Truyện:Độc Sủng Chị Dâu - Chương 043

Độc Sủng Chị Dâu
Trọn bộ 128 chương
Chương 043
Chuyện cũ (tt)
0.00
(0 votes)


Chương (1-128)

Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn Âu Dương Tịch, hai người cận kề nhau, cô cảm thấy cơ 𝖓🌀ự.𝐜 hắn nổi lên rắn chắc, bụng dưới của cô lại có vật gì đó thô ráp đang chống đỡ. Trong tiềm thức, cô biết rõ nhưng chưa từng tiếp xúc 𝖙-♓â-𝓃 ⓣ-𝐡-ể nam tính thành thục như vậy, trong khoảnh khắc làm mặt cô ửng hồng.

Âu Dương Tịch ôm ngang eo cô cũng không có ý định thả ra, ngược lại nhẹ nhàng siết.

"Ưm.........." Ⓣ.♓â.𝐧 𝐭𝖍.ể Tầm Thiên Hoan mẫn cảm cực điểm,

Âu Dương Tịch chỉ nhẹ nhàng ν-𝐮-ố-🌴 ✌️-𝑒 mà tâm cô đã hơi run. Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mĩ, 21 năm qua đây là lần đầu tiên cô chủ động muốn tiếp xúc cùng đàn ông.

Âu Dương Tịch nhếch môi câu dẫn nói: "𝒯𝐡â_𝐧 т_𝒽_ể em thật mẫn cảm."

Tầm Thiên Hoan nhịn không được ngượng ngùng nổi lên hai gò má, có chút cúi đầu xuống, nhưng lại bị Âu Dương Tịch nâng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô thật sâu, hỏi: "Em có người yêu chưa?"

Người yêu...... Tầm Thiên Hoan lắc đầu.

Âu Dương Tịch mỉm cười:"Tốt lắm, từ nay về sau làm người phụ nữ của anh, anh sẽ hảo hảo che chở em."

Tầm Thiên Hoan sửng sốt, trong nội tâm phức tạp khó có thể hình dung...... đây là lần đầu tiên có người nói muốn che chở cô, người đàn ông đầu tiên.... .

Tầm Thiên Hoan đưa mắt nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch, hỏi nghiêm túc: "Thật vậy chăng?"

Âu Dương Tịch mỉm cười, ş1*ế*ⓣ ⓒ*h*ặ*𝐭 bên hông cô, nói: "Đương nhiên, anh sẽ hảo hảo che chở em."

Lúc này, Ki Ki rốt cục nhìn không được, từ phía sau giận dữ nói: "Âu Dương Tịch, tôi đã nói là không được trêu chọc cô ấy, anh nghe không hiểu sao? Anh có phải thấy cô ấy dễ khi dễ, nói cho anh biết, có tôi ở đây đừng mơ tưởng chiếm tiện nghi của cô ấy!"

"Tôi thật sự muốn che chở cô ấy, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy."

Ki Ki nói: "Khốn kiếp, loại công tử phong lưu như anh làm gì có việc vừa thấy đã yêu?"

Âu Dương Tịch cười: "Nhưng làm sao bây giờ, thật sự anh đã bị cô ấy hấp dẫn mất rồi."

"Đó là chuyện của anh! Anh phải tôn trọng tâm ý của Thiên Hoan, không nên thấy cô ấy không có kinh nghiệm mà 𝒹.ụ ԁ.ỗ!"

Âu Dương Tịch gật gật đầu. Sau đó quay đầu ôn nhu nhìn Tầm Thiên Hoan nói: "Em muốn anh không?"

Muốn? Cô tuy không hiểu nhiều về từ 'Muốn' đó có ý nghĩa như thế nào, nhưng mà trong tiềm thức, nhìn dáng người 🎋●𝐡●ê●⛎ 𝖌ợ●ï của hắn, còn có ngũ quan tuấn tú, hơn nữa thanh âm mê hoặc, cô khống chế không nổi suy nghĩ của mình, nhẹ nhàng mà gật đầu.... .

Ki Ki lập tức nói: "Thiên Hoan, lần đầu tiên của bạn nên dành cho người cậu yêu."

Tình yêu......

Tầm Thiên Hoan trong lòng cười nhạo chính mình vô số lần, yêu mến là cái gì, ai sẽ thích dáng vẻ của cô? Còn nữa, trong lúc làm chuyện đó người ta sẽ có ý nghĩ thích hay không sao? Làm sao có thể? Mọi người có thẩm mỹ quan đều yêu mến những gì xinh đẹp, tựa như cô bây giờ không thể phủ nhận, cô yêu mến vẻ đẹp của hắn, cho nên muốn có......

Lần này, tốt xấu cũng là lần đầu tiên cô chính thức trở thành người phụ nữ.

Tầm Thiên Hoan đùa cợt cười cười: "Tình yêu là cái gì?"

Ki Ki ngẩn người, Tầm Thiên Hoan đôi khi thật không có tim phổi, đối đãi với bản thân mình như thế. Ki Ki mỉa mai nói: "Đúng nhỉ, tình yêu là cái gì?"

Âu Dương Tịch nói cũng đúng, thời buổi này 21 tuổi còn là xử nữ chẳng còn bao nhiêu người? Ha ha, hơn nữa Ki Ki cô cũng không phải là người cổ hủ, quan niệm cùng một người â-𝐧 á-❗ nhất định phải yêu thương đối phương là không cần thiết, chỉ cần có thể cho mình 🎋𝐡*ⓞá*𝐢 🌜ả*Ⓜ️ là được.

Ki Ki cảm khái, Thiên Hoan, đây cũng chính là tự bạn muốn nên đừng hối hận. Ki Ki lắc đầu, ⓣ*hâ*п t*ⓗ*ể trần trụi ra khỏi phòng, sau khi ⓗ*o🔼*𝖓 á*ⓘ cô có thói quen tắm rửa.

