Truyện:Đổi Vợ - Chương 66

Đổi Vợ
Trọn bộ 78 chương
Chương 66
Làm 🌜*𝖍ế*ⓣ em
0.00
(0 votes)


Chương (1-78)

Khương Diệp vừa hạ thấp eo xuống, đầu lưỡi người đàn ông dùng sức ⅼ●𝐢ế●ⓜ lên, sống lưng cô 𝖗𝖚*п ⓡ*ẩ*🍸, quay đầu lại nhìn về phía sau, nửa gương mặt người đàn ông chôn phía dưới giữa chân cô, chóp mũi tách hai cánh hoa môi, hé miệng ⓜú·† lấy dòng nước 🅓â·〽️. Viên thịt đỏ bừng vừa được 🦵𝖎●ế●𝖒 vài lần đã sưng to, đầu lưỡi anh ⅼ𝐢_ế_Ⓜ️ láp, dùng răng day cắn, nhẹ nhàng cọ cọ.

Hơi t♓.ở ◗.ố.𝐜 của Khương Diệp tăng thêm, hai tay chống lên bồn rửa tay, cổ không tự giác ngẩng cao, eo bụng r_⛎_ռ г_ẩ_🍸, hàm răng người đàn ông tăng thêm lực, tiếng 𝓇ê.𝓃 𝓇.ỉ trong cổ họng cô bật ra ngoài: "A......"

Nước chảy ra càng ngày càng nhiều, đầu lưỡi người đàn ông quét 👢·𝒾ế·〽️ từ trên xuống dưới, tiếng ⓜú*✞ mát chậc chậc 🎋í●𝖈●♓ t𝒽íⓒ●𝖍 sống lưng Khương Diệp thẳng run, khắp người như có dòng điện chạy qua, eo cô mềm nhũn, hai tay đỡ lấy bồn rửa như sắp không còn lực.

Âm vật bị nghiền qua vừa nóng lại mỏi, môi mỏng người đàn ông ngậm lấy, đầu lưỡi quét qua, răng di di cắn cắn, ⓛⓘ*ế*m Ⓜ️·ú·✝️ qua lại mấy cái, Khương Diệp nức nở kêu lên một tiếng, eo bụng kịch liệt trừu run bốn năm lần, một dòng nước phun ra. Cô nằm sấp xuống bồn rửa hé miệng to ✞·h·ở 𝒹ố·𝐜.

Bùi Chinh cắn một cái vào một bên thịt đùi, hai ngón tay đặt hai bên 〽️_ô_ռ_🌀 thịt, anh dùng sức kéo ra lại chụm vào, sau đó dùng hai đốt ngón tay quện lấy chút nước ⓓâ·𝖒 ở cửa động, sau khi khảy khảy vài cái vào hoa môi, dọc theo đường trong 𝐜ắ*Ⓜ️ 𝖛à*ⓞ.

Cắm nhè nhẹ vài cái, liền nghe thấy tiếng nước òm ọp, đường đi vừa nóng vừa trơn, nước 𝖉·â·Ⓜ️ đầy đủ bôi trơn, hai đốt ngón tay dễ dàng tìm thấy điểm G, anh bắt đầu moi đào đâ_𝐦 thọc, cổ tay phát lực, đốt ngón tay đặt ở chỗ nửa mềm nửa cứng moi lộng mấy chục lần.

Bụng nhỏ nổi lên κ𝒽●o●á●❗ 𝖈ả●𝐦 căng trướng bén nhọn, Khương Diệp vặn vẹo giãy giụa, eo nhỏ lại bị Bùi Chinh đè lại, cô không thể động đậy, hai tay bắt lấy bồn rửa tay, lúc thì cơ thể phủ phục xuống, lúc lại ngẩng cao cổ lên, môi hé ra 𝖙-♓-ở 🅓-ố-𝖈 nức nở: "Bùi Chinh......"

𝒦·𝖍ⓞá·ⓘ 𝐜ả·𝐦 ở đâu đến ngập đầu, giống một dòng nước ấm từ trên đầu xối đến bàn chân.

Xương cùng có 𝖐*𝒽*🅾️*á*ⓘ 𝖈*ả*〽️ dục tiên dục tử, cô thoải mái hé to miệng t♓.ở 𝐝.ố.𝖈, trong đầu như có dây đàn đang căng ra mà bị đứt Phựt một cái, ánh sáng lóe lên, Khương Diệp như vừa khóc vừa kêu lên một tiếng, bụng nhỏ trừu run, nước 𝐝●â●ɱ trực tiếp trào ra, Bùi Chinh vẫn không dừng tay, ở lúc cô cao trào, tiếp tục moi đào.

Khương Diệp chịu không nổi, quay người lại bắt lấy tay anh, giọng như tan thành mảnh nhỏ, sắp khóc lên: "Đừng động...... Bùi Chinh...... A a a a......"

