hông cô ấy và lặng lẽ quên mình khi bùng nổ trong cô.

Cô ngã phịch xuống ngực tôi, và tôi nằm dài ra, thở hổn hển, bên dưới cô.

Chúa ơi, cô ấy giao cấu thật tốt.

Chúng tôi nằm bên nhau một lúc, trọng lượng của cô ấy thật dễ chịu. Cô cựa quậy và dụi mũi vào tôi qua lớp áo, sau đó chạm tay lên đầu ngực tôi.

Bóng tối bao trùm, nhanh chóng và mạnh mẽ, vào ngực tôi, vào cổ họng tôi, đe dọa đến nghẹt thở và nghẹt thở với tôi.

Không. Đừng chạm vào tôi.

Tôi tóm lấy tay cô và đưa từng đốt tay chạm vào môi, và chuyển lên nằm trên cô ấy vì vậy cô không thể chạm vào tôi.

"Đừng", tôi khẩn cầu, và hôn lên môi cô khi kiềm nén nỗi sợ hãi của mình."Sao anh không thích được động chạm?"

"Vì tôi năm mươi phần hư hoại, Anstasia ạ". Sau nhiều năm, nhiều năm điều trị. Tôi biết điều đó là đúng.

Đôi mắt cô mở to, tò mò; cô ấy thèm khát thêm thông tin. Nhưng cô không cần biết điều chết tiệt này."Tôi từng rất nhọc nhằn vào đời. Tôi không muốn làm rối lòng em với những chuyện linh tinh đó. Chỉ cần đừng chạm vào tôi". Tôi nhẹ nhàng chạm mũi tôi vào cô ấy, và rút ra khỏi cô, tôi ngồi dậy, cởi bao cao su và thả nó trên giường."Em nghĩ đó chính là điểm mấu chốt mà anh chưa kể. Chuyện đó thế nào ạ?"

Trong một khoảnh khắc, cô dường như bị phân tâm, sau đó nghiêng đầu sang một bên và mỉm cười."Nếu có lúc nào anh mơ mộng, thử tưởng tượng một phút thôi anh nhượng quyền kiểm soát lại cho em, anh không phải phê chuyện đó vào lý lịch đâu. Dù gì, cũng cảm ơn đã để em mơ mộng".

"Cô Steele, cô không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp. Đến giờ cô đã có sáu lần lên đỉnh và cả sáu đều thuộc về tôi". Tại sao thực tế đó lại làm tôi vui mừng như thế?

Đôi mắt cô lang thang lên trần nhà, và một biểu hiện tội lỗi thoáng qua mặt cô.

Điều đó là gì? "Em muốn nói gì với tôi à?", tôi hỏi. Cô ngập ngừng."Sáng nay em có một giấc mơ".

"Ồ?"

"Em thấy em đang ngủ". Cô vòng tay lên che mặt lại, trốn khỏi tôi, xấu hổ. Tôi choáng váng bởi lời thú nhận của cô, nhưng thật kích động và vui mừng.

Một sinh vật gợi cảm.

Cô liếc qua cánh tay cô. Phải chăng cô đang tức giận? "Mơ thấy em đang ngủ?" tôi hỏi rõ.

"Rồi em tỉnh dậy", cô thì thầm.

"Ừ, chắc chắn phải thế rồi". Tôi bị mê hoặc."Vấn đề làm em mơ thấy gì?" "Thấy anh", cô nhỏ giọng.

Tôi sao!

"Thấy tôi làm gì?"

Cô giấu mặt dưới cánh tay lần nữa.

"Anastasia, em làm gì thế? Anh không hỏi nữa đâu đấy". Sao cô ấy lại bối rối? Cô ấy mơ về tôi... thật đáng yêu.

"Anh cầm một chiếc roi ngựa", cô lẩm bẩm. Tôi kéo tay cô ra để nhìn gương mặt cô."Thật chứ?"

"Vâng". Khuôn mặt cô đỏ lên. Sự nghiên cứu ắt hẳn đã ảnh hưởng đến cô, một cách tốt đẹp. Tôi mỉm cười.

"Tôi cũng mong làm thế với em. Tôi có đến mấy chiếc roi lận".

"Bọc da nâu?". Giọng cô vang lên với sự lạc quan kín đáo. Tôi cười."Không nhưng tôi sẽ đặt một chiếc như thế".

