Truyện:Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu - Chương 057

Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Trọn bộ 100 chương
Chương 057
Ⓛ𝖎*ế*ⓜ Ⓜ-ú-𝐭
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

Lời này của Hứa Khả khiến yết hầu Chu Đại không ngừng chuyển động, dương v*t cũng trướng đau. Nhưng anh vẫn rất kiên nhẫn, hơn nữa còn cố ý dạy dỗ cơ thể của Hứa Khả, vỗ 𝐦ô.ⓝ.ℊ cô: "Đừng vội, đợi lát nữa sẽ cho em "

Nói xong, anh kéo hai chân cô ra, đè lên sô pha, gập t♓à●ռ●h ⓗì●ռ●♓ chữ M, bẻ môi â·〽️ ♓·ộ phấn nộn, d*m thủy không có vật gì cản lại, chảy xuống sô pha, miệng huyệt ướt dẫm, vô cùng mê người.

"Bé con, em thật đẹp." Chu Đầu duỗi ngón tay ra, từ trên cao đi xuống, chậm rãi kích thich, k♓🅾️_á_❗ 🌜ả_ⓜ tê dại từ môi â_〽️ 𝐡_ộ truyền đến bụng khiến Hứa Khả không khỏi 𝖗ê_𝐧 r_ỉ.

"Anh giúp em mở rộng trước đã" Chu Đại nói xong, cúi đầu 𝖛_ù_𝐢 ѵ_à_o giữa hai chân cô, anh duỗi dầu lưỡi 👢ïế*Ⓜ️ miệng huyệt, nuốt cắn toàn bộ chất lỏng, sau đó vòng quanh miệng huyệt, 🦵ⓘ-ế-Ⓜ️ thật cẩn thận, 𝐥●❗ế●ⓜ quanh thịt non từng chút một.

Đầu lưỡi vô cùng n·ó·n·🌀 𝖇ỏ𝐧·🌀, lại rất mềm, Hứa Khả bị 𝐥iế●𝖒 một lúc thì không nhịn được 🅿️𝐡.á.𝐭 𝖗.@ â.Ⓜ️ †.ⓗ🔼ռ.ⓗ: "Ưm...Ngứa quá..."

"Đợi một lúc nữa thì sẽ thoải mái, nước của bé con thật ngọt." Chu Đại vừa nói những lời sắc tình vừa 𝐥ℹ️.ế.〽️ láp, thỉnh thoảng phát ra tiếng chẹp chẹp, anh giữ chặt đùi Hứa Khả, đầu lươi dọc theo khe hở môi â●ⓜ 𝖍●ộ hướng lên trên, không buông tha, cuối cùng ngậm lấy âm đế, nhẹ nhàng ⓛ_ïế_𝖒 mú·✞.

"A...Đừng 👢ℹ️-ế-𝖒 nơi này..." Cơ thể Hứa Khả 𝐫⛎.n г.ẩ.y; âm để bị 🎋_í_𝖈_𝒽 ✞♓í_↪️_h mãnh liệt, Chu Đại hút hết lần này đến lần khác, cô cảm giác cơ thể mềm nhũn, d*m thủy không khống chế được mà chảy ra.

"A chú, đừng......" Tiếng 𝓇·ê·ⓝ г·ỉ 𝒹â_𝖒 𝐝ụ_ⓒ khó tả, Hứa Khả cũng không có thời gian xấu hổ, cô cắn răng kiềm chế, nhưng thật sự quá thoải mái, dù cố gắng đến đâu cũng không khống chế dượt mà 🅿️♓-á-𝐭 𝐫-a â-𝐦 ⓣ♓-🔼ⓝ-𝖍.

Từng luồng điện xẹt qua cơ thể, cả người cô mềm nhũn không còn sức lực, nhưng lại 💲ướп●𝖌 đến mức không nói nên lời, Hứa Khả không nhịn được 🎋*ẹ*p ⓒhặ*✝️ hai chân nhưng lại bị Chu Đại giữ chặt.

Âm vật là một trong hai nơi phụ nữ có thể đạt cao trào ⓒ●ự●𝖈 🎋●♓𝑜●á●ï nhất, yếu ớt lại mẫn cảm, Chu Đại là bác sĩ, anh biết điều này, nhìn phản ứng mãnh liệt của Hứa Khả, anh hiểu cô đang sung 💲*ư*ớⓝ*🌀. Anh gia tăng tốc dộ dùa bỡn, 🦵𝐢ế-ⓜ vài cái dùng đầu lưỡi câu lấy â.m 𝖛ậ.𝖙, 🦵ïế·ɱ vòng quanh, không buông tha một chỗ nào.

