Vay nóng Tima

Truyện:Điệp Vương Hoặc Ái (Điệp Vương Đích Nhân Ngư Tân Nương) - Chương 13

Điệp Vương Hoặc Ái (Điệp Vương Đích Nhân Ngư Tân Nương)
Trọn bộ 51 chương
Chương 13
Nụ hôn cảm tạ
0.00
(0 votes)


Chương (1-51)

Siêu sale Shopee


Nàng còn muốn có lần sau?

Nếu còn tiếp tục đề tài này thì Địc Tu Tư thấy rằng người phải đỏ mặt xấu hổ là hắn chứ không phải là Tuyết Kiều.

Vốn tính toán sẽ hảo hảo răn dạy nàng một chút nhưng nửa đường đành từ bỏ, dù sao cũng không ai tưởng tượng được một người lớn mắng chửi một đứa nhỏ khờ dại thì tình hình sẽ thế nào?

Tuyết Kiều cũng không cố ý đến phá rối, mà hoàn toàn không hiểu chuyện, nhưng để tránh sau này sẽ phát sinh tình huống tương tự, Địch Tu Tư cảm thấy thay vì nói cho nàng hiểu vấn đề thì chi bằng hắn sẽ không nói cho nàng biết hắn sẽ nghỉ qua đêm ở đâu, như vậy là an toàn nhất.

Vì thế Địch Tu Tư thở dài một hơi "được rồi, chuyện hôm nay ta bỏ qua cho ngươi, sau này không được lặp lại như vậy nữa, ngươi sẽ làm chúng ta sợ"

Tuyết Kiều ủy khuất gật gật đầu, " Ta đã biết!"

" Vậy được rồi! bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết vì sao mới sáng sớm ngươi đã đến tìm ta không? Chẳng phải hai ngày nay ngươi ngủ đến lúc mặt trời lên cao bằng ngọn sào mới dậy sao?"

Địch Tu Tư rất tò mò, muốn biết vì sao mới sáng sớm Tuyết Kiều đã tìm tới Vân Cẩm cung, không dám nghĩ rằng do hắn không có bên cạnh nên nàng ngủ không được, mới đi tìm hắn, chắc chắn phải có nguyên nhân nào khác.

hiện tại đối Tuyết Kiều vì cái gì hội như vậy sớm xuất hiện ở vân cẩm cung, cảm thấy tích phân tò mò, y hắn tiền hai ngày đối Tuyết Kiều giấc ngủ thói quen hiểu biết, nàng là không ngủ đến mặt trời lên cao tiền là sẽ không tỉnh lại, như thế nào hôm nay lại hội sớm như vậy sẽ tìm hắn?

" Ta ngủ không được, từ lúc rời khỏi đại giang, ta đã có rất nhiều ngày không tắm ánh trăng, cảm giác trong người rất khó chịu" Tuyết Kiều nghe Địch Tu Tư hỏi nguyên nhân thì lập tức quên đi chuyện lúc sáng, chạy nhanh đến bên cạnh hắn, nói cho hắn biết chuyện của nàng.

"Tắm ánh trăng" Địch Tu Tư ngạc nhiên, hắn không giống Tuyết Ưng và Ảnh Nhiên từng gặp qua nàng trong tình trạng đó, hắn là do đi cùng Như Mặc và Tuyết Ưng để tìm Ảnh Nhiên nên mới biết được nàng, vì vậy không có hiểu biết nhiều lắm về nàng.

"Thì là nằm trên tảng đá lớn bên bờ sông mà tắm ánh trăng, cảm giác rất thoải mái, mỗi lần tắm xong, ta đều cảm thấy rất khoan khoái, dễ chịu, từ ngày rời đi, ta chưa từng được tắm ánh trăng, nghĩ tới rất nhớ"

Tuyết Kiều vội vàng giải thích cho Địch Tu Tư biết cái gì gọi là tắm ánh trăng, mà Địch Tu Tư vừa nghe thì biết đó là một dạng để nàng hấp thu năng lượng, có lẽ Tuyết Kiều đã quen mỗi đêm trăng tròn thì hấp thu ánh trăng, bây giờ bị gián đoạn nên thấy trong người khó chịu.

