Bị khống chế đâ*𝐦 mạnh vào
← Ch.03 | Ch.05 → |
Váy ngủ bị vén lên cao, làn da trần khẽ run lên mỗi khi bàn tay lạnh lẽo ấy lướt qua vỗ về.
Động tác của hắn rất vụng về, hạ bộ chỉ biết 𝐜_ọ 𝐱_á_ⓣ lung tung.
Bạch Mộc bị cọ đến đau đớn, bàn tay vươn xuống đẩy đẩy hông hắn hòng muốn cởi bỏ vật chướng ngại ấy ra, Luis hiểu ý nương theo động tác của nàng c_ở_𝐢 🍳u_ầ_𝓃 ngủ ra.
Cây gậy thô dài to bằng cổ tay nàng bật ra khoe ra ngoài không khí, Bạch Mộc chợt nổi lên ý định muốn bỏ chạy, nàng vòng tay qua ôm lấy cổ hắn, chủ động ngửa cổ lên nhằm muốn đánh lạc hướng của hắn.
Răng nanh đâ-Ⓜ️ 𝖛-à-ⓞ da thịt, ngay lúc dòng ɱ*á*⛎ chảy đi cũng là lúc cơn κ𝐡.𝑜á.1 𝖈.ả.m quen thuộc leo lên bám lấy nàng.
Người con gái uốn éo, hai chân chủ đồng vòng qua quấn lấy eo hắn, hướng dẫn cho hắn biết động tác tiếp theo nên làm thế nào.
Nơi e ấp thầm kín không ngừng 𝒸_ọ ×_á_✝️ vào dương v*t đang cương cứng kia, nước xuân ngọt lành men theo con đường chậm rãi chảy xuôi ra ngoài, róc rách chảy xuống thấm vào thứ thô to ấy nhuộm nó thành một màu sáng lấp lánh.
Ngón tay thô ráp ấn vào khe thịt, lần mò theo con đường không ngừng tiến dần vào con suối nhỏ bên trong.
Hắn bắt chước động tác gℹ️𝖆-𝖔 h-ợ-🅿️, đưa ngón tay vào đẩy đưa liên hồi.
"Ư a! Chậm một chút..."
Ngón tay bên trong khe hoa quả thực thả chậm tốc độ lại, nằm ở trong đó nhẹ nhàng ngoáy ngoáy.
Điều này càng làm cho Bạch Mộc khổ sở hơn, sâu bên trong lỗ hoa không ngừng kêu gào ngứa ngáy, la hét thảm thiết muốn có thứ gì đó vừa lớn lại vừa dài ♓_⛎𝖓_ℊ ⓗă_𝓃_ⓖ thọc vào.
Luis chỉ vừa ↪️*ọ x*á*† được vài phút mà Bạch Mộc đã không nhịn được nữa nâng ⓜôⓝ·🌀 lên, nàng nắm lấy thứ thô to kia nhắm ngay vào khe hoa của mình.
"Vào đi, xin chàng ..." Cho nàng niềm sung 𝐬ư-ớ-𝖓-🌀 đi.
Quy đầu 𝐜·ọ ⓧá·✞ vào khe bướm, đè mạnh vào cạ dọc theo khe hở đang he hé ấy, thô bạo nghiền qua chỗ lõm trong con đường.
Cái này lại là một loại 🎋íⓒ_ⓗ 𝐭𝒽í_🌜_𝒽 khác với Bạch Mộc, nàng không kìm được rên lên, móng tay bám chặt lấy lưng hắn để lại trên đó một vài vết xước.
Luis điều chỉnh lại tư thế của mình, kê quy đầu để nó cạ tiếp vào khe 𝒷í-𝐦.
Giây tiếp theo, nàng bị hắn hung hãn xỏ xuyên qua.
dương v*t khổng lồ này rõ ràng không phù hợp với nàng, kích thước của nó quá to, vừa nhét vào một nửa đã không thể vào được tiếp.
Người con gái vừa nuốt được một nửa là sắc mặt đã tái nhợt cả ra, khe hoa bên dưới cắn chặt lại khiến cho hắn không tài nào cử động được.
Luis cũng không dễ chịu gì cho cam, hắn kiềm lại ý định muốn thọc hết cả cây vào, kiên nhẫn chờ người dưới thân thích ứng.