Động tác của anh rất dâ●ɱ 𝐝ụ●𝒸, vẻ mặt sắc tình, Hứa Khả cũng không còn mặt mũi nhìn cơ thể của bản thân, cô cố gắng nằm thẳng xuống sô pha, nhắm mắt hưởng thụ sự phục vụ của anh.

"Chú... Ô ô ô..." 𝒦.♓𝐨á.ⓘ ⓒ.ả.m tích lũy từng chút một, Hứa Khả cuối cùng vẫn không kìm nén được mà thét chói tai, vừa đau vừa sung ⓢ●ướ𝖓●g kêu lên, "Nhẹ...Nhẹ một chút..."

Chu Đại bỗng nhiên dùng sức hút vài cái, đau đến mức khiến Hứa Khả thét chói tai: "Không cần... Đau...

Đau nhưng về sau lại 𝖘ướ●ռ●🌀.

Chu Đại rất có kỹ xảo, lúc 𝐥ⓘ*ế*ⓜ 𝖒-ú-✞ đều có tiết tấu, nhưng sau mỗi lần nhanh lại chợt giảm tốc độ, khiến Hứa Khả không có cách nào đạt tới điểm kia, vô cùng khó chịu.

"Chú ơi, anh nhanh lên." Cô không quan tâm đến chuyện gì cả, cầu xin Chu Đại gia tăng tốc độ.

Chu Đại dùng một tay 𝐯⛎*ố*🌴 ν*3 bụng cô, dưới sự κ-í𝐜-𝒽 т𝖍-í↪️-h không ngừng của anh, âm đế tích lũy từng chút một, Hứa Khả vẫn không đè nén được tiếng thét chói tai, vừa đau vừa 💲ướ𝓃-g còn vừa tê vừa trướng, Hứa Khả cảm thấy bản thân sắp tới cực hạn, cô vặn vẹo eo, tiếp tục kêu: "Lại... lại dùng thêm chút lực."

Cô cũng không biết bản thân bị làm sao, chỉ biết bị hút như vậy rất thoải mái, từ giữa hai chân đến bụng tê dại, cả người như bèo nổi trên mặt ao, không tìm được phương hướng, tay cô nắm lấy ghế sô pha, đ.ộ.ⓝ.ⓖ т.ìп.ⓗ hét to. Đúng lúc này; Chu Đại đột nhiên buông miệng ra, hỏi cô: "Thoải mái không?"

𝐊𝖍0*á*ℹ️ c*ả*ɱ biến mất, âm đế ngứa ngáy khó chịu, Hứa Khá thúc giục anh: "Thoải mái, anhhh, anh 𝖑ℹ️.ế.m tiếp đi, em còn muốn."

Mặt cô đỏ ửng, lún sâu vào ◗_ụ_ⓒ ✅_ọ_ռ_🌀, Chu Đại vừa lòng cúi đầu xuống, để khiến cô vui 💰ướп-𝖌 hơn, anh đem hai chân cô vòng qua cổ, l_ℹ️_ế_Ⓜ️ mú*✝️ âm đế 𝓅*♓á*✝️ r*𝐚 â*ɱ †♓𝖆п*h ừng ực.

Hàm răng của Chu Đại thỉnh thoảng chạm vào hạt đậu nhỏ, ba loại tê dại đồng thời chiếm cứ não Hứa Khả, cô cảm giác bản thân sắp phát điên, nhịn không được dùng tay ôm đầu Chu Đại, hy vọng anh 🦵❗_ế_𝖒" 𝐦ú_ⓣ nhanh hơn, mạnh hơn nữa.

Chu Đại không làm cô thất vọng, tốc độ của anh thật sự rất nhanh.

"Aaaa ưm..." Giọng của Hứa Khả thay đổi, cơ thể cũng khó chịu, không ngừng vặn vẹo.

Chu Đại biết cô sắp tới, anh dùng cánh môi bọc lấy thịt mềm mư"t thật mạnh. Khoải cảm nhanh chóng tích lũy tới cực hạn, bụng Hứa Khả kịch liệt 𝐫u●𝖓 𝖗●ẩ●ÿ, cô cao trào.

Chương (1-100)