Truyện:Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh - Chương 252

Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh
Trọn bộ 569 chương
Chương 252
Cặn bã cực phẩm, ấp ủ âm mưu!
0.00
(0 votes)


Chương (1-569)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Gần tới giờ cơm, Dạ Cô Tinh mời Diêm Đông Bình, nhân tiện gọi Kha Hiểu Yến và Âu Dương cùng đi.

Kha Hiểu Yến là sinh viên khoa Vật lý hạt nhân, là một trong năm nữ sinh duy nhất của lớp. Diêm Đông Bình tự nhiên sẽ có ấn tượng với cô ấy, Âu Dương là sinh viên giỏi của khoa vật lý công trình, được giáo viên mỗi ngày đều khen ngợi, Diêm Đông Bình đương nhiên cũng không xa lạ.

Bữa cơm này cũng được xem là vui vẻ, nói cười rôm rả.

Sau khi ăn xong, Kha Hiểu Yến và Âu Dương rời đi, Dạ Cô Tinh và Diêm Đông Bình đi bộ trong sân thể dục của trường học. Nắng chiều vừa phải, ấm áp nhưng không chói chang, còn có gió mát nhẹ.

“Nói đi, em lại có suy nghĩ quỷ quái gì nữa đây!”

Dạ Cô Tinh mỉm cười, nói thẳng vào vấn đề: “Thầy cảm thấy Âu Dương như thế nào?”

Diêm Đông Bình vuốt cằm, im lặng trong chốc lát rồi nhận xét một cách khách quan: “Tên nhóc đó có vẻ khá hoạt bát, ăn nói cử xử lễ phép, nghe nói thành tích cũng rất khá, là một hạt giống tốt!”

“Nếu đã như vậy, thầy có nghĩ đến muốn mời cậu ấy đến phòng thí nghiệm không?”

Diêm Đông Bình cười ha ha: “Hoá ra em là có suy nghĩ này! Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, em và Âu Dương này rất thân à?”

Dạ Cô Tinh lắc đầu: “Không hẳn là thân, lúc tham gia thi mới quen ạ.” Cô nói thật, cũng là để xoá bỏ nghi ngờ Âu Dương muốn lợi dụng cô.

“Vậy em cũng phải cho thấy một lý do thuyết phục chứ, đừng nói với thầy là em đang thích thằng nhóc kia nhé!”

Dạ Cô Tinh nhìn ông một cái rất bất đắc dĩ: “Bây giờ em là người đã có gia đinh! Đã sinh con rồi, còn để ý ai nữa được hả thầy?”

Diêm Đông Bình vỗ tay: “Em không nói thầy cũng quên mất chuyện này! Haizz, em nói xem em còn trẻ như vậy, tương lai sáng lạng, trên đời này cũng đâu có thiếu đàn ông, sống chết một hai đòi kết hôn sớm thế để làm cái gì? Còn chưa tốt nghiệp đại học đã làm mẹ trẻ con rồi....”

Là một người không bao giờ xem TV, cho dù có xem cũng chỉ xem tin tức thời sự. Ban đầu Diêm Đông Bình không biết gì cả, nhưng sau khi bữa tiệc đầy tháng trở thành tiêu điểm trên các trang báo, khi đến lớp, sinh viên mở miệng đều là Áo Tím, Áo Tím. Nói chuyện rất hứng thú, thậm chí có một lần ở nhà ăn cơm tối, vợ ông cũng vô tình nhắc đến tên này, ông mới bắt đầu để ý.

Ngày hôm sau, khi lấy tờ báo trong hộp thư vô tình mở đến mục giải trí, vừa nhìn thấy ảnh, ông đã rất sửng sốt, đây không phải là học trò nhỏ của ông hay sao?

Từ đó Diêm Đông Bình mới biết, Dạ Cô Tinh xin nghỉ cả một học kỳ để làm gì!

Để sinh con!

