Bắt đầu ở chung
← Ch.034 | Ch.036 → |
Edit + Beta: Nhã Vy
"Ách, tình huống của hắn đặc thù, khi còn bé bị cho làm con thừa tự ở trong núi sâu, về sau cha mẹ nuôi cùng thân thích đều qua đời, không có ai quản hắn, cuối cùng nhà ta tìm được, hắn cũng chỉ muốn tìm việc tự nuôi sống bản thân. Nhưng một đại nam nhân lại không có CMND, việc tìm việc có chút không tiện."
"Trùng hợp như vậy? Việc này hình như ba của em cũng chưa từng nói qua?"
Đường đại tỷ cười cười nhìn Yến Thanh Vi, rõ ràng là không quá tin tưởng.
Yến Thanh Vi buồn bực, Đường đại tỷ cùng Kiều Chính ủy lại vô cùng quen thuộc với cha mẹ. Đây không phải là chui đầu vào lưới sao? Cô lau lau mồ hôi: "Đường đại tỷ, Đường đại tỷ a, chị giúp em đi mà. Em cũng không thể nói thật toàn bộ, chỉ là hắn cái gì cũng không hiểu, cũng không có thân phận hợp pháp thật sự. Em cam đoan hắn là trong sạch."
"Nói thật, chị cũng không truy hỏi đến cùng, nhưng em cũng không phải trẻ con nữa, ngàn vạn lần đừng để người ta lừa gạt, lại càng đừng làm những chuyện không rõ ràng, làm chuyện hại người hại mình."
"Em biết em biết, em cam đoan hắn không phải người xấu, không có hộ tịch, nhưng không phải là đào tẩu gì, càng không phải là người đang lẩn trốn pháp luật."
"Thật không thể ngừng lo được... Chờ điện thoại chị, đoán chừng cuối tuần, đến lúc đó đưa cả người cả hộ khẩu tới đồn công an làm."
"Đường tỷ! Cám ơn chị, còn có đừng nói với cha của em." Yến Thanh Vi cao hưng ôm vai bá cổ Đường đại tỷ, phát hiện ra sắc mặt chị không tốt, liền giải thích nói: "Em là không muốn ông đa nghi, chị cũng biết, sau năm đó, em lại không có bạn trai. Chàng trai này tuy tuổi không lớn, nhưng lại có dáng vẻ thành thục, em sợ nếu ông biết, lại nghĩ đông nghĩ tây."
Đường đại tỷ nghe xong, chút điểm không vui liền biến mất, trong ánh mắt che đi chút thương tiếc.
Chuyện mấy năm trước, Đường đại tỷ cũng biết chuyện. Hai đứa trẻ này cô đều yêu thích, nhưng cuối cùng lại có kết quả như vậy, cô cũng cảm thấy Yến Thanh Vi phải chịu thiệt rồi.
Yến Thanh Vi cũng không ngờ tới, vì để thuận lợi chuyện Thập Tam, để dấu giếm cha, cô lại để lộ vết sẹo trong lòng, tranh thủ cảm thông.
Đã từng, không, vẫn luôn là đau đớn cô không dám chạm vào, đừng nói đề cập tới, ngay cả nghĩ cũng không muốn nghĩ, chứ đừng nói đến là để đạt được đồng tình của người khác, nay lại vì Thập Tam, mà lại thuận miệng nói ra.
Kỳ thật, Đường đại tỷ cho là cô ảm đạm, nhưng Yến Thanh Vi lại không phải như vậy, vì Thập Tam tự vạch trần vết sẹo. Không còn khổ sở, không sao nữa rồi, chẳng lẽ là, đã có thứ quan trọng hơn, thứ đau xót kia liền hòa thành nhạt nhẽo, ít ra cũng không phải không thể chạm tới?
Từ lúc này, Yến Thanh Vi đột nhiên ý thức được, Thập Tam ở trong lòng cô đã chiếm vị trí quan trọng, đã rất quan trọng rồi, có thể chặn đứng được nỗi đau tình cảm của cô.
Một tuần sau, Yến Thanh Vi dưới sự giúp đỡ của Đường đại tỷ, đem Thập Tam, không, sau này là Yến Ngự cùng hộ khẩu là chỗ nhà mà Yến Thanh Vi dùng tài khoản mình mua để Yến cha Yến mẹ sau này đến thành phố C có thể nghỉ ngơi lại.
Căn phòng này đã mang tên Yến Thanh Vi, cô là chủ hộ, bây giờ có em họ Yến Ngự, hai người bắt đầu ở chung.
