Vay nóng Homecredit

Truyện:Đuổi Anh Đến Cùng - Chương 04

Đuổi Anh Đến Cùng
Trọn bộ 27 chương
Chương 04
0.00
(0 votes)


Chương (1-27)

Siêu sale Lazada


Thượng Mỹ nín thở nhìn trân trân anh. Một lúc lâu thấy anh vẫn không mở mắt thì thở phào thật nhẹ, chăm chú quan sát anh lần nữa. Một màn thót tim đã qua tưởng như sẽ để lại yên tĩnh nhưng cổ tay cô một lần nữa bị xiếc chặt khiến cô nghiến răng nghiến lợi, xoay đầu mới thấy ác ma đang nhìn mình. Thật sự thức giấc.

Quyết Tùng kéo cô vào trong lòng, kiên nghị nhìn cô không xúc động, chớp nhoáng xoay người đã trấn áp cô dưới thân, tay thô bạo bắt lấy núi xuân đang phập phồng trước mắt.

Thượng Mỹ như con thỏ trắng nhút nhát rụt mình, sợ điếng người chỉ dám ngọ nguậy rút lui, lực chỉ bằng 1/1000 của hắn. Cô sợ hãi cắn chặt môi, tuy đã 21 tuổi nhưng cô thật sự vẫn chưa nếm trải tư vị này, ngay cả khi với Lý Phong cũng chỉ dừng ở mức hôn môi.

Áo ngực bị cởi phăng ra bằng kỹ thuật nào đó, Thượng Mỹ vội nhìn thấy bóng dáng nó la liệt dưới sàn, sau đó lại phải chống đỡ với người đàn ông bên trên.

"Đừng..."

Giọng cô yếu ớt vang lên tiếp thêm động lực cho thú tính bên trong anh trỗi dậy. Ánh mắt chim ưng quét qua hữu cảnh, ngón tay thon dài sau đó bắt lấy nhụy hoa trên đỉnh đồi se nắn, qua lớp áo mỏng dường như vẫn khiến cô mẫn cảm, ưỡn người tránh né.

"... Tôi xin lỗi... Áhhh"

Chiếc áo thun vướng bận bị anh cởi phăng, thân trên không còn thứ gì che đậy, hiện rõ mồn một từng đường nét kiều diễm. Thượng Mỹ đỏ mắt dùng tay che ngực lại hét lớn.

"Dừng lại đi..."

Trái với sự sợ hãi của cô, ánh mắt người bên trên lại càng thêm sâu, nụ cười lãnh khốc đẹp nhưng đầy nguy hiểm.

Thượng Mỹ bị kéo đến cuối giường, chiếc quần jean là mảnh vải duy nhất còn sót lại cũng bị lực mạnh cởi nốt. Thân hình mê người thu vào tầm mắt của Quyết Tùng khiến anh lửa lại càng thêm lửa. Khuôn mặt vẫn lạnh nhưng lại đục ngầu du͙ƈ vọиɠ.

Cô thừa lúc anh sơ hở úp người chạy nhanh nhưng những gì cô nghĩ đã quá đơn thuần. Cổ chân bị lực túm mạnh kéo về, thân hình nhỏ bé bị lực lớn đè lên khốn khổ. Khuôn mặt anh tuấn hiện lên trong đôi mắt to tròn, Thượng Mỹ nhìn anh mười phần là sợ hãi. Anh cúi đầu hôn cô, để rủ vài lọn tóc khiến anh càng thêm phong trần. Thượng Mỹ dùng tay chặn anh lại nhưng tay lập tức bị anh cố định, môi mỏng không ngừng bị anh dây dưa đến ngạt.

Cánh môi căng mọng hết bị anh liếʍ ʍúŧ, hút hết mật ngọt đến cắn mạnh khiến Thượng Mỹ mỗi lần đều ngọ nguậy, cong người chạm vào da thịt anh, mỗi nơi đều nóng bừng.

"Ưmmm"

Thừa lúc Thượng Mỹ ngửa đầu thở gấp, lưỡi anh mạnh mẽ xông vào càn quấy khiến cô rên khẽ. Vị ngọt đôi môi và đầu lưỡi cô khiên Tùng như điên dại, yêu thích đến không muốn rời đi. Đến khi đầu lưỡi cô khô khốc anh mới tạm buông tha, ghé vào vành tai mẫn cảm phả hơi ấm:

"Tôi đã nói, một là leo lên giường tôi, hai là biến."

Từng chữ khiến Thượng Mỹ cứng ngắc, mày đẹp nhíu lại vùng vẫy van xin.

"Đừng... tôi xin lỗi... sẽ không đến đấy nữa..."

