Bức điên (H-)
← Ch.47 | Ch.49 → |
Cô không ngừng 🎋●ẹ●🅿️ 🌜ⓗ●ặ●t hai chân, lại đem đầu người đàn ông kẹp đến ngày càng gần vào đó.
Cách một lớp vải mỏng, người đàn ông dùng răng ngậm lấy viên â.m ☑️ậ.✝️ mẫn cảm vào giữa, nhẹ nhàng kéo ra gặm cắn, đầu lưỡi đảo quanh, k𝖍●ⓞá●❗ 𝐜ả●ɱ càng ngày càng sâu, Khương Diệp gắt gao kẹp lấy đầu anh, ngẩng cổ t*ⓗ*ở 𝒹ố*𝖈 nức nở.
Đầu lưỡi 𝐧ó𝖓_𝖌 🅱️ỏ𝖓_𝖌 một chút lại một chút đâ_m thọc vào nơi mẫn cảm nhất, hoa tâm bị 👢ïế●m đến nước 𝖉â.𝐦 lan tràn, vải mỏng bị thấm ướt thường thường cọ qua âm đế, lỗ nhỏ vừa nóng vừa ngứa, cảm giác càng thêm trống vắng.
Gãi không đúng chỗ ngứa, chỉ biết càng ngày càng 𝓃ứп-🌀.
Khương Diệp sắp bị bức đến phát điên rồi.
Cô vặn vẹo hai đùi muốn tránh, lại bị người đàn ông bóp eo ấn ở trên mặt bàn, mặt lưỡi dày nghiền qua vải dệt làm ướt đẫm cửa động, môi mỏng ngậm lấy viên â*ⓜ ☑️*ậ*ⓣ hết gặm lại cắn, bụng eo Khương Diệp 𝐫υ-𝐧 𝖗ẩ-🍸, trực tiếp bị 👢-❗ế-〽️ đến cao trào.
Bùi Chinh 🌜●ở●ï á●𝖔 len cô ra, thả cho gương mặt lộ ra ngoài, hốc mắt nóng lên hơi nước, bụng nhỏ mỏi đến muốn khóc, cao trào qua đi rồi lại đón lấy một cơn trống rỗng.
Lúc này cô muốn Bùi Chinh tiến vào hơn so với bất kỳ thứ gì khác, muốn anh dùng sức làm cô.
Một tay Bùi Chinh kéo áo sơ mi trên người xuống, sau đó cởi đai lưng, quần tây rơi xuống mặt đất, trên người chỉ còn một chiếc quần sịp góc bẹt màu đen, đũng quần bị đỉnh cao cao, cây 🅓*ư*ơп*𝐠 vậ*𝐭 đang dâng trào như cây thương muốn chọc thẳng ra ngoài, hướng về phía Khương Diệp.
Khương Diệp mềm oặt chống hai cánh tay trên mặt màn, tầm mắt dừng ở ngũ quan cứng rắn lạnh lùng một đường quét xuống dưới bụng anh. Bùi Chinh tiến lên một bước rồi dừng lại, nắm lấy bàn tay cô đặt trên đỉnh quy đầu, cách lớp quần lót, Khương Diệp dùng ngón tay nhẹ nhàng cào cào.
Hầu kết người đàn ông lăn lộn một chút.
Khương Diệp nắm lấy cánh tay anh, từ trên bàn nhảy xuống, ngón trỏ vuốt dọc theo ռgự.c xuống cơ bụng, dừng ở quần sịp, ngón trở câu lấy cạp quần, túm nó lột xuống dưới, lộ ra quy đầu như đầu cây nấm to lớn.
Mã mắt đã chảy ra chất nhầy hưng phấn.
Khương Diệp dùng sức tụt quần sịp xuống dưới, ԁ_ư_ơn_𝐠 𝐯ậ_✞ màu đỏ tím nảy ra đánh một cái, cán thô dài thẳng tắp, gân xanh gồ lên, khí thế làm cho người ta sợ hãi.
Cô vẫn đặt tay ở quần sịp kéo xuống, cơ thể cũng cúi xuống theo, thẳng cho đến khi đối mặt ngang hàng với cây d*ươ*𝐧*ℊ vậ*† hùng hổ kia, cô mới dừng lại, không cẩn thận đến gần làm quy đầu cọ qua một chút, bất ngờ mũi dính vào ít chất nhầy trong suốt ở mã mắt.
Cô sờ sờ cái mũi, vươn ngón trỏ ra đáp ở mã mắt, sau khi lòng bàn tay dính đầy chất nhầy, bôi lên toàn bộ xung quanh quy đầu.
Bùi Chinh nhẹ 𝐭*h*ở ◗ố*𝖈 một tiếng, bàn tay không tự chủ được giữ sau gáy cô, ấn người vào ◗ư.ơ𝖓.🌀 ✅ậ.t ở trước mặt, chỉ cần cô há miệng là có thể ăn được cự vật thô dài này.
Khương Diệp ngẩng mặt nhìn anh một cái, Bùi Chinh cũng đang nhìn cô, con ngươi thâm trầm, bên trong tràn đầy sắc dục.
Cô vươn lưỡi ra ⅼ𝐢·ế·〽️ quy đầu, đầu lưỡi quét qua thân gậy thon dài, cằm ngẩng lên, nhìn phản ứng của Bùi Chinh, người đàn ông không chịu được khống chế ngẩng đầu nuốt một ngụm nước miếng, bàn tay giữ gáy cô vô thức nắm chặt.
Khương Diệp bắt đầu 𝐦_ú_т mát mã mắt vào bên trong, như đang ăn kẹo Ⓜ️ú.🌴, ngậm lấy toàn bộ quy đầu, mạnh mẽ 𝐥𝒾ế·𝐦 ɱ●ú●𝐭, một bên tay khác đi νⓤố*т ✔️*𝐞 hai luồng tinh hoàn phình phình.
Cần cổ Bùi Chinh banh ra gân xanh, con ngươi đen nhánh không hề chớp mắt dừng trên mặt cô, hơi thở bỗng nhiên trở nên gấp gáp.
Cô há mồm ngậm lấy đầu nấm, một chút một chút nuốt vào trong họng, cho đến khi nuốt đến hết đường, mới ⓚí🌜·♓ †♓·í↪️·h đầu mình ra vào, một trước một sau đi nuốt cắn căn ◗●ươ●n●ℊ vậ●✝️ trong miệng kia.
Từ tầm nhìn Bùi Chinh đi xuống, trên người Khương Diệp đã cởi sạch sẽ bóng loáng, chỉ còn lại cái quần lót, ngồi xổm dưới háng anh, lộ ra bờ lưng trắng nõn, mái tóc đen như mực xõa tung trên vai, cô hơi ngẩng mặt lên, trong miệng nuốt cắn cây 𝒹ươ𝐧_𝖌 ✔️ậ_т của anh, vừa 𝖙𝒽-ở ⓓố-𝖈, vừa nhìn anh.
Hầu kết Bùi Chinh nặng nề hết lên lại xuống, tà hỏa dưới bụng xông lên trán, đốt đến hai tròng mắt anh đều đỏ.
← Ch. 47 | Ch. 49 → |