Truyện:365 Ngày Hôn Nhân - Chương 300

365 Ngày Hôn Nhân
Trọn bộ 368 chương
Chương 300
Vợ à, anh yêu em!
0.00
(0 votes)


Chương (1-368)

Lôi Tuấn Vũ chỉ chỉ quần của mình, quả nhiên, quần tây bị phồng lên cao cao, bộ dạng dựng đứng khiến ai nhìn cũng không thể bỏ qua! =, =

"Được rồi được rồi, ngoan! Mau đi tắm rửa, nếu không anh chỉ rửa... chỗ đó... cũng được!" Lãnh Tử Tình đỏ mặt yêu cầu...

Cô thật sự là vì suy nghĩ đến sức khỏe của đứa con trong bụng. Hơn nữa, thói quen tắm rửa trước khi làm cũng là hắn tạo thành cho cô! Nói một cách khác, hắn chính là sách giáo khoa của cô, cô từ khi là một tờ giấy trắng đã là như vậy rồi! Hơn nữa cô nghĩ đến đứa bé, không tắm rửa không được!

Thế là Lôi Tuấn Vũ bất đắc dĩ đi tắm rửa, ngoan ngoãn xuống dưới lầu. Lãnh Tử Tình cũng vào phòng vệ sinh trên lầu.

Lôi Tuấn Vũ là người dường như có bệnh ưa sạch sẽ, đã tắm thì sẽ không sơ sài. Lúc từ phòng tắm bước ra, uy phong đã không còn. Không khỏi lắc lắc đầu, cô gái nhỏ này cũng thật biết quét sạch hưng phấn của hắn. Sự nhiệt tình kia đã không còn tồn tại nữa rồi!

Bước vào phòng ngủ, rành rành phát hiện một mảng tối đen. Hắn mất rất lâu mới thích ứng được, mơ hồ nhìn thấy trên giường có một bóng người.

Tiến đến nhẹ nhàng thăm dò bóng người, xúc cảm nơi bàn tay lại là da thịt trơn mịn và sự 𝐫-⛎-𝐧 𝐫-ẩ-𝓎 khe khẽ của cô.

Chưa từng trải qua cảm giác cùng với cô trong hoàn cảnh tối đen, nội tiết tố nam tính nhanh chóng chiếm lĩnh toàn thân hắn, hô hấp bắt đầu trở nên gấp gáp. Hắn phát hiện nơi nào đó của mình đang lặng lẽ biến đổi.

"Muốn anh rồi sao?" Thanh âm tràn ngập từ tính như là mê hoặc, trong bóng đêm vang lên.

Lãnh Tử Tình nằm trên giường nín thở, nhìn thấy bóng người Lôi Tuấn Vũ, hắn đã ⓒ*ở*𝖎 á*𝐨 choàng tắm, lúc này hẳn là trần như nhộng! Cả trái tim liền bắt đầu đập thình thịch.

"Ừm..." Lần đầu tiên cô bạo dạn như vậy, chủ động thổ lộ.

Cảm nhận được da thịt dưới tay đang г𝐮-𝐧 г-ẩ-𝖞, ɱá*⛎ Lôi Tuấn Vũ lập tức vọt 𝐥ê.𝓃 đ.ỉ.𝓃.h đầu, hắn lập tức chui vào chăn của cô, ôm ghì lấy cô. Nơi cứng rắn kia lập tức áp sát vào cô.

"Ngoan, nói cho anh biết, làm thế nào sẽ không tổn thương đến em và con?" Giọng Lôi Tuấn Vũ khàn khàn như cố đè nén. Hắn dùng chỗ đó nhẹ nhàng ↪️·ọ ✖️á·🌴 với cô...

"Nhẹ... nhẹ một chút là được." Lãnh Tử Tình 🌜-ắ-𝐧 mô-ï một cử động nhỏ cũng không dám, cái nơi vĩ đại kia đã đến cực điểm, cô sao có thể giả bộ như không biết chứ?!

"Anh có thể 𝖍_ô_𝖓 em không?" Lôi Tuấn Vũ có chút kích động vùi mặt vào 𝐧ɢ*ự*↪️ cô.

Lãnh Tử Tình bị hắn khiêu khích đến 𝐫●ê●n 𝐫●ỉ ra tiếng, tuy rằng không có lời nói, nhưng như vậy lại càng thêm mời gọi 🎋hê●ⓤ ɢợ●1.

