Chính sách nuôi mèo
← Ch.094 | Ch.096 → |
Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời xuyên qua cửa sổ thủy tinh thật to chiếu vào gian phòng rơixuống đất, Đường Tố Khanh còn đang ngủ say, lần đầu tiên cô không tỉnhlại theo đồng hồ sinh học của mình, hoàn toàn bởi vì tối hôm qua ngườiđàn ông dây dưa cô đến lợi hại, không biết anh ăn thứ gì, mà có tinh lực nhiều như vậy.
Mà một người đàn ông có tinh lực kể từ ngàyhôm qua sau khi ra quyết định ở trong lòng thật hưng phấn cả đêm khôngngủ, thâm tình nhìn cô vợ nhỏ ở trong ngực ngủ say sưa cả đêm, đến tậnlúc mặt trời chậm rãi mọc lên, anh nhìn cô gái nhỏ còn chưa có dấu hiệutỉnh lại, trong lòng bắt đầu có một chút nóng nảy.
Sở Chiếnnhớ trước đây đã đọc một quyển sách, chính sách nuôi mèo chiêu thứ nhất: nhớ kỹ đừng nóng vội, cho nên hiện tại cho dù anh vô cùng gấp gáp, anhvẫn rất nhẫn nại chờ con mèo nhỏ tỉnh lại.
Thời gian từngphút trôi qua, một người đàn ông nhìn con gái nhỏ yêu dấu ngủ say nhưvậy, cuối cùng đấu tranh hết sức, việc chung thân đại sự quan trọng hơn, nên anh rón rén xuống giường đi tắm, vội vã mặc quần áo sau đó dịu dàng ôm lấy cô gái nhỏ đang ngủ say sưa đi vào phòng tắm sửa sang lại, ướcchừng mấy phút sau, anh cẩn thận mặc quần áo cho cô gái nhỏ đang ngủ, sau đó ôm cô cùng cầm túi sách của cô đi ra cửa.
Lúc này thời gian chuẩn bị đi làm, khi Sở Chiến ôm Đường Tố Khanh đi vào thang máy, bên trong đã có không ít người, mọi người hướng ánh mắt nghi hoặc tới Sở Chiến, bởi vì lúc này ôm một người lớn, hơn nữa người lớn này "Hôn mêbất tỉnh", như vậy rất có thể bị bệnh cấp bách, nhưng trong ánh mắt củangười trong cuộc Sở Chiến trừ dịu dàng chính là cưng chìu, căn bản không có thái độ nóng nảy, điều này làm cho mọi người trong thang máy mê muội không thôi.
Sở Chiến đâu quản được trong lòng người khácnghĩ cái gì, hiện tại toàn thân anh nhẹ nhàng giống như đi trên mây, không bao lâu nữa, cô gái nhỏ ở trong ngực đang ngủ không biết trời đấtsẽ là vợ anh, mặc dù anh luôn luôn tùy hứng mà làm, nhưng ở trong tìnhyêu, ở trước mặt cô gái nhỏ, Sở Chiến cũng lo được lo mất, anh không thể không nghĩ đến dùng một tờ giấy kia trói chặt bước chân của cô.
Tới tầng trệt, thang máy mở ra, Sở Chiến ôm Đường Tố Khanh trực tiếp bướcra khỏi thang máy, ở xa có thể nhìn thấy chiếc Rolls-Royce mà tối hômqua anh dừng ở trước cửa tòa nhà, có lẽ bởi vì quý giá, nên không cóngười nào dám tùy ý kéo đi, dù sao người có thể đi xe sang trọng như vậy không phải có tiền thì cũng có quyền, không đắc tội được, mọi ngườichung quanh đi ra thỉnh thoảng nhìn về chiếc xe đắt tiền kia, trong mắtxen lẫn đủ loại thần sắc.
Sở Chiến cũng không có rãnh rỗi để chú ý đến suy nghĩ người khác, anh cẩn thận đem người trong ngực đặt vào chỗbên cạnh tài xế, điều chỉnh tốt chỗ ngồi, khiến cho cô gái nhỏ có thểngủ ngon giấc, sau đó lúc này mới vững vàng mở cửa xe ra ngồi vào ghếlái đi tới cục dân chính ở thành phố S.
Tâm tình tốt cảm thấy chuyện gì cũng rất tốt, ngày trước cảm thấy rất phiền não, bây giờ cócô gái nhỏ làm bạn, Sở Chiến không có cảm thấy khổ sở, anh vừa điềukhiển xe, khóe miệng vừa mỉm cười cưng chìu nhìn về cô gái nhỏ ở bêncạnh, xem ra tối hôm qua đã làm cô mệt chết, ra ngoài lâu như vậy côcũng chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Giờ phút này trong cục dânchính đã tụ tập tất cả nhân viên làm việc, mọi người đều nghiêm trang, hình thức long trọng giống như hoan nghênh một vị cấp cao, mọi ngườichung quanh đi ngang qua đều mang ánh mắt tò mò, cục trưởng cục dânchính cầm đầu vác một bụng bia, kiểu tóc Địa Trung Hải không ngừng sờ sờ cái trán đầy mồ hôi, cẩn thận hỏi người đàn ông mặc áo đen lạnh nhưbăng ở bên cạnh: "Tiên sinh, xin hỏi chủ nhân ngài có nói lúc nào đếnkhông? Có thể bị lạc đường không?".
