Văn Phòng
← Ch.05 | Ch.07 → |
Sở Kiều hoảng hồn, giật lùi ra sau. Chỉ là cô đang chú tâm đọc dòng chữ này xem có nghĩa là gì thì hắn đột ngột ở sau lưng khiến cô giật mình. Ấy mà trong mắt Hạo Thiên kia, cô lại là đang sợ hắn nha.
Dực Hạo Thiên cười lạnh ngòi xuống cạnh cô:"Lại đây, khó hiểu chỗ nào?"
Tim cô đập thình thịch, cô từ từ nhích lại gần hắn. Đúng rồi, phải tỏ ra ngây thơ thanh thuần cơ mà! Sở Kiều xích lại gần hắn hơn, bày ra vẻ mặt ngây thơ, giọng nói trong trẻo:" Dạ"
"..." Hừm... tưởng thế nào, hóa ra cũng chỉ giống những cô gái đã từng lăn lộn trên giường hắn mà thôi.
Sở Kiều bàng hoàng, tay hắn không biết từ lúc nào luồn vào trong áo 𝓃gự_𝒸 cô xoa nắn. Ngón tay lành lạnh khẽ bóp khiến đầu óc cô tê dại, cô гê.𝐧 𝖗.ỉ.
Tên tra nam thần kinh này, không biết đã ngủ với bao nhiêu người rồi.
Ngón tay Ⓜ️.ảп.♓ 🎋𝐡.ả.ⓝ.ⓗ của hắn mân mê đầu vú cô, bóp mạnh.
"Ư.." Sở Kiều 🌜ắ●𝖓 𝖒●ô●❗, cố nén tiếng 𝖗ê·n ⓡ·ỉ, phía dưới của cô sớm đã ướt nhẹp, lại vô cùng ngứa.
Dực Hạo Thiên đẩy cô nằm xuống, xé rách áo sơ mi, đằng sau áo sơ mi này lại là một thân hình 𝖓ó●𝐧●g ⓑỏռ●g.
Không tồi!
Hắn nhìn nhũ hoa phấn nộn màu hồng nhạt kia, cúi đầu xuống Ⓜ️ú_🌴 mạnh.
Trong phòng bây giờ chỉ vang lên tiếng "chụt chụt" 𝖉_â_ⓜ mĩ. Cho đến khi vú cô đầy vết cắn, hắn mới bỏ ra, thẳng tay xé mạnh quần lót của cô.
Sở Kiều mơ màng, tiểu huyệt vô cùng ngứa, chỉ muốn được vật gì đó đú●𝐭 vào.
Dực Hạo Thiên nhìn tiểu huyệt phấn nộn trước mặt, hồng hào lại không có một chút lông, thậm chí còn tỏa ra một mùi hương mê người.
Hắn ghé mũi ngửi ngửi.
Hơi thở đàn ông phả vào tiểu huyệt, ngứa quá, cô cầm lấy đầu anh ấn vào tiểu huyệt.
"Ⓛ-𝐢ế-Ⓜ️... 𝐥●ï●ế●〽️ giúp tôi" Sở Kiều 𝓇*ê*ռ 𝓇*ỉ.
Dực Hạo Thiên chau mày, hắn lè lưỡi ra ⅼ-𝖎ế-m sạch dâ.𝖒 thủy. Vị vô cùng ngon, côn thịt hắn đã sớm cương cứng.
Mới chỉ 🦵_❗_ế_ɱ nhẹ, tiểu huyệt cô đã ồ ạt tiết ra chất lỏng, hắn cười khẽ đưa ngón tay ↪️·ắ·ɱ ν·à·𝐨 tiểu huyệt.
"Chặt... khít như vậy, là lần đầu sao?" Lớp thịt mềm bao quanh tay hắn, ẩm ướt, nóng hổi, côn thịt dưới thân trướng to hận không thể đè cô ra thao cả ngày lẫn đêm.
《Ký chủ, mau dùng lời lẽ ngon ngọt thu phục nam chính!》
Lời lẽ ngon ngọt?
"Boss mau 𝒸●ắ●𝖒 𝐯●à●ο, tiểu huyệt... ngứa... muốn côn thịt của anh..." Nói xong chính cô thấy mình thật ghê tởm...
ԁâ·𝖒 thủy cô như một liều thuốc kí●🌜●♓ ✝️●h●í●↪️●𝐡 khiến hắn trầm mê, hắn nhìn cô gái nhỏ trước mặt. Bây giờ chỉ muốn thao cô, ♓⛎*𝐧*🌀 𝒽*ăռ*ⓖ thao lạn cô!
"Ư... a..." Côn thịt từ từ trượt vào, tiểu huyệt bé nhỏ căng ra, 𝐦_ú_𝐭 chọn côn thịt. Dực Hạo Thiên gầm nhẹ, vừa chặt vừa nóng, hông hắn từ từ di chuyển.
Một phát nút cán tử cung.
Tiểu huyệt còn chưa kịp thích ứng với côn thịt thô to, Sở Kiều há mồm, hai mắt mở to. Hắn đâ·〽️ liên tục vào tử cung cô, mỗi lần nhấp là nút cán. Sở Kiều т♓-ở ◗ố-ⓒ, vươn người lên, ôm lấy hắn, khẽ 𝓇*ê*𝖓 ⓡ*ỉ:" Boss, .. mạnh hơn nữa... aa... sâu.... . sâu.... nhanh quá.... boss chậm chậm.... chậm thôi"
Hắn thúc mạnh, hơi thở nhẹ nhàng của cô như một liều thuốc kí.𝖈.ⓗ 𝐭♓.í🌜.♓, Sở Kiều ngậm lấy vành tai hắn tùy tiện cắn mú_т.
Dực Hạo Thiên ôm eo cô, làn da láng mịn trơn bóng không tì vết khiến đầu óc hắn mụ mị, ý nghĩ trong đầu hắn bây giờ chỉ có ba chữ "thao ⓒ*ⓗế*т cô".
← Ch. 05 | Ch. 07 → |