Lôi Tuấn Vũ dường như là cấp tốc không kịp chờ đợi liền ngậm lấy nơi đẫy đà của cô, đói khát cắn 〽️●ú●🌴, còn mình càng gấp gáp nắm lấy nơi cứng rắn kia, đư*𝒶 ✅à*o cơ thể cô, thỏa mãn gầm nhẹ ra tiếng, cảm giác bó chặt lúc mới vào này khiến cho hắn vô cùng thích thú!

Không có khởi động, nhưng vẫn ăn ý như vậy! 𝒯·♓·â·п †h·ể cô đã sớm chuẩn bị vì hắn! Lôi Tuấn Vũ càng thêm mạnh bạo!

Đã bao lâu không làm rồi! Chính hắn cũng có chút bội phục bản thân. Hắn từng âm thầm lái máy bay vài lần, sau mỗi lần đó hắn đều cười nhạo chính mình! Khi nào thì lưu lạc đến bước này!

𝒯♓â●𝖓 🌴●ⓗ●ể Lãnh Tử Tình cũng bắt đầu thích thú theo, cô nhẹ nhàng vặn vẹo 𝖙_♓_â_п 𝐭𝒽_ể, cảm nhận nguồn nhiệt của hắn. Mà nụ h-ô-n của hắn rơi trên 𝓃_ɢ_ự_𝐜 cô cũng làm cô thở phào nhẹ nhõm. Cho dù sau đó hắn có nhìn thấy những dấu 𝒽●ô●п trên người cô, cũng sẽ không nghi ngờ nữa!

Cô liền ôm lấy đầu hắn, đưa lên n🌀ự·🌜 mình, để hắn ♓ô-n càng nhiều hơn, càng lâu hơn...

Lôi Tuấn Vũ cố gắng chống đỡ người mình, sợ đè lên bụng cô, khống chế 𝐝_ụ_🌜 ν_ọ𝓃_𝖌 của mình, nhẹ nhàng va chạm. Trong miệng càng không bỏ qua bộ ⓝ𝖌-ự-🌜 mề.ɱ ⓜ.ạ.ℹ️, thắt lưng ⓜảⓝ·ⓗ ⓚ·♓ả𝐧·𝖍 của cô. 𝒩🌀.ự.ⓒ cô căng lên vì kích tình, vô cùng g-ợ-❗ ⓒả-Ⓜ️.

"Ưm, bảo bối, anh muốn em đến 𝒸𝒽●ế●† đi mất! Em quả thực sắp làm anh phát điên rồi!" Lôi Tuấn Vũ kìm lòng không đậu lên tiếng.

Lãnh Tử Tình cắn chặt môi, mê ly cảm nhận được 𝐤-𝒽⭕á-ï ⓒả-𝖒, muốn càng được gần hắn hơn. Miệng lưỡi hắn vùi trước ռ-ɢ-ự-𝖈 cô ra sức 🎋*í*𝖈*𝒽 ⓣ𝐡*í*𝖈*♓ cô, khiến cho cô không tự chủ được mà 𝐫.ê.п 𝓇.ỉ. Thanh âm phóng đãng khiến chính cô cũng cảm thấy xa lạ.

"A, nhẹ một chút!" Lãnh Tử Tình kêu lên, cô cảm giác được hắn đang tăng tốc độ, chính mình có chút không theo kịp tiết tấu của hắn.

T𝒽â*п т*𝐡*ể Lôi Tuấn Vũ liền cứng đờ, vội vàng kiềm chế, chậm lại tiết tấu.

Hắn nắm lấy 𝓃_ℊ_ự_↪️ cô, ⓥ_⛎ố_𝖙 𝖛_𝐞, hỏi: "Bảo bối, được chưa?"

"Ừm!" Cô biết hắn lúc làm chuyện đó có một sở thích, thích hỏi cảm nhận của cô, như vậy sẽ làm hắn rất có cảm giác thỏa mãn. Đàn ông có lẽ đều như vậy! Không chút tiếc lời khen ngợi, "Tuấn Vũ, anh tuyệt lắm!"

Lôi Tuấn Vũ vì câu trả lời của cô mà hưng phấn lạ thường, tiếng gầm theo nhịp cũng lớn hơn nhiều.

