Ngoại truyện 4: Thời gian mang thai -H (4)
← Ch.174 | Ch.176 → |
Nhậm Khanh Khanh có chút tủi thân, kiều diễm ghé vào 𝓃_ℊ_ự_𝖈 hắn, nhẹ giọng nói: "Ta đang muốn."
Tiêu Thừa xoa xoa ɱ●ô●𝓃●g nàng, tay móc lấy qυầи иᏂỏ, nói: "Dùng tay moi cho nàng?"
Nàng gật gật đầu, có cháo trắng rau xào còn hơn bị đói.
Hắn tay theo eo trượt xuống, xẹt qua đôi m_ô𝐧_ℊ tròn trịa, đưa xuống giữa huyệt.
Nàng thật sự là đang muốn, chân tâm một mảnh lầy lội, dòng nước chảy ra nhiều, ướt cả mảnh quần.
Hắn khảy khảyhai mảnh môi â.ɱ h.ộ màu mỡ hồng hào, thoáng vân vê, liền nghe thấy nàng dựa vào trước 𝓃🌀_ự_↪️ mình ngâm khẽ.
Tiêu Thừa hơi cong khóe môi, lại đẩy bên trong ra tìm tiểu đậu tử, bởi vì ngứa ngáy khó nhịn, chỗ đó đá sớm cứng lên, bị đầu ngón tay hắn ấn vào, liền rⓤ-𝐧 rẩ-𝓎 hai lần.
Hắn dùng tay vừa khảy vừa xoa, không trong chốc lát, tiểu đậu tử đáng thương liền bị hắn chơi đến sứng lớn.
Nước trong huyệt không ngừng trào ra, như sữa chảy dòng dòng, bởi vì thèm, huyệt khẩu co rúm lại, muốn cất chứa cái gì đó.
Tiêu Thừa chơi đủ rồi mặt trên, lúc này mới duỗi đến giữa huyệt, như nàng mong muốn chậm rãi trượt vào một ngón chọc chọc.
"Ưm ...... a, muốn......" Nhậm Khanh Khanh nằm liệt trên người hắn, mơ mơ màng màng kêu.
Cũng là do hời gian mang thai ԁụ.c ν.ọ𝐧.ⓖ tăng cao, bằng không nếu như bình thường, sao có thể nghe thấy nàng tự chủ động nói mấy lời này.
Tiểu huyệt non mềm, trong nháy mắt đầu ngón tay chọc vào, liền chặt chẽ bao bọc lấy hắn. Bên trong mị thịt ⓜú*t vào đè ép, ăn đến tất cả trên tay hắn đều là d*m thủytrơn trượt.
Hắn trầm giọng nói: "Nhả ra chút, bằng không làm sao có thể đi vào làm nàng?"
Nhậm Khanh Khanh ngoan ngoãn dạng hai chân lại còn hiểu được cong lưng lên, sợ áp vào hài tử trong bụng.
Ước chừng là vì năm tháng không có chuyện phòng the, cho dù nàng mở rộng chân cũng không có tác dụng gì, huyệt bên trong nên chặt vẫn chặt, nửa phần không mở rộng.
Tiêu Thừa vỗ vỗ thịt đùi, thấp giọng nói: "Nếu nàng kẹ*𝖕 ↪️h*ặ*t như vậy, hài nhi chúng ta không ra được thì làm sao cho tốt?"
Khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ bừng, hơi hơi nuốt nuốt nước miếng, ngẩng đầu thẹn thùng nói: "Nguyên Hạc ca ca chọc cho ta sâu chút"
Tiêu Thừa thấy nàng xấu hổ mang theo chờ mong, không thấy nửa phần thẹn thùng ngày thường, cười mắng: "Tiểu da^ʍ phụ, vậy mà mấy da^ʍ ngữ này lại tự nói ra."
Nàng e lệ mà 𝖈ắ·ⓝ 𝖒ô·ı, lại nói: "Muốn côn th*t chọc chọc."
Hắn một ngón tay tiến vào, tuy làm cho sảng khoái chút, nhưng không thỏa mãn dục niệm ở cửa động kia, lúc này mới cố nén ngượng nói ra.
Tiêu Thừa thấy nàng thật sự muốn, thái y cũng sớm nói qua sau ba tháng đã có thể hành phòng, chỉ là hắn vẫn luôn thương tiếc 𝖙-𝖍â-n 𝐭𝐡-ể nàng không muốn động, cũng không hề nghẹn nữa, đem côn th*t dưới thân đã cương cứng như sắt móc ra, quy đầu cực đại đỉnh vào nơi huyệt khẩu mề●Ⓜ️ m●ạ●ℹ️, thong thả đẩy mạnh vào.
Hắn mới đư*𝐚 v*à*𝖔 cái đầu, Nhậm Khanh Khanh eo mềm nhũn: "A ——"
Hắn vỗ vỗ ⓜô-𝓃-ℊ thịt, nói: "Còn không ăn cả vào đi, kêu cái gì."
Cự vật bị hắn nắm gốc rễ, không từ chối 𝒸ắ_〽️ νà_⭕ nửa cây, bị hoa huy*t co chặt làm cho mã mắt phát ngứa, muốn bắn ra tới.
Hắn cố nén, nàng lại thoải mái. Nửa cây này vị trí vừa vặn, đã có thể đỉnh đến điểm mẫn cảm, lại không phải quá căng quá sâu, chọc đến nàng kêu ✞*𝒽*ở ⓓ*ố*↪️ liên tục.
Ⓣ.♓.ở 𝐝ố.c qua đi, nàng thấy hắn bất động, hai tay chống lên cơ bụng cứng rắn của hắn, nâng môռ_ɢ nhỏ lên: Lẹp bẹp mà phun ra nuốt vào.
Thai phụ 𝖉·ụ·↪️ ⓥọ𝓃·𝐠 đến nhanh đi cũng nhanh, nàng chỉ hàm chứa cô thịt lên xuống vài lần, huyệt tâm bên trong phát ngứa, không cần hắn phí lực liền tự mình nằm liệt xuống dưới, bất động.
← Ch. 174 | Ch. 176 → |