Tôi hôn cô ấy nhanh chóng và đứng lên mặc quần áo. Ana cũng làm như vậy, mặc quần thể thao và áo lót. Nhặt các bao cao su trên sàn, tôi buộc nhanh chúng lại. Giờ cô ấy đã đồng ý là của tôi, cô cần biện pháp tránh thai. Mặc quần áo đầy đủ, cô ngồi bắt chéo chân trên giường nhìn tôi mặc quần."Bao giờ em đến chu kỳ?", tôi hỏi."Tôi không thích dùng mấy cái này". Tôi cầm bao cao su, thắt gút lại và kéo quần jean của mình.

Cô sửng sốt."Sao?" Tôi hối thúc.

"Tuần sau", cô trả lời, má ửng hồng."Em cần chuẩn bị việc tránh thai".

Tôi ngồi trên giường để xỏ vớ và giày. Cô im lặng.

"Em có bác sĩ riêng không?", tôi hỏi. Cô lắc đầu."Bác sĩ của tôi có thể đến khám cho em tại nhà vào sáng Chủ nhật, trước khi em đến chỗ tôi. Hoặc ông ấy đến khám ở nhà tôi cũng được. Em thích khám ở đâu?"

Tôi chắc là bác sĩ Baxter sẽ đồng ý thực hiện cuộc hẹn tại nhà cho tôi, mặc dù tôi đã không gặp ông ấy một thời gian."Ở chỗ anh", cô nói.

"Được rồi. sẽ báo cho em thời gian chính xác sau"."Anh đi bây giờ à?"

Cô ấy có vẻ ngạc nhiên khi tôi chuẩn bị đi."Ừ"."Anh về bằng gì?" cô ấy hỏi."Taylor sẽ đón tôi".

"Em sẽ chở anh về. Em mới có một chiếc xe xinh đẹp".

Giờ tốt hơn rồi đó. Cô ấy chấp nhận chiếc xe như cách cô nên làm, nhưng sau khi uống quá nhiều sâm-panh cô không nên lái xe."Em uống nhiều rồi".

"Anh có cố tình phục rược em không?" "Có".

"Sao thế?"

"Vì em cả nghĩ về mọi thứ mà lại kín đáo, như bố dượng em vậy. Có chút rượu, em sẽ nói nhiều hơn mà tôi lại cần em thẳng thắn với tôi. Nếu không, em quá trầm lặng và tôi không thể đoán nổi em đang nghĩ gì. Người say luôn nói thật, Anastasia".

"Có phải lúc nào anh cũng thành thật với em đâu?"

"Tôi luôn cố gắng thành thật. Chuyện này chỉ có thể tiến triển nếu chúng ta thành thật với nhau".

"Em muốn anh ở lại và dùng nốt cái này".

Kiềm chế ham muốn của cô ấy đi Grey.

"Tôi có đến mấy vụ làm ăn để giải quyết tối nay. Tôi phải đi. Sẽ gặp lại em vào Chủ nhật". Tôi đứng lên."Tôi sẽ đưa em hợp đồng đã điều chỉnh và rồi chúng ta có thể bắt đầu sự hoan lạc".

"Hoan lạc", cô rít lên.

"Tôi muốn tạo ra nhiều tình huống cùng vui vẻ với em. Nhưng em phải ký trước đã để tôi chắc rằng em đã sẵn sàng".

"Ồ, vậy nếu chần chừ không ký, em có thể kéo dài chuyện này thêm nữa?"

Chết tiệt. Tôi đã không nghĩ đến điều đó.

Cằm cô nghiêng lên thách thức.

Ah... lại tính phá vỡ quy tắc, lần nữa. Cô ấy luôn tìm ra cách như vậy."Chà, chắc là được nhưng lúc đó thì đừng trách tôi làm mọi chuyện bất chấp hậu quả"."Làm mọi chuyện? Chuyện gì?" cô truy vấn, đôi mắt sống động sự tò mò."Có đáng liều mạng thế không nhỉ?" tôi trêu chọc, nheo mắt lại.

"Liều mạng? Thế nào ạ?" nụ cười cô đối chọi tôi.

"À, nghĩ xem, đặt bom, rượt đuổi bằng xe hơi, bắt cóc, giam giữ"."Anh bắt cóc em?"