Bên trong khe hoa vừa ấm áp lại trơn trượt, đây là loại cảm giác mà hắn chưa từng được trải nghiệm qua.
Lần đầu tiên trong đời Luis nảy sinh ý tưởng muốn nhốt nàng lại bên cạnh mình, muốn cứ thế chôn vào bên trong cơ thể của nàng mãi.
Cây gậy thô dài trong cơ thể chậm rãi chuyển động, mỗi một lần chuyển động đều mang đến một loại 🎋♓oá-i c-ả-ⓜ khôn nguôi, cơn sung ⓢ_ư_ớ_𝓃_ℊ dần bùng lên mang đến một cảm giác rung động nho nhỏ.
Từng trận tê dại nổi lên đánh bay đi cơn đau nhói, cặp đùi non nhấc lên quấn lấy eo hắn, ngón tay vươn xuống chạm vào chỗ giao nhau của hai người rồi lại lướt lên xẹt qua cơ bụng, chạm vào vòm ռ*ℊ*ự*ⓒ rồi cuối cùng dừng lại trên đôi môi ửng đỏ của hắn.
Hai tay của hắn chống xuống bên người nàng, mạnh mẽ vây lấy Bạch Mộc ở dưới thân, giờ đây biểu cảm trên mặt của hai người giống nhau y như đúc, hết thảy đều mang vẻ gợi tình chẳng thể khống chế nổi.
Người con gái nuốt nước miếng, than khẽ: "Thoải mái quá ..."
Hàng họ to khổng lồ trong cơ thể nàng đột nhiên thúc dữ dội, tiết tấu không theo quy luật này khiến nàng không ngừng hét toáng lên.
"Ư a! Chậm một chút!"
Luis không thèm để ý mà cứ vùi giã liên hồi, hắn cúi đầu chôn mặt vào bầu vú nõn nà há mồm cắn lấy nụ hồng anh kia.
Cơ thể dần dần tiết ra một lượng lớn nước xuân ngọt lành, động tác của hắn cũng dần trở nên dễ dàng hơn.
Một luồng kh·🔴·á·𝐢 𝐜ả·〽️ không khống chế được dâng lên từ bụng dưới, người con gái trợn to hai mắt túm lấy ga trải giường hòng muốn rút thứ đang tác oai trong người mình ra.
Đáng tiếc động tác của nàng đã bị người nọ chú ý đến, đôi tay người kia nhanh chóng leo lên eo nàng trở tay lật người nàng lại ♓𝖚_п_g 𝐡_ă_ռ_g đè xuống dưới thân, phần eo bị hắn nâng cao lên, cặp ⓜ*ôռ*𝐠 tròn dính sát vào bụng của hắn.
Hắn 𝖑𝒾-ế-ɱ láp cái gáy của nàng, giọng điệu khàn đặc đầy từ tính: "Muốn đi đâu?"
Sau gáy bị răng nanh đâ·ɱ thủng, dưới thân cũng bị tàn nhẫn xỏ xuyên, 🎋í𝐜·ⓗ т𝖍í·↪️·𝐡 song song khiến nàng chẳng tài nào chịu nổi, khe hoa co rút lại cắn chặt lấy thứ quá cỡ ấy, Bạch Mộc khóc lóc hét lên bước lê*𝖓 đỉ*𝐧*𝐡 cao trào, một dòng nước xuân ấm áp chảy ra rửa sạch dương v*t to dài đang tác oai.
Luis nhíu mày, giã mạnh vào bên trong nàng thêm vài cái nữa rồi chôn vào nơi sâu nhất bắn hết ra.
"Không muốn nữa ..." Mắt nàng đẫm lệ, mỗi một giọt nước mắt rơi xuống đều bị hắn 👢*ıế*Ⓜ️ đi hết.
Người con gái tưởng rằng mình đã thoát được một kiếp rồi, nhưng chẳng ngờ giây sau đã bị hắn kéo lên ngồi lên người hắn tiếp tục với tư thế nữ trên nam dưới.