"Tuyết Kiều, trước kia mỗi ngày ngươi đều tắm ánh trăng sao?" vì muốn hiểu thêm thói quen trong cuộc sống của nàng nên Địch Tu Tư hỏi tiếp

" Cũng không phải mỗi ngày, bất quá cách vài ngày lại tắm mộ lần, ca ca nói như vậy sẽ trợ giúp cho cơ thể của ta, hơn nữa ta cũng thích tắm ánh trăng, thực sự rất thoải mái, Địch Tu Tư, hôm nào ngươi cũng thử đi, ta không có gạt ngươi" Tuyết Kiều thành thực lắc đầu, còn nhiệt tình rủ rê hắn.

" Ngày hôm qua là trăng tròn, Tuyết Kiều không có thể tắm ánh trăng nên thấy khó chịu phải không?"

Tuyết Kiều gật gật đầu, " Ân! Cho nên mới ngủ không được, không phải cố ý đi phá giường của ngươi"

Địch Tu Tư có chút hiểu được gật gật đầu, nhìn nàng cúi đầu, bộ dáng đáng thương thì nhịn không được mà vươn tay vuốt mái tóc của nàng mà hắn đã từng muốn làm như vậy rất nhiều lần, quả nhiên mái tóc của nàng mềm mại, bóng mượt như hắn nghĩ "đừng lo lắng, ta sẽ nghĩ cách cho ngươi"

" Thật vậy chăng? Cám ơn ngươi, Địch Tu Tư!" Tuyết Kiều cao hứng ngẩng đầu, hai mắt bừng sáng nhìn hắn, hai từ cảm ơn đã quen nói cũng vận dụng rất tốt.

Mà Địch Tu Tư lại muốn nàng giống như trước kia, bốc đồng yêu cầu hắn cái này chuyện kia chứ không phải như bây giờ, dịu ngoan nói cảm ơn với hắn, bởi vì Tuyết Kiều như vậy làm tâm của hắn càng loạn, ngay cả lý do để chán ghét nàng cũng không có, nếu cứ vậy thì hắn sẽ ngày càng nguy hiểm, ngày càng không ổn.

"Bây giờ theo ta quay về được không? Địch Tu Tư cố gắng bảo trì âm thanh bình thản, đồng thời rút bàn tay đang vùi vào mái tóc nàng ra, những sợi tóc đen tuyền chảy theo khẽ tay hắn làm cho hắn thiếu chút nữa nhịn không được mà bắt lấy lần nữa.

"Được, nhưng mà mỹ nhân kia có trách ta hay không?' Tuyết Kiều rất không muốn nhớ tới ánh mắt độc ác của Vân Tây nhìn nàng, nhưng ánh mắt đó vẫn ám ảnh tâm trí nàng, làm cho nàng lo lắng.

"Vân Tâ sẽ không trách ngươi, huông chi Tuyết Kiều cũng không phải cố ý, cho nên không sao, hôm nay theo ta đến đông cung ở, chờ Điệp cung sửa chữa xong thì ngươi lại quay về đó"

Thu xếp cho nàng thế nào? Địch Tu Tư nghĩ một hồi mới quyết định trước tiên cứ đem Tuyết Kiều đến đông cung của Chính Khả Xuân ở tạm, Chính Khả Xuân lòng dạ ôn nhu, rộng lượng, không đố kỵ mà Tuyết Kiều tính cách đơn thuần, hiền lành, hai người ở cùng nhau chắc chắn sẽ không có hiềm khích. Hơn nữa nơi ở của Chính Khả Xuân thanh tịnh, ngoại trừ nàng thì không có ai, kể cả nha hoàn, thị nữ, đối với việc che giấu ca đuôi của Tuyết Kiều rất hữu ích, mặt khác nếu muốn an tĩnh thì trước khi cung điện được sửa xong, hắn cũng không thể cùng hồng nhan tri kỷ qua đêm để tránh phát sinh tình trạng như sáng nay.

" Cái kia giường lớn thiệt thơm kia cũng hư rồi sao?" Tuyết Kiều tiếc nuối hỏi, nàng rất thích cái giường đó nha.

