Truyện:Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh - Chương 18

Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh
Trọn bộ 43 chương
Chương 18
0.00
(0 votes)


Chương (1-43)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Cứ như vậy thẳng đến chỉ còn vài ngày nửa Dịch Thừa trở về mà Cổ Dĩ Tiêu vẫn không có tìm được một mống bạn trai, cô uể oải có chút nhàm chán.

Nghỉ hè thời tiết nóng bức làm cho người ta muốn một ngày đều đứng ở trong phòng điều hòa.

Ngày Dịch Thừa trở về thành phố X Cổ Dĩ Tiêu không chịu đi đón hắn bởi vì thời tiết ngoài trời thật nóng. Dịch Thừa bất đắc dĩ trở lại nhà trọ của mình, tắm rửa xong liền ngủ, lại bị một tiếng điện thoại đột ngột đánh thức. Hắn cầm điện thoại di động nhìn là Bạch Thiểu Hiên.

"Dịch Thừa, chúng tôi tính tháng mười đến Trung Quốc nha." Ngữ khí của Bạch Thiểu Hiên ôn hòa như trước.

"Các cậu?Là cùng ai nha?" Dịch Thừa trong lòng run lên, tiểu tử này không phải muốn đưa William đến Trung Quốc chứ? Hắn tuy rằng chưa thấy qua cha mẹ Bạch Thiểu Hiên, nhưng mà hắn chắc chắn cha mẹ người Trung Quốc nào cũng không thể chấp nhận con mình có "Bạn trai".

"Tớ, William còn có...... Deborah."

"Cô ấy cũng đến?" Cơn buồn ngủ của Dịch Thừa hoàn toàn không còn, "Cô ấy tới làm cái gì?"

"Ha ha." Bạch Thiếu Hiên cười khẽ, "Tớ biết cậu sẽ hỏi cái này - cô ấy nghe nói tớ và William muốn tới Trung Quốc cho nên muốn cùng đi với bọn tớ. Cô ấy gần đây rất rãnh có thể chuẩn bị đi du lịch. Như thế nào, cậu...... thấy bất tiện sao?"

"Chỉ cần cô ấy đừng làm tớ thêm phiền thì không có gì bất tiện." Deborah điển hình là ngựa tốt không nhai lại cỏ, cô tuyệt không muốn cùng hắn khôi phục tình cũ, chẳng qua là Deborah nhiệt tình hào phóng không người có thể bằng, đến lúc đó không biết có thể làm cho Cổ Dĩ Tiêu hiểu lầm hắn hay không. Nhưng mà Cổ Dĩ Tiêu...... cô hẳn là sẽ không ăn hắn dấm chua mới đúng, bởi vì cô căn bản là không cần hắn."Thiểu Hiên, cậu không phải muốn thẳng thắng đối mặt với cha mẹ chuyện cậu và William sao?"

"Chuyện đó...... Xem tình huống đi, tớ chỉ biết cha mẹ rất muốn tớ đám cưới."

"Có đối tượng thích hợp rồi sao?"

"Thật ra bọn họ đã sớm hy vọng tớ lấy một cô gái làm vợ, cô gái kia không tệ nhưng tớ đối với cô ấy như là em gái của mình không có tình yêu nam nữ. Cô ấy hẳn là cũng sẽ không chấp nhận an bài như vậy, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, chuyện hôn nhân như vậy cha mẹ rất khó can thiệp vào. Nhưng tương lai tớ không biết phải nói với cha mẹ như thế nào, theo tuổi tớ cũng phải kết hôn rồi."

"William cũng đến du lịch?"

"Ưm, vừa vặn có thể cùng tớ về tham quan một chút, hắn chưa có tới Trung Quốc cho nên đối với Trung Quốc rất có hứng thú."

"Lúc các cậu tới, tớ phải lái xe đi đón các cậu sao."

Bạch Thiểu Hiên không chút khách khí nói:"Chuyện đó là đương nhiên, đây là chuyện cậu phải làm."

"Da mặt cậu thật dày." Dịch Thừa cười cười.

"Cậu gần đây như thế nào? Nếu không tìm bạn gái, Deborah lại tự kỷ nói cậu không quên được cô ấy."

"Tớ cố gắng không để cho Deborah cơ hội tự kỷ." Nói xong Dịch Thừa lại nghĩ tới Cổ Dĩ Tiêu, khó xử mặt nhăn nhíu mày.

