← Ch.68 | Ch.70 → |
"Dido bị vứt bỏ" trước hết phải thể hiện nỗi buồn, nói hết đau đớn trong lòng.
Một nghệ sĩ violin muốn thể hiện đầy đủ cảm xúc của bản nhạc, trước tiên phải đặt bản thân mình vào trong đó.
Đây cũng là lý do tại sao người càng có nhiều kinh nghiệm thì kéo violin càng lưu loát hơn.
Có hai cách để diễn giải một bản nhạc, một là đứng trên cao quan sát chúng sinh đau khổ.
Đây chính là phương thức mà Tạ Dịch Chi vô cùng am hiểu, từ tiếng đàn của anh, người xem có thể cảm nhận được sự bình tĩnh, tự kiềm chế.
Một loại khác là đặt bản thân vào trong đó, xem bản thân là nhân vật chính. Không còn nghi ngờ gì nữa, thứ Hoàng Thu Thu am hiểu nhất chính là dẫn dắt khán giả cùng nhau tiến vào các loại thời gian và không gian, cảm nhận cuộc sống khác nhau.
Hôm nay Hoàng Thu Thu cũng làm được chuyện khiến người ta tiến vào một thời gian không gian khác, chẳng qua tình cảm có chút lệch lạc.
Dido bị tình nhân vứt bỏ, nhưng thứ mà Hoàng Thu Thu biểu hiện ra lại càng giống như thân tình.
Giám khảo ở đây đều có máu mặt, lỗ tai đều sắc bén, không bỏ qua biểu hiện sai lầm của Hoàng Thu Thu một chút nào.
Kỹ xảo sai lầm sẽ bị trừ điểm nghiêm trọng, hiểu sai lệch về âm nhạc một cách rõ ràng như vậy, chắc chắn không nhận được điểm cao.
Dường như Hoàng Thu Thu cũng biết chính mình có vấn đề, cô cúi đầu nhìn chằm chằm vào sân khấu, yên lặng chờ giám khảo chấm điểm.
8, 1 điểm.
Thấp hơn một bậc so với vòng sơ loại, khán giả ở đây thổn thức một mảnh.
Hôm nay sinh viên của học viện Drey được 8, 9 điểm.
"Có chút tiếc nuối, vậy tiếp theo xin mời đội xanh của chúng ta lên sân khấu." Người dẫn chương trình lên sân khấu, mời một nghệ sĩ violin tiếp theo.
......
Trong quá trình thi đấu, Hoàng Thu Thu nghe tất cả tiếng đàn, khóe môi chưa từng buông lỏng.
Những người này sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt như vậy, người này phát huy càng tốt hơn so với người kia. Nhóm nghệ sĩ violin trẻ tuổi vẫn không dưới 9 điểm, ngay cả Tần Khả cũng duy trì mức điểm cao là 9, 2 điểm.
Trong trường hợp rõ ràng đội xanh dương có trình độ cao hơn đội đỏ, Hoàng Thu Thu thua trận đầu tiên, chắc chắn tổng điểm của đội đỏ sẽ thấp hơn đội xanh.
"Dựa theo quy tắc của chúng ta, đội có tổng điểm thấp phải tiến hành vòng đào thải cuối cùng."
Ánh mắt người dẫn chương trình rơi vào trên người Hoàng Thu Thu, mang theo chút tiếc nuối, "Kế tiếp chính là đội đỏ của chúng ta tiến hành đào thải, cuối cùng ai sẽ phải rời khỏi sân khấu..."
Đội đỏ trừ đi điểm 8 của Hoàng Thu Thu, điểm thấp nhất trong đội là 9, 1 điểm. Trong trận đấu đầu tiên, Hoàng Thu Thu nhận được 9, 5 điểm, cho thấy cô có thể đi đến độ cao đó.
Vấn đề bây giờ là tổ đội của Hoàng Thu Thu có điểm thấp hơn, cô có thể điều chỉnh tâm lý, chọn bản nhạc hay không, có thể thắng được những nghệ sĩ violin thân kinh bách chiến kia hay không.