Nói thật, phản ứng đầu tiên của Diêm Đông Bình là không chấp nhận được. Trong mắt ông, Dạ Cô Tinh chỉ là một cô bé, không ngờ rằng cô bé này còn bước vào làng giải trí, rồi sinh con, ông cảm thấy cô bé này nhất định là bị người đàn ông kia lừa gạt! Nhưng rồi nghĩ lại, cô nhóc này thông minh tinh quái như vậy, sao có thể dễ dàng bị người khác lừa được chứ? Huống hồ, học trò nhỏ của ông trước giờ là loại người không đi theo con đường bình thường, luôn nổi loạn và rất liều lĩnh, chỉ cần nhận định một điều gì đó, thì chín con bò cũng không thể nào kéo lại được.

Lúc này Diêm Đông Bình mới yên tâm.

Theo quy định pháp luật của Trung Quốc, phụ nữ có thể kết hôn và sinh con khi đủ 20 tuổi. Về mặt pháp lý, Dạ Cô Tinh cũng không làm sai.

Diêm Đông Bình khẽ thở dài, có chút tiếc nuối. Ông vẫn thấy tuổi trẻ nên cố gắng phấn đấu, không nên mắc kẹt trong công việc gia đình.

“Mỗi người đều chọn đường đi khác nhau, không cần biết xấu hay tốt, đều phải tự mình bước đi. Vì vậy, chắc là không có gì hối tiếc.” Dạ Cô Tinh mỉm cười bình tĩnh bước về phía trước.

Diêm Đông Bình cười nhẹ: “Em thật là lạc quan....”

Đúng vậy, ai cũng có số phận của riêng mình, là phúc hay hoạ, quả thật còn quá sớm để đưa ra kết luận.

“Thưa thầy, về chuyện của Âu Dương....”

“Em yên tâm, cậu nhóc đó rất thông minh. Cậu ta đã sớm viết thư xin, nhưng mà bị Triệu Bính Quang dùng thủ đoạn kéo dài mãi đến bây giờ. Hôm trước, cậu ta đã một mình đi tìm thầy....”

“Cám ơn thầy.”

“Kỳ thi lại ngày mai, em đã chuẩn bị tốt chưa?”

“Không thành vấn đề.”

“Có tự tin đạt điểm tối đa không?”

“Em sẽ cố gắng hết sức.”

Ngày hôm sau, Dạ Cô Tinh xách cặp bước vào phòng thi, bắt đầu thi chưa đầy một tiếng đã nộp bài rồi bỏ đi, nhận được vô số ánh mắt hâm mô ghen tỵ của các thí sinh cùng thi lại.

Dạ Cô Tinh muốn chạy nhanh ra khỏi cổng trường, lao vào cái ôm ấm áp của anh. Đúng vậy, An Tuyển Hoàng bận rộn trăm công nghìn việc, vậy mà hôm nay đặc biệt vì mẹ của con trai con gái mình mà dành thời gian đưa đón cô đi thi.

Ngâm nga bài hát, Dạ Cô Tinh quyết định đi đường tắt, đi qua con đường rợp bóng cây, lại băng qua một khu rừng nhỏ. Nhìn thấy cổng trường trước mắt, cô mơ hồ lại nghe thấy tiếng nam nữ đang nói chuyện cách đó không xa truyền lại.

Dạ Cô Tinh ngừng lại một chút, không phải cô muốn nghe lén, mà là cô nghe được tên mình trong cuộc nói chuyện của hai người kia.

“Tại sao Dạ Cô Tinh lại có thể thi lại?” Giọng người phụ nữ đột nhiên cất cao, ba chữ “Dạ Cô Tinh” phát ra từ miệng cô ta, mang theo một chút cảm giác nghiến răng nghiến lợi.

“Vũ Vi, em bình tĩnh một chút!” Giọng người đàn ông trầm xuống, rõ ràng có dấu hiệu tức giận.

“Bình tĩnh? Anh bảo em phải bình tĩnh như thế nào? Cái bà phù thuỷ kia muốn em học lại! Anh có biết như vậy em sẽ phải chậm mất một năm mới tốt nghiệp được không? Rõ ràng là lãng phí thời gian, lãng phí cuộc sống!”

Nghe thế, lửa giận của người đàn ông không những không bớt mà lại càng tăng thêm, anh ta nhìn Giang Vũ Vi cười lạnh: “Em không biết xấu hổ còn nói chuyện này? Ai cho phép em trộm túi công văn của anh? Ai cho phép em tự ý bắt chước chữ ký của anh? Còn bị giáo viên phòng học vụ bắt được, thật sự xấu hổ! Em còn không sợ người ta biết quan hệ của chúng ta? Ngu xuẩn!”