☆★

Một chiếc xe có rèm che màu đen chậm rãi chạy vào bãi đỗ xe bệnh viện, sau khi dừng lại Dịch Thừa đỡ Cổ Dĩ Tiêu đi ra. Cổ Dĩ Tiêu buồn bực nhìn thoáng qua Dịch Thừa, hung hăng nhéo eo hắn một cái. Nghỉ hè cũng sắp chấm dứt lại xảy ra chuyện như vậy!

Chuyện là như vậy, còn vài ngày trong ngày nghỉ Cổ Dĩ Tiêu hẹn hò với Dịch Thừa vài lần, còn cùng đi một chuyến du lịch ngắn. Không đến mấy ngày nửa là vào học Cổ Dĩ Tiêu cảm thấy dạ dày khó chịu, ăn không vô còn đem nó phun ra. Cô lại thấy kinh nguyện đến chậm nửa tháng, cho tới bây giờ cũng chưa có. Cô vốn muốn mua que thử nhưng như vậy không hay lắm, vì thế cô gọi điện thoại cho Dịch Thừa, trước mắng hắn một chút, sau đó ra lệnh hắn đưa cô đến bệnh viện kiểm tra. Tưởng tượng đến mình có lẽ mang thai, cô liền nhịn không được muốn bóp chết Dịch Thừa.

Dịch Thừa ủy khuất vô cùng, từ khi hắn cho Cổ Dĩ Tiêu thưởng thức ngon ngọt, sau đó một chút rụt rè lúc đầu không còn sót lại chút gì, nhất là khi cô cùng hắn ở cùng một chỗ cô giống như sắc lang nhào về phía hắn. Cô quyết không phải loại người miệng nói không cần nhưng trong lòng lại chờ mong bị áp đảo, chỉ cần cô muốn liền nhất định áp đảo hắn trước. Hắn đương nhiên là vui vẻ nhận nhiệm vụ như vậy, cũng yêu chết gương mặt nhu nhuận linh hồn tà ác của cô.

Chẳng qua là hắn từ trước đến nay đều khinh bỉ loại người luôn muốn mình thoải mái mà đưa thẳng vào người con gái. Vì sợ cô sanh non cho nên hắn mỗi lần đều dùng đồ an toàn. Nhưng mà hắn như thế nào cũng không nghĩ đến Cổ Dĩ Tiêu lại có......

Đã hẹn trước thời gian với bác sĩ, bọn họ đỡ phải đăng ký phiền toái."Bác sĩ quen không phải gần nhà em hơn sao?" Dịch Thừa nhẹ ôm lấy Cổ Dĩ Tiêu, đi vào lầu chính bệnh viện.

"Anh em chính là bác sĩ nơi đó." Còn dám đi bác sĩ quen sao? Bị Cổ Dĩ Sênh phát hiện cô đi phụ khoa, nhất định anh ấy sẽ hỏi đến cùng, với lại về phương diện này cô làm sao có thể gạt được anh ấy nha.

Bọn họ ngồi ở ghế trên hành lang, chờ bác sĩ gọi Cổ Dĩ Tiêu vào khám. Dịch Thừa lần đầu tiên đến phòng phụ khoa, nhìn trái phải hoàn cảnh xung quanh nơi này, bỗng nhiên thấy Cổ Dĩ Tiêu rút vào trong ngực hắn, chỉ vào chổ phải rút máu, "Có phải mỗi người đều phải rút máu không nha?"Cô giương mắt đáng thương hề hề nhìn hắn.

"Anh không biết." Dịch Thừa áy náy không thôi, tưởng tượng đến cô bị rút máu liền khó chịu.

"Xong rồi!" Cổ Dĩ Tiêu bỗng nhiên quay lưng đi.

Dịch Thừa nghĩ cô không thoải mái, vội dò hỏi:"Làm sao vậy?"

"Anh trai a......" Cổ Dĩ Tiêu sắp té xỉu lại thấy Cổ Dĩ Sênh xuất hiện ở trên thang lầu cuối hành lang, đang bàn luận cái gì đó với một bác sĩ khác. Cô cố ý đi xa bệnh viện gần ở chổ mình chính là không muốn gặp được Cổ Dĩ Sênh, ai biết anh ấy âm hồn không tiêu tan như vậy!