"Lấy lại tinh thần." Người nhận được 9, 1 điểm của đội đỏ đi qua trước mặt Hoàng Thu Thu, nhướng mày cổ vũ: "Trận đấu sắp bắt đầu, tỉnh táo lại!"
Anh ta càng nguyện ý đối chiến với kẻ mạnh.
Hoàng Thu Thu tiến lên một bước, ánh mắt rơi vào trên người Tạ Dịch Chi ở hàng đầu, anh không lộ ra nụ cười, chỉ nặng nề nhìn lại cô, ánh mắt thâm thúy.
Cô không phát hiện chính là ngón tay thon dài sạch sẽ mà Tạ Dịch Chi đặt trên đầu gối đã siết chặt lấy nhau, lộ ra cảm xúc của chủ nhân nó.
"Tôi muốn nói rõ một chút về quy tắc đào thải của chiến đội, bản nhạc của hai người phải giống nhau, đồng thời do người có điểm cao hơn đến rút thăm." Người dẫn chương trình nhận một hộp giấy từ nhân viên hỗ trợ, đưa cho nghệ sĩ violin trẻ đạt được 9. 1 điểm.
Nghệ sĩ violin trẻ cúi đầu, lấy một mảnh giấy ra khỏi hộp.
"Cậu có thể mở nó ra cho khán giả thấy." Người dẫn chương trình di chuyển micro, nói với nghệ sĩ violin trẻ.
Nghệ sĩ violin trẻ tuổi gật đầu, từ từ mở tờ giấy gấp gọn trong tay ra, để lộ hàng chữ phía trên.
Mọi người nhìn thấy tờ giấy trên sân khấu thì đều xôn xao, những khán giả đang xem phát sóng trực tiếp thì cảm thấy đáng tiếc cho Hoàng Thu Thu.
Lý do chính là, bản nhạc "Devil’s Trill Sonata" (Âm láy ma quỷ) mà nghệ sĩ violin trẻ mới rút được lại cùng một tác giả với "Dido bị vứt bỏ."
Bởi vì kỹ thuật và phong cách của hai bản nhạc này có những đặc điểm tương tự, nên thường được gọi là bản nhạc chị em.
Trận đầu tiên của vòng chiến đội, Hoàng Thu Thu đã thất bại trong "Dido bị vứt bỏ", vậy làm sao có thể chơi tốt được bản nhạc này.
Nghệ sĩ violin trẻ nhìn thoáng qua Hoàng Thu Thu, cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Xem ra hôm nay vị sinh viên học viện có thiên phú cực cao sẽ thất bại tại đây, thật sự đáng tiếc.
Những người có suy nghĩ giống như anh ta không ít, cho dù là nghệ sĩ violin sau khi thành danh cũng sẽ có nhạc khúc mà mình không am hiểu, có lẽ Hoàng Thu Thu vừa vặn đụng phải thứ chính mình không biết lắm.
Nhưng tất cả mọi người đã quên bản nhạc trước đó là do Hoàng Thu Thu tự mình chọn.
Tạ Dịch Chi tựa vào lưng ghế ngồi, tim đập cực nhanh, lòng bàn tay đổ mồ hôi. Anh chưa từng khẩn trương như vậy, cho dù là bản thân thi đấu thì tâm tình cũng chưa từng dao động lớn như thế.
Vừa rồi Hoàng Thu Thu thể hiện tình cảm lệch lạc so với bản nhạc, anh thật sự khó có thể tin.
Thiên phú của Hoàng Thu Thu là có thể tiến vào thế giới cảm xúc của tác giả, biểu đạt đầy đủ những tình cảm đó. Nhưng lần này cô không chỉ không có biểu đạt ra, mà còn hoàn toàn lệch khỏi phương hướng, quả thực... Không thể tưởng tượng.
"Vậy tôi bắt đầu trước." Nghệ sĩ violin trẻ tuổi xung phong muốn biểu diễn trước để cho Hoàng Thu Thu có thời gian chuẩn bị.
"Đương nhiên có thể." Người dẫn chương trình nói xong lùi lại, nhường sân khấu cho nghệ sĩ violin trẻ tuổi.
