Hối hận khi biết anh không? (14)
← Ch.0692 | Ch.0694 → |
Editor: Lovenoo1510
Người lái xe taxi sững sờ ở bên trong, nhìn Thịnh Thế lên sau một chiếc xe quân đội, xe quân đội đem anh rời đi, đi ngang qua cản đường (barie chắn đường) của Giải Phóng Quân, chiếc xe kia kéo cửa sổ xe xuống một chút, chỉ có mười giây, xe quân đội đã đi qua, tốc độ xe chạy rất nhanh, lập tức đã không nhìn thấy.
Càng đi tới huyện A, mưa rơi càng lớn, lúc đi được khoảng 100 km, xe rời khỏi quốc lộ, quẹo vào đường thành phố, có thể thấy bởi vì huyện A bị động đất nghiêm trọng, nên có rất nhiều người đều ở đây dựng lều dã ngoại.
Dần dần, gần đến khu động đất, đường bị hư hỏng thành từng mảnh từng mảnh, tốc độ xe càng lúc càng chậm, thật vất vả đến lúc gần đến huyện A, sắc trời đã tối dần, mưa bên ngoài rất lớn, có rất nhiều tảng đá lăn xuống đường, căn bản không có cách nào đi qua, xe quân đội buộc phải dừng lại.
Hạ cửa sổ xe xuống, Thịnh Thế thấy bên ngoài có rất nhiều Giải Phóng Quân cõng trên lưng rất nhiều đồ cấp cứu, chạy chậm vào bên trong.
"Ngài Thịnh, chúng tôi cùng ngài đi vào, đại khái còn hơn mười dặm nữa, bên trong có rất nhiều người của bộ đội ở đây, sau khi tiến vào, ta có thể nhanh chóng liên lạc với bọn họ, hỏi thăm họ một chút, tìm ra người sẽ tương đối mau."
Thịnh Thế gật đầu một cái, không cự tuyệt, Thịnh Thế gọi điện thoại đến quân khu tìm người, nên chuẩn bị đồ rất toàn diện, nước và thức ăn đều có, tất cả mọi người ở trong xe ăn một ít đồ, sau khi lấp đầy bụng, mỗi người cầm một chiếc đèn pin trong tay, sau khi đội áo mưa, mọi người xuống xe, từng người từng người đi theo Giải phóng quân, hướng huyện A đi tới.
...
...
Sau khi mặt vỏ trái đất vận động kịch liệt, sẽ kèm theo rất nhiều dư chấn, cục Địa Chấn thăm dò kết quả không có dư chấn mãnh liệt đặc biệt nghiêm trọng nào.
Vậy mà, sự thật chứng minh, kết quả thăm dò của cục Địa Chấn nảy sinh sai số, lần xảy ra dư chấn này, tạo thành lực huỷ diệt vẫn rất lớn như cũ.
Huyện A bốn bề đều là núi, mưa to, sau khi vỏ trái đất vận động, tảng đá trên núi dãn ra, bị mưa xông tới, tấn công về phía chân núi.
Chẳng qua cũng may trước lúc động đất, có rất nhiều người ở trong phòng giản dịch màu xanh dương được xây dựng tạm thời, đều được chế tạo bằng phao, mặc dù sụp xuống nhưng không nguy hiểm tới tính mạng, cho nên tình trạng thương vong không nghiêm trọng lắm, nhưng lại huỷ diệt rất nhiều phòng giản dịch, bên ngoài trời đổ mưa to, có vài người bị thương, không có cách nào kịp thời chở đến bệnh viện, dễ làm vết thương bị nhiễm trùng, cho nên trước hết nhường những gian phòng giản dịch an toàn cho người bị thương ở.
Mặc dù bên ngoài đang không ngừng cuồn cuộn đưa vật liệu cứu viện tới, Giải phóng quân không chút nào rảnh rỗi dừng công việc đang tiến hành cứu vớt, nhưng vẫn xảy ra trường hợp thiếu hụt vật liệu.
Lúc Cố Lan San phỏng vấn, trong lúc bất chợt xảy ra dư chấn, Vcr vị đập hỏng, nguồn điện nơi này tạm thời thiếu, điện thoại di động tắt máy, hơn nữa đồng nghiệp đi cùng cũng bị thương, mãi cho đến sáu giờ tối, hội Cố Lan San mới liên lạc được với người của toà soạn SH, báo bình an.
Bởi vì bên ngoài mưa to, người bị thương lại ở trong gian phòng giản dịch, nên những người khác cũng chỉ có thể tìm căn phòng nào không bị sụp tránh mưa, Cố Lan San cùng các đồng nghiệp lại thêm một vài nhân viên đến phỏng vấn của toà soạn khác cùng người dân huyện A chen chúc tại trong những căn phòng này.
Đã từng cùng trải qua động đất, nhưng khi đứng trước ti vi, lúc nhìn thấy thương vong, trong tim cũng có rung động, có cảm động, có lòng thương, nhưng lại kém rất xa những người lạc vào cảnh giới kỳ lạ này, bi thống trơ mắt nhìn người thân mất đi.
← Ch. 0692 | Ch. 0694 → |