"À, ừ".

"Cưỡng bức giam giữ em á?"

"À, ừ". Bây giờ, đó là một ý tưởng thú vị."Rồi chúng ta sẽ bàn bạc về TPE 24/7"."Về cái gì cơ?" cô nói, bối rối và thở hổn hển.

"Về sự thống trị tuyệt đối". tâm trí tôi xoáy đi khi nghĩ về những triển vọng có thể xảy ra. Cô tò mò."Vậy là em hết còn lựa chọn nào khác", tôi nói thêm vào, giọng điệu vui vẻ.

"Rõ rồi". Giọng cô mỉa mai và đảo tròn mắt lên, có lẽ tìm kiếm cảm hứng thần thánh để hiểu được sự hài hước của tôi.

ÔI, một niềm vui ngọt ngào.

"Anastasia Steele, em vừa trợn mắt với tôi à?" "Không".

"Tôi vừa thấy em làm thế. Tôi đã nói gì với em nếu em còn trợn mắt với tôi lần nữa?" Lời nói tôi treo lơ lửng giữa chúng tôi và tôi ngồi lên giường lần nữa."Lại đây".

Trong một khoảnh khắc cô nhìn chằm chằm vào tôi, chần chừ.""Em chưa ký mà", cô thì thầm.

"Tôi đã nói với em là tôi sẽ làm gì rồi mà. Tôi làm chủ thế giới của chính tôi. Tôi sẽ phát vào mông em, rồi sau đó sẽ giao cấu rất nhanh và rất mạnh. Cuối cùng xem ra cũng phải dùng đến bao cao su này rồi".

Liệu cô ấy sẽ chịu? Hay không? Điều đó. Bằng chứng về việc cô ấy có thể làm điều đó hay không. Tôi nhìn cô, bình thản, chờ đợi cô ấy quyết định. Nếu cô ấy nói không, có nghĩ là cô không thành thật về ý tưởng trở thành người phục tùng của tôi.

Và đó sẽ là nó.

Hãy lựa chọn đúng đắn, Ana.

Nét mặt cô nghiêm trọng, mắt mở to, và tôi nghĩ cô ấy đang cân nhắc quyết định của mình."Tôi đang đợi đây". Tôi lẩm bẩm."Tôi không kiên nhẫn đâu".

Hít một hơi sâu, cô nhấc chân lên và lê bước đến chỗ tôi và tôi kiềm nén sự khuây khỏa của mình."Ngoan lắm. Đứng dậy nào".

Cô làm như được bảo, và tôi chìa tay ra. Cô đặt bao cao su vào lòng bàn tay tôi, tôi nắm lây tay cô, đột ngột kéo mạnh qua đầu gối trái tôi, vì vậy mà đầu, vai và ngực cô tì lên giường. Tôi choàng chân phải sang kẹp chặt hai chân cô, giữ yên cô. Tôi đã muốn làm điều này từ khi cô hỏi tôi có phải là người đồng tính không."Đưa hai tay lên đầu". Tôi ra lệnh và cô tuân lệnh ngay lập tức."Vì sao tôi phải làm như thế này, Anastasia?"

"Bởi vì em trừng mắt với anh", cô khàn giọng thì thầm.

"Em thấy thế có lễ độ không?" "Dạ không".

"Em có làm thế nữa không?" "Dạ không".

"Lần sau, em còn làm thế nữa, tôi sẽ đét vào mông em, hiểu chứ?" Tôi sẽ thưởng thức khoảnh khắc này. Lại là một lần đầu tiên nữa.

Với sự chăm chú - thưởng thức chiến công - tôi kéo mạnh quần thể thao cô xuống. Vẻ đẹp tiềm ẩn của cô là khỏa thân và sẵn sàng cho tôi. Khi tôi đặt tay lên mông cô, cô căng mọi cơ bắp trong cơ thể mình... chờ đợi. Khi chạm vào làn da cô thật mềm mại, tôi xoa lòng bàn tay mình vào cả hai bờ mông cô, âu yếm chúng. Cô có một bờ mông đẹp, rất đẹp. Và tôi sẽ làm cho nó hồng lên... như màu rượu sâm-panh.