DịchThừa theo hành lang nhìn sang, chỉ thấy một người đàn ông cao gầy đứng ở chổ kia, có vài bác sĩ đang giới thiệu hắn cái gì. Nhìn không rõ tướng mạo người kia, chỉ cảm thấy dáng người hắn tao nhã, khí chất học giả rất nồng, ít nhất so với hắn đậm hơn. Dịch Thừa nhiều ít gì cũng biết một chút tình hình trong nhà của Cổ Dĩ Tiêu, anh trai cô ấy là bác sĩ ngoại khoa, thì ra chính là người kia.

"Anh ấy đã đi chưa?" Cổ Dĩ Tiêu ôm đầu không dám quay đầu xem.

"Không có." Dịch Thừa nghiêng người che lại Cổ Dĩ Tiêu.

Lúc này y tá lớn giọng vang lên:"Số73! Cổ Dĩ Tiêu! Cổ Dĩ Tiêu!" Giọng hô kia lớn muốn chết, mọi người cả tầng lầu đều nghe thấy chỉ cần thính lực không thành vấn đề.

Cổ Dĩ Tiêu dường như muốn té xỉu, dũng cảm nhìn lại, Cổ Dĩ Sênh quả nhiên nhìn sang nơi này, trong lòng cô kêu to xong rồi, muốn tránh cũng tránh không kịp, Cổ Dĩ Sênh đi tới!

"Cổ Dĩ Tiêu có ở đây hay không?Số 73 Cổ Dĩ Tiêu!" Y tá tiếp tục gọi to.

"Ở trong này." Cổ Dĩ Tiêu đứng lên chạy nhanh về phía phòng, lại bị Cổ Dĩ Sênh một phen giữ chặt. Cổ Dĩ Tiêu quả thực muốn khóc lóc om sòm đuổi hắn đi, bất quá Cổ Dĩ Sênh nhìn thoáng qua tấm bảng phòng, dùng giọng nghiêm túc hỏi:"Sao lại thế này?"

Huynh trưởng như cha aaaaaa...... Cổ Dĩ Sênh bình thường ôn hòa nhã nhặn hiện tại thoạt nhìn thật là khủng khiếp nha. Cổ Dĩ Tiêu ấp úng nhưng không cách nào giải thích chuyện mình sao xuất hiện ở phòng phụ khoa.

"Chậm chạp cái gì?! Còn không đi vào!" Y tá không kiên nhẫn lớn tiếng nói.

Cổ Dĩ Sênh chậm rãi quay sang cúi đầu nói một câu:"Chờ một lát không được sao?" Y tá kia lại sợ hết hồn vội nói:"Số74 đi vào!"

Cổ Dĩ Sênh thấy mặt y tá biến sắc thì biết sắc mặt Cổ Dĩ Sênh khó coi cỡ nào."Anh...... Anh không được hiểu lầm, em chỉ là....."

"Hiểu lầm cái gì?Em chạy đến nơi xa như vậy xem phụ khoa, còn hy vọng anh hiểu lầm cái gì?!" Cổ Dĩ Sênh âm điệu chợt nâng cao, nhìn gần mắt của Cổ Dĩ Sênh, "Em có lý do không thể nói gì mà cần đến nơi đây?" Bỗng nhiên ánh mắt anh trai dừng ở trên người Dịch Thừa buông tha Cổ Dĩ Tiêu, ôn hoà nhìn người đối diện.

..............

"Anh......" Cổ Dĩ Tiêu dùng ngữ khí dịu dàng gọi Cổ Dĩ Sênh hy vọng có thể hấp dẫn lực chú ý của hắn.

"Cổ Dĩ Tiêu, chớ làm dáng vẻ như vậy nha." Cổ Dĩ Sênh căn bản không mắc mưu, hắn cùng em gái xảo quyệt của mình dây dưa hai mươi mấy năm, cho nên đối với kỹ xảo này rõ như lòng bàn tay, nhất là cô làm việc gì trái với lương tâm liền thích giả bộ vô tội.

Trong lòng Dịch Thừa âm thầm khen ngợi không hổ là anh trai cô, thật hiểu về em gái mình. Hắn lúc trước nếu được giống như Cổ Dĩ Sênh hiểu thấu Cổ Dĩ Tiêu thì sẽ không sẽ bị cô ăn sạch, một chút năng lực phản kháng cũng không có. Bất quá giờ không phải là lúc suy nghĩ này nọ, hắn hiện tại nên suy nghĩ làm sao mới có thể giúp Cổ Dĩ Tiêu vượt qua kiểm tra.

Cổ Dĩ Tiêu cong môi nhìn thoáng qua Dịch Thừa.