Nơi dưới thân vẫn bám chặt vào nhau, Bạch Mộc có thể cảm nhận rõ dòng chất lỏng trắng đục lạnh lẽo ấy đang chảy xuôi trong người mình. Thứ thô to kia vừa mới bắn ra chưa bao lâu nhưng nó chẳng những không mềm xuống mà ngược lại còn cương cứng hơn trước đó, nó đang không ngừng thọc vào trong chạm vào chỗ sâu nhất đưa đẩy liên hồi.
"Từ đã, nghỉ ngơi một lát, nghỉ ngơi... A!"
Bỗng hắn thúc một cú thật sâu, điều này thành công làm Bạch Mộc tê dại hết cả người, nàng mềm nhũn gục vào vai hắn ✝️𝖍.ở 𝐡.ổ.𝖓 h.ể.ⓝ dồn dập.
Tiếng 𝐭*♓*ở ⓓ*ố*ⓒ văng vẳng bên tai của hắn, hơi thở ấm áp ấy phả hết vào bên tai hắn, tất cả hòa lại biến thành liều thuốc 🎋í🌜·h ⓓụ·𝐜 mạnh mẽ nhất.
Hàng họ thô to đang chôn trong â●ɱ ♓●ộ nhỏ lại lớn hơn một vòng, người con gái hoảng sợ ngồi dậy, nhỏm lên trên trốn đi.
Nhưng bàn tay to đang giam cầm lấy eo nàng đã nhanh chóng kéo nàng lại.
Bạch Mộc lại lần nữa ngồi mạnh xuống thứ cương cứng kia, cây hàng quá cỡ ấy vượt qua ngưỡng trước đó tiến sâu vào bên trong thăm dò.
"Á a a ..." Người con gái yêu kiều ⓡ·ê·𝓃 г·ỉ lên cao trào.
Nàng còn chưa kịp làm quen với độ sâu này thì hắn đã bắt đầu giã mạnh liên hồi, tiếng da thịt va vào nhau vang vọng khắp trong phòng, 𝐝â.〽️ d.ụ.c cùng cực, 𝐤íⓒ●𝒽 †●hí↪️●𝒽 tột cùng khiến Bạch Mộc 𝖈.hả.y ռư.ớ.🌜 ào ào không ngừng.
Tất cả các giác quan dường như đều tập trung hết vào nơi gắn kết khăng khít ấy, khe b·í·m co rút như sắp đạt đến cơn 𝖈ự.↪️ 𝖐𝐡.🅾️á.ⓘ tiếp theo.
Luis đè nàng xuống giường, tốc độ đưa đẩy càng ngày càng nhanh, nước xuân pha lẫn t*ℹ️ⓝ*♓ ԁị*↪️*𝐡 trộn lại tạo thành một hỗn hợp lầy lội chảy đầy ra ngoài, xối xuống giữa hai chân và cả bụng của hai người, đến cả ga giường cũng ướt đẫm không tả nổi.
Một tay hắn bóp lấy eo nàng ấn mạnh nó vào hạ bộ của mình, tay còn lại kéo lấy mái tóc đen của nàng để nàng dâng chiếc cổ thon thả của mình lên trước mặt hắn.
Ngay lúc người con gái bước đến cao trào Luis cũng đẩy mạnh đến nơi sâu nhất, răng nanh cũng đồng thời cắn vào làn da kia tận hưởng dòng 〽️á.ц ngọt ngào ấy của nàng.
𝒦·í·c·𝐡 ⓣ·ⓗí·c·♓ song song quá đỗi to lớn khiến Bạch Mộc hét chói tai không ngừng, cuối cùng nàng mềm nhũn cả người nằm liệt trên giường bất tỉnh nhân sự.
Dòng ⓜá_ц đang chảy trong người nàng kia cũng không vì nàng ngất mà ngừng chảy, Luis dụi vào cổ nàng, dụi vào nⓖ-ự-𝐜 của nàng, ghé vào bên hông rồi dán vào bẹn đùi để lại trên đó dấu răng của riêng hắn.
Đôi mắt hắn đỏ thẫm ghê người, hắn tham lam ⓛ·❗ế·𝖒 sạch vết ɱá-𝖚 đang chảy ra từ miệng vết thương, mạnh mẽ vắt hai chân nàng lên khuỷu tay của mình rồi lại lần nữa 𝓇.ướ.ռ 𝖓.ɢ.ườ.𝖎 lên.
"Ọt." dương v*t thô cứng lại lần nữa nhét vào khe bướm non mềm tiếp tục đưa đẩy.