Lời của cô như không khí không hề đá động đến thính giác của Quyết Tùng chút nào. Anh cúi đầu ngậm lấy bầu ngực căng tròn, lưỡi không ngừng ve vẩy hạt hoa bên trong, phút chốc lại khiến nó đứng thẳng. Bên ngực còn lại bị anh bóp mạnh đến đau tức, trân châu cũng bị anh nghiền đến đỏ ửng, hết kéo căng lại dùng lực giáng xuống.

"Xin anh... đau..."

Thượng Mỹ bị đau uất ức khóc nức nở, những tiếng nấc nhỏ khẽ nhưng Quyết Tùng lại mảy may cho nó là tiếng kêu kíƈɦ ŧɦíƈɦ bản thân. Anh khẽ cười, hơi ấm phà lên cái bụng phẳng, hôn nhẹ lên đó một cái rồi đứng thẳng.

Tiểu Ryan đã thức dậy từ lâu, vì màn dạo đầu mà có chút to lớn. Thân thể cô gái này không hiểu sao lại có thể nuông chiều tư vị của anh đến lạ. Tuy đã chạm qua nhiều nữ nhân mê người hơn như thế nhưng tất cả đều khiến anh ngao ngán. Ngoài cô và Khiết Ly, không ai có thể làm được điều này.

Nhìn thân thể nhỏ bé thở dốc dưới tầm mắt, Quyết Tùng hài lòng nhìn xuống nơi mẫn cảm. Nơi đó không có tóc, lại đặc biệt ửng hồng múp mĩm khiến anh trầm ngâm. Đây không phải là thân thể của sinh viên đại học chứ?

Ngón tay vừa chạm đến cửa vào đã khiến nữ nhân bên dưới phảt run, ngọ nguậy kịch liệt lắc đầu.

"Không được... xin anh... không được..."

Nhận thấy sự ẩm ướt bên dưới của cô, môi Quyết Tùng khẽ động.

"Cô thích mà?"

Nói rồi trượt ngón tay vào bên trong hoa huy*t, nơi mẫn cảm chợt có vật lạ xâm nhập. Thượng Mỹ điếng người cong lên. Đôi ngực cũng vì thế mà nhô cao khêu gợi.

Anh một lần nữa cúi xuống hôn cô, những tiếng rên bị cô đè nèn được anh nuốt trọn. Ngay giờ khắc này môi lưỡi giao tranh, một ngón tay nữa liền đi vào sâu trong Thượng Mỹ, nhấp liên tục khiến đầu óc cô trống rỗng khác cự. Bàn tay mỏng manh vô lực đặt lên bờ vai rắn rỏi như tìm lấy một điểm tựa.

"Đau lắm... dừng lại đi..."

Thượng Mỹ nói như nức nở, giọng bị run không còn rõ nữa nhưng anh vẫn nghe thấy. Rút ra nhìn cô một lúc, cô gái này chẳng phải chưa qua một lần sử dụng?

Hạ thân được giải thoát khiến Thượng Mỹ khép chặt hai chân, chất lỏng theo lực mà chảy ra nhớp nháp phía dưới. Cô nghiêng người co rúm lại, nhỏ bé lại càng nhỏ bé.

Quyết Tùng giở ra nụ cười tà mị, không hiểu sao khi làʍ ŧìиɦ cùng cô mọi việc lại loại thoải mái và dễ nghĩ như vậy. Anh của bây giờ rất khác so với anh của mọi thời điểm khác. Thượng Mỹ bị anh kéo đến cuối giường lần nữa, tay che ngực hoảng sợ nói lớn.

"Đừng... Quyết Tùng..."

Tên anh không phải ai muốn gọi là gọi, xem ra cô gái này lớn gan lớn mật hơn anh tưởng, đợi xem cái giá cô phải trả cho việc gọi tên anh là như thế nào.

Phân thân căng cứng trở nên to lớn sung mãn, như con thú dữ trực chờ vào hang nuốt chửng con mồi. Anh giữ chặt phần hông cô, đặt gậy lớn ngay lối vào, thúc mạnh vào trong chạm một vách mỏng, đẩy mạnh lần nữa liền phá vỡ thứ mỏng manh nhất trong cô. Thỏa mãn đến gầm nhẹ.

Thượng Mỹ nín thở bởi thứ đáng sợ vừa tiến vào bên dưới mình. Cơn đau truyền đến từ hạ bộ khiến cô hét lớn, khóc xin nhưng người bên trên vẫn động thân không thôi. Từng cử chỉ ra vào đều vô cùng mạnh mẽ như muốn xé nát cô, bụng dưới vì vật nam tính quá khổ mà bị đôn lên. Bầu ngực bị lực mạnh đưa đẩy mà lắc lư không theo quy củ.

"Đau quá... rất trướng... đừng..."

Cô dùng tay che mặt mình lại, tránh tiếng nức nở xấu hổ truyền ra. Cô thật sự đau đến phát điên rồi.