Cơ thể cô vẫn đang г●ⓤ●n 🦵●ẩ●🍸 𝖇ẩ●🍸, bàn tay nắm lấy cổ tay anh không sử dụng được lực, bị người đàn ông moi thêm mười mấy cái nữa, cả thân trên ghé nằm bò trên bồn rửa, yết hầu phát ra tiếng 𝓇_ê_ռ 𝖗_ỉ nức nở: "Ha a a a......"

Bùi Chinh rút đốt ngón tay ướt đẫm ra, lòng bàn tay vỗ vỗ cánh Ⓜ️ô*ռ*ⓖ thịt, 𝖙-𝖍â-𝐧 𝐭h-ể cô giờ này rất mẫn cảm, chạm vào một chút liền có dòng nước chảy ra ngoài. Anh cười nhẹ 𝐡ô-ⓝ lên eo nhỏ, dọc theo vòng eo hướng lên trên, ♓●ô●ⓝ đến đầu vai cô, sau đó quay người lại ôm vào trong 𝖓·🌀·ự·𝒸, 𝐦ú.𝐭 cắn cánh môi, nụ 𝖍*ô*п vừa hung hãn lại khắc chế, cũng không tính làm nhẹ hơn.

Khương Diệp đưa tay sờ xuống dưới thân anh, chỗ đó đã sớm cương lên, cách lớp quần tây, ԁươп-🌀 ⓥ-ậ-✞ đỉnh thành một cái lều cao cao.

Bùi Chinh nắm lấy tay cô, lại ♓_ô_ⓝ một chút, giọng nói anh ách: "Muốn làm sao?"

Khương Diệp cởi cúc áo sơ mi của anh ra, nhón chân kề sát bên gáy, giọng nói mang theo vẻ 🍳.u.𝓎.ế.ⓝ 𝐫.ũ câu người: "Muốn anh làm em."

Ngay lúc này, tứ chi của Bùi Chinh nổi đầy gân xanh, mạch má-u ở cổ như sắp xông ra cả ngoài, anh kiềm chế không đẩy người cô ra, giọng nói như bị lửa thiêu đốt, trầm ách đến tận cùng:

"Không được."

Tay Khương Diệp đã sờ đến cơ bụng, xuống chút nữa kéo khóa quần tây ra, trực tiếp đụng vào cây thịt đã dựng đứng, quần sịp bị đỉnh đến căng ra, đến gần có thể cảm nhận được hơi nóng như bị nướng chín.

"Tam Tam." Bùi Chinh nắm lấy cổ tay cô, ánh mắt thâm trầm nhìn vào mặt cô, hầu kết lăn lộn trên dưới: "Khả năng anh sẽ làm 𝖈hế●† em."

Đặc biệt là hôm nay.

67

Khương Diệp đưa tay kéo xuống, tụt cả thắt lưng, quần tây rơi xuống đất, còn thừa chiếc quần sịp góc bẹp đang bị đỉnh thành lều, ngón tay cô đặt trên quy đầu, nhẹ nhàng lướt qua, nhón chân đến bên gáy anh, học cách anh nói chuyện: "Em không tin."

Biết rõ cô đang cố ý đổ thêm dầu vào lửa.

Cố tình này như lửa được châm từ dưới bụng đốt lên đến trán.

Đầu lưỡi Bùi Chinh chống chống vào má, anh hít sâu một hơi, sau đó bóp lấy cằm cô, đem người ấn vào lòng hung ác 𝐦.ú.🌴 cắn, cuốn lấy đầu lưỡi, 𝖒.ú.ⓣ hết mọi thứ trong khoang miệng, 𝒽·ô·𝓃 cô đến mức thiếu ôxy hít thở không thông, lúc này mới quay mặt đi để người hé to miệng 𝖙𝒽-ở ⓓố-𝐜. Anh tháo đồng hồ đặt trên bồn rửa tay, kéo áo sơ mi sang hai bên, một khắc này quá ℊ*ợ*ı 𝖈*ả*𝖒, Khương Diệp mê muội chủ động nhón chân lên ♓·ô·п anh.

Người đàn ông cúi đầu ngậm lấy môi cô, hai bàn tay đặt hai bên eo nhỏ đem người dán sát gần hơn, một bàn tay đưa lên xoa nắn vú thịt no đủ, một bàn tay dọc eo nhỏ đi xuống, nắm lấy bên ⓜ_ô_п_ɢ thịt xoa bóp thật mạnh.

Anh dùng lực hơi mạnh, có chút đau, nhưng càng thêm thoải mái.

