← Ch.16 | Ch.18 → |
Hơi thở của Lâm Thích càng nặng nề thêm, rút ngón tay ra một chút, bụng nhỏ Thời Gia Niên hóp lại, hai chân theo bản năng kẹp chặt ngón tay đang lộn xộn của anh.
Đầu ngón tay anh giật giật, không xâm nhập vào trong, đánh vòng ở bên ngoài, đầu ngón tay ở nơi mềm mại xúc cảm trơn trượt làm dục vọng dưới thân càng cứng rắn hơn.
Ánh mắt anh càng thêm thâm trầm, rút tay về, bỗng nhiên nhấc cô lên như ôm công chúa, theo bản năng Thời Gia Nhiên vòng tay ôm lấy cổ anh, đến gần thì thầm:
"Lâm Thích ~"
Lâm Thích hơi ngẩng đầu lên, thở dốc, dục vọng đang cương cứng đỉnh vào lớp vải quần đến phát đau, trong đầu chỉ có một ý nghĩ —— muốn cô.
Sau khi vào cửa cô nghe thấy trong phòng Lâm Thanh truyền đến tiếng cãi cọ đứt quãng, cũng như đang nói chuyện, càng như ve vãn đáng yêu, cô ôm sát Lâm Thích, hơi thở nhẹ nhàng: "Nhà cậu cách âm thật sự không được."
"Cho nên lát nữa chị đừng rên quá lớn."
Đầu tim Thời Gia Nhiên nảy lên kịch liệt, cô liếc đôi mắt hẹp dài con ngươi thâm thúy của anh, đáy mắt bị che kín màu đỏ tươi vì cơn động dục chi phối, không còn dáng vẻ của cậu nhóc năm nào, Thời Gia Niên nhớ bây giờ Lâm Thích đã 23 tuổi, không còn là một chàng trai nhỏ nữa. Anh ôm cô vào nhà vệ sinh, Lâm Thanh nghe thấy tiếng động đi ra khỏi phòng hỏi Lâm Thích:
"A Thích, lần trước em hỏi về việc của Gia Nhiên, là có ý gì?"
Lâm Thanh nói chuyện rất nhẹ nhàng, như cố tình đè thấp giọng nói, Thời Gia Nhiên hơi hơi nhíu mày, Lâm Thích bỗng nhiên bật cười, đè người cô trên ván cửa, bàn tay trượt theo eo nhỏ đi xuống, xoa bóp bờ mông vểnh, ép sát vào nơi cực đại đang dựng đứng.
Thời Gia Nhiên đẩy đẩy người anh bằng lực không lớn, dùng khẩu hình nói —— Cậu điên rồi.
Môi mỏng gợi cảm của Lâm Thích cong lên vẻ dẫn dụ, dán vào môi cô, gằn từng chữ một:
"Trước mặt anh tôi làm chị."
Vành tai Thời Gia Nhiên bắt đầu nóng lên, ánh mắt nhanh chóng lập loè, xuyên thấu qua gương là có thể nhìn thấy rõ ràng gương mặt mình đang phiếm hồng, trái tim nảy loạn đập bang bang, nháy mắt thân thể trở nên khô nóng đến không nói nên lời.
"Không có ý gì, em muốn theo đuổi cô ấy."
Thời Gia Nhiên tránh thoát nụ hôn, Lâm Thích nói về phía ngoài cửa, dán chặt cô lên ván cửa, không chừa một khe hở.
"A Thích? Em? Em nói muốn theo đuổi Thời Gia Nhiên?!"
Nghi hoặc của Lâm Thanh cũng giống như Thời Gia Nhiên, anh nhìn cô gái với hai mắt đang trợn tròn hết sức đáng yêu, khóe miệng cười tươi:
"Sao phải ngạc nhiên như vậy, vừa rồi không phải muốn tôi làm bạn trai chị à, bây giờ thẹn thùng cái gì?"
"A Thích? Em đang nói chuyện điện thoại với ai à?"
Lâm Thích cúi đầu dán vào môi Thời Gia Nhiên, bàn tay đang chống ở ván cửa chậm rãi đưa lên vuốt ve gương mặt cô, khi đến gần chuẩn bị động tác hôn sâu, anh nói về phía cửa: "Em nói chuyện với Thời Gia Nhiên."