Tối hôm qua nửa đêm canh ba đột nhiên nhận được điện thoại quan trọng của cấp trên, bảo hôm naycó một nhân vật lớn rất quan trọng muốn tới đăng ký kết hôn, để cho bọnhọ hôm nay nghỉ một ngày, tất cả nhân viên làm việc sẵn sàng vì một vịnhân vật lớn muốn làm kết hôn, và cần phải làm cho vị này hài lòng, trong giọng nói của lãnh đạo cấp trên có thể nghe thấy nhân vật lớn nàycó tầm quan trọng, cho nên ngày hôm qua cả đêm cục trưởng gửi nhắn tinđể cho tất cả nhân viên làm việc phải mặc nghiêm chỉnh và tới trước mộtgiờ làm việc.
Nhưng thời gian từ từ trôi qua, vị nhân vậtlớn này còn chưa có xuất hiện, mà chỉ tới một thuộc hạ, vị thuộc hạ nàymột thân mặc quần áo đen, lạnh như băng đứng ở đó không nói câu nào, nhưng cứ kéo dài thì sẽ không tốt, hiện tại đã từ chối ba đôi muốn đăngký kết hôn, tiếp tục như vậy nữa, người khác thế nào cũng tố cáo cục dân chính bọn họ, nhưng mà đắc tội với nhân vật lớn cũng rất khó làm việc.
Vệ sỹ đứng ở nơi đó không nói gì, chỉ là lạnh lùng liếc mắt cục trưởng cục dân chính một cái, trong lòng nghĩ thầm: nếu suy nghĩ của chủ nhân cóthể bị người khác đoán ra thì không phải là chủ nhân.
Từ sáng sớm đã đến văn phòng, luôn luôn sắp xếp long trọng, sau đó xếp hàng ởtrước cửa hoan nghênh vị nhân vật lớn kia, tất cả nhân viên càng ngàycàng hiếu kỳ vị nhân vật lớn là ai, có cảm giác xuẩn xuẩn dục động, mọingười len lén nhìn nhau, sau đó thấp giọng thảo luận bát quái.
"Cô nói xem là ai tới? Làm sao cảnh tượng lớn như vậy?" Nhân viên nữ A thấp giọng hỏi bên cạnh đồng nghiệp.
"Không biết, tôi đoán nhất định là nhân vật quan trọng, nghe nói là tới để đăng ký hôn." Nhân viên B lặng lẽ trả lời.
"Làm sao cô biết? Oa, tới đăng ký kết hôn? Tôi còn tưởng rằng là lãnh đạocấp trên tới thị sát, cũng không biết là người nào mày mắn có thể gả cho một người có địa vị cao như vậy? Ghen tỵ hâm mộ hận a! Người có điềukiện ưu tú thế sao không để cho tôi gặp?" Nhân viên C thiếu chút nữathét chói tai kêu thành tiếng, kích động nói.
"Sáng sớm hômnay tôi không phải đi đưa tài liệu cho chủ nhiệm sao? Khi đó tôi vừa lúc nghe chủ nhiệm nhận điện thoại của cục trưởng, chính là khi đó nghe, vốn muốn hỏi thăm nhiều một chút, nhưng chủ nhiệm phất tay với tôi, tôicũng không tiện đứng ở nơi đó." Nhân viên B nhỏ giọng nói.
...
Nơi nào có người thì nơi đó có bát quái, cục trưởng toàn tâm toàn ý đặt ởtrên người lớn vị nhân vật lớn sắp tới cửa kia, cho nên lúc này mới đểcho đám nhân viên này nhân cơ hội, lặng lẽ bát quái.
Lúc cụctrưởng đang do dự có nên gọi điện cho cấp trên hay không, nói lãnh đạocấp trên biết vị nhân vật lớn còn chưa xuất hiện, thì Sở Chiến lái xechậm rãi đi vào trước cửa cục dân chính. Ở đằng xa, vệ sỹ nhìn thấy xechủ nhân của mình, mặt cung kính cúi đầu hoan nghênh chủ nhân đến, còncục trưởng ở bên cạnh lau mồ hôi lạnh trên mặt, nhìn thấy vẻ mặt củangười quần áo đen lạnh như băng đột nhiên biến chuyển, hắn nhìn theohướng vệ sỹ, quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe chậm rãi đi tới chỗ hắn.
Cục trưởng khua tay về phía đám thuộc hạ kia đã chờ không còn tinh thần gì, ý bảo bọn họ tỉnh táo lại, sau đó cười híp mắt nhìn về chiếc xe kia, mang theo ánh mắt nịnh nọt mong đợi nhìn về chiếc xe, khi nhìn thấyngười xuống xe từ chỗ tài xế anh tuấn, trẻ tuổi như vậy, nhưng lại xalạ, vẻ mặt cục trưởng trong nháy mắt ngây ngốc, người có thể ngồi trênvị trí này cũng không phải đơn giản, chỉ trong nháy mắt, cục trưởng đãkhôi phục cười híp mắt, trong lòng thầm nói: chẳng lẽ nhân vật lớn làngười ở chỗ bên cạnh tài xế?
