Đổi người
← Ch.030 | Ch.032 → |
Bên này Miểu Miểu cũng đang giao chiến nảy lửa, nhân lực của bọn chúng đông hơn hẳn bọn họ, xem ra không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua. Miểu Miểu cùng Tiểu Vũ gia nhập cũng chỉ là giúp tăng khí thế nhất thời, người bên cạnh dần ngã xuống, cuối cùng chỉ còn lại có Vụ Huyền, Vụ Liệt, Vụ Tiêm, nàng cùng Tiểu Vũ, ngay cả một hỉ nương vô tội cũng chịu họa sát thân. Đám người này rất có kế họach, một đám ngăn chặn Vụ Huyền, Miểu Miểu cùng Tiểu Vũ, một nhóm khác hướng Vụ Liệt tấn công tới, Vụ Liệt vừa muốn ứng chiến vừa phải bảo vệ Vụ Tiêm bên trong kiệu, nhất thời rơi vào thế hạ phong. Vụ Tiêm thấy vậy, cũng không thèm để ý cái gì điềm tốt với điềm xấu nữa, nếu chết ở chỗ này, người không còn nữa thì cát lợi cái gì. Lập tức hạ kiệu nghênh địch, giúp Vụ Liệt giảm bớt gánh nặng.
Không có Ngân Tiêu trợ giúp, công lực của Miểu Miểu quả thật yếu đi rất nhiều, nhưng nếu lúc này xuất ra Ngân Tiêu, e sẽ dẫn đến hỗn lọan, lại không biết ở gần đây có người của bọn chúng hay không, nếu Dịch Thiên dẫn người đến cứu viện, nhiều người như vậy thấy được cũng sẽ gây nên oanh động, hơn nữa nàng lại không muốn để lộ ra nhiều chiêu thức võ công có liên quan đến Tiêu công tử, nghĩ kĩ, trước hết cứ sử dụng kiếm chống đỡ đã, dù điều này tăng thêm gánh nặng cho Vụ Huyền, thỉnh thoảng phải giúp Miểu Miểu cùng Tiểu Vũ giải vây.
Đột nhiên từ bụi cỏ một bóng người phi nhanh ra, tấn công thẳng vào Vụ Liệt, hắn ra chiêu cực nhanh, tàn nhẫn, chuẩn xác, công lực vượt xa Vụ Liệt, Vụ Liệt nhanh chóng bị một chưởng đánh bay ra ngòai, Vụ Tiêm hét to một tiếng, định chạy đến đỡ Vụ Liệt, kẻ đó liền nhanh chóng phi thân đến dùng tay bóp cổ, khống chế nàng."Dừng tay." Kẻ đó quát. Đôi bên mọi người đều ngừng lại. Xa xa tiếng vó ngựa truyền đến, kẻ đó vừa nhìn thấy, cười ha ha, đến đúng lúc. Hướng về người ngựa ở phía xa quát: "Trở về nói cho Dịch Thiên, nếu muốn mạng của nữ nhân này, đem Hồng Lăng đến đổi."
Người ở phía xa liền quay đầu ngựa lại chạy vội đi.
Vụ Liệt nằm trên mặt đất muốn vùng dậy đi cứu Vụ Tiêm, bị Vụ Huyền dùng ánh mắt ngăn lại, kẻ này ta với ngươi không phải là đối thủ, tạm thời án binh bất động, chờ chủ thượng đến. Đôi bên cứ như vậy giằng co, kẻ đó đột nhiên nói: "Nghe nói Dịch Thiên không gần nữ sắc đột nhiên có phu nhân, thật là thú vị, không biết vị này có phải phu nhân của hắn không?" Dứt lời nhìn về phía Miểu Miểu, ý rất rõ ràng không phải là Vụ Tiêm."Không sai, là ta, muốn gì?" Miểu Miểu cũng không tránh né, khẳng khái thừa nhận. Vụ Huyền nhất thời nhíu mày, phu nhân làm như vậy không phải càng lọan sao, tốt nhất không nên đáp, hắn không có khả năng đóan được phu nhân đi theo đội rước dâu.