Nâng lòng bàn tay lên, tôi đánh cô, mạnh, chỉ ở nơi giao nhau giữa hai đùi cô.

Cô thở hổn hển và cố gắng nhỏm dậy, nhưng tôi giữ lưng cô ấy bằng tay kia, và tôi xoa dịu nơi mình vừa đánh chậm rãi, mơn man nhẹ nhàng.

Cô vẫn ở yên đó. Thở hổn hển.

Dự đoán.

Đúng vậy. Tôi sẽ làm điều đó lần nữa.

Tôi đánh cô ấy một lần, hai lần, ba lần.

Cô nhăn mặt vì đau đớn, đôi mắt nheo lại. Nhưng cô ấy không yêu cầu dừng lại ngay cả khi cô quằn quại dưới chân tôi.

"Nằm yên. Nếu không tôi sẽ cho em một trận nữa". Tôi cảnh cáo.

Tôi chà tay vào da thịt cô và bắt đầu lần nữa, lần lượt: mông phải, mông trái, ở giữa. Cô kêu lên. Nhưng không di chuyển cánh tay mình và vẫn không yêu cầu tôi dừng lại.

"Mới là khởi động thôi". Giọng tôi khàn lại. Tôi đánh cô lần nữa, và quan sát các dấu tay hồng của mình để lại trên da cô. Mông cô hồng lên trông thật thú vị. Trông tuyệt vời.

Tôi đánh cô lần nữa. Và cô ấy lại thét lên.

"Không ai nghe thấy đâu, em yêu, chỉ có tôi thôi".

Tôi đánh vào mông cô lần nữa và lần nữa - cùng một quy trình, mông trái, mông phải, ở giữa, và cô nấc lên mỗi lần như vậy. Khi đạt đến con số mười tám tôi dừng lại. Nín thở, lòng bàn tay tôi đau nhói và "cậu bé" tôi cứng ngắc.

"Được rồi", tôi rít lên, cố bắt kịp hơi thở mình."Giỏi lắm, Anastasia, đến lúc giao cấu với em rồi". Tôi vuốt ve cặp mông hồng lên của cô nhẹ nhàng, xoa tròn, xuống dưới. Cô ấy ướt đẫm.

Và cơ thể tôi căng cứng lên.

Tôi chèn hai ngón tay vào âm đ*o cô.

"Cảm nhận nào. Xem cơ thể em yêu thích chuyện này thế nào, Anastasia. Em ướt đầm với tôi rồi". Tôi trượt ngón tay vào và ra, cô rên rỉ, cơ thể cô bao quanh chúng và với mỗi nhịp đẩy hơi thở cô lại tăng nhanh hơn.

Tôi rút chúng ra. Tôi muốn cô ấy, ngay bây giờ.

"Lần sau, tôi sẽ bắt em đếm. Còn giờ, bao cao su đâu rồi?" Nhặt lấy nó bên cạnh đầu cô ấy, tôi nhẹ nhàng nhấc cô ra khỏi người mình, đặt lên giường, úp mặt xuống. Kéo khóa quần, tôi không quan tâm đến việc cởi quần jean ra, và tôi xé một đường ngắn trên gói giấy bạc, lăn bao cao su và một cách nhanh chóng và hiệu quả. Tôi nâng hông cô ấy lên cho đến khi cô trong tư thế quỳ và đôi mông cô trong màu hồng vinh quang lơ lửng trong không khí khi tôi đứng đằng sau cô.

"Tôi sắp vào đây. Em sắp được đến rồi". Tôi gầm gừ, vuốt ve đằng sau cô và cầm "cậu bé" của mình lên.

Với một lực đẩy nhanh tôi đã ở trong cô.

Cô rên rỉ khi tôi di chuyển. Vào. Ra. Vào. Ra. Tôi đập vào cô, xem cậu bé của mình biến mất đằng sau cái màu hồng ấy.

Miệng cô mở ra và cô lẩm bẩm và rên rỉ với mỗi cú đẩy, tiếng rên của cô vang lên càng lúc càng cao hơn.

Đến nào, Ana.

Cô siết chặt xung quanh tôi và thét lên khi cô đến, cứng người lại.

"Ối, Ana" Tôi theo cô lên đỉnh khi chạm vào điểm sâu nhất trong cô.