“Giang Châu! Anh có dám nói lại lần nữa không? Em không tham gia được kỳ thi cuối kỳ là vì ai? Lúc ở Hawaii là ai đã kêu em ở lại thêm hai ngày? Bây giờ anh lại nói châm chọc như vậy?”

“Em quả thực điên rồi! Em có biết rốt cuộc bản thân đang nói gì không? Nếu để người khác biết quan hệ của chúng ta, cả em và anh đều tiêu đời đó!”

“Ha ha....” Đôi mắt Giang Vũ Vi lộ chút đau buồn: “Anh là sợ ảnh hưởng đến danh dự của bản thân chứ gì? Còn tôi sẽ ra sao, sợ là anh chưa bao giờ nghĩ tới....”

Trong mắt người đàn ông lóe lên một tia thương tiếc: “Vũ Vi, em nghe anh giải thích, anh không phải có ý đó. Em nghĩ lại xem, anh là người đã có vợ con, mặc dù anh không yêu cô ta, nhưng cũng có một phần trách nhiệm trong đó. Em mới 22 tuổi, hào hoa phong nhã, lẽ ra còn có rất nhiều lựa chọn tốt, nhưng em vẫn chọn ở bên cạnh anh, đi bên anh nhiều năm như vậy, người duy nhất anh thực sự yêu chỉ có mình em!”

Hai mắt Giang Vũ Vi lập tức đỏ bừng, trong mắt hiện lên một tia rung động, tim đập rộn ràng, chắc chắn là cô ta yêu người đàn ông trước mắt này, cam tâm tình nguyện làm người thứ ba cũng không muốn rời xa anh ta.

Nhưng mà lòng của Giang Châu quá sâu và quá nặng, dù cho bốn mắt nhìn nhau, nhưng cô ta vẫn không thể hiểu rõ người đàn ông trước mặt này.

Giang Vũ Vi nhào vào lòng người đàn ông, anh ta khẽ cau mày gần như không thể nhận ra, duỗi tay ôm lấy người phụ nữ vào lòng, ôm chặt, nhỏ giọng trấn an. “Vũ Vi, tin anh, anh yêu em...”

“Giang Châu, em không muốn cứ mãi lén lút như vậy, anh....” Giang Vũ Vi cắn môi. Mặc dù biết như vậy sẽ xúc phạm người đàn ông, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: “Chừng nào thì anh ly hôn với người đàn bà kia?”

Người đàn ông biến sắc, hai tay nắm lấy vai cô ta, dùng sức lắc mạnh, lửa giận trong mắt đã sớm bùng cháy: “Em rốt cuộc có nghe hiểu lời anh nói không? Anh đã nói rồi, anh không thể ly hôn với cô ta. Vả lại, cô ta sinh cho mẹ anh một đứa cháu trai, cho dù anh có đề nghị ly hôn, mẹ anh chắc chắn cũng sẽ không đồng ý!”

Bả vai truyền đến cảm giác đau đớn khiến Giang Vũ Vi nhíu chặt mày, nhưng so với vết thương bên ngoài thì vết thương lòng càng đau hơn gấp bội: “Giang Châu, anh thật sự —— rất, ích, kỷ!”

“Anh ích kỷ? Vì để được cùng em ở lại Hawaii thêm vài ngày, đến sinh nhật con trai anh mà anh cũng không về, em còn muốn anh như thế nào nữa hả?”

Trái tim Giang Vũ Vi bị tổn thương, cô ta hận bản thân vì sao lại yêu người đàn ông đã kết hôn, cô ta không muốn giống như mẹ mình, mãi mãi cũng chỉ là một người thứ ba không được lộ diện, cũng không muốn tương lai của con mình giống mình, bị người ta gọi là “con hoang”!

“Anh yêu cô ta à?”

Giống như đã thực hành điều đó hàng ngàn lần, người đàn ông không chút do dự, nói thẳng thừng: “Người ta yêu chỉ có mình em!”