"Chử thượng của chúng ta muốn mời ngươi đi gặp mặt." Kẻ đó cười âm hiểm nói."Không rảnh." Miểu Miểu lạnh lùng cự tuyệt. Tựa hồ sớm đóan được Miểu Miểu sẽ cự tuyệt, hắn cũng không giận, chỉ tăng thêm lực vào tay đang bóp chặt cổ Vụ Tiêm, Vụ Tiêm nhất thời hô hấp không thông."Có điều chúng ta có thể thương lượng một việc khác." Miểu Miểu đột nhiên nói."Ồ" hắn liền nới lỏng tay, nhướn mày hỏi."Dùng ta đổi với nàng, ta nghĩ giá trị lợi dụng của ta so với nàng hẳn là cao hơn nhiều." Miểu Miểu chỉ vào Vụ Tiêm nói."Phu nhân..." Mọi người cùng đồng thanh lên tiếng, mang theo đầy ý phản đối. Miểu Miểu vung tay lên ngăn cản bọn họ rồi tiếp tục nói, nhìn hắc y nhân hỏi "Thế nào?" "Được, có khí phách." Hắc y nhân cười to nói. Miểu Miểu chậm rãi bước tới, hắc y nhân một tay khống chế cổ nàng, một tay kia đẩy Vụ Tiêm ra, Vụ Liệt liền tiến lên, ôm lấy Vụ Tiêm, lùi về sau.
"Chủ thượng, xảy ra chuyện lớn rồi" người hồi báo vọt vào đại sảnh, lúc này Dịch Thiên đã ở thính đường chờ đám người Miểu Miểu."Chuyện gì xảy ra?" Dịch Thiên trầm giọng nói."Hồi bẩm chủ thượng, đội rước dâu bị tập kích, Vụ Tiêm tiểu thư bị bắt, kẻ đó nói đưa Hồng Lăng đến trao đổi, ngọai trừ phu nhân, Vụ Huyền đại nhân đang chờ, những người khác đều bỏ mạng rồi." "Cái gì?" Vụ Kiếm đứng bên kinh hãi, kẻ nào có dũng khí ở chỗ này cướp người."Đi Vụ Thiên Các đưa người đến." Dịch Thiên lạnh giọng phân phó, sau đó mang theo một nhóm người chạy về hướng đám người Miểu Miểu, một số người trong giang hồ thấy vậy cũng đi theo, xem thử kẻ nào lớn gan như vậy, dám đối đầu với Vụ Thiên Các.
Không khí tựa hồ như đông cứng, Dịch Thiên chạy vội đến lại chứng kiến người bị bắt đổi thành Miểu Miểu, hai mắt lập tức lạnh như băng, cả người tản ra tức giận ngút trời."Xem ra lời đồn Dịch Thiên của Vụ Thiên Các tháo xuống mặt nạ là sự thật." Hắc y nhân nhìn về phía Dịch Thiên cười lớn nói, "Đáng tiếc ta không có hứng thú với khuôn mặt này của ngươi, đem Hồng Lăng đến, ta nghĩ phu nhân của ngươi chắc là hơn hẳn Hồng Lăng." Miểu Miểu không nói, chỉ sợ sệt nhìn chằm chằm Dịch Thiên, Dịch Thiên quay qua liếc nhìn nàng một cái, ý bảo nàng đừng lo lắng."Người đang được dẫn đến, không nhanh hơn được." Vụ Kiếm đứng bên trả lời."Đừng có giở thủ đọan, các ngươi cũng không hy vọng trên gương mặt xinh đẹp của phu nhân các ngươi có vài vết chứ." Vừa nói vừa đem chủy thủ* đặt lên mặt Miểu Miểu vẽ vẽ.
*chủy thủ: binh khí cổ - kiếm ngắn hoặc dao găm
Trong lòng Miểu Miểu nén giận, ở nơi này khuôn mặt của nàng đã làm cho nàng tự ti mấy lần, giờ còn khắc lên vài đao, như vậy dứt khóat là không dám gặp ai nữa luôn, dám to gan dùng mặt của nàng uy hiếp, liền hướng Dịch Thiên hô lớn: "Dịch Thiên, đừng để ý đến hắn, mau đem tên cặn bã này băm làm thức ăn cho chó." "Câm miệng." Hắc y nhân hung hăng cầm chủy thủ gõ vào mặt Miểu Miểu, "Tính tình cũng lớn mật nhỉ, dám đem ta làm thức ăn cho chó, nói cho ngươi biết, ở nơi này trừ Dịch Thiên, những người khác đều không phải là đối thủ của ta, chỉ tiếc hắn có nhược điểm là ngươi, hắn bây giờ cái gì cũng không dám làm." Nói xong lại cười lớn một trận. Miểu Miểu liền cảm thấy tức giận, nếu không phải ở đây nhiều người như vậy không thể dùng Ngân Tiêu, nàng đã sớm bùng nổ, sớm muộn gì cũng giết ngươi.
Ước chừng khoảng nửa canh giờ trôi qua, Vụ Thiên Các dùng cách nhanh nhất mang Hồng Lăng đến."Người mang đến rồi, bây giờ thả phu nhân của chúng ta ra." Vụ Kiếm ở bên cạnh đàm phán."Thả Hồng Lăng ra trước, các ngươi không có tư cách đặt điều kiện với ta." Hắc y nhân rất là cuồng ngạo. Dịch Thiên liếc mắt một cái. Vụ Kiếm đẩy Hồng Lăng về phía trước, Hồng Lăng lập tức chạy đến bên cạnh hắc y nhân."Bây giờ thả được chưa." Dịch Thiên lạnh lùng nói.