"Không sao, nếu ngươi thích thì ta sẽ làm cho ngươi một cái khác là được, nhưng mà Tuyết Kiều, vì sao ngươi lại nói cái giường kia thơm chứ?

Địch Tu Tư muốn hỏi vấn đề này đã lâu, vì cái gì Tuyết Kiều mỗi lần ôm kia Tử Diệp Đằng thì vẻ mặt đều rất say mê, Tử Diệp Đằng quả thật có mùi thơm nhưng rất nhẹ, gần như là không có, ngay cả thân giường được tạo bằng Kim Đế hoa cũng có mùi thơm nồng hơn, thế nhưng Tuyết Kiều chỉ thấy Tử Diệp Đằng thơm?

"Rất thơm a, Địch Tu Tư, ngươi không ngửi được sao? Mùi thơm rất dễ chịu, cảm giác rất quen thuộc, nhưng ta không nhớ đã ngửi qua ở đâu, ta rất thích"

Tuyết Kiều vẻ mặt kỳ quái nhìn hắn, giống như đang nói cái mũi của Địch Tu Tư có vấn đề.

Mùi hương thơm như vậy mà hắn không hề ngửi được sao? Nàng còn tưởng bởi vì hắn thích mùi hương đó nên mới chọn làm giường.

Địch Tu Tư lúc này cũng mơ hồ, chẳng lẽ là bởi vì khác giống cho nên khứu giác cũng khác biệt nhau sao?

Lúc trước hắn chọn Tử Diệp Đằng làm giường là vì nó là loại thực vật ít mùi nhất nhưng lại có lin khí nhất trong Huyễn Điệp tộc, hồng nhan tri kỷ của hắn dù không quá chú trọng cách ăn mặc nhưng trước khi đến cung điện của hắn qua đêm cũng sẽ phun lên người nước hoa làm từ bách hoa, mới ngửi thì thấy thích nhưng lâu ngày lại thấy chán, mà Tử Diệp Đằng lại không có mùi, còn có thể hấp thu mùi hương trên người các điệp nữ, sẽ làm hắn không còn thấy chán nữa, cho nên hắn mới ở cung của người khác thì dùng Tử Đế hoa và Thảo Mộc đằng để làm giường mà riêng Điệp cung của hắn thì dùng Kim Đế hoa có mùi rất nhẹ và Tử Diệp Đằng không có mùi làm giường.

Nhưng Tuyết Kiều nói nó thơm, còn rất thích, vậy thì chiều theo nàng thôi "ngươi đã thích như vậy thì ta sẽ sai người làm cho ngươi một cái giường khác giống vậy được không?"

" Tốt! Tốt!" Tuyết Kiều lập tức hưng phấn ôm lấy Địch Tu Tư, hôn lên mặt hắn một cái thật mạnh "Địch Tu Tư, ngươi thực sự là người rất tốt, sau khi trở về ta nhất định sẽ nói cho ca ca biết, ngươi rất tốt với ta"

Địch Tu Tư sờ lên chỗ nàng vừa hôn hắn, cảm giác một cỗ nhiệt khí bừng lên, thậm chí còn lan tràn khắp cơ thể hắn, ngây ngốc nhìn hắn, hồi lâu mới phục hồi tinh thần, hắn bị người ta hôn? Mà đó còn là một tiểu nhân ngư không hiểu sự đời "Tuyết Kiều, ai dạy ngươi làm như vậy?'

" Không ai dạy ta! Bất quá ta nhìn thấy chất nữ Bảo Bảo thường làm như vậy khi Thanh Liên ca ca làm chuyện gì đó cho nàng hoặc là thỉnh thoảng nàng sẽ thân thiết với hắn như vậy, sau đó Thanh Liên ca ca cười rất vui vẻ, nhưng sao ngươi không cười? ngươi không thích ta làm như vậy với ngươi sao?"