Tôi đổ lên người cô ấy, kéo cô nằm lên người tôi, và, vòng tay quanh cô ấy, thì thầm vào tóc cô

"Ôi, em yêu, chào mừng đến với thế giới của tôi".

Trọng lượng cô đè chặt lên tôi, và cô cố gắng không chạm vào tôi. Đôi mắt cô vẫn khép và hơi thở gần trở lại bình thường. Tôi vuốt mái tóc cô. Nó mềm mại, đen nhánh, sáng ngời trong ánh sáng đèn ngủ. Cô có hương thơm của Ana và của táo và của cả nhục dục. Chúng xông lên."Khá lắm, em yêu".

Cô ấy không khóc. Cô ấy đã làm theo yêu cầu. Cô ấy đang phải đối mặt với những thách thức tôi mang lại; cô ấy thật sự xuất sắc. Tôi móc ngón tay vào cái áo ngực rẻ tiền của cô."Em mặc ngủ thế này à?"

"Vâng". Giọng cô buồn ngủ.

"Phải bọc em trong nhung lụa, cô gái xinh đẹp ạ. Tôi sẽ đưa em đi mua sắm"."Em thích quần áo của mình". Cô cãi lại.

Dĩ nhiên cô ấy sẽ hành động như vậy.

Tôn hôn mái tóc cô."Để xem nhé".

Khép mắt lại, tôi thư giãn khoảng khắc yên tĩnh giữa chúng tôi, một sự thỏa mãn lạ thường sưởi ấm tôi, tràn đầy trong tôi.

Cảm thấy tuyệt. Qúa tuyệt.

"Tôi phải đi rồi". tôi lẩm bẩm."Em ổn chứ?" "Em ổn mà", cô nói, nghe có vẻ kìm nén.

Nhẹ nhàng lăn ra khỏi cô ấy và tôi ngồi dậy."Phòng tắm ở đâu, em?" Tôi hỏi, tháo bao cao su đã sử dụng ra, kéo khóa quần jean lên.

"Ngoài sảnh bên trái".

Trong phòng tắm tôi vứt mấy bao cao su vào sọt rác và phát hiện ra một chai dầu tắm em bé trên kệ. Đó là những gì tôi cần.

Cô đã mặc lại quần áo khi tôi quay lại, trốn tránh ánh nhìn của tôi. Sao lại bất ngờ trở nên xấu hổ thế?

"Tôi tìm thấy chai dầu em bé. Để tôi thoa cho em".

"Không cần. Em không sao", cô nói, săm soi những ngón tay của mình, vẫn tránh nhìn vào mắt tôi.

"Anastasia". Tôi cảnh cáo.

Làm ơn làm theo những gì em được bảo đi.

Tồi ngồi xuống sau lưng và kéo mạnh quần thể thao của cô xuống. Đổ một ít dầu em bé vào lòng bàn tay, tôi chà nhẹ nhàng vào cái mông đau của cô.

Cô đặt tay lên hông trong thái độ bướng bỉnh, nhưng vẫn im lặng.

"Tôi thích chạm tay vào người em", tôi thừa nhận bản thân mình thành tiếng."Xong rồi". Tôi kéo quần thể thao của cô lên."Tôi phải đi".

"Gặp anh sau", cô nói khẽ, đứng sang một bên. Tôi nắm lấy tay cô ấy miễn cưỡng bước đi khi chúng tôi đi đến cửa trước. Một phần trong tôi không muốn rời đi.

"Anh không gọi cho Taylor sao?" cô hỏi, mắt vẫn dán chặt vào dây kéo áo khoác da của tôi."Taylor đã đến đây lúc 9 giờ. Nhìn tôi đi".

Đôi mắt to màu xanh lén nhìn tôi qua hàng mi đen dài."Em đã không khóc". Tôi thấp giọng.

Và em đã để tôi đánh vào mông em. Em thật tuyệt vời.

Tôi túm lấy cô và hôn cô ấy, dồn hết lòng biết ơn vào nụ hôn và siết chặt lấy cô."Chủ Nhật nhé", tôi thì thầm, bồn chồn, cố cưỡng lại môi cô. Tôi buông cô ấy ra đột ngột trước khi tôi bị cám dỗ trước việc hỏi cô tôi có thể ở lại không, và tôi đi đến chỗ Taylor đang chờ trong chiếc SUV. Khi ngồi trong xe tôi nhìn lại, nhưng cô ấy đã biến mất. Cô ấy có thể mệt mỏi... giống tôi.

