← Ch.192 | Ch.194 → |
"Tiểu cô nương đừng khóc đừng khóc, tôi thương cô......" Trong màn hình, Trương Đổng một bên lừa gạt một bên đứng lên cởi quần áo của chính mình.
Cố Tiểu Ngải nằm ở trên giường, thấy thế cuống quít một cước đá đi lên.
"A ——"
Trương Đổng nhất thời đau đớn hét ra tiếng, hai tay che hạ bộ kêu như heo bị thiến.
Trên màn hình TV trong phòng khách, một giọt nước trên mặt Lệ Tước Phong, Võ Giang lại một lần thay Lệ Tước Phong rót rượu vào ly, bỗng nhiên liếc đến mặt Lệ Tước Phong, nháy mắt kinh ngạc.
Lệ tổng...... khóc sao?!
Lệ Tước Phong ngửa đầu uống rượu, một đôi mắt nhìn chằm chặp màn hình.
Cố Tiểu Ngải chưa từ bỏ ý định chạy trốn ra cửa, Trương Đổng chẳng quan tâm đau đớn vội vàng kéo cô trở về, một phen kéo tóc của cô liền ép cô trên tường, miệng hùng hùng hổ hổ nói, "Nha đầu chết tiệt kia, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Dám đá ta!"
Trong màn ảnh, trên ót Cố Tiểu Ngải lập tức chảy ra vết máu.
Trên sô pha, tay Lệ Tước Phong lực tay nắm chặt ly rượu, ly rượu vỡ thành hai đoạn.
Cố Tiểu Ngải cắn chặt môi, bị Trương Đổng đặt tại trên tường như vậy căn bản không động đậy, cũng không phản kháng nữa, tuyệt vọng nhắm mắt lại, nâng đầu lên đầu hướng tới trên tường đập vào......
Một chút lại một chút.
Dường như muốn chết.
Lệ Tước Phong thẳng tắp nhìn chằm chằm màn hình TV, ánh mắt nhìn không chớp mắt, một giọt nước mắt liền như vậy rớt xuống dưới......
Trương Đổng rõ ràng bị Cố Tiểu Ngải làm cho kinh hãi, sau khi kịp phản ứng nắm tóc cô kéo tới giường.
Cố Tiểu Ngải đã muốn giống cái đầu gỗ không nhúc nhích, liền như vậy nằm ở trên giường, mắt nhắm chặt lại, nước mắt không ngừng chảy xuôi xuống dưới.
"Thật là, tiểu cô nương sớm ngoan một chút không được sao!"
Trương Đổng thấy thế vui tươi hớn hở nở nụ cười, lại bắt đầu cởi thắt lưng.
"Mẹ kiếp!"
Lệ Tước Phong đứng mạnh lên, một tay lấy ly rượu quăng lên màn hình TV, phát ra một âm thanh vang lên.
Võ Giang đứng ở một bên vẫn trầm mặc, không tiếng động nhìn Lệ Tước Phong chạy nhanh qua.
"Phanh ——"
Đột nhiên cửa chính bị đạp mở ra.
Thân mình Trương Đổng mập mạp đang chuẩn bị đổ ập lên thân thể mềm mại vô lực của Cố Tiểu Ngải, bỗng nhiên bị âm thanh đá cửa làm hoảng sợ, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Lệ Tước Phong vui vẻ, nịnh nọt nói, "Toàn diện xem cực kỳ thích...... A ——"
Lệ Tước Phong dùng hết khí lực toàn thân một quyền đánh tới, kéo áo Trương Đổng, đầu gối tàn nhẫn thúc trên đỉnh bụng của hắn.
Nằm ở trên giường, Cố Tiểu Ngải mở to mắt, trong ánh mắt dại ra mang theo ủy khuất, liền như vậy lẳng lặng nhìn Lệ Tước Phong kéo Trương Đổng xoay đánh.
Máu tươi trên ót chảy xuống dưới, nhỏ giọt dính đến mi mắt, tầm mắt cô mơ hồ.
Hắn rốt cục xuất hiện sao?
Không phải hắn muốn nhìn cô bị tên gớm ghiếc này làm nhục sao?
Tra tấn cô như vậy có thể thỏa mãn tâm lý trả thù của hắn sao? Vậy hắn tiến vào làm cái gì? Màn cưỡng hiếp còn chưa có diễn xong đâu, hắn liền xông tới......
"Cạch——"
Trương Đổng bị Lệ Tước Phong thúc đầu gối vào bụng mỡ, lúc này ngay cả dịch dạ dày đều phun cả ra, vẻ mặt thống khổ đến cực điểm.
"Khốn khiếp!"
Lệ Tước Phong chửi rủa một tiếng, nắm cổ áo Trương Đổng đem hắn hướng trên tường đánh tới, dùng hết sức lực......