*
Bạch Mộc chầm chậm mở mắt, ngọn nến ở đầu giường đã tắt tự khi nào, nàng chống người ngồi dậy, dương v*t đang chôn sâu trong cơ thể cũng chuyển động theo động tác của nàng 🌜·ọ ❌·á·𝖙 vào vách trong của khe hoa.
"Hừ ..." Nơi giao nhau hơi đau nhói khiến người con gái không nhịn được hừ khẽ.
Bấy giờ nàng mới nhận ra cái thứ hành hạ nàng suốt đêm qua kia vẫn đang chôn vùi trong cơ thể của nàng, còn chủ nhân của nó thì đang nằm bên cạnh vòng tay qua ôm lấy eo nàng.
Như nhận ra hành động muốn trốn chạy của nàng, cánh tay kia chợt ş-ⓘ-ế-t ⓒ-♓-ặ-🌴 lại, dưới háng cũng vô thức thúc về phía trước vài cái.
Vừa thúc vào là Bạch Mộc đã kêu lên, chất lỏng ấm áp chảy ra khỏi khe hoa, trượt xuống thấm ướt cả cánh 〽️ô.𝖓.ℊ vào hai bên đùi.
Người đàn ông phía sau híp mắt ⓗô.𝖓 lên gáy nàng, đầu lưỡi 𝖑1_ế_Ⓜ️ láp lên những vết thâm tím mà hắn đã để lại.
Nhưng ngay sau đó hắn đã dừng lại, không làm thêm bất kỳ hành động nào nữa, Bạch Mộc quay đầu lại thì thấy hắn đã dựa vào gáy của nàng ngủ mất rồi.
dương v*t mềm oặt đang chôn trong cơ thể nàng kia, chắc nó không còn tính uy ♓𝐢ế·ρ như đêm qua đâu nhỉ?
Con đường bên trong khe 𝐛-í-𝐦 nóng như lửa đốt, Bạch Mộc bắt đầu lo lắng không biết nó có bị nứt ra hay không.
Nàng im lặng nằm trong vòng tay của hắn không dám nhúc nhích, cơ thể chỉ vừa nảy sinh ý muốn muốn trốn đi là cánh tay bên eo đã 💲-𝖎-ế-🌴 🌜𝒽-ặ-🌴 lại, ngay cả vật bên trong cũng ngày càng đâ●〽️ ⓥà●ⓞ sâu hơn.
Có ai đó gõ cửa, sau khi thấy không có ai trả lời thì vài phút sau có người cầm chìa khóa mở cửa ra.
Chấp sự đến gõ cửa như thường lệ nhưng không nghe ai trả lời, gã cũng không thấy lạ, mùi ɱ*á*𝐮 tanh thoang thoảng từ căn phòng truyền ra cho gã biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Có lẽ người phụ nữ trong phòng thiếu m-á-𝐮 quá nên ngất xỉu đi, còn chủ nhân của gã thì chỉ coi nàng ta như đồ ăn mà thôi.
Sau một hồi cảm thương cho số phận của Bạch Mộc, chấp sự lấy chìa khóa tự mình mở cửa ra.
Căn phòng im phăng phắc, mùi ɱ_á_ⓤ tanh quyện với mùi hương 🅓_â_𝐦 𝐝_ụ_🌜 xộc thẳng vào mũi gã.
Gã khựng lại một chút, sau đó đặt mâm đồ ăn lên bài.
Áo ngủ bị vứt bừa trên tấm thảm, vài món khác thì rơi lộn xộn bên mép giường.
Chăn bông trên giường phồng lên cao cao, Bạch Mộc im hơi lặng tiếng vùi mặt vào chăn bông, giả bộ như không biết gì.
Nhìn từ xa chỉ thấy hai cái đầu một đen một xám đang tựa vào nhau.
Chấp sự nhíu mày nhặt đống quần áo vương vãi trên mặt đất.
Đến lúc nàng ló đầu ra lần nữa thì gã đã không còn trong phòng nữa rồi, ngay cả mớ quần áo lộn xộn dưới đất cũng được dọn sạch sẽ.
Trên bàn bày biện bữa sáng thịnh soạn, Bạch Mộc nuốt nước miếng, chui vào trong vòng tay của người đàn ông.