"Không thể thả." Hồng Lăng ở bên cạnh xen miệng nói, "Ả không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, Doanh Tích đã thua dưới tay ả, hơn nữa ả theo dõi ta cùng Doanh Tích, dựa trên công lực của ta mà còn không phát hiện ra." Giỏi cho Hồng Lăng ngươi, lúc bảo nói thì giả câm giả điếc, bây giờ thì nói nhiều như vậy, Miểu Miểu trong lòng tức giận rủa thầm."Ồ, " hắc y nhân liếc nhanh Miểu Miểu, mới vừa rồi nhìn chiêu thức võ công của nàng di chuyển rất chung chung, tưởng rằng chỉ ở trình độ trung bình, xem ra là giấu rồi. Lại quay qua nhìn Dịch Thiên nói: "Người không thể trả lại cho ngươi rồi, đúng lúc chủ thượng của ta muốn mời nàng đến, ta mang nàng quay về trước." Dịch Thiên biến sắc, người ở bên cạnh đã hướng bọn họ vây tới, "Mang theo người của ta, ngươi còn muốn chạy?" Dịch Thiên lạnh lùng nói."Nói vậy nhưng không phải do ngươi quản, nàng bây giờ ở trong tay ta, nếu lỡ không cẩn thận, thiếu mất cái gì, cái này không ai đảm bảo được." Hắc y nhân cười lạnh nói.
Chỉ biết uy hiếp Dịch Thiên, không dám cùng hắn giao đấu, Miểu Miểu trong tâm cảm thấy khinh bỉ. Thừa dịp hắc y nhân xoay người định mang nàng rời đi tạo ra một khoảng trống, Miểu Miểu trở tay đưa khuỷu tay đẩy hắn ra, thanh chủy thủ lạnh ngắt rời khỏi mặt nàng, xước qua cổ nàng một vết. Miểu Miểu lập tức xoay người vận nội công, tặng hắn một chưởng. Hắc y nhân không ngờ Miểu Miều liều lĩnh vùng vẫy như vậy, không phản ứng kịp, buộc phải thuận tay chụp lấy Hồng Lăng đẩy ra phía trước cản lại. Hồng Lăng dính một chưởng của Miểu Miểu thất khiếu* chảy máu, lục phủ ngũ tạng nát vụn mà chết. Ngay cả hắc y nhân cũng bị chấn văng ra xa, hắc y nhân thấy vậy cùng không muốn ở lại đánh tiếp, một mình Dịch Thiên đã khó đối phó, nữ nhân này cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, phi thân chạy mất. Dịch Thiên thấy Miểu Miểu bị thương cùng không đuổi theo hắn, trực tiếp phi thẳng đến chỗ Miểu Miểu. Đám người Vụ Huyền, Vụ Kiếm thì kinh hãi, nhướn mày liếc mắt nhìn nhau, một chưởng này bao nhiêu thành công lực a, bọn họ cả đám hợp lại cũng không lợi hại như vậy, thật đúng là không thể xem thường phu nhân. Những người khác thì biểu cảm đều không giống nhau.
*thất khiếu: 7 lỗ gồm 2 mắt, 2 mũi, 2 tai và miệng.
"Sao rồi?" Dịch Thiên tay đặt ở cổ Miểu Miểu hô lớn: "Tiểu Vũ." Tiểu Vũ cười hì hì đi tới, nhìn sơ qua, móc ra một cái chai: "Không có việc gì, chỉ bị thương ngòai da, cái tên kia mới nghiêm trọng kìa." Ngón tay chỉ Vụ Liệt, Vụ Tiêm ôm Vụ Liệt đang rơi nước mắt, trước đó Vụ Liệt đứng lên ôm lấy Vụ Tiêm là dùng hết sức, lúc này đã suy yếu nằm trên mặt đất."Tiểu Vũ, đem hắn chữa cho tốt, đến tối cá cược cho ngươi làm nhà cái." Miểu Miểu dụ dỗ."Thật không?" Tiểu Vũ chớp chớp mắt. Miểu Miểu gật đầu một cái, Tiểu Vũ liền nhanh chóng phi thân đến bên người Vụ Liệt, cẩn thận xem xét rồi cho hắn nuốt vài viên thuốc nói: "Không có việc gì rồi, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian, có điều không ảnh hưởng đến hôn lễ." "Tốt lắm, tiếp tục hôn lễ." Miểu Miểu cất cao giọng, Dịch Thiên đã ôm nàng rời đi trước.
← Ch. 030 | Ch. 032 → |