"Cứu mạng...... Lệ tổng tha mạng...... Cứu mạng......"
Hoàn toàn không biết là sao lại thế này, Trương Đổng sợ tới mức liều mạng cầu xin tha thứ, kêu cứu mạng.
Trên mặt Lệ Tước Phong là nổi cơn điên âm trầm thô bạo, đem Trương Đổng quăng đến trên tường, giày da hung hăng đạp lên, nghe hắn phát ra tiếng tru giống như heo bị giết.
Cố Tiểu Ngải từ bên giường ngồi dậy, nhìn khuôn mặt Lệ Tước Phong, nước mắt lại lần nữa chảy xuống.
Cô thực không nghĩ tới Lệ Tước Phong sẽ trở nên đáng sợ như vậy.
Đáng sợ đến mức cho một người đàn ông khác đến cưỡng bức cô......
"Lệ tổng."
Võ Giang đứng ở cửa cung kính hô một tiếng.
Lệ Tước Phong chân gắt gao dẫm nát trên người Trương Đổng, âm trầm nói, "Đem hắn phế bán thân đi."
"Vâng, Lệ tổng."
Mặt Võ Giang vô tình đi tới, kéo Trương Đổng kêu khóc cầu xin tha thứ rời đi.
Phòng chỉ còn lại hai người Lệ Tước Phong cùng Cố Tiểu Ngải.
Lệ Tước Phong cúi đầu vẻ lo lắng trừng hướng Cố Tiểu Ngải, ót của cô tất cả đều là vết máu, cùng nước mắt xen lẫn cùng nhau, thoạt nhìn thấy ghê người.
Ngực đau như bị dao cắt.
Tay nắm chặt thành quyền hai bên người.
"Anh còn gắn camera trong phòng này nữa sao?" Cố Tiểu Ngải lạnh lùng hỏi lại, từ trên giường đứng lên, tầm mắt mơ hồ nhìn mặt hắn u ám không chịu nổi, nước mắt kìm lòng không đậu rớt xuống, "Lệ Tước Phong, xem tôi bị người khác cưỡng bức thực đã thỏa mãn rồi sao?"
......
Thỏa mãn?
Lúc cô nằm dưới thân một người đàn ông khác, hắn làm sao có thể thỏa mãn!
"Cô tự chuốc lấy!" Lệ Tước Phong nghiến răng nghiến lợi nói, trên mặt là hận ý trả thù, "Lúc cô ở trên giường với Sở Thế Tu có nghĩ tới tôi hay không?! Có nghĩ tới tôi mới là bạn trai của cô hay không!"
Hắn là bạn trai của cô sao?
Phải không?
Cố Tiểu Ngải bắt chước bộ dáng trào phúng của hắn lúc ở cửa, khinh miệt châm chọc khẽ cười một tiếng, "Bạn trai của tôi?! Lệ Tước Phong, anh căn bản không phải đàn ông!"
Thiếu chút nữa cô đã bị người kia cưỡng bức.
Hắn còn có thể bên ngoài trơ mắt nhìn......
Hắn dùng phương pháp gì trả thù cô đều được, vì sao muốn dùng phương thức như thế......
Cô không thương hắn, cô không thương hắn, cô đời này cũng sẽ không rung động bởi cái dạng đàn ông này.
Cố Tiểu Ngải bước từng bước một đi vào phòng tắm.
Không phải đàn ông?!
Ngực Lệ Tước Phong vì tức giận ghen ghét mà kịch liệt phập phồng, thấy cô đi vào phòng tắm liền đi theo vào, một tay lấy cô đặt ở trên vách tường phòng tắm.
Thân thể hắn cao to đè lên, Cố Tiểu Ngải mới ngửi được mùi rượu đặc hơn.
Hắn uống rượu?!
"Cố Tiểu Ngải! Tôi không phải đàn ông? Vậy thì ai, Sở Thế Tu sao?!" Hai tay Lệ Tước Phong đặt trên tường hai bên đầu cô, nhìn chằm chằm mặt cô kiêu ngạo, u ám hỏi, "Cô cùng hắn ăn nằm với nhau bao nhiêu lần rồi hả?!"
Trong tư tưởng của hắn, đàn ông với phụ nữ chỉ có thể trên giường thôi sao?!
Cố Tiểu Ngải rũ mắt xuống, không muốn cùng hắn nói chuyện.
"Nói!" Lệ Tước Phong mạnh một quyền đánh ở trên tường, trong mắt phụt ra tia giận làm cho người ta sợ hãi.
