Bạn đang đọc truyện Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Văn án:
Ôn Thời, một "bình hoa" trong giới giải trí nổi tiếng nhờ việc chính mình tự đổ tiền nghiệp diễn, không có tí kỹ năng diễn xuất nào, và luôn dính tin đồn leo giường khắp nơi. Đúng khoảnh khắc cô gõ cửa phòng ảnh đế Giang, cô đã thức tỉnh! Thì ra cô chỉ là một nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết.
Cô chính là một fan cuồng não tàn của nam chính, không những gõ cửa phòng nam chính dưới ống kính livestream để tỏ tình cuồng nhiệt, mà còn trong show thực tế liên tục "làm trò con bò" trở thành đối tượng bị so sánh với nữ chính và bị toàn mạng xã hội ghét bỏ. Cuối cùng, cô bị người cha ác độc đóng gói gửi ra nước ngoài, sống một đời đau buồn tủi nhục.
Trích đoạn:
(1) Giang Trì Ấp vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc. Vừa rồi, khi Ôn Thời đứng bên cạnh, anh liên tục nghe thấy những suy nghĩ trong lòng cô. Nhưng khi cô bước ra xa hơn hai mét, anh lại không nghe thấy gì nữa.
Bây giờ, anh thực sự nghi ngờ rằng đầu óc mình đã bị va đập đến hỏng rồi.
"Trì Ấp?" Lư Minh thấy sắc mặt anh khác thường, lo lắng hỏi: "Có chỗ nào không ổn à?"
Giang Trì Ấp ngẩng đầu nhìn anh ta: "Anh có chắc chắn với bác sĩ rằng đầu óc tôi không có vấn đề gì chứ?"
"Không có gì, chỉ là chấn động nhẹ thôi mà. Cậu thấy không khỏe ở đâu à?" Lư Minh không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Giang Trì Ấp bóp nhẹ thái dương, khẽ nói: "Có lẽ tôi nên đi khám bác sĩ tâm lý thì hơn..."
(2) Giang Trì Ấp nhìn cô ăn như một chú cún con, vừa ăn trong đầu vừa kêu lên "ưm ưm", trong lòng cũng dần nguôi ngoai.
Cầm lấy chiếc thìa, anh bắt đầu suy ngẫm.
Anh từ khi nào mà lại chú ý đến cô như vậy?
Anh nhét một thìa cơm vào miệng, vừa nhai mạnh vừa nghĩ.
Không đúng, đột nhiên có thể nghe được suy nghĩ của một người, nếu không để ý mới là lạ!
Nghe tiếng người đối diện vừa ăn vừa kêu "ưm ưm", anh gần như muốn ôm mặt, một mỹ nhân lạnh lùng như vậy, sao lại có thể phát ra âm thanh dễ thương thế này!
Giang Trì Ấp cảm thấy khả năng mình bị rối loạn tinh thần là lớn hơn cả, về phải đi gặp bác sĩ tâm lý thôi!
(3) Dây treo vừa hạ xuống, Giang Trì Ấp loạng choạng suýt ngã.
Hóa ra nãy giờ cô luôn dán mắt nhìn về phía này nhưng chỉ lo nhìn Tô Di Ninh thôi, phải không?
Anh quay đầu liếc nhìn Tô Di Ninh một cái, trong mắt đầy sự soi mói. Cũng bình thường thôi, có gì ngầu chứ!
Bên kia, Ôn Thời đã nhanh chóng chạy đến bên Tô Di Ninh, hai mắt sáng rực lên nhìn cô ấy: "Chị Tô, chị thật giỏi quá! Em chưa từng thấy ai quay cảnh treo dây đẹp như chị. Chiều nay em cũng phải quay cảnh treo dây, chị có thể chỉ dạy em được không?"
Nghe lời khen ngợi, Tô Di Ninh mới liếc nhìn cô một cái: "Giờ chị không rảnh, để lúc khác."
"Dạ, được!"
Giang Trì Ấp khó chịu liếc cô một cái. Cái gì mà được với chẳng được, rõ ràng là Tô Di Ninh đang trả lời qua loa cho xong, vậy mà cô còn cười ngây ngô như một đứa ngốc.
Cô ấy giỏi cảnh quay treo dây, nhưng có giỏi bằng anh không? Người ngay trước mắt thì không hỏi, lại cứ đâm đầu vào những thứ xa vời đâu đâu.
(4) Cô giải thích tiếp: "Cô gặp một người đàn ông mà cô có cảm tình, thích anh ta, ánh mắt sẽ không tự chủ mà dán chặt vào anh ấy. Nhìn hàng lông mày, nhìn đôi môi, nhìn đâu cũng thấy đẹp, còn muốn khám phá thêm ưu điểm của anh ta."
"Đó chẳng phải là kẻ biến thái sao?"
Ôn Thời không ngờ Tô Di Ninh lại ngây thơ như vậy, lập tức bật cười: "Không làm kẻ biến thái thì làm sao yêu nhau được?"