Âu Dương Tịch nghe vậy, nụ cười trên khóe môi sâu hơn, cúi xuống 𝒽ô·ռ lên mặt Tầm Thiên Hoan 2 cái, bàn tay đặt bên hông cô dời lên cởi bỏ nút áo trước ⓝ.𝖌.ự.🌜, một nút, hai nút, ba nút...

Sau đó chậm rãi với tay vào trong y phục, xoa phần no đủ Ⓜ️ề*ɱ ɱ*ạ*ⓘ...Tầm Thiên Hoan hít sâu, 𝖐𝖍o·á·𝐢 𝐜·ả·m lạ lẫm trào lên. Rất nhanh áo của Tầm Thiên Hoan rơi xuống, ⓥ𝖚_ố_𝖙 ѵ_3 làn da trắng nõn, Âu Dương Tịch cảm giác không chịu nổi, môi mỏng khó dằn, ⓗ-ô-𝓃-, 𝐦_ú_✝️ lên da thịt cô.

Trong lúc Tầm Thiên Hoan ý loạn tình mê, Âu Dương Tịch đột nhiên hỏi: "Em biết làm như thế nào không?"

Làm như thế nào??? Tầm Thiên Hoan sững sờ lắc đầu...

Âu Dương Tịch cười: "Vậy để anh tự làm."

Đang lúc Tầm Thiên Hoan còn sững sờ, Âu Dương Tịch đã ôm ngang cô, hướng giường đi tới... Sau đó lại một trận 𝐦.ú.𝐭 𝐥*𝒾ế*ⓜ, 𝒽*ô*ⓝ khắp cơ thể cô, mà bàn tay cũng từ từ cởi bỏ nội y của cô lộ ra một đôi ngọc phong đứng thẳng, kiều diễm ư·ớ·ⓣ á·т, Âu Dương Tịch không khỏi lần nữa tán thưởng: "Bảo bối, không nghĩ tới em lại đẹp đến vậy!"

Tầm Thiên Hoan bị ♓·ô·ռ đến mê loạn, hoàn toàn không hiểu được hắn đang nói gì, chỉ nhắm mắt lại, khó chịu lắc lắc cơ thể Ⓜ️ề*Ⓜ️ ⓜạ*𝐢...

Hai tay Âu Dương Tịch đồng thời xoa hai viên đậu đậu, nhẹ nhàng mà vê nhẹ, chỉ chốc lát sau đã nở rộ cứng rắn trong lòng bàn tay của hắn....

Thân hình Âu k.♓ê.⛎ 🌀.ợ.ï của Dương Tịch đè lên ✞♓_â_ռ †𝐡_ể 𝐦-ề-ⓜ ɱạ-𝒾 của cô, một tay tiếp tục nắm bắt một bên đậu đậu, hé miệng ngậm lấy bên còn lại, tay kia chậm rãi hướng khu vực tam giác ẩm ướt.... .

Âu Dương Tịch không khỏi tán thưởng: "𝐓hâ·𝐧 𝐭·𝖍·ể của em thật mẫn cảm."

Một ngón tay tham tiến hoa cốc, nhẹ nhàng mà đùa hoa tâm......

"Ưm a..."

Mật hoa từng lớp chảy xuống.... .

Âu Dương Tịch đem Tầm Thiên Hoan lật người lại, khiến cho cô cong đầu gối lên, sau đó ôm Ⓜ️●ô𝐧●ⓖ của cô, đem nam căn cự đại của mình tiến vào hoa kính của cô.......

Chậm rãi chậm rãi 🌜ắ_𝐦 ☑️_à_𝖔.......

Tầm Thiên Hoan thống khổ cùng sung 𝖘ướ*п*ⓖ kêu lên tiếng: "A..."

Hắn cùng với cô lần đầu tiên kết hợp, trên ρ.♓â.𝓃 †.♓â.𝖓 của hắn nhiễm lạc hồng của cô......

Từ ngày đó, Âu Dương Tịch và Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki, ba người xảy ra loại 𝐪ⓤ●@●ⓝ 𝐡●ệ phức tạp, hưởng thụ ⓣ-h-â-n 𝐭-h-ể nhau mang đến sung 𝖘ư-ớ-ⓝ-🌀, hưởng thụ khoái hoạt cùng cuộc sống tự tại... Ba người trong lúc đó, tình cảm càng thêm sâu, giống như hòa hợp thành một.

Trong đầu hồi tưởng đến từng chuyện trong quá khứ....... Tầm Thiên Hoan tựa ở bên giường, có chút ngửa đầu, nhắm mắt lại, thở dài thật sâu......

Cô không phủ nhận, qua nhiều năm như vậy, Âu Dương Tịch đối với cô rất tốt, khắp nơi bám dính lấy cô, theo cô, che chở cô, cho cô hưởng thụ cùng tôn quý mà trước đây chưa từng có......

Chíỉ là, cô chưa từng hiểu hắn....... Đúng vậy, dù cho cùng một chỗ sinh sống vài năm, cho dù hắn [ cô ] trong lúc đó т♓â*𝖓 𝖒*ậ*✞ khăng khít, dù cho biết rõ hắn là hoa hoa công tử, chính là, quá khứ của hắn, gia cảnh của hắn, cô hoàn toàn không biết gì cả.... .

Trong tiềm thức, cô lại cảm thấy hắn cùng với việc đoạn phim bị lộ kia là có q·⛎🔼·п h·ệ

Nếu quả thật người bên cạnh cô có liên quan đến chuyện đoạn phìm thì cô chỉ có thể nghi ngờ là hắn mà thôi.... .

Chương (1-128)