Mùi rượu của hắn tràn đến trên người cô, Cố Tiểu Ngải bị tiếng hô của hắn mà cả kinh bả vai co rúm lại, vẫn là quật cường ngưỡng cằm, lạnh lùng nói, "Nói cái gì? Nói tôi cùng Sở Thế Tu ăn nằm bao nhiêu lần sao? Lệ Tước Phong, anh xác định anh muốn nghe?"
Giọng điệu cô lạnh lùng đùa cợt làm cho Lệ Tước Phong tức giận hơn nữa, bị lòng đố kị che mờ mắt hắn, điên cuồng mà ăn mòn tất cả của hắn.
Lệ Tước Phong hai tay kéo cổ áo của cô, một đôi mắt hận không thể xuyên thấu cô, "Cố Tiểu Ngải! Cô thực cùng hắn ăn nằm với nhau?!"
......
Cố Tiểu Ngải bị hắn đè gần như không thở nổi.
"Đúng, ăn nằm với nhau, không phải anh muốn đáp án này sao? Vừa lòng chưa? Lệ Tước Phong."
Dứt lời, trên mặt của cô bị tát mạnh một cái, đau đến mức cô kêu không ra tiếng.
Ăn nằm với nhau......
Cô thực đã cùng Sở Thế Tu ăn nằm với nhau!
Mẹ kiếp, phụ nữ của hắn bị người khác chiếm đoạt!
"Lại đây cho tôi!" Lệ Tước Phong kéo mạnh vai cô đem cô kéo tới vòi sen, giơ tay lấy vòi sen xuống, mở ra đầu nước lạnh, nước lạnh như băng liền chảy trên người cô.
"A...... Lệ Tước Phong, anh muốn làm gì?"
Nước lạnh như băng đột nhiên dội đến trên người cô làm cô lạnh đến phát run, Cố Tiểu Ngải quay đầu muốn tránh đi, vòi hoa sen theo sát sau xịt đến trên đầu cô......
Lạnh đến mức ngay cả tâm cô cũng đều lạnh.
Hắn đến tột cùng muốn làm gì?!
"Đem cô rửa sạch!" Lệ Tước Phong một tay lấy cô đặt trên tường thủy tinh, hoàn toàn đã bị lòng ghen tị làm cho hồ đồ rồi, cầm vòi hoa sen hướng trên người cô xịt tới, "Cố Tiểu Ngải! Cô bị hắn chạm qua làm sao tôi sẽ đem cô rửa sạch như thế đó!"
Đem cô rửa sạch đi, ai cũng không thể động đến phụ nữ của hắn!
"Lệ Tước Phong, anh có phải điên rồi không! Buông ra!"
Cố Tiểu Ngải bị xịt tầm mắt đều mơ hồ, liều mạng lấy tay thúc vào người hắn.
"Cố Tiểu Ngải, lúc cô phản bội tôi cô nên nghĩ đến sẽ có kết cục này!" Lệ Tước Phong đem vết máu trên mặt cô cọ rửa sạch sẽ, tay kéo áo tắm dài của cô, ngón tay dùng sức thô bạo xé xuống......
Nước lạnh lẽo đến thấu xương.
Cố Tiểu Ngải nói không nên lời khó chịu, tay hắn kéo dây thất lưng áo tắm xé ra.
Nước mắt ấm áp lại lần nữa chảy xuống dưới.
Hắn đến tột cùng phải làm đến một bước kia mới vừa lòng sao? Mới thỏa mãn lòng trả thù của hắn sao?
"Anh muốn tự mình cưỡng bức tôi mới hài lòng phải không?" Giọng nói Cố Tiểu Ngải run run hỏi, "Chỉ xem người khác cưỡng bức tôi còn chưa thỏa mãn lòng trả thù của anh phải không? Được, tôi đến đây, tôi tự mình tới......"
Giọng nói của cô phát run kịch liệt.
Thân mình run run.
Áo tắm dài sớm bị vòi hoa sen làm ướt, ẩm ướt dính vào trên người làm cô rùng mình.
Nghe vậy, cơ thể Lệ Tước Phong cứng đờ, tay để trên thắt lưng bị cô hất ra.
Cố Tiểu Ngải qua loa lau nước trên mặt, một đôi mắt lạnh nhạt nhìn hắn, tự tay cởi bỏ dây lưng áo tắm dài của mình, áo tắm dài rơi xuống sàn, lộ ra thân thể mềm mại...... trên thân thể mềm mại có mấy chỗ bầm xanh.
Thoạt nhìn cơ thể mảnh mai bất lực như thế...... tầm mắt Lệ Tước Phong bị kiềm hãm.
"Lệ Tước Phong, anh không phải thích cưỡng bức phụ nữ sao?"
Cố Tiểu Ngải cười lạnh nói, trong mắt lộ ra tuyệt vọng, thân thể trần trụi liền đứng ở trước mặt hắn.
← Ch. 192 | Ch. 194 → |