"Ôn lão sư kinh nghiệm phong phú nhỉ." Giang Trì Ấp nhìn cô, ánh mắt trở nên lạnh lẽo hơn vài phần.
Ôn Thời hời hợt đáp: "Coi như là vậy đi." Dù sao cô cũng đã đóng không ít phim tình cảm mà...
Giang Trì Ấp khẽ hừ một tiếng, giơ tay cài lại chiếc cúc áo cuối cùng.
Đúng là đồ đàn ông keo kiệt!
Ôn Thời thầm mắng trong lòng, chẳng phải đây là đang dụ cô tháo cúc áo cho anh sao?
Nghe xong câu cuối cùng của cô, Giang Trì Ấp suýt nữa bị chính nước bọt của mình làm sặc chết.
(5) Giang Trì Ấp đứng bên cạnh, nghe thấy những lời tự nhủ trong lòng cô, ngày càng cảm thấy khó hiểu.
Cô rốt cuộc đang nghĩ cái gì lộn xộn vậy? Sao cô biết sau này Bạch Lê và Tô Di Ninh sẽ không hòa hợp?
Bình thường cô nói chuyện và hành động cũng rất bình thường, chắc không phải đầu óc có vấn đề chứ...
Giang Trì Ấp xoa xoa trán, nghĩ: Nếu đúng là đầu óc có vấn đề, thì cũng khá hợp với anh, vì giờ anh cũng suốt ngày nghi ngờ mình là một kẻ điên.
Cả ngày có thể nghe thấy suy nghĩ của cô không nói, bị cô ghét bỏ nhưng vẫn luôn muốn ở bên cạnh cô. Nếu không điên thì là gì nữa chứ.
(6) Trước đây cô không thích Giang Trì Ấp, nhưng món anh nấu cô vẫn ăn rất ngon, cho nên điều quan trọng nhất không phải là người, mà là món ăn có ngon hay không!
Nghe vậy, Giang Trì Ấp tức đến mức suýt ném muôi canh đi.
Quả nhiên cô ấy chỉ thích đồ ăn anh nấu, chứ không phải thích anh!
Ơ? Đợi đã...
Từ khi nào anh lại quan tâm đến việc cô có thích mình hay không?
Chẳng lẽ tinh thần của anh lại có vấn đề nữa rồi?
(7) Giang Trì Ấp lại bị dáng vẻ đáng yêu này của cô làm cho xao xuyến, đôi mắt trầm lặng nhìn cô một lúc, rồi mới nắm lấy tay cô, kéo cô dậy khỏi ghế sofa và đưa cô về phòng.
Vừa nằm xuống giường, Ôn Thời đã ngủ say, Giang Trì Ấp không nấn ná lại lâu. Anh đắp chăn cho cô cẩn thận rồi rời khỏi phòng.
Anh đổ phần nước mật ong còn lại, vừa rửa cốc vừa nghĩ đến dáng vẻ lúc nãy của Ôn Thời, nụ cười trên môi dần dần lan rộng.
Một tay chống lên bồn rửa, tay kia nửa che mặt, cảm thấy mình đúng là điên rồi.
Chăm sóc một con mèo say rượu mà lại vui đến thế, nửa đêm rửa cái cốc thôi cũng cười ngây ngô như một tên ngốc.
Dù biết rõ điều này chẳng bình thường, nhưng Giang Trì Ấp không thể nào kiềm chế được. Tiếng cười trầm thấp của anh nhanh chóng vang lên trong bếp.
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 101 : Tới nhà livestream
- Chương 102 : Bị ép ăn "cẩu lương"
- Chương 103 : Cô ấy không phải rất nhát gan sao?
- Chương 104 : Không thể kìm được lo lắng
- Chương 105 : Người này là ai cơ chứ?
- Chương 106 : Giây tiếp theo liền tan vỡ
- Chương 107 : Cô đùa, anh cười
- Chương 108 : Hiệu ứng cánh bướm?
- Chương 109 : Góc nhìn thứ nhất
- Chương 110 : Chị Tiểu Thời
- Chương 111 : Gặp gỡ ông lão
- Chương 112 : Không có gì là đương nhiên
- Chương 113 : Kịch Bản Thay Đổi
- Chương 114 : Lần Đầu NG
- Chương 115 : Hạ màn
- Chương 116 : Chúc mừng đóng máy!
- Chương 117 : Thông báo
- Chương 118 : Khơi dậy sức hút mới
- Chương 119 : Hội chứng lo âu khi chia cách
- Chương 120 : Chia sẻ niềm vui
- Chương 121 : Cô ấy quan tâm đến tôi!
- Chương 122 : Căn cứ hoa tươi
- Chương 123 : Con người thật sự của anh ấy?
- Chương 124 : Tâm ý tương thông? Không hề có đâu
- Chương 125 : Công Bố Dàn Diễn Viên
- Chương 126 : Muốn Nghe Chính Miệng Cô Nói Ra
- Chương 127 : Paparazzi muốn phỏng vấn độc quyền?
- Chương 128 : Hổ không ra oai bị coi thành mèo nhà?