Một sự mệt mỏi thú vị.

Đó có phải đã là "giới hạn mềm" thú vị nhất trong cuộc trò chuyện mà tôi có.

Chết tiệt, người phụ nữ ấy luôn gây ngạc nhiên. Nhắm mắt lại, tôi thấy cô ấy cưỡi tôi, đầu ngửa ra sau trong sự sung sướng. Ana không làm những điều miễn cưỡng. Cô ấy đã cam kết. Hãy nghĩ lại lần quan hệ tình dục đầu tiên chỉ một tuần trước đây.

Với tôi. Và không ai khác.

Tôi bật cười khi nhìn chăm chăm ra cửa sổ xe, nhưng tất cả tôi thấy là khuôn mặt ma quái của mình phản chiếu trong kính. Vì vậy, tôi nhắm mắt lại và cho phép mình mơ mộng.

Huấn luyện cô ấy sẽ rất vui đây.

Taylor đánh thức tôi thoát khỏi giấc ngủ lơ mơ."Chúng ta tới rồi, ngài Grey"."Cảm ơn", tôi lẩm bẩm."Tôi có một cuộc họp vào buổi sáng"."Tại khách sạn?"

"Đúng vậy. Cuộc họp trực tuyến video. Tôi sẽ không cần đi đâu. Nhưng tôi muốn đi trước bữa ăn trưa"."Mấy giờ ngài đi?"

"Mười giờ ba mươi".

"Được, thưa ngài. Chiếc Blackberry mà ngài yêu cầu sẽ được gửi đến cô Steele vào ngày mai".

"Tốt. Điều đó nhắc nhở tôi. Anh có thể mang chiếc chiếc Beetle của cô Steele đi vào ngày mai và giải quyết nó được không? Tôi không muốn cô ấy lái chiếc xe đó".

"Tất nhiên rồi. Tôi có một người bạn chuyên phục hồi xe cổ điển. Anh ta có thể sẽ quan tâm. Tôi sẽ giải quyết nó. Còn điều gì nữa không?"

"Không, cảm ơn anh. Chúc ngủ ngon"."Chúc ngủ ngon".

Tôi để Taylor lại để đi đậu chiếc SUV và đi về phía phòng mình.

Mở một chai nước có ga lấy từ tủ lạnh, tôi ngồi xuống bàn và bật laptop lên. Không có e-mail nào khẩn cấp.

Nhưng mục đích thật sự của tôi là chúc Ana ngủ ngon.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Em

Ngày: 26 tháng 5 2011 23:14

Đến: Anastasia Steele

Steele thân mến,

Em quả rất cừ. Cô gái xinh đẹp, thông minh, dí dỏm, can đảm nhất tôi từng biết. Nhớ uống mấy viên Advil - đây không phải là mệnh lệnh. Và đừng lái chiếc Beetle nữa. Tôi sẽ biết ngay đấy.

Christian Grey

CEO, Grey Enterprise Holdings, Inc.

Cô ấy có lẽ đã ngủ rồi, nhưng tôi vẫn giữ laptop mình mở phòng hờ và kiểm tra e-mail.

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Sự tâng bốc

Ngày: 26 tháng 5 năm 2011 23:20

Đến: Christian Grey

Thưa ngày Grey,

Sự tâng bốc này sẽ không đưa ngài đến đâu cả, nhưng bởi vì bất kỳ đâu ngài cũng có mặt được, nên rất đáng nghi ngờ cái lý thuyết kia.

Tôi sẽ cần lái chiếc Beetle đến chỗ bán xe - vì vậy không thể sẵn lòng chấp nhận bất kỳ đề nghị vô lý nào về chuyện đó.

Vang đỏ luôn được yêu thích hơn Advil.

Ana

Tái bút: Đánh bằng gậy là giới hạn CỨNG với tôi.