"A Thích, em..."
"Lâm Thanh, đưa em về nhà."
Ngoài cửa có tiếng nói của A Cẩn, Lâm Thanh đang nghi ngờ muốn nói gì đó lại thôi, Thời Gia Nhiên ngửa đầu vẫn duy trì tư thế chuẩn bị hôn môi gọi tên Lâm Thích.
"Lâm Thích..."
Trong lòng Lâm Thích vừa động, đột nhiên cúi người, hôn xuống, bàn tay chậm rãi lùi về phía sau, nâng gáy cô lên, một tay đè lại vòng eo nhỏ nhắn.
Lúc đang hôn, tay anh nâng hai chân cô lên, vòng người treo lên eo mình, trọng tâm Thời Gia Nhiên không vững, lắc lư dựa vào trên người anh, tư thế mờ ám này làm cô hơi thẹn thùng, nhìn hoàn cảnh xung quanh, đáy mắt hiện vẻ hoảng hốt:
"Lâm Thích, đây là nhà vệ sinh chung."
"Chị, tôi chỉ muốn ôm chị vào đây tắm, chị nghĩ gì vậy?"
Lâm Thích đến gần vành tai cô cười khẽ.
Thời Gia Nhiên bực bội thành thẹn: "Cậu ra ngoài đi."
Lâm Thích bắt lấy bàn tay đang đẩy người, nắm trong lòng bàn tay, mặt mang ý cười:
"Tôi không làm tình với chị trong nhà vệ sinh, tức giận à?"
Trước kia Thời Gia Niên phản cảm với những lời ám chỉ tình dục, nhưng Lâm Thích lại cố tình nói trắng ra như vậy, cô tức giận không phải là lời anh nói, mà là hành động, làm cô chờ chờ đợi đợi, mà anh giống như không muốn cho.
Cô thầm nghĩ mình là con gái hẳn là nên rụt rè, động tác lại không bằng ý nghĩ trong sáng, tay cô nắm lấy dục vọng nóng bỏng của anh, bất ngờ cách một lớp quần nắm lấy, anh kêu thành tiếng, cô ngửa đầu cười: "Đã như cây gậy chọc trời, còn ra vẻ cái gì?"
Kích thích mãnh liệt này làm cho Lâm Thích điên cuồng hôn lên môi cô, cởi quần áo cô ra, đầu lưỡi tùy ý ngậm lấy nụ hoa, hàm rặng nhẹ nhàng cắn xé đầu v* phấn nộn, ngón tay thon dài chậm rãi xâm nhập vào bên trong, xoa bóp âm đế mẫn cảm.
Thời Gia Nhiên không chịu nổi trêu chọc kích thích như vậy, cả người tê dại, trong cơ thể bốc hơi khô nóng, tiếng rên rỉ yêu kiều lại bị môi hôn kịch liệt lấp kín.
"Ưm ~"
"Giọng rên giường của chị thật dễ nghe, nhưng ở đây cách âm không tốt, anh tôi còn ở bên cạnh, đừng để anh ấy nghe được âm thanh tuyệt vời này của chị."
Khi nói chuyện giọng anh vừa trầm thấp lại ách, gợi cảm ám chỉ giàu từ tính.
Trong đầu Thời Gia Nhiên hiện ra bóng dáng của Lâm Thanh, cô nghĩ khi anh lên giường cũng như thế này hay không—Biến thái.
Lâm Thích thấy cô trầm tư, cười đểu giả: "Chị, nhắc đến anh tôi có phải càng dễ động tình hơn không?"
Thời Gia Nhiên liếm liếm khóe môi anh, theo khóe môi đi xuống hầu kết, nhìn chằm chằm anh cười nói:
"Tuổi không lớn, mà dấm ủ cũng không ít."
Dưới thân Lâm Thích chọc chọc cô, bàn tay không an phận của cô vẫn đang nắm lấy, hơi thở anh thô nặng gọi:
"Thời Gia Nhiên."
"Ừm ~" Cô nhướng mày, vẻ mặt tuỳ tiện.
"Chị thật sự muốn làm với tôi?" Vừa nói vừa dùng dục vọng đâm cô.
