Giết người xong chạy trối chết
← Ch.034 | Ch.036 → |
Dáng người cao gầy của Ki Ki không hề có nét quyến rũ ma mị như ngày xưa, mà là tăng vài phần trong trẻo nhưng lạnh lùng, trên gương mặt xinh đẹp, nét mặt tươi cười nũng nịu cũng đã biến mất, ngược lại nhiều thêm sự lạnh lùng, nhưng chỉ mới bước được vài bước, xã hội đen đã đến trước mặt cô, đưa tay vòng ở trước ngực nhìn Ki Ki, đôi môi dày khiêu gợi nở một nụ cười thật tươi, qua lớp kính mắt trên mặt, cặp mắt kia sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ki Ki, nói:"Ki Ki, em, em chưa quên ước định của hai chúng ta chứ?"
Ki Ki cảnh giác theo dõi hắn:"Anh có ý gì?"
Xã hội đen cười tủm tỉm đi đến trước mặt Ki Ki, nói:"Đêm hôm đó, em nói chỉ cần tôi đập vỡ quán bar đó, em sẽ sẽ đem chính mình cho tôi, ngày hôm qua tôi đã phá vỡ nó, em nói xem, chúng ta khi nào thì hoàn thành?"
Ý của hắn thì ra là, khi nào thì lên giường!
Ki Ki lạnh lùng nói:"Hôm đó tôi uống rượu, lời người say mà anh cũng cho là thật sao?"
Xã hội đen nhíu mắt lại, nói:"Được, cho dù lúc ấy lời say không thể là thật, nhưng giấy trắng mực đen như thế này thì thật chứ?"
Trong tay xã hội đen xuất hiện tờ giấy A4 trên đó chằng chịt chữ viết, ánh mắt sắc bén của Ki Ki nhìn lướt qua, trong nội tâm cả kinh:"Đường Khải Long, anh thật hèn hạ! Thấy tôi say, anh dám giờ trò này với tôi!"
Xã hội đen nghe vậy, đôi mắt không vui nhíu lại:"Ki Ki, em đừng rượu mời không uống lại uống rượu phạt, lúc ấy nếu không phải em đưa ra ước định này, tôi sẽ làm như vậy sao? Hiện tại tôi đã làm xong việc em giao, em cũng phải thỏa mãn yêu cầu của tôi!"
Nói cách khác, bất kể như thế nào, hôm nay muốn định cô!
Đáng giận...... Ki Ki thầm mắng!
Cô biết rõ, hôm nay là chạy không khỏi một kiếp, cô mặc dù không phải là ngọc nữ thanh thuần gì, tuy Đường Khải Long cũng coi như không phải loại người tầm thường nhưng ở phương diện tình yêu nam nữ, cô cũng là có nguyên tắc của chính cô chứ? Cơ bản nhất cũng phỉa do cô tự nguyện chứ? Không phải tự nguyện sẽ làm cô có cảm giác chán ghét!
"Nếu như tôi nói 'Không'?"
Đường Khải Long cười cười:"Hôm nay không phải do em nói 'Không'!"
Đường Khải Long đưa ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ki Ki, phất phất tay về phía sau, đám đàn em thấy thế tranh thủ thời gian lui ra, thuận tiện đóng cửa lại.
Đường Khải Long thật sâu tươi đi về hướng Ki Ki, từng bước một tới gần cô, Ki Ki vô ý thức lui về phía sau, sau khi lui lại mấy bước, Ki Ki dứt khoát dừng lại bước chân, nói:"Không nghĩ tới đường đường là lão đại Long Bang lại là người thô tục như thế, lại bắt buộc một người phụ nữ!"
Đường Khải Long vui vẻ không giảm:"Tôi không phải bắt buộc, tôi là đang hoàn thành ước định của chúng ta!"
"Đi chết đi, ước định chó má!"
Đường Khải Long nhíu mày:"Ki Ki, bất kể như thế nào, hôm nay tôi nhất định phải có em rồi!"
