Truyện:Đỉnh Phong Thiên Hạ - Chương 4077

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Trọn bộ 4732 chương
Chương 4077
Đối chiến Tuyên Cổ Cảnh cao giai
0.00
(0 votes)


Chương (1-4732)

Trong nội tâm Lục Lâm Thiên lập tức trầm xuống, nếu là thật là như thế, đó chính là phiền toái lớn, còn không phải phiền toái lớn bình thường.

U Già nhìn vào cái động sâu không đáy kia, lập tức cảm giác được cái gì, ánh mắt nghi ngờ biến thành vui vẻ, lập tức nói với Ma Lang cùng Â_〽️ Ⓗ_ồ_n:

- Ma Lang, Â*m Ⓗồ*𝓃, các ngươi ngăn cản bọn chúng, ta đi vào một lát.

Vừa dứt lời, thân ảnh U Già dẫn đầu tiến vào cái động không đáy kia.

Ma Lang và Â-ɱ 𝐇ồ-𝓃 hai người nhìn thấy U Già tiến vào động sâu, ánh mắt không vui, nhưng cũng không có cách nào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám người Nguyên Hạt cùng Lục Lâm Thiên.

- Không tốt, bên trong nhất định có truyền thừa cường giả Hóa Hồng Cảnh của Dạ Xoa nhất tộc, nhất định không thể để chúng đạt được.

Nhìn thấy U Già xông vào cái động sâu đỏ thẫm, Nguyên Hạt biến sắc, hắn dứt lời, thân ảnh lao về phía trước, hắn muốn tiến vào cái động kia.

- Ai, cường giả Thú tộc quá nôn nóng.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên thở dài, muốn ngăn cản đã không kịp.

- Nguyên Hạt, ngươi nên trung thực ở lại đây đi, đồ vật phía trước không có զ·ц🔼·ⓝ 𝐡·ệ với ngươi.

Thời điểm thân ảnh Nguyên Hạt tiến lên, thân ảnh Ma Lang chấn động, bàn chân đ·ạ·𝖕 〽️ạ·n·♓ vào hư không, thân ảnh trực tiếp lao đi ngăn cản Nguyên Hạt, đánh ra một quyền âm hàn mang theo lực lượng cực mạnh nghênh tiếp Nguyên Hạt.

- Ma Lang, ngươi cút ngay cho ta!

Đối mặt Ma Lang ngăn cản, ánh mắt Nguyên Hạt trầm xuống, cũng phất tay ngăn cản một quyền này.

Bành!

Hai Tuyên Cổ Cảnh cao giai va chạm nhau, năng lượng đáng sợ quét qua tất cả, hai người giơ tay nhắc chân đánh nát hư vô, không gian chung quanh vặn vẹo, cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai đều khủ𝓃*g 𝒷*ố thế.

- Gϊếŧ.

Vào thời khắc này, Â-Ⓜ️ Ⓗồ-𝓃 hét lớn một tiếng, đám cường giả Phệ Hồn nhất tộc cùng Lang Linh nhất tộc sau lưng cũng lao tới, phóng thích khí tức 𝖐♓-ủ-ռ-𝐠 ⓑ-ố quét qua các hướng, cả phiến không gian này vặn vẹo.

- Gϊếŧ ah.

Không cần Lục Lâm Thiên và Nguyên Hạt phân phó, cường giả Thái Hoàng thế giới Xích Xà cùng Thượng Thanh thế giới Phong Hỏa, Huyết Ưng, Băng Thiên Lý, Cô Lang cũng lao tới, cường giả hai bên nhanh chóng đại chiến với nhau.

Ầm ầm!

Cường giả hai bên va chạm với nhau, va chạm như thế trong thời gian ngắn chẳng biết hươu ⓒ-hế-t về tay ai.

- Lang Linh nhất tộc đáng 𝒸ⓗế·🌴, chẳng lẽ cho rằng ta sợ ngươi.