Nàng không dám đánh thức hắn nên vẫn giữ nguyên tư thế bất động của mình.
Không biết đã qua bao lâu, dạ dày của nàng bắt đầu đau ê ẩm lên, chân cũng bắt đầu tê dại vì một lúc lâu không cử động, trong bụng xuất hiện cảm giác muốn đi tiểu.
Người đàn ông vẫn ôm ghì lấy nàng vào lòng, tựa như đang ôm con rối to bằng người vậy.
Người con gái rốt cuộc không nhịn được nữa vùng vẫy trong lòng của hắn, hình như hắn ngủ say rồi thì phải, cánh tay đang ô-m 💲ïế-ⓣ lấy eo nàng dần thả lỏng ra rất nhiều. Bạch Mộc chậm rãi chuyển động, từng chút một rút đồ vật trong cơ thể ra.
"Bộp" một tiếng, đồ vật trong cơ thể hoàn toàn bị гú●т r●𝖆 ngoài, một lượng lớn chất lỏng cũng theo đó chảy ào ra.
"Ư ..." Bạch Mộc luống cuống κẹ_ρ 🌜h_ặ_t hai chân, chống người xuống giường.
Nhưng vừa định bước xuống thì giây sau đã bị một cơ thể lạnh lẽo dính vào người, người nọ híp mắt ôm lấy eo nàng, giọng điệu lười biếng đượm vẻ không kiên nhẫn: "Đi đâu?"
Bạch Mộc rùng mình một cái, chất giọng hơi khàn, nàng đáp: "Em... Em muốn đi tắm."
Luis nheo mắt lại, bàn tay to luồn xuống ν𝖚·ố·✝️ ν·𝑒 giữa hai chân nàng, ngón tay đẩy khe thịt ra xoa nắn â●〽️ 𝖍●ộ nhỏ đang sưng đỏ kia, lưỡi biếng nặn ra một âm tiết bằng giọng mũi, "Ừm..."
Người con gái vừa định đứng dậy thì đã bị hắn ôm ngang lên.
Phòng tắm bốc khói mù mịt, bồn tắm nhanh chóng được đổ đầy nước ấm.
Bạch Mộc bị hắn ôm vào bồn, hai nhiệt độ khác xa nhau 𝖐.íⓒ.𝒽 𝖙𝒽íⓒ.h khiến nụ hồng trên ռ·🌀·ự·ⓒ nàng sung huyết cứng lên, dính vào 𝖈●ọ x●á●𝖙 vào ⓝg_ự_ⓒ hắn.
Người đàn ông hiển nhân đang rất hưởng thụ, hắn vừa đỡ eo nàng vừa dựa vào bồn tắm chợp mắt.
Người con gái rùng mình một cái, hai tay đặt lên п·ɢự·↪️ hắn ngồi dậy choàng hai chân qua eo hắn, dương v*t thô to vì sự c.ọ ❌á.† này mà dần trở nên cưng cứng, ngóc đầu dậy mề●𝖒 𝖒●ạ●𝖎 áp vào 〽️ô𝓃_ⓖ của nàng.
Ngón tay của hắn di chuyển sờ vào nơi e ấp dưới thân nàng, đầu ngón tay nâng cánh hoa lên ×●â●〽️ n●𝒽●ậ●🅿️ vào khe hoa bên trong, từng chút từng chút móc ra hết những thứ đang chôn trong cơ thể của nàng để nó chảy vào trong nước.
Cơn đau qua đi, Bạch Mộc hổ thẹn nảy sinh ra cảm giác 𝐤♓𝑜●á●𝐢 ⓒả●Ⓜ️, mỗi một lần hắn ❎â.ⓜ ⓝ♓ậ.𝓅 vào trong cơ thể đều khiến nàng tê dại khôn cùng.
Ngón tay thon dài ↪️ắ●m ✔️à●𝑜 trong khe hoa đưa đẩy nhịp nhàng, mỗi lần thọc vào đều bị vách tường bên trong cắn chặt lấy, tựa như có hàng trăm hàng ngàn cái miệng nhỏ đang 𝐦*ú*✝️ lấy giữ lại ngón tay của hắn vậy, chúng nó bày ra vẻ đáng thương vô ngần cắn chặt lấy ngón tay của hắn, hệt như đang khao khát thứ gì đó lớn hơn ngón tay này.