“Yêu của anh, chính là để tôi không thể danh chính ngôn thuận, cả đời theo anh? Mãi mãi cũng không thể thấy ánh mặt trời, mãi mãi làm người thứ ba? Giang Châu, anh xem Giang Vũ Vi tôi là người như thế nào?”

Trong mắt người đàn ông hiện lên một tia lạnh lẽo, nhanh đến mức làm người ta khó có thể bắt được. Trong chớp mắt, đôi mắt ấy lại chỉ còn lại một mảnh bi thương: “Vũ Vi, em ở trong lòng anh, quan trọng hơn tất cả mọi thứ! Là người vợ duy nhất của anh trên cuộc đời này!”

Giang Vũ Vi cũng không ngốc như vậy, mặc dù cô ta yêu người đàn ông này, nhưng sẽ không dung túng không có giới hạn như vậy, đưa tay lau khô nước mắt, cô ta hung tợn nhìn: “Tôi cho anh thời gian một năm, nếu anh vẫn không muốn ly hôn, vậy thì chúng tay... chia tay đi!”

“Tình cảm nhiều năm như vậy, em nói chia là chia sao? Phụ nữ, đúng thật là vô tình....”

Giang Vũ Vi cười lạnh: “Thực ra, tôi cũng luyến tiếc anh. Nếu như anh không nhẫn tâm, khó quyết định, tôi cũng không ngại tự mình đi tìm mẹ anh và người đàn bà kia nói chuyện!”

Giang Châu đột nhiên rùng mình: “Giang Vũ Vi, tôi cảnh cáo cô, đừng có phát điên!”

“Tôi chính là điên rồi mới có thể quấn lấy anh nhiều năm như vậy đấy! Hôm nay tôi sẽ làm rõ tất cả, nếu một năm sau, anh không ly hôn, tôi sẽ nói chuyện chúng ta ra ngoài, để cho tất cả mọi người ở trường học biết, thầy giáo Giang Châu đẹp trai tài hoa nổi tiếng nhất đại học Bắc Kinh là một kẻ suy đồi dưới cái lớp áo quần bảnh bao!”

Chát ——

“Con đàn bà điên, nếu cô dám làm như vậy, cô có tin là tôi sẽ giết cô không?”

“Giang Châu, anh... anh dám đánh tôi?”

Trong mắt người đàn ông hiện lên vẻ âm u độc ác, gương mặt méo mó: “Đánh cô thì sao? Không biết tự lượng sức!”

Dạ Cô Tinh xem đến đây, đã rất thích thú vui vẻ, người đàn ông giả tình giả nghĩa, làm bộ làm tịch, người phụ nữ u mê không rõ phải trái, lại càn quấy. Quả thật đây chính là một cặp đôi cực phẩm!

Bĩu môi, cô tốt hơn hết là nên đi trước, để tránh ảnh hưởng tâm trạng tốt. Nhớ tới người đàn ông nhà mình, Dạ Cô Tinh mỉm cười, bước đi nhanh hơn.

Tuy rằng An Tuyển Hoàng chưa bao giờ thốt lên câu “anh yêu em”, nhưng mà anh lại dùng hành động để chứng minh tất cả!

Quẳng cặp đôi cực phẩm kia ra sau đâu, Dạ Cô Tinh đi về phía cổng trường, nơi mà người đàn ông của cô đang đứng chờ ở đó! Tuy nhiên cô đã bỏ lỡ câu nói tiếp theo của hai người kia ——

“Được rồi, đừng khóc, là anh sai, anh không nên đánh em.”

“Tại sao giáo viên lại cho phép Dạ Cô Tinh tham gia thi lại, còn em thì không?”

“Ngoan, đừng khóc nữa. Anh hứa với em, cô ta có tham gia hay không thì kết quá cũng sẽ giống nhau.”

Giang Vũ Vi ngẩn người: “Anh có ý gì?”

Giang Châu cười hàm xúc: “Em đừng lo, đến ngày có kết quả sẽ biết. Anh sao có thể để cho em học lại một mình như thế được? Anh sẽ tìm cho em một người cùng học lại cho đỡ buồn....”

Crypto.com Exchange

Chương (1-569)