- Chương 129 : Tưởng tôi là Hello Kitty?
- Chương 130 : Bảo vệ cô ấy
- Chương 131 : Mang cơm đến
- Chương 132 : Ôn lão sư rất đặc biệt với tôi
- Chương 133 : Lễ khai máy và buổi đọc kịch bản
- Chương 134 : Ham muốn chiếm hữu không thể kiềm chế
- Chương 135 : Nhanh chóng thu phục yêu nghiệt này đi!
- Chương 136 : Diễn xuất, đảo ngược dư luận
- Chương 137 : Tôi không muốn tập thể dục cùng yêu tinh
- Chương 138 : Đồ ngốc, còn muốn đấu với anh sao?
- Chương 139 : Lấy gan đâu ra mà trêu chọc anh
- Chương 140 : Lần sau sẽ không tha cho em
- Chương 141 : A, tên yêu tinh đáng chết này!
- Chương 142 : Thiên La Địa Võng của Giang Trì Ấp
- Chương 143 : Hay là em thuận theo đi
- Chương 144 : Có thể thích anh được không?
- Chương 145 : Thừa nhận đi, em cũng thích anh
- Chương 146 : Trốn tránh thật là đáng xấu hổ, nhưng lại rất hữu ích
- Chương 147 : Một người dám nói, một người dám tin
- Chương 148 : Tự do ngắn ngủi
- Chương 149 : Ôn lão sư, anh khuyên em bây giờ nên im lặng
- Chương 150 : Hôn Xong Rồi Chạy, Thật Kích Thích
- Chương 151 : Muốn Làm Nhưng Không Dám Làm
- Chương 152 : Thấu Hiểu Lòng Nhau
- Chương 153 : Là Bảo Vật Vô Giá!
- Chương 154 : Cũng Là Một Ngày Khiến Người Khác Kinh Ngạc
- Chương 155 : Quả thực là một mớ hỗn độn
- Chương 156 : Đồng nghiệp mới - Dịch Hàn
- Chương 157 : Chú chó giữ lãnh thổ
- Chương 158 : Anh ấy đã an cư rồi!
- Chương 159 : Cô đã gật đầu!
- Chương 160 : Rốt Cuộc Ai Bắt Nạt Ai?
- Chương 161 : Tập Cuối Cùng Của Chương Trình Live Stream
- Chương 162 : Máy Phát Hiện Nói Dối 'Kỳ Diệu'
- Chương 163 : Thử Thách Khắc Nghiệt
- Chương 164 : Giang Trì Ấp Bắt Đầu Dùng Tâm Kế
- Chương 165 : Phải chăng vận xui của ta đã kết thúc?
- Chương 166 : Hòa giải thế kỷ
- Chương 167 : Lộ bí mật
- Chương 168 : Tiệc chia tay trên du thuyền
- Chương 169 : Không thoát khỏi bàn tay của yêu tinh
- Chương 170 : Kết Thúc
- Chương 171 : "Tra Nam" Ôn Thời
- Chương 172 : Âm Mưu Đa Đoan của Ôn Tiểu Thời
- Chương 173 : Rất Hợp Để Diễn Vai Phản Diện
- Chương 174 : Ai Cũng Đừng Mong Được
- Chương 175 : Chú Chó Đang Dỗi?
- Chương 176 : Là Do Quá Quan Tâm
- Chương 177 : Oán Khí Ngập Trời - Giang Trì Ấp
- Chương 178 : Ôn Lão Sư Cũng Rất Nỗ Lực
- Chương 179 : Ôn Tĩnh Vân: Tôi Đã Tạo Nghiệp Gì Cơ Chứ?
- Chương 180 : Gánh nặng ngọt ngào của Tiểu Giang
- Chương 181 : Tâm Thần Dao Động
- Chương 182 : Nợ Không Chịu Trả - Ôn Thời
- Chương 183 : Sự Cố "Dựa Vào Ôn Thời Để Bắt Nạt Người Khác"
- Chương 184 : "Em cần anh…"
- Chương 185 : Con Mồi Sẽ Tự Dâng Đến
- Chương 186 : Tắm Nước Lạnh? Giang Lão Sư Sức Khỏe Tốt Thật
- Chương 187 : Có Hứng Thú Phát Triển Tại Hollywood Không?
- Chương 188 : Về Sau Còn Nhiều Thời Gian
- Chương 189 : Bị Chụp Khi Nắm Tay
- Chương 190 : Anh Chỉ Muốn Một Thái Độ
- Chương 191 : Bệnh Tình Bất Ngờ
- Chương 192 : Tình Hình Gia Đình
- Chương 193 : Chuyến Đi Ngắn Hạn
- Chương 194 : Bất Ngờ
- Chương 195 : Tháo hết khóa phòng ngủ
- Chương 196 : Tự đùa mình
- Chương 197 : Vẻ đẹp mê hoặc của Ôn Tiểu Thời
- Chương 198 : Giới thiệu anh với toàn thế giới
- Chương 199 : Tò mò vụng trộm
- Chương 200 : Cảnh Quay Cuối Cùng