Nhưng â●ⓜ ♓●ộ bé nhỏ này sưng đỏ rồi, những vết bầm tím này cho thấy bây giờ nàng không thích hợp để tiến hành cuộc 𝐥à·m 𝐭·ì𝖓·h vồ vập kéo dài hàng giờ nữa.
Trong mắt Luis xẹt qua một tia mất mát, tốc độ trên tay cũng nhẹ nhàng lại, tập trung rửa sạch chất lỏng trong cơ thể của nàng.
Bạch Mộc yêu kiều гê*п 𝓇*ỉ khe khẽ, hai chân 🎋ẹ-𝓅 𝐜-h-ặ-🌴 lấy eo hắn, người con gái cắn chặt môi dưới, khuôn mặt đỏ ửng hết cả lên.
"Dừng ... Dừng lại một lát."
Người đàn ông nhướng mắt, ngón tay vẫn 𝖝_â_ⓜ ռ𝐡ậ_p đều đặn.
"Có thể ... A ... Không ngâm không ... Khó chịu ..." Nàng т𝐡_ở ♓_ổ_п ⓗ_ể_ռ nói đứt quãng.
Hắn buông tay ra, Bạch Mộc nhanh chóng leo ra khỏi bồn tắm, nàng lấy tay che 𝐧ℊự●𝒸 mình lại, ngại ngùng đứng sát vào tường.
Luis cũng đi ra khỏi bồn tắm, mái tóc của hắn ướt nhẹp dính vào bên mặt, dòng nước chảy xuống lướt qua đường cơ bụng trập trùng chảy vào khu rừng rậm dưới háng kia, hàng họ cường tráng ẩn trong đám rừng ấy đang dựng đứng chỉa vào phía nàng.
Bạch Mộc đột nhiên hối hận về hành động tối hôm qua của mình.
Người đàn ông tiến đến gần hơn, ngón tay gạt đi phần tóc mai ở bên mặt nàng, hắn để dương v*t thô to cương cứng của mình đè vào bụng nhỏ của nàng, trầm giọng nói khẽ: "Vẫn chưa rửa sạch."
Bạch Mộc run run, bấy giờ nàng mới nhận ra mình thấp hơn hắn một cái đầu.
Nàng không thấp, nàng cao 1m69 lận, so với mấy cô gái cùng trang lứa thì đây cũng được coi là cao ráo rồi, nhưng người trước mặt này hình như cao khoảng 1m9 thì phải, sự chênh lệch về chiều cao buộc Bạch Mộc phải ngước mặt nhìn lên.
Né khỏi ngón tay đang muốn tiếp tục ⓥ𝐮ố·ⓣ ✅·e cơ thể mình, Bạch Mộc lùi lại kéo ra một khoảng cách nhỏ giữa hai người.
"Em có thể ... Tự rửa."
Người đàn ông lại bước đến gần.
Bụng dưới của người con gái căng lên, dần bắt đầu không nhịn được nữa, nàng hơi cao giọng lên: "Em tự làm được!" Nói xong chợt cảm thấy hành động này của mình hơi xúc phạm nên lại hạ giọng bổ sung thêm, "Thật đó..."
Đôi bàn tay của nàng bị người nọ bắt lấy khống chế cố định ở sau lưng, người đàn ông nắm lấy cổ tay của nàng đẩy nàng vào tưởng, dựa sát vào đặt một nụ ⓗ·ô·𝐧 lên cái gáy của nàng.
Luis men theo cần cổ thon dài ♓●ô●ⓝ dần lên phía trên, hắn há mồm ngậm lấy vành tay trắng nõn mượt mà của nàng, khe khẽ dò hỏi: "Tại sao? Em không thoải mái ư?"
Giọng điệu của hắn đượm vẻ tủi thân là thế, nhưng hành động của hắn lại hoàn toàn ngược lại với giọng điệu đó, lòng thì tủi thân nhưng tay lại xông vào giữa hai chân nàng kịch liệt xoa nắn 𝖛*𝐮ố*ⓣ 𝐯*ⓔ hạt châu đang đỏ tươi kia.
Cơn sung 𝖘·ư·ớ·𝓃·ⓖ ngập trời ào đến.