Cổ Dĩ Sênh dường như kéo lấy Cổ Dĩ Tiêu về nhà thẩm vấn, cô bình thường ương bướng cũng thôi, giờ lại làm chuyện quá đáng như vậy. Cô còn đang học đại học lại dám cùng bạn trai đến khoa phụ sản? Có phải tư tưởng hắn quá bảo thủ hay không cho nên không hiểu độ tuổi như em mình nghĩ như thế nào? Hắn không phản đối Cổ Dĩ Tiêu cùng nam nhân khác kết giao nhưng ít nhất phải biết giữ mình? Người trong nhà đối với Cổ Dĩ Tiêu quá mức sủng ái bao gồm chính hắn, cho nên mới biến cô thành cái dạng này?

Y tá nơm nớp lo sợ đi ra, cẩn thận gọi:"Số73 Cổ Dĩ Tiêu, hiện tại có thể đi vào chưa?"

Cổ Dĩ Tiêu nhìn về phía Cổ Dĩ Sênh giống như đang đợi hắn phê chuẩn.

"Vào đi." Cổ Dĩ Sênh liếc cô một cái, rất không thoải mái quay đầu đi.

"Anh hình như không có việc gì? Muốn rời đi trước hay không?" Cổ Dĩ Tiêu "quan tâm" nói.

"Nếu anh nhớ không lầm, kiểm tra chút nửa liền có kết quả." Ý của Cổ Dĩ Sênh chính là hắn ở tại chỗ này chờ kết quả kiểm tra, hơn nữa xác nhận thông gia một lần.

Cổ Dĩ Tiêu có loại cảm giác tai vạ đến nơi, cúi đầu từ từ đi vào phòng.

Bác sĩ hỏi một số vấn đề theo lệ thường, sau đó để y tá đưa cô đi kiểm tra. Cổ Dĩ Tiêu trốn vào toilet gọi điện thoại cho Lăng Thiên, hy vọng chị dâu có thể cứu mình một mạng.

"A, Chị dâu thân yêu, không được nửa! Chị mau tới cứu em, anh hai muốn giết em!"

Một đầu khác điện thoại Lăng Thiên hiển nhiên không tin cô, "Em lại hỏi anh ấy thuốc gì nửa sao?"

"Em xong rồi, em đến bệnh viện thành phố làm kiểm tra, kết quả bị anh ấy gặp hiện tại anh ấy còn ngồi ở bên ngoài chờ kết quả kiểm tra. Nếu kiểm tra kết quả thật sự...... Anh ấy nhất định sẽ không bỏ qua cho em! Hu hu...... Nếu bị ba ba ma ma biết rất có thể họ sẽ đưa em ra nước ngoài."

"Dĩ Tiêu nha, em tại sao lại như thế...... Chị đã sớm nói với em, em và người đàn ông kia chơi trò chơi này vô cùng nguy hiểm......"

"Hiện tại nói gì củng chậm rồi, làm phiền chị đại giá đưa anh trai em đi đi......" Cổ Dĩ Tiêu trước chỉ cảm thấy ở chung một chổ với Dịch Thừa rất vui vẻ, hiện tại mới cảm thấy sau vui vẻ cũng có rất nhiều phiền toái.

"Được rồi, chị lập tức đến là được."

Cổ Dĩ Tiêu nhẹ nhàng thở ra, cũng không biết Lăng Thiên có thể giữ được Cổ Dĩ Sênh hay không, hy vọng chị ấy có thể! Cô đi vào hành lang thấy Cổ Dĩ Sênh đang nói chuyện với Dịch Thừa, sắc mặt thật kém, nhất là nghe nói Dịch Thừa vốn là thầy của Cổ Dĩ Tiêu.

Chờ đợi thật là dài, một giây giống như dài một vạn năm vậy. Cổ Dĩ Tiêu hy vọng kết quả kiểm tra là cô không có mang thai, bởi vì cô thật sự không muốn vào phòng giải phẫu.

Cổ Dĩ Sênh tựa vào bên cửa sổ, một câu cũng không nói với cô, xem ra thật là rất tức giận.

Một khoảng thời gian sau, y tá cầm giấy xét nghiệm đi ra, lực chú ý của Cổ Dĩ Tiêu và hai người kia đều bị hấp dẫn - Một tờ giấy kia sẽ quyết định sống chết của Cổ Dĩ Tiêu, so với phiếu điểm thi vào trường cao đẳng càng quan trọng hơn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-43)