"Hả~"
Không đợi cô đáp lại, nhấc chân cô lên, cách một lớp vải mỏng, cây gậy th*t cứng rắn đỉnh vào nơi quần lót đã ướt đẫm, nơi ướt át non mềm làm lòng anh ngứa ngáy khó nhịn.
"Lâm Thích..." Thời Gia Nhiên ngẩng đầu lẩm bẩm, Lâm Thích ngậm lấy cánh môi, xúc cảm ấm áp làm cô có một cảm giác động dục rõ ràng, từ đại não dần dần phóng xuống dưới, tư duy nghỉ còn nghĩ đến hai chữ làm tình, không còn nghĩ đến gì khác.
Bàn tay nhỏ nhắn run rẩy mở thắt lưng của anh ra, nháy mắt dục vọng được phóng thích ra tới, giữa chân Thời Gia Nhiên bị đâm một cái, cô cắn môi yêu kiều nhìn vào mắt anh: "Sao cậu lại hư hỏng như vậy chứ?"
Bên trong xe Lâm Thích đã nghẹn đến phát trướng, ngoài cửa trêu chọc phát ngạnh, vào phòng tắm lại bị cô kích thích, bây giờ còn ra vẻ yêu kiều này làm anh không có cách nào khắc chế nữa.
Gấp không chờ nổi cởi quần lót của cô xuống, hôn cần cổ, mút mát hai đầu ti, lúc cô đang ý loạn tình mê thò lưỡi ra câu lấy lưỡi cậu hôn môi, anh đâm vào, cô đau đớn đẩy đẩy người, anh ngậm lấy cánh môi cô, tùy ý mút mát, cảm nhận được dưới thân vừa mềm mại lại chặt chẽ đang bao bây lấy mình.
Đây là cảm giác mà mấy năm nay Lâm Thích muốn ôn lại, mỹ mãn đến mức suýt chút nữa anh giữ không được.
Ánh mắt anh nặng nề nhìn vào vành mắt phiếm hồng của cô, dáng vẻ nhu nhược đáng thương: "Chị, tôi hư hả?"
Anh bóp eo cô, ở bên trong cơ thể đấu đá lung tung.
Đau đớn ban đầu dần dần bị khoái cảm thay thế, giờ đây Thời Gia Nhiên mới biết được hóa ra làm tình là việc có thể giải toả được áp lực.
Sau khi hai người chọc vào rút ra một lát ở cửa phòng tắm, Thời Gia Nhiên mệt đến mức chân nhũn ra, vài lần suýt trượt chân, Lâm Thích đơn giản nâng mông cô bế lên, đi lại trong phòng tắm thúc lên.
Thời Gia Nhiên không dám kêu lớn tiếng, chỉ có thể cắn vành tai anh kêu lên đồ khốn khi anh cố ý chọc sâu vào, cô càng gọi anh là đồ xấu xa, anh càng dùng sức, cứ một vòng tuần hoàn như vậy, vậy mà cô cảm nhận được khoái cảm vô cùng.
Trong phòng tắm Lâm Thích không thể tận hứng, làm được nửa giờ, Thời Gia Niên cao trào từng đợt, âm đ*o co rút kẹp chặt lại làm xương cùng Lâm Thích tê dại một trận, tư thế cuối cùng là từ sau thúc vào, trong phòng vang lên tiếng đánh bành bạch mãnh liệt, cùng với tiếng thở gấp của đàn ông, tiếng ngâm nga khe khẽ của phụ nữ, nhìn như áp lực tình ái, nhưng hai người đều đạt được cảm giác thỏa mãn lớn lao.
Khi kết thúc, anh ôm vòng eo nhỏ của cô, đặt cô dán lên tường, tiếng nói mang theo vẻ đắc ý mỹ mãn: "Chị à, tôi có hư hỏng không?"
Thời Gia Nhiên nghĩ đến một câu, đàn ông không hư, phụ nữ không yêu.
Cô không nói nên lời, chỉ cười cười, Lâm Thích cho rằng cô mệt, giúp cô tắm rửa, lấy khăn tắm của mình bọc người cho cô, mình chỉ mặc một chiếc quần lót góc bẹt, cứ như vậy hào phóng ôm cô từ nhà tắm ra ngoài.
← Ch. 16 | Ch. 18 → |