Hoàng Thu Thu cũng chậm rãi lui ra phía sau, để lại sân khấu cho người phía trước.
Kỳ thật cô còn không khẩn trương bằng Tạ Dịch Chi dưới sân khấu, không phải là cô không am hiểu nhạc của Tartini, nhưng quả thật màn diễn tấu vừa rồi đã xuất hiện sai lầm nghiêm trọng.
Bản nhạc này yêu cầu biểu hiện ra cảm giác bị người yêu vứt bỏ, Hoàng Thu Thu vừa mới yêu đương nên căn bản không thể tiến vào cảm xúc này, hơn nữa cô cũng không muốn tiến vào.
Chỉ có thể thay đổi một loại cảm xúc khác, cho nên mới dẫn đến điểm số thấp như vậy.
Trong lúc Hoàng Thu Thu còn đang xuất thần, nghệ sĩ violin trẻ đã biểu diễn xong, bởi vì tâm trạng của anh ta rất ổn định, biểu hiện vượt trội, nhận được lời khen ngợi nhất trí từ ban giám khảo.
9, 5 điểm, cao hơn trận trước.
Kết quả đã định!
Bất kể là khán giả trước TV, hay là thính giả ngồi dưới sân khấu, khi nghe điểm số, không thể nghi ngờ việc trong đầu toàn bộ mọi người đều hiện lên ý nghĩ này.
Tạ Dịch Chi căng thẳng, ánh mắt rơi xuống người trên sân khấu vẫn đang cúi đầu, ngực nổi lên đau đớn, anh không thể nhìn thấy Thu Thu chịu một chút uất ức nào.
"Điểm số khá cao." Người dẫn chương trình cũng rất thích Hoàng Thu Thu, sợ cô trực tiếp thua, cố tình cho cô thêm một chút màn hình, "Thu Thu, cô có gì muốn nói không?"
Hoàng Thu Thu lắc đầu: "Tôi sẽ thắng."
Nói xong ba chữ đơn giản, cô lui sang một bên, cầm violin muốn diễn tấu.
Thậm chí mọi người còn không kịp phản ứng, chờ khi phản ứng lại Hoàng Thu Thu đã sắp bắt đầu kéo đàn.
Người dẫn chương trình cười cười, nói vài câu cổ vũ xong liền vội vàng đi xuống.
Devil’s Trill Sonata là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của violin thế kỷ 18, đầy lãng mạn cùng suy nghĩ.
Tartini từng nói bản nhạc này là do trong lúc ngủ ông nghe được một ma quỷ diễn tấu ra, sau khi bừng tỉnh thì lập tức nhớ lại rồi viết ra.
Hoàng Thu Thu nhẹ nhàng chớp chớp mắt, biết bản thân mình có thể kéo tốt hơn.
Phần đầu tiên chậm rãi lại sâu sắc, đồng thời còn có ảm đạm âm trầm. Phần thứ hai có chút nhanh chậm đan xen, cuối cùng là nghiêm nặng nề.
Khán giả dưới sân khấu bừng tỉnh đi vào giấc mơ, dường như nhìn thấy ma quỷ ngồi bên giường của mình, hắn ta không ngừng nói chuyện, lải nhải không ngớt.
Trong lòng tất cả mọi người ở đây đều tràn ngập khẩn trương, khó chịu, còn có những cảm xúc phức tạp khác đan xen.
Cuối cùng Hoàng Thu Thu dừng lại, tất cả mọi người giống như bừng tỉnh từ trong mộng, trở về cuộc sống hiện thực.
"Người này là ma quỷ sao?" Một người ở trước màn hình TV lẩm bẩm.
Không chỉ có một mình anh ta, trong lòng tất cả mọi người xem trận đấu đều không hẹn mà cùng toát ra ý nghĩ này.
Giờ phút này hiện trường thi đấu càng là một mảnh yên tĩnh, bọn họ nhìn cô gái có chút gầy yếu trên sân khấu, không biết tại sao cô lại có thể bộc phát ra lực lượng lớn như vậy.