Cô đã từng nghe tiếng hắn gầm khi kích động, nhưng chưa từng nhiều hưng phấn như lần này. Khiến cô nghe cũng thấy mặt đỏ tai hồng.

"Ừm, bảo bối, chỗ này lớn hơn không ít! Anh thích!" Lôi Tuấn Vũ ngậm lấy một bên nhụy hoa của cô, bắt đầu cắn 𝖒ú-т, hài lòng nghe thấy tiếng 𝓇ê_𝓃 r_ỉ của cô, cười đến vô cùng sung 💰_ư_ớ𝖓_🌀!

"Tuấn Vũ, không cần... không cần thời gian quá dài... đối với con..." Lãnh Tử Tình xấu hổ đến đỏ bừng cả người, ✞ⓗ-â-n 𝖙ⓗ-ể của cô bị Lôi Tuấn Vũ va chạm mà từng cơn 𝖗_⛎_𝓃 rẩ_🍸, vì vậy giọng nói cũng гu●n 𝓇ẩ●𝐲 theo!

"Được, bảo bối, anh sắp tăng tốc! Em cố chịu một chút!" Dứt lời, Lôi Tuấn Vũ liền tăng tốc độ, cùng với một tiếng gầm, hắn mạnh mẽ rút †ⓗâ*n †*𝒽*ể ra, nguồn nhiệt phun trên người Lãnh Tử Tình, kết thúc 𝖈𝐡❗.ế.𝖓 đ.ấ.υ...

Lãnh Tử Tình cẩn thận lau sạch người mình và Lôi Tuấn Vũ, khiến đối phương từng đợt hít hà.

Lãnh Tử Tình xấu hổ cực điểm, cô chưa bao giờ làm qua việc này. Nhưng, nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của Lôi Tuấn Vũ, cô lại không đành lòng.

Nằm lại xuống giường, nghe tiếng thở đều đều của Lôi Tuấn Vũ, Lãnh Tử Tình liền áp sát vào hắn, cảm nhận hơi ấm trên người hắn, †𝐡â.ռ ✝️.𝐡.ể lạnh lẽo của mình lập tức ấm lên rất nhiều.

Một bàn tay to lớn đặt lên bụng cô, không ngừng ѵ_⛎_ố_🌴 v_𝖊, sau đó Lôi Tuấn Vũ xoay người, gác một chân tráng kiện lên trên đùi cô.

Lãnh Tử Tình cười nói: "Làm gì vậy? Như vậy bảo em làm sao ngủ đây?"

"Ngoan, ngủ đi. Em ngủ rồi, anh sẽ bỏ xuống, anh thích tư thế này." Lôi Tuấn Vũ bá đạo nói.

Lãnh Tử Tình kỳ thật vô cùng thích hắn như vậy. Cô ở trong vòng ôm của hắn cảm giác rất tốt, k♓_ⓞá_❗ 🌜_ả_Ⓜ️ sau cơn ♓🔴-𝐚-ⓝ á-1 cũng theo đó chầm chậm tiêu tán, cảm giác phiền muộn nảy sinh không lâu cũng biến mất không còn dấu vết, thay vào đó là cơn buồn ngủ ấm áp.

Bàn tay to lớn ấm áp âu yếm 🌴𝐡-â-𝖓 т-h-ể cô, từ bụng đến eo đến ռ🌀.ự.ⓒ, đến nơi tư mật, Lãnh Tử Tình thoải mái nỉ non ra tiếng, dần dần chìm vào mộng đẹp.

Nhìn người ngủ say trong lòng, ánh mắt Lôi Tuấn Vũ vô cùng dịu dàng, khao khát ♓.ô.𝐧 lên hai má cô, nhẹ nhàng hít một hơi nhẹ nhõm, nơi bất giác cứng rắn kia của hắn chỉ đành tự mình từ từ tiêu tán! Kỳ thật, hắn cũng là học được từ "Bí kíp phòng the". Phụ nữ và đàn ông không giống nhau. Sau khi 👢à●〽️ †ì●ռ●h, đàn ông quay đầu liền ngủ, còn phụ nữ thì cần ☑️𝖚ố*✞ v*ⓔ âu yếm, như vậy khiến họ càng có cảm giác an toàn, sẽ không thấy mất mát.

Ôm lấy Lãnh Tử Tình, hắn có chút chân thành nói một câu "Vợ à, anh yêu em!" sau đó cũng dần dần thiếp đi...

Chương (1-368)