Nhìn người đàn ông anh tuấn đitới chỗ cạnh tài xế, sau đó dịu dàng ôm một phụ nữ tuyệt mỹ ra, cô gáinày hắn biết, là Phó thị trưởng thành phố S thường xuất hiện ở trên tivi, nhưng một nhân vật lớn như vậy cũng không cần lãnh đạo trong thànhphố nửa đêm canh ba gọi điện thoại cho hắn, trong nháy mắt, ánh mắt cụctrưởng di chuyển về phía người đàn ông anh tuấn, cẩn thận nhìn một chút, trong mắt cục trưởng thoáng qua suy đoán nào đó.
"Chủ nhân, đồ ngài muốn đã chuẩn bị xong." Vệ sỹ cúi đầu đè thấp giọng cung kính nói.
Sở chiến gật đầu một cái tiếp tục đi, không nói gì, cục trưởng tươi cườitiến lên đón tiếp, nhiệt tình nói: "Tiên sinh ngài khỏe, xin mời đi bênnày!", nói xong thuận tiện vung tay, ám hiệu cho bọn họ nói ra hoannghênh đã thống nhất tốt từ trước.
Công nhân viên vốn đangcung cung kính kính đứng thành hai hàng nhìn thấy cục trưởng của mình ra hiệu, lớn tiếng nói: "Hoan nghênh ngài! Chúng tôi sẽ vì ngài mà phục vụ toàn bộ quá trình!".
Sở Chiến đi được mấy bước cúi đầu nhìn thấy cô gái nhỏ đang ngủ say sưa bởi vì tiếng hoan hô lớn này mà nhíumày, Sở Chiến không vui quét qua một đám người bên cạnh, ánh mắt lạnhnhư băng thật giống như muốn ăn thịt người, sau đó bước nhanh vào bêntrong dưới sự hướng dẫn của cục trưởng.
Mọi người bị anh nhìn cảm thấy hít thở không thông, chờ phục hồi tinh thần lại, người đàn ông anh tuấn đã đi vào trong tòa cao ốc làm việc, công nhân viên xếp thànhhai hàng lập tức nổ tung, phái nam vì cô gái nhỏ ngủ say sưa mà Sở Chiến ôm trong ngực, dung nhan tuyệt mỹ so với trên ti vi người đến còn nhìnđẹp hơn, da thịt mềm mại không trang điểm để cho bọn họ nghĩ tới khốingọc tinh khiết hoàn mỹ, phái nữ vì dáng người Sở Chiến anh tuấn mà saymê không dứt, trong lòng cảm thán người đàn ông có dáng người tỷ lệ cùng dung nhan tuấn mỹ như vậy sao mà tìm được, thật là toàn bộ sở không có, một người như vậy sẽ là của người khác, nhưng đã giẫm đạp trên đất baonhiêu trái tim.
Sở Chiến muốn giải quyết nhanh chóng chuyệnnày, trước ánh mắt khó hiểu của mọi nhân viên làm việc trực tiếp ôm côgái nhỏ trong ngực đi tới chỗ đăng ký ly hôn, đưa giấy tờ liên quan đếnly hôn cho nhân viên làm việc, khi công nhân viên nhận được tài liệu, nghi ngờ nhìn về cục trưởng đang đứng ở một bên cười, không biết làm sao cho tốt, không phải cục trưởng đã nói người đến để đăng ký kết hôn sao? Làm sao bây giờ trở thành ly hôn? Chẳng lẽ là nhầm.
Cụctrưởng nhìn thuộc hạ của mình vẫn nhìn tài liệu, lo lắng chọc cho nhânvật lớn không vui, lo lắng thúc giục: "Thế nào tiểu Trương? Nhanh lên, vị tiên sinh này còn có những chuyện bận nhiều việc khác đấy.".
"Cái này, cục trưởng, vị tiên sinh này muốn ly hôn." Nhân viên làm việc khókhăn nói, đáy lòng hắn bổ túc một câu "Ngài nói người tới muốn đăng kýkết hôn. "
Nghe vậy, cục trưởng nghi ngờ nhìn về phía SởChiến, cẩn thận lên tiếng nói: "Tiên sinh, không phải ngài muốn đến đểđăng ký kết hôn sao?".
"Trước ly hôn sau kết hôn." Sở Chiến nhìn cô gái nhỏ trong ngực một cái, thấp giọng nói.
Vừa nghe lời này, cục trưởng cảm thán vị nhân vật lớn này cưới lần thứ hai, nhưng ly hôn là chuyện tự mình đến làm, bọn họ mới đến hai người, nhưng lãnh đạo cấp trên coi trọng vị tiểu tổ tông này, cục trưởng cũng khôngtiện nói gì, hướng nhân viên làm việc gật đầu một cái, ý bảo hắn theoyêu cầu Sở Chiến mà làm.
← Ch. 094 | Ch. 096 → |