👢ℹ️-ế-Ⓜ️ (H-)
← Ch.46 | Ch.48 → |
Thân trên Khương Diệp toàn bộ bị đặt lên bàn dài, áo len kéo 𝐥ê·ռ đ·ỉ𝐧·𝐡 đầu, hai tay vẫn chưa được cởi hẳn ra, nửa mặt bị áo len che mất tầm nhìn, thấy không rõ cái gì, chỉ lộ ra môi đang ⓗ-é 𝖒-ở 𝐭𝖍●ở ◗ố●𝐜. Người đàn ông dùng đầu gối chặn hai chân cô, chen vào giữa chân, sống lưng đè thấp, dùng ánh mắt sáng quắc quét nhìn của cơ thể cô.
Làn da Khương Diệp thật trắng, những vết tích anh tàn ác chà đạp từ thứ bảy tuần trước, môi đỏ phía dưới bị làm sưng lên, lưng eo đau còn chưa nói, đi đường cũng khó khăn, dưỡng thương khoảng bốn ngày, lúc này mới đem những dấu h*ô*𝖓 trên người lặn hết, Bùi Chinh đã nghẹn được bốn ngày rồi.
Ⓓ-ươ-ⓝ-🌀 𝐯-ậ-✝️ đã ngạnh đến phát đau.
Anh nâng eo cô lên, tay vòng về phía sau cởi bỏ nút áo lót, bàn tay to rộng ✅_⛎ố_𝖙 ν_𝖊 eo nhỏ 〽️-ề-𝖒 ɱạ-ï, mỗi lần cúi người xuống là ấn một cái h-ôn-.
"Bùi Chinh......" Cô nhìn không thấy, hai tay buộc lại ở áo len, muốn cởi ra nhưng không có lực, không buông bỏ được tay, thị giác cũng không có, cảm quan trở nên mẫn cảm dị thường, cô có thể cảm giác được hơi thở 𝓃●óп●🌀 𝖇ỏ●n●ℊ người đàn ông dừng trước ⓝ𝖌ự-c mình, cảm giác được bàn tay ấm áp du tẩu toàn thân, càng có thể cảm giác được đầu lưỡi ư.ớ.ⓣ á.t ⓝóⓝ_ℊ 🅱_ỏ_𝖓_ɢ dừng trên làn da, da đầu rùng mình tê dại.
Anh giống như đang nhấm nháp một món ăn ngon nhất, trước tiên nhẹ nhàng l·iế·Ⓜ️ một miếng, sau đó dùng miệng bao lên, hé to miệng nuốt cắn.
Núm ti bị ⓜ●ú●𝐭 đến vừa ngứa vừa tê, Khương Diệp muốn ⓚ*ẹ*𝐩 𝖈♓*ặ*t chân, lại bị người đàn ông chặn mở, cô nhìn không thấy, hai tay cũng không duỗi ra được, chỉ có thể duỗi thẳng hai đùi, cổ họng phát ra tiếng nức nở mơ hồ. Mỗi tay Bùi Chinh nắm một cái, xoa đảo hai luồng thịt vú no đủ, đem hai viên tròn tròn chụm lại với nhau, cúi đầu 𝖑_❗_ế_〽️ lấy, m*ú*𝐭 lấy, cắn lấy.
Dòng nhiệt nóng phất qua da thịt, đầu lưỡi thấm ướt thật mạnh nghiền qua, từng dòng điện lưu dọc theo xương cùng lẻn đến da đầu, Khương Diệp dường như sắp khóc thành tiếng, hai đùi không ngừng lúc banh thẳng lại k-ẹ-🅿️ 🌜♓-ặ-🌴: "Bùi Chinh...... Ưm......"
Miệng người đàn ông há to miệng nuốt vào, tiếng 𝐦.ú.t mát rõ ràng kích đến da đầu cô tê dại, sau sống lưng run lập cập, một dòng nước 𝖉â.𝖒 từ trong cơ thể mãnh liệt trào ra.
Bùi Chinh phun từ trong miệng ra đầu núm vú bị cắn Ⓜ️ú_✝️ đến đỏ bừng, nghiêng đầu sang ăn môt bên khác, lại cắn vào thịt vú trắng trẻo, ăn đến hai đầu ti nước lóng lánh một mảnh, anh lại ngậm lấy một viên núm vú đặt ở kẽ răng nhẹ nhàng day cắn, răng cũng dùng lực, hai má bao lấy thịt vú trắng nõn, mồm to nuốt cắn, vừa hút vào vừa nhả ra, âm thanh làm Khương Diệp rung đùi kêu loạn.
Anh đem hai viên núm vú ăn đều đến trong suốt tỏa sáng, lấp lánh nước, đầu vú phấn nộn như một đóa hồng mai mọc trên nền tuyết, vừa nhỏ vừa hồng, nhẹ nhàng dùng tay quét qua, tuyết phía dưới chấn động rung rinh.
Cô thật mẫn cảm.
Ngón tay thô to du tẩu khắp làn da, cô liền ngẩng cao cổ t_𝐡_ở dố_𝐜, vòng eo 𝐦ả𝐧*♓ 🎋♓ả*n*ⓗ vặn vẹo lung lay, hai cánh tay bị áo len trói lại, cô không thể giãy giụa, chỉ có thể ⓟ*há*𝐭 r*@ â*〽️ ⓣ*𝖍🔼*п*♓ run run từ cổ họng: "Bùi Chinh......"
Bùi Chinh l𝒾ế_𝖒 dọc theo eo nhỏ của cô đi xuống, ⓛ❗ế_m qua rốn mắt tinh tế, kéo quần jean xuống, đè hai bên đùi sang hai bên trái phải, hôm nay cô mặc quần lót màu đen, giữa đáy quần đã thấm ướt một mảnh nước nhỏ.
Anh cúi đầu thổi hơi nóng vào đó.
Khương Diệp mẫn cảm κ●ẹ●🅿️ ⓒh●ặ●т chân, lại bị bàn tay to đè trở về.
Cách quần lót, anh dò đầu lưỡi ra l*ı*ế*m một ngụm, cơn tê ngứa rất nhỏ chui vào da đầu, lần này giống như miệng cống nào đó được mở, lấy lỗ nhỏ là tâm điểm, nơi nào đó được tháo cống mẫn cảm truyền dọc theo cơ thể thoát ra, cô há to miệng 𝖙♓_ở ⓓố_𝒸, hốc mắt nóng lên.
Người đàn ông tiếp tục 𝐥𝒾ế●m lên, một chút lại một chút, quần lót bị 👢ℹ️·ế·ⓜ đến ướt một mảnh, vải dệt thấm ướt dán vào hoa môi, lưỡi dùng sức 🦵·❗ế·ɱ một cái, đầu lưỡi chống lên âm đế nghiền qua, κ.𝒽𝑜á.ï cả.𝐦 đột nhiên dâng cao, Khương Diệp ngẩng cao cổ nức nở: "Không cần...... Bùi Chinh......"
← Ch. 46 | Ch. 48 → |