Tay bị một lực không mạnh dời ra, thân dưới không còn động nữa nhưng gậy th*t vẫn giữ nguyên vị trí. Quyết Tùng hôn lên đôi môi vốn đã tự mình hút hết mật ngọt, lần này quay lại ngọt lại nhân lên gấp bội khiến anh điên cuồng, cắn mạnh đến rướm máu.

"Ưmmm"

Thượng Mỹ bị đau thì rên khẽ, nước da trắng tuyết trở nên hồng lên vì xấu hổ. Mắt ngọc long lanh nước, môi bị cắn đến sưng đỏ, thân hình mê ly cuốn hút. Quyết Tùng nhìn một chút rồi chợt nảy lên ham muốn chiếm lấy cô nhiều hơn nữa.

Anh đặt hai chân cô quấn lấy eo mình, bế xốc cô lên để lực đưa vào càng mạnh và sâu hơn. Bên trong cô rất chặt, bao khít lấy cậu nhỏ của anh nên việc thay đổi tư thế càng khiến cô hốt hoảng mà siết chặt hơn nữa. Quyết Tùng khốn khổ nhịn nhục trận sóng, một phen đổ mồ hôi vì hành động của mình tự gϊếŧ mình, mà Thượng Mỹ thì bị đội đến tận đỉnh căng trướng, cứ tìm cách này lên để tránh sự to lớn đang dần phình lên bên dưới.

Hành động của mình làm tăng thêm phần kịch tính cho "buổi tiệc" mà cũng không hay biết. Cậu nhỏ như được cô matxa nhẹ nhàng đến mạnh bạo, thích thú nóng rực lên, tức đến phát đau khiến Quyết Tùng gầm nhẹ, vỗ mạnh lên mông Thượng Mỹ.

"Đừng động."

Thượng Mỹ lập tức ngừng việc tìm cách trốn chạy, yên vị dưới người anh, cắn môi để mặc vật to lớn trượt hết vào bên trong mình. Tay đặt lên vai anh nghiến chặt, tiếng cô thở dốc bên tai càng khiến khuôn mặt anh trở nên đục ngầu, tay nâng đùi cô bắt đầu một bài hoan hợp thực thụ!

Lực của người đàn ông kia quá lớn khiến Thượng Mỹ tức tưởi, từ tiếng khóc nức nở trở thành tiếng rên nhè nhẹ. Tất cả đều bị cô kìm nén lại chỉ dám thốt lên ở âm độ nhỏ, vừa đủ lọt vào tai ai đó, vừa đủ tiếp thêm những cú nhấp điên cuồng.

"Sẽ rách mất... đừng... rất khó chịu."

Quyết Tùng lờ đi, xiết chặt hông thúc mạnh vài chục cái nữa, mỗi lần ra vào đều đội đến đáy huyệŧ rồi lui ra. Thượng Mỹ đã thấm mệt gục đầu lên vai anh nhưng tay vẫn gồng lên vì đau đớn.

Ngực bị cạ sát vào áo sơ mi đỏ ửng, có chút rát, thân dưới thì không ngừng bị tra tấn. Thượng Mỹ lắc đầu, giọng mệt mỏi trở nên rất khẽ.

"Tùng..."

Tiếng giao hợp vang lên trong không trung, Thượng Mỹ nghe mà còn thẹn. Cô không ngờ có thể nghe được những âm thanh vẩn đục này. Ngay khi cô mệt lả đi thì anh lập tức đặt cô xuống giường, đâm mạnh vào mấy cái nữa sau đó nhẹ nhàng đưa đẩy.

"Đã xong chưa?"

Thượng Mỹ ngây thơ hỏi nhỏ, cái trán bóng mịn đã rươm rướm mồ hôi ướt cả tóc. Quyết Tùng đẩy khóe môi lộ đồng điếu sắc sảo, không trả lời mà hôn cô đắm đuối. Nữ nhân này đến bao nhiêu vẫn không đủ với anh, vấn đề này thật đáng suy ngẫm.

Hôn xong lại đổi tư thế, lần này Thượng Mỹ bị quay xấp người lại, chống lên bằng hai đầu gối khiến phần nhạy cảm hiện rõ trước mắt Quyết Tùng. Nhưng lần này cô gái nhỏ mệt quá rồi, không còn lên tiếng cầu xin nữa.

Anh cũng thật lạ, vừa nãy còn sợ sẽ "ra về" sớm, nào ngờ đến tận gần sáng vẫn chưa chịu bức ra. Hại Thượng Mỹ ngất đi tỉnh lại vẫn bị dày vò vô kì hạn, lối vào bị cọ sát đến sưng đỏ, bên trong thì bị gậy lớn quấy phá tên liệt. Cô cũng không biết lúc nào bản thân được buông tha, chỉ biết khi trời sáng, hơi ấm xung quanh chợt biến mất. Cảm giác vắng vẻ và cô đơn xộc lên mũi cay cay nhưng lại vì mệt mỏi mà lịm đi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-27)