Tuyết Kiều lắc lắc đầu, thực ra nàng không chỉ nhìn thấy Bảo Bảo làm vậy với Thanh Liên, mà có mấy lần nàng cũng thấy Dao Quang tỷ tỷ làm vậy với ca ca, cho nên nàng kết luận đó chính là một cách để thể hiện sự cảm ơn, nhưng sao nàng làm vậy Địch Tu Tư không vui mà lại rất kinh ngạc, chẳng lẽ nàng hiểu sai rồi sao?

" Không có, ta thực thích! Nhưng mà Tuyết Kiều hiểu nó có ý nghĩa gì sao?" Địch Tu Tư không chịu thừa nhận thực ra trong lòng hắn rất vui sướng.

"Không phải có nghĩa là cảm tạ sao? Đây là lần đầu tiên ta làm như vậy với người khác nha, ngay cả ca ca cũng không có như vậy" Tuyết Kiều ngạc nhiên nói, lại thấy mặt của Địch Tu Tư đột nhiên hồng hồng nên kinh hô "Địch Tu Tư, ngươi làm sao vậy? mặt của ngươi đột nhiên rất hồng, rất hồng nha"

Hắn biết Tuyết Kiều sẽ không hiểu thế nào gọi là hôn, cũng không biết là không nên tùy tiện làm vậy với một nam nhân, mặc dù có chút thất vọng nhưng nghe nói hắn là người đầu tiên nàng hôn cho rằng hắn có vị trí quan trọng, cho nên cảm giác kia cũng nhanh chóng biến mất.

Nghe tiếng kinh hô của Tuyết Kiề, Địch Tu Tư ngượng ngùng quay đầu "thời tiết hơi nóng thôi, được rồi, chúng ta đi về đi"

Nóng?

Tuyết Kiều nhìn lên trời, thấy mặt trời còn chưa xuất hiện, gió núi thổi ào ào, làm sao nóng được chứ? Nhưng thấy mặt Địch Tu Tư đỏ bừng nghĩ hắn thực sự nóng nên không nghĩ gì nữa, vội vàng gật đầu "ân, tốt"

Mới đi được hai bước thì Địch Tu Tư đột nhiên xoay người lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn nàng nói "Tuyết Kiều, hành động cảm tạ như vậy sau này không được làm với người thứ hai, hiểu chưa?"

"Vì sao? Ca ca cũng không được sao?" Tuyết Kiều ngạc nhiên nhìn hắn, cảm tạ mà còn phân chia người này người kia sao? Thì ra làm nhân loại thực là phiền a.

" Đúng vậy, không được! Bởi vì Như Mặc đã có Bắc Dao Quang cảm tạ hắn, loại cảm tạ này chỉ có thể vĩnh viễn đối với một người duy nhất, không thể dùng cho nhiều người" Địch Tu Tư khi dễ Tuyết Kiều không biết đạo lý đối nhân xử thế cho nên lừa gạt nàng

"Thì ra là vậy, vậy được rồi, sau này ta sẽ không làm vậy với người khác. Làm người thực là phiền, a ngay cả cảm tạ và kết hôn cũng chỉ có thể đối với một người"

Tuyết Kiều đưa ra kết luận làm cho Địch Tu Tư suýt chút nữa bị nghẹn, hồi lâu mới gật đầu phụ họa "ân"

Xem ra hắn không cần phải quá lo lắng, trước khi Nhân Ngư này hiểu chuyện thì hắn nhất định sẽ cho mình thêm chút thời gian để xóa bỏ được cảm giác với nàng, nếu đến khi nàng thông suốt mọi chuyện mà hắn vẫn còn có tình ý với nàng thì điều đó có nghĩa Điệp vương Địch Tu Tư vĩ đại hắn đã thua trên tay Nhân Ngư ngu ngốc này.

Nếu sớm biết sẽ như vậy thì có đánh chết hắn cũng sẽ không cố chứng minh là mình xinh đẹp mà đánh cá với Nhân Ngư này, bây giờ thì nàng vẫn tự do tự tại như trước mà hắn thì tâm rối như tơ vò.

Địch Tu Tư lại tiếp tục đi về phía trước, Tuyết Kiều thoải mái đi theo sau, hoàn toàn không biết lúc này Địch Tu Tư vì nàng mà bắt đầu rối loạn tâm tư.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-51)