Dòng mở đầu của cô khiến tôi bật cười. Ôi, em yêu, tôi đã không được ở khắp mọi nơi mà tôi muốn đi đến cùng với em. Rượu vang đỏ nằm trên rượu sâm-panh? Không phải là sự kết hợp thông minh, và đánh bằng gậy bị loại ra khỏi danh sách. Tôi tự hỏi còn điều gì khác mà cô phản đối không khi viết trả lời.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Không Hài Lòng với Phụ Nữ không Vâng Lời

Ngày: 26 tháng 5 2011 23:26

Đến: Anastasia Steele

Steele thân mến,

Tôi tâng bốc em không để làm gì. Em nên đi ngủ đi.

Tôi chấp nhận bổ sung của em về giới hạn cứng.

Đừng uống quá nhiều. Taylor sẽ xử lý vụ chiếc xe và bán hộ em với giá hời.

Christian Grey

CEO, Grey Enterprise Holdings, Inc.

Tôi hy vọng cô ấy đi ngủ ngay bây giờ.

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Taylor - liệu có đúng người đúng việc?

Ngày: 26 tháng 5 2011 23:40

Đến: Christian Grey

Thưa ngài,

Tôi thật ngạc nhiên rằng ngài sẵn sàng mạo hiểm đẩy việc lái chiếc xe đó cho cánh tay phải của ngài mà lại không giao cho người thỉnh thoảng cùng ngài giao cấu. Làm sao tôi biết được Taylor có phải là người bán được chiếc xe đó với giá tốt nhất? Trước đây, hình như là trước cả khi biết ngài, tôi đã từng xoay xở được những vụ còn khó khăn hơn.

Ana

Cái quái gì thế này? Một người phụ nữ thỉnh thoảng cùng ngài giao cấu?

Tôi phải hít một hơi thật sâu. Phản ứng của cô làm tôi khó chịu... không, làm tôi tức điên lên. Sao cô dám nói bản thân mình như thế? Khi là người phục tùng của tôi cô ấy được nhiều hơn thế. Tôi dâng hiến mình cho cô. Phải chăng cô ấy không nhận ra điều đó?

Và cô chuyển sang mặc cả với tôi. Chúa ơi! Hãy nhìn vào tất cả những nhượng bộ mà tôi đã thực hiện liên quan đến hợp đồng.

Tôi đếm đến mười, và bình tĩnh lại, tôi hình dung mình trên chiếc Grace, chiếc du thuyền của tôi, đang chèo thuyền trên Sound. Flynn sẽ tự hào lắm đây. Tôi trả lời.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Cẩn trọng

Ngày: 26 tháng 5 2011 23:44

Đến: Anastasia Steele

Cô Steele,

Tôi đang tự nhủ đây là VANG ĐỎ nói, chứ không phải cô, và rằng cô đã có một ngày quá dài.

Tuy vậy, tôi vẫn rất nóng lòng muốn trở lại đó và làm cho cô không thể ngồi nổi một tuần, chứ không phải là một buổi tối.

Taylor là một cựu quân nhân, cậu ta có thể lái mọi thứ từ xe gắn máy đến xe tăng Sherman. Xe của cô không hề làm khó cậu ấy.

Còn bây giờ, đừng có tự ám chỉ mình bằng cụm từ "người thỉnh thoảng cùng ngài giao cấu", bởi vì, rất đơn giản, nó làm tôi nổi ĐIÊN lên và cô hoàn toàn không thích tôi lúc đó đâu.

Christian Grey

CEO, Grey Enterprise Holdings, Inc.

Tôi thở ra từ từ, ổn định nhịp tim của mình. Ai khác trên trái đất này có khả năng làm tôi khó chịu đến thế chứ?

Cô ấy không trả lời lại ngay lập tức. Có lẽ cô đang bị đe dọa bởi phản ứng của tôi. Tôi cầm lấy cuốn sách, và sớm nhận thấy mình đã đọc cùng một đoạn ba lần trong khi đang chờ câu trả lời của cô ấy. Tôi nhìn lên không biết lần thứ bao nhiêu.

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Tự bảo trọng

Ngày: 26 tháng 5 2011 23:57

Đến: Christian Grey

Ngài Grey

Dù thế nào tôi cũng không chắc mình thích ngài, đặc biệt là lúc này.

Cô Steele.

Tôi nhìn chằm chằm vào câu trả lời của cô, tất cả sự tức giận của tôi teo lại và biến mất, thay thế vào đó là sự lo lắng.

Khốn kiếp.

Có phải cô ấy đang đề cập đến chuyện đó?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-105)