Nói xong, bước chân Đường Khải Long dừng lại, duỗi ra hai tay chế trụ hai vai Ki Ki, động tác thô lỗ đem cô đẩy ngã trên vách tường, xé mở nút áo ngủ của cô, Ki Ki giãy dụa, nhưng giãy vài cái, Ki Ki liền buông xuôi, thân thủ Đường Khải Long vốn nổi tiếng rất cao, một người phụ nữ như cô làm sao có thể là đối thủ của hắn? Hừ, lần này coi như cô không may! Ki Ki mặt không biểu tình, mặc thân thể của mình bị Đường Khải Long hưởng thụ......
Chỉ thấy hai tay Đường Khải Long chế trụ hai vai Ki Ki, đem thân thể cô bế xốc lên đến ngực hắn, nâng niu cô, nhẹ vén áo ngủ cô lên, bờ mông trắng nõn trần trụi rơi vào trong mắt hắn, nuốt ực một cái, không thể chờ đợi được đem quần lót chướng mắt cởi ra, hô hấp dồn dập, tán thưởng:"Đẹp, thật sự đẹp!"
Ki Ki ánh mắt hư vô, cô gần như là chính diện dán tại trên tường, áo ngủ mất trật tự đã không thành dạng, quần lót cũng bị kéo đến trên đầu gối, có lẽ chướng mắt, Đường Khải Long dứt khoát một cước đem quần dẫm xuống, lúc này mới chân của cô vặn bung ra, cởi khóa kéo quần, đem nam căn cực đại của mình lôi ra, và cứ thế đi vào...... Hai người đồng thời hô lên......
Tầm Thiên Hoan tránh ở một góc, che miệng, khiếp sợ nhìn qua một màn này, trái tim cô gần như muốn ngừng nhịp đập, không phải lần đầu tiên chứng kiến Ki Ki cùng người đàn ông khác ân ái, , nhưng đây là lần đầu tiên, dưới sự bất lực của cô, kiki bị người ta cưỡng gian...... Nhìn xem nam tính tại trong cơ thể cô càn rỡ ra vào, bởi vì động tác biên độ quá lớn, thân thể Ki Ki đong đưa không ngừng, thậm chí Ki Ki dưới sự lão luyện nhiệt tình nóng bỏng của Đường Khải Long, không thể không từ trong cổ họng lay động ra từng tiếng rên rỉ làm hắn thoả mãn......
Đường Khải Long cầm lấy mông Ki Ki, tại trong cơ thể của cô đánh sâu vào mấy chục cái, rốt cục bắn, trèo lên đỉnh cao của hoan ái, biểu lộ dục tiên dục tử......
Phút chốc, một bình hoa đột nhiên đạp mạnh lên đầu Đường Khải Long"Bùm" một tiếng vỡ vụn, trên ót lập tức máu tươi tung toé, nam căn cự đại của Đường Khải Long chậm rãi từ trong cơ thể Ki Ki lui đi ra, trên đỉnh, còn dính đầy chất lỏng, ánh mắt mở to, hắn hoàn toàn còn không biết chuyện gì xảy ra, làm sao lại bị đánh lén, cứ như vậy ngã trên mặt đất, Đường Khải Long ngã xuống sau khi, Tầm Thiên Hoan sắc mặt trắng bệch, ánh mắt khiếp sợ, kinh ngạc nhìn miệng bình vỡ trong tay......
Ki Ki lúc này cũng thanh tỉnh lại, kéo áo ngủ của mình, dứt khoát đem quần lót ném đi, liếc nhìn Đường Khải Long đổ máu không ngừng, rồi nhìn Tầm Thiên Hoan đang ngây ra như phỗng, cẩn thận rút bình hoa trong tay cô ra, quan tâm hỏi:"Thiên Hoan, sao cậu lại chạy ra, cậu không sao chứ?"
Tầm Thiên Hoan bừng tỉnh, nhìn Đường Khải Long nằm trên mặt đất, nhất thời run rẩy không ngừng:"Ki Ki, hắn chết rồi? Hắn đã chết rồi? Tớ giết người phải không? Tớ giết người rồi!"