Trong lúc kích chiến, thân ảnh như điện, Cát Bạch Mị quát một tiếng, giọng nói mang theo sát ý, trên ⓣ-♓-â-𝓃 †♓-ể sinh ra chấn động 🎋ⓗủ.𝓃.𝐠 ⓑ.ố, ⅼ*ℹ️*n*𝒽 ⓗồ*ռ lực ⓚ♓·ủ·𝐧·🌀 𝐛·ố quét qua một tên cường giả Lang Linh nhất tộc tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai.

Tê.

Chấn động κ.ⓗủ.n.🌀 b.ố từ người Xích Xà tỏa ra, khí tức ռ·óռ·g ⓑ·ỏ𝐧·ℊ bộc phát, trong nháy mắt tiếp theo Xích Xà hóa thành bản thể Tật Phong Xích Thiên Xà.

Tật Phong Xích Thiên Xà тⓗ-â-ռ t𝐡-ể to lớn như cự long, làm cho không gian rung rung, khí thế κ.h.ủ.n.g b.ố nương theo nhiệt độ cao đánh về phía cường giả Phệ Hồn nhất tộc Tuyên Cổ Cảnh, bản thể cực lớn đánh nát không gian.

- Gϊếŧ.

Huyết Ưng quát một tiếng, khí tức huyết tinh ngập trời, giống như nhuộm không gian thành biển m·á·υ, mang theo thanh thế ⓚ-𝒽ủп-ɢ b-ố bao vây một tên Lang Linh nhất tộc Tuyên Cổ Cảnh trung giai vào trong đó.

Phệ Hồn nhất tộc và Lang Linh nhất tộc có không ít cường giả hét lớn, khí tức âm hàn tuôn ra, chấn động phá vỡ không gian, thực lực ⓚ-𝖍ủ𝓃-🌀 ⓑ-ố của hai tộc thể hiện không chút nghi ngờ.

- Nguyên Hạt, ngươi không thể gây khó dễ cho ta, Lang Linh chân thân!

Ma Lang hét lớn một tiếng, đột nhiên đầu sói bộc phát hào quang màu đen sau đó hóa thành cự lang lớn mấy trăm trượng, uy năng chấn động 𝖐hủ_𝓃_ℊ 𝐛_ố quét qua bầu trời.

- Ma Lang, lão tử sợ gì ngươi, biến hình!

Nguyên Hạt hét lớn, hắn biến thành bản thể của mình, đó là một con bọ cạp màu xanh, toàn thân bí vân quanh quẩn, nguyên lực chấn động thật mạnh.

Ầm ầm.

Hai thân ảnh khổng lồ lao vào nhau, không ngừng công kích rất khủng khiế, giơ tay nhấc chân xé rách không gian, phá diệt hư không.

- Khặc khặc, ngươi chính là Lục Lâm Thiên sao, lúc này ngươi rất thảm, rơi vào trong tay Â_m H_ồ_п ta, nhất định sẽ muốn sống không được, muốn ↪️𝒽ế-🌴 không xong, ngươi nhất định sẽ hối hận vì những gì ngươi gây ra.

Lúc này một thân ảnh dữ tợn xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, chính là tên Phệ Hồn nhất tộc tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai, Â.m ℋồ.n.

- Tuyên Cổ Cảnh cao giai, phiền toái rồi.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, ·m Hồ·п hiển nhiên không bỏ qua cho mình, mà chính mình lần đầu tiên đối mặt cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai hậu kỳ, loại cường giả thực lực này, Lục Lâm Thiên tiếp xúc qua chỉ là Tuyên Cổ Cảnh cao giai Hàn Long mà thôi, cho nên rất rõ ràng tu vị của cấp độ này 𝖐-𝖍-ủ-ⓝ-ℊ 🅱-ố bao nhiêu.

- Tiểu tử, Phệ Hồn nhất tộc ta sẽ nghiền ngươi thành xương.

Quan sát Lục Lâm Thiên, ánh mắt Â*𝐦 Hồ*n bắn ra sát ý khủng khϊếp, trường bào run lên, khí tức mạnh mẽ bộc phát, khí tức mênh 𝖒ô*𝓃*g cuồn cuộn, ⓠц●ỷ trảo mạnh mẽ mang theo âm thanh 🍳ц.ỷ khóc thần sầu, trực tiếp xuyên thủng không gian.

- Thanh Linh Khải Giáp, hổ biến.

