Truyện:Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu - Chương 018

Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Trọn bộ 100 chương
Chương 018
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

Hậu huyệt bị quy dầu 𝒸●ọ 𝖝●á●t, Hứa Khi 𝖗●ц●𝖓 𝓇●ẩ●γ, cô theo bản năng dịch người về phía trước, nhưng lại bị tay Chu Đại kéo về. Lần này cơ thể Hứa Khi lui về sau, m.ôⓝ.🌀 ngồi ngay trên cây thịt của Chu Đại. Một tay Chu lại ôm eo cô, một tay bẻ mỏng cô ra, để gậy th*t 𝐜-ắ-𝐦 𝖛-à-ο khe hở ở giữa, 𝐦ô𝖓·𝖌 cô rất lớn, cho nên khe cũng lớn, có thể bao lấy một nửa cụ vật của anh. "Chu Đại, không được..." Hứa Khả hoảng loạn, cô duỗi tay ra sau giữ chặt tay anh. Nhưng sức lực của Chu lại lớn, không chút sứt mẻ, dặt xong vị trí cây thịt, một tay khác ôm lấy eo cô, nói: "Cắm ở bên ngoài, có thể." Hơi thở của anh dồn dập, đã chịu đựng đến cực hạn, anh không cầm lòng được bắt đầu di chuyển. "Chu Đại..." Giọng nói Hứa Khả mềm đến mức không tưởng tượng được Cây thịt c·ọ ❌á·t giữa khe m*ô𝓃*🌀 cô, những gân xanh trên đó cử luôn cọ vào hậu huyệt, hơn nữa bởi vì thô dài, quy đầu trực tiếp duỗi tới giữa hai chân, mỗi lần thọc vào 𝓇ú.✞ r.𝐚 đều sẽ ↪️-ọ x-á-t vào hoa huy*t cô, khiến nó nóng rát. Cô chỉ cẩn hơi củi đầu là có thể nhìn thấy quy đầu cực đại không ngừng thỏ ra từ giữa hai chân, rất dữ tợn. Ngoài ra, bởi vì ở trong bồn tắm, cây thịt đẩy đầy nước vào miệng huyệt của cô, vô cùng khó chịu. Nhưng lúc này cô không còn sức để đẩy anh ra. Trong bồn tắm có nước làm đệm, cặp Ⓜ️ô-ռ-🌀 của Hứa Khả trở nên bóng loáng. Chu Đại cắm cũng rất thuận lợi, nhưng cùng lúc đó xuất hiện một lỗ hỏng, khiến khoải Sản của anh giảm đi, cây thịt cũng thường xuyên rơi xuống. Chỉ ⓒ·ọ ✖️á·𝐭 khe mô𝖓-🌀 cô cũng làm ɱá●⛎ của Chu Đại sôi sục, loại trình độ này căn bản không thỏa mãn được anh. Anh dựa lưng vào bồn lắm, sau cho kéo Hứa Khả đặt lên người mình. Hai tay anh di chuyển lên trên, nắm lấy hai viên thịt ɱề-m mạ-ℹ️ xoa nắn. Hai chân Hứa Khải bị anh giữ chặt, cả người nằm trên người Chu Đại, tốc độ anh cắm vừa nhanh vừa mạnh, bởi vì quy đầu có tầng nếp uốn, mỗi lần dều có thể mở cảnh môi â.ⓜ ♓.ộ, xẹt qua âm đế. Trước và sau huyệt đồng thời bị kich thich, 🎋𝒽𝑜_á_ℹ️ ↪️_ả_𝖒 tê dại hết lần này đến lần khác, bộ ռ.𝐠.ự.ⓒ cũng vậy, Hứa Khả không nhịn được em một tiếng: "Um... chú chú... Đừng..." Nghe được hai chữ "chú chú", côn th*t Chu Đại lập tức bị 🎋í𝖈-𝒽 𝖙𝖍-í-𝖈-♓ trưởng thêm một vòng, anh dùng tay giữ chân Hứa Khả, mãnh liệt thọc vào гú*🌴 𝓇*𝒶. "Hứa Khả." Anh thở hổn hền hỏi: "Thoải mái không?" Hứa Khả không trả lời. Rất kỳ quái. Rõ ràng cây thịt của Chu Đại không ↪️-ắ-〽️ ν-à-🔴, nhưng khoải cảm còn mãnh liệt hơn, toàn bộ cơ thể như có dòng điện chạy qua, s.ướп.𝖌 đến mức cô không nhịn được mà hét lên. "A..." Vừa kêu, cô bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ, cắn chặt môi lại. Chu Đại ngậm lấy tai cô, nói: "Kêu đi, giọng của em rất êm tai." Hứa Khả cắn càng chặt hơn. "Hứa Khả." Chu Đại giải phóng một tay, niết cánh môi cô, sau đó bóp cằm, hơi vặn đầu cô ra sau, "Đây là phản ứng sinh lý bình thường, không cần xấu hổ." Sinh ra phản ứng sinh lý với chú của mình, cũng bình thường sao? Hứa Khả nghĩ thầm. Từng đợt 🎋.♓.ⓞá.𝐢 𝒞ả.ɱ tập kích dây thần kinh của cô, cô cố kìm nén không phát ra tiếng, nghẹn đến mức mắt đỏ ửng. ngập nước, như thể cô sẽ rơi nước mắt bất cứ lúc nào. Chu Đại nhìn môi cô, đỏ mọng, giống trái đào chín, anh rất muốn chiếm lấy nó. Trong lòng nghĩ như vậy, cơ thể cũng làm theo, anh không nhịn được cúi đầu ngậm lấy môi cô, 𝖑·ℹ️·ế·𝐦 láp. Đầu lưỡi 𝐦ề.𝐦 Ⓜ️ạ.i, ấm áp của Chu Đại không ngừng khiêu khích môi lưỡi Hứa Khả, tìm kiếm cơ hội đi vào. Không biết vì sao, Hứa Khả cảm thấy ⓗ-ô-𝖓 𝖒ô-𝒾 rất kỳ diệu, mỗi lần đều choáng váng, rất thoải mái. Lúc này cô cũng không từ chối Chu Đại, cô chủ động hé miệng, để anh 𝒽ô𝐧●. Cô chủ động làm Chu Đại phấn khích, có chút thô lỗ ngậm lấy đầu lưỡi cô 𝐥ïế.〽️ ɱú●✞", anh ⓗ·ô·ⓝ 𝖒·ô·𝒾 cũng không có kỹ xảo, tất cả dựa vào cảm giác, cách thức không có kết cấu này khiến cơ thể hai người trở nên hưng phấn khác thường, giống như nước ấm ռó●𝓃●𝐠 bỏ●𝐧●𝖌. Hứa Khả ngẩng cao đầu cùng anh ♓ô*𝓃 m*ô*ⓘ. Cũng là người không có kinh nghiệm, nhưng Chu Đại luôn chiếm thế thượng phong, chỉ một lúc sau hoàn toàn nằm quyền chủ động, cô chỉ có thể đi theo động tác của anh, môi bị Chu Đại xâm chiếm, hơi thở của Hứa Khả gần như dừng lại.

Chương (1-100)