Ki Ki nhanh chóng ra hiệu bảo cô im lặng:"Suỵt, cậu đừng quá lớn tiếng, bằng không những người bên ngoài sẽ nghe được."
Tầm Thiên Hoan cả kinh, lập tức gật đầu, nói:"Được, được, được, chúng ta nên làm sao bây giờ? Tớ giết người...... Tớ giết người rồi, làm sao bây giờ? Tớ là hung thủ giết người, Ki Ki, tớ không muốn chết! Tớ không muốn ngồi tù!"
Ki Ki lúc này ngược lại tỉnh táo hơn nhiều, nói:"Cậu đừng sợ hãi, bây giờ chúng ta lập tức trốn! Tịch còn đang hôn mê, đi gọi anh ấy tỉnh!"
Tầm Thiên Hoan nghe tiếng lập tức vội vội vàng vàng xoay người chạy về hướng Âu Dương Tịch còn đang hôn mê trên mặt đất, hai đầu gối quỳ xuống đất, liều mạng đẩy thân thể của anh kêu:"Tịch, anh mau tỉnh lại, mau tỉnh lại đi!"
Ki Ki chạy đến trong phòng bằng tốc độ nhanh nhất, tiện tay cầm một bộ y phục bọc trên thân thể của mình, lúc đi ra, lại có chút giật mình nhìn lại người nằm ở đằng kia.
Chỉ thấy Tầm Thiên Hoan không ngừng lay lay thân thể Âu Dương Tịch lại còn không thấy hắn tỉnh lại, bối rối, Tầm Thiên Hoan nghiêng người, hôn lên đôi môi mỏng khêu gợi, hôn mãi, hôn mãi, hôn thật sâu, mãi cho đến khóe môi dần dần được bật ra chất lỏng màu đỏ......
"Đau......"
Lông mi run rẩy, ngón tay cũng có tri giác......
Âu Dương Tịch chậm rãi mở mắt, môi Tầm Thiên Hoan còn dừng lại tại đó, khóe mắt cũng bất tri bất giác trợt xuống giọt lệ......
Khi nhìn thấy Âu Dương Tịch tỉnh lại, cô lập tức rời khỏi môi của hắn, đưa tay lau máu nơi khóe môi, nức nở nghẹn ngào nói:"Tịch, thật tốt quá. Anh rốt cục tỉnh rồi."
Âu Dương Tịch có chút ngạc nhiên.
Ki Ki thấy thế nói:"Đừng tiếp tục lãng phí thời gian, chúng ta chạy mau!"
Tầm Thiên Hoan vội vã từ trên mặt đất bò lên, cũng giúp đỡ Âu Dương Tịch đứng lên, Âu Dương Tịch liếc liền thấy Đường Khải Long nằm trên mặt đất, cả kinh, nói:"Chuyện gì xảy ra?"
Thanh âm Tầm Thiên Hoan run run nói:"Em giết người."
Âu Dương Tịch triệt để kinh ngạc!
Ki Ki cau chặt mày, tiến lên kéo tay hai người, đơn giản chỉ cần đem hai người kéo đến cửa sổ, ở bên ngoài dò xét, may mắn cửa sổ này đối diện ngược lại với hướng cửa, đám đàn em kia có lẽ đang tụ tập ở cửa chính, hoàn toàn không có người nhìn thấy bọn họ từ nơi này đào tẩu.
Cái cửa sổ này cũng có thể nói là cánh cửa thứ hai của bọn họ, bình thường, ba người luôn quên mang theo chìa khóa, vì vậy, bọn họ thưởng leo vào cửa sổ này nên vô cùng quen thuộc.
Người thứ nhất xuống dưới chính là Tầm Thiên Hoan, thân thể của cô có chút run rẩy không ngừng, suýt nữa rớt xuống dưới, bất quá, cuối cùng cũng thuận lợi nhảy tới trên mặt đất, sau đó Ki Ki cùng Âu Dương Tịch lục tục nhảy xuống mặt đất.... .
← Ch. 034 | Ch. 036 → |