Mười giám khảo anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng có người cầm micro nhận xét: "Bạn... Kéo rất tốt." Dừng một chút, giám khảo lại nói: "Âm láy ma quỷ, đôi khi điểm chú ý của chúng ta sẽ nghiêng về phía rung động, đây là khía cạnh kỹ xảo. Nhưng cô lại có thể kết hợp cả hai một cách hoàn hảo."
Thậm chí Hoàng Thu Thu còn làm nổi bật hình ảnh 'ma quỷ'.
Cuối cùng đạt được 9, 7 điểm, sau khi điểm số được đưa ra, tất cả mọi người ở đây đều vỗ tay nồng nhiệt.
"Lợi hại." Nghệ sĩ violin trẻ tuổi bị đào thải không có một chút mất mát nào, đứng ở bên cạnh Hoàng Thu Thu cười nói, "Xem như kiến thức được cái gì gọi là thiên tài."
Rõ ràng những người đứng trên sân khấu này, ai cũng đạt được danh hiệu này.
Hoàng Thu Thu mím môi, hứng thú không cao. Cô ít nhiều để ý đến thất bại của mình trên sân khấu.
Mặc dù cô có điểm số cao, nhưng lại không thể cứu đội đỏ trở lại, việc cô kéo chân sau là điều hiển nhiên.
Vòng thi đấu đồng đội đầu tiên đã kết thúc, đội xanh vẫn còn nguyên vẹn, nhưng đội đỏ lại mất một người.
Trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, hai sinh viên học viện vẫn còn ở lại, người phải rời đi là một nghệ sĩ violin trẻ.
Tất nhiên không ai khinh thường nghệ sĩ violin rời đi, bởi vì suy cho cùng không phải ai cũng có thể nhận được con số 9. 7 này.
Trải qua vòng này, không ai dám suy đoán biểu hiện phía sau của Hoàng Thu Thu.
Trình độ này của cô cũng giống như tàu lượn siêu tốc, ai mà có thể đoán được.
......
Thời điểm Tạ Dịch Chi vào hậu trường, Hoàng Thu Thu đang ngẩn người ngồi trên băng ghế dự bị.
Mặt đất xuất hiện một đôi giày da đứng bất động trước mặt cô. Hoàng Thu Thu chậm rãi ngẩng đầu, mấy phen mở môi muốn nói chuyện nhưng lại không thể phát ra âm thanh.
"Về nhà." Tạ Dịch Chi lạnh nhạt nói, kéo Hoàng Thu Thu rời đi.
Có một số thí sinh còn chưa rời đi, ánh mắt bát quái xoay quanh hai người bọn họ.
Tần Khả đứng ở phía sau nhìn chằm chằm cử chỉ thân mật của hai người, sắp cắn nát một chiếc răng.
"Hóa ra Tạ thích người khác sẽ có bộ dáng như vậy..." Van Pisch nhướng mày nhìn về phía sắc mặt khó coi của Tần Khả, "Anh vẫn cho rằng cậu ta thích em."
......
Hai người đi ra ngoài, bầu không khí không quá tốt. Hoàng Thu Thu cúi đầu đi bộ, lông mi thật dài che dấu vẻ mặt, Tạ Dịch Chi lại nhìn ra chút uất ức vô cớ của cô.
"Vừa rồi làm sao vậy?" Tạ Dịch Chi không đi về phía bãi đậu xe, thấp giọng hỏi, "Lúc trước Parse nói em kéo rất tốt."
Hoàng Thu Thu giương mắt yên lặng nhìn Tạ Dịch Chi, mang theo ấm ức không giấu được, mím môi một lát mới nói: "Không muốn kéo bản nhạc kia nữa."
Cô chỉ vừa mới yêu đương đã muốn cô nhập vào vai nhân vật bị người yêu vứt bỏ, Hoàng Thu Thu thật sự không làm nổi.
"Em..." Làm thế nào Tạ Dịch Chi cũng không nghĩ tới lại là nguyên nhân này, lồng ng. ực dâng lên một cỗ ấm áp.
← Ch. 68 | Ch. 70 → |