Bùi Chinh cúi đầu 𝐥𝐢ế.𝖒 qua xương quai xanh, mặt lưỡi nghiền qua vú thịt ⓜú*t thật mạnh, môi mỏng ngậm lấy núm vú, hàm chứa trong miệng, hai má dùng sức 𝐦-ú-✝️ vào, Khương Diệp nhẹ 𝐭_h_ở ⓓ_ố_🌜, ôm đầu anh, muốn kêu hãy nhẹ thôi, còn chưa mở miệng, đầu lưỡi anh l𝒾·ế·m láp núm vú, vừa tê vừa ngứa, xương cốt như bị người 𝐥ⓘ.ế.ɱ qua, dòng điện lưu làm cô trừu run, cổ họng bật ra tiếng nức nở:

"Ha ưm...... Ô......"

Anh dùng ngón tay khảy núm vú bên kia, ♓●ơ●i т●♓●ở 𝖓óп●g rự●𝐜 quét qua, môi lưỡi cũng đưa theo sang đó, ngậm lấy vú thịt ăn vào, hai tay đồng thời chụm ép hai luồng vú lại với nhau, cúi đầu cắn cả hai đầu ti vừa 🦵𝖎ế-ɱ vừa m*ú*✝️.

Hình ảnh 🅓_â_ɱ ԁụ_↪️ sắc tình, Khương Diệp ngẩng cao cổ ngăn không được ⓣ·♓·ở ԁố·🌜. Cô đã quá ướ*✝️ á*т, nước chảy xuống từ giữa chân, qua đùi, rất nhanh chảy xuống cẳng chân. Tránh cho đầu cô đong đưa, Bùi Chinh lật người qua đè trước bồn rửa tay, bàn tay lửa nóng ấn vòng eo cô xuống, một tay khác nâng cao 𝖒-ô-𝓃-ɢ lên, trước lúc đi vào, anh cầm khăn lông xoa xoa ⓓươ●ⓝ●🌀 ѵậ●t mình.

Qua tấm gương Khương Diệp nhìn thấy một màn này, nhẹ cười rộ lên.

Bùi Chinh thấy cô cười, vứt bỏ khăn lông cắn một cái trên vai cô, thấy cô khẽ đau hô lên, thả lỏng lực của nụ ⓗ-ô𝖓-, bờ môi пó●𝖓●𝖌 b●ỏ●ռ●ɢ dọc theo cần cổ dừng ở vành tai, đầu lưỡi đi vào khuấy đảo, 🦵𝖎·ế·𝐦 láp.

Đầu lưỡi ướ●т á●ⓣ như chui vào trong đầu, cảm giác choáng váng làm chân đứng không vững, cô nắm chặt bồn rửa, cơ thể nhẹ 𝐫𝖚_𝓃 𝐫ẩ_ⓨ, người đàn ông nắm 𝐝-ươ𝖓-🌀 vậ-ⓣ mình cọ sát qua lại cửa động, nước ⓓâ●ⓜ thấm ướt quy đầu, anh chen vào nửa cái, sau đó lại rời khỏi. Tuần hoàn lặp đi lặp lại, thẳng cho đến khi quy đầu được nước nhầy thấm ướt.

Khương Diệp dẩu m_ô_n_ℊ lên, ưỡn ra sau muốn nuốt lấy cây gậy thịt kia, Bùi Chinh phát hiện ra ý đồ của cô, ♓ц·n·ⓖ ♓ă·𝐧·𝐠 đỉnh vào, cuối cùng cũng cắm xuống, tinh hoàn gắt gao dán vào giữa hai chân.

"A......" Khương Diệp được chọc kêu như mất tiếng, sống lưng run lập cập, ◗ư*ơ*𝖓*🌀 ✌️*ậ*† phình lên trong cơ thể.

Kích cỡ của người đàn ông quá mức kinh người, căn cự vật vừa to vừa lớn, trướng đến não cô phát run, đỉnh vào hai chân như nhũn ra.

Đường đi ướt nóng chặt chẽ, càng đi vào càng thoải mái, vách trong không ngừng cuốn lấy đè ép cán gậy, tầng tầng lớp lớp thịt non giống như những cái miệng nhỏ, Ⓜ️ú-t lấy mã mắt không buông, Bùi Chinh sung ⓢ*ướⓝ*ℊ ⓣ*𝐡*ở 🅓ố*𝐜, mạnh mẽ xoa bóp đôi 〽️ôп-ɢ thịt, hai tay ⓢ·𝐢·ế·т 𝖈♓·ặ·✝️ lấy eo nhỏ, dưới bụng bắt đầu đưa đẩy thúc lên.

Anh vẫn khắc chế, lực không nặng không nhẹ, tốc độ cũng không nhanh, lo vết thương trên đầu cô chưa tốt, thậm chí không quay cằm cô lại, cùng nhau ♓ô*𝓃 ɱô*𝖎.

Rõ ràng, anh thích nhất như vậy.

Đúng lúc này Đinh Liên từ ngoài cửa đi vào, đem theo bữa sáng, vừa đi vừa gọi điện nói chuyện với người bên nhà máy, một bên nói về phía toilet: "Tam Tam. Đem bữa sáng cho con, nhanh ra ăn cho nóng."

Chương (1-78)