Móng tay của Bách Mộc bám chặt vào cánh tay của hắn, để lại trên đó một vài vết 𝖒á*⛎.
Ngón tay ấy xoa chầm chậm vỗ về, dính chặt vào giữa hai chân nàng tác quái.
Cuối cùng người con gái không kìm được nữa mà hét lên, kẹp lấy bàn tay của hắn phun ra một dòng nước.
Một dòng nước lớn chảy ra rửa sạch lòng bàn tay của hắn, người đàn ông hơi sững sờ.
Sau khi bình ổn lại, Bạch Mộc bám chặt vào vai hắn áp trán của mình vào 𝐧ɢự-c hắn, sự xấu hổ khiến đôi má của nàng đỏ lựng cả lên, nàng cắn chặt môi dưới, khóe mắt tràn ra một ít nước mắt.
Thể xác lẫn tinh thần đều bị 🎋.íc.𝐡 𝖙.𝐡.í.🌜.𝖍, cuối cùng nàng không chịu nổi nữa ngất đi trong vòng tay của hắn.
Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm vang lên hồi lâu, đến lúc hắn ôm người ra ngoài thì trong phòng đã có thêm hai bộ quần áo và một hộp thuốc mỡ rồi.
Căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, ga giường cũng được thay mới.
Luis đặt người trong lòng lê_𝐧 🌀_1ư_ờп_🌀, cầm thuốc mỡ lên lấy tay quẹt một ít.
Đám lông bên dưới của nàng rất thưa thớt, â_m ♓_ộ nhỏ bị chơi dữ dội đến đỏ ửng cả lên, cánh hoa sưng tấy đến là đáng thương.
Ngón tay vừa đ-ú-𝐭 vào trong lỗ hoa là đã bị tầng tầng lớp lớp mảnh thịt mềm quấn quít lấy, 🍳*⛎ấ*n q*υ*ý*† không rời khiến hắn khó lòng mà ✖️â*ⓜ 𝖓*♓*ậ*p vào sâu hơn nữa, vừa 𝓇ú_† r_𝒶 là đã bị nó ɱú*✝️ chặt lại, tựa như đang lưu luyến không muốn hắn rời đi.
dương v*t thô to vừa mới xìu xuống chưa bao lâu mà hiện tại đã dần cứng lên, tốc độ nhanh đến mức mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Hắn chống lại 𝐡*@*〽️ mυố*ռ đang sôi trào trong người, tiếp tục thoa thuốc mỡ vào khắp nơi trong lỗ hoa.
Xong xuôi lấy khăn giấy lau ngón tay của mình, người đàn ông khép hai chân của nàng lại dùng thứ thô lớn của mình chen vào cặp đùi non ấy 𝐜*ọ ❎á*𝐭 liên hồi.
Quy đầu tiết ra т_𝐢_ⓝ_h ⓓị_𝐜_𝐡 nhỏ xuống dính ướt hết đùi của người con gái, điều này càng làm cho động tác của hắn thêm trơn tru hơn.
dương v*t thô to cạ vào â●ⓜ ♓●ộ nhỏ, Bạch Mộc đang ngủ bỗng hơi nhíu mày lại, trong miệng phát ra vài tiếng г-ê-п ⓡ-ỉ mê người.
Động tác di chuyển của hắn càng lúc càng nhanh, gương mặt dựa vào bắp chân của nàng khẽ ♓ô-п xuống, vẻ lười biếng ban đầu của người đàn ông tan dần đi thay thế cho cơn ⓓụ●↪️ ☑️●ọ●ռ●ℊ mãnh liệt, ánh mắt của hắn ngập tràn h_@_〽️ 𝖒_υố_ⓝ khóa chặt vào khuôn mặt ửng đỏ của Bạch Mộc, ngay lúc bắn ra cũng đồng thời để lại dấu răng chói lóa của mình trên bắp chân của nàng.
Một vài dòng t●ıռ●𝐡 🅓●ịⓒ●♓ trắng đục bắn lên 𝖓𝖌.ự.ⓒ nàng, trên miệng của nàng cũng bị dính một ít, ánh mắt của hắn tối sầm lại, vươn tay ra chà hết vào đôi môi của nàng.
← Ch. 03 | Ch. 05 → |