Cùng sống với nhau sẽ rất vui vẻ, ấm áp, Yến Thanh Vi cùng Yến Ngự đều nghĩ như vậy. Ví dụ như hình ảnh dưới.
Hình ảnh một: "Yến Thanh Vi nói với Yến Ngự, muốn hiểu rõ thế giới có thể xem ti vi, như tin tức thời sự, có thể nhìn những chuyện xảy ra khắp các nơi, đặc biệt có thể biết được chuyện quốc gia đại sự.
Thập Tam gật đầu, nghiêm túc bắt đầu xem thời sự, sau đó nghe biên tập viên nói: "Hôm nay diễn ra sự kiện, đài truyền hình xxxx...." Kèm theo hình ảnh quảng bá nho nhỏ, rõ ràng là chương trình hài kịch gia đình. Thập Tam nghi hoặc mà nhìn về phía Yến Thanh Vi, ánh mắt kia phảng phất như im lặng hỏi; Cái này cũng là chuyện quốc gia đại sự? Yến Thanh Vi cười gượng hai cái, "Cái này không tính, chỉ là chuyện bình thường." Thập Tam chăm chú gật đầu, tiếp tục nghiêm túc xem tin tức.
Buổi tối xem tiết mục giải trí, Yến Thanh Vi nói có thể hiểu rõ trào lưu hiện nay. Vì thế lúc đang phát tiết mục, ti vi phát trận quyết đấu giữa hai người. Một la nam hát giọng nữ, trang điểm thiên kiều bá mị, một là nữ sinh ăn mặc trung tính, âm thanh trầm thấp, sống mái không phân.
Thập Tam rút cục nhịn không được mà nói: "Trào lưu ở đây không khác chỗ chúng tôi lắm." Yến Thanh Vi đen mặt: "Đây không phải trào lưu."
Hình ảnh hai: Yến Thanh Vi về nhà, phát hiện khắp nơi sạch sẽ, thủy tinh cũng tỏa sáng. Cô khen ngợi Thập Tam một chút, sau đó vào phòng bếp xem xét. Phòng bếp không có hạt bụi nào, không thấy nửa giọt nước vương, đĩa bát đã rửa, xem ra chuẩn bị nấu cơm, vì thế tâm tình vui sướng chuẩn bị xàu rau, cô còn chưa dạy Thập Tam dùng bếp.
Sau đó cô phát hiện, máy hút khói nhà cô cũng được lau sạch sẽ, quá sạch sẽ luôn, thân máy không dính chút dầu mỡ, nước sơn bảo vệ cũng đã lau, cái này phải dùng bao nhiêu sức mới lau được chứ.
Cánh tay cầm chảo của Yến Thanh Vi run lên, hành thái rơi ra bên ngoài, không đợi hành rơi xuống đất, một cánh tay đã tiếp lại toàn bộ ném vào trong nồi, Thập Tam nghiêm túc nhìn nàng trổ tài.
Vì thế Yến Thanh Vi triệt để làm rơi cán chảo.
Hình ảnh ba: Yến Thanh Vi mở tủ lạnh lấy kem, chia cho Thập Tam một phần. Trời tuyết rơi cũng đã ấm dần, ở trong phòng ăn kem, đúng là chuyện cô vô cùng thích.
Thập Tam nhìn kem, hiểu ý gật đầu, sau đó nắm ly kem trong lòng bàn tay, đang lúc Yến Thanh Vi thấy kì lạ vì sao hắn không ăn, Thập Tam đã đem ly kem trả cho cô, trong hộp đã tan thành nước, còn tỏa ra ít nhiệt.
"Anh làm sao làm nó chảy ra vậy?" Yến Thanh Vi méo miệng.
"Nội lực." Thập Tam bình tĩnh nói: "Ngài lần trước nói mùa đông muốn uống nước ấm, tốt cho cơ thể, độ ấm như thế phù hợp không?" Thập Tam cho rằng Yến Thanh Vi muốn hắn đun nóng đồ uống.
Sao hắn lại nghĩ đến chuyện nước ấm chứ? Cái này và chuyện ăn kem có quan hệ gì chứ? Nhìn ly kem dính dính trong tay, lại nhìn đôi mắt ẩn ẩn hy vọng được khen của Thập Tam, Yến Thanh Vi dở khóc dở cười, cuối cùng chỉ đành nói: "Thập Tam, nội lực của anh thật không tồi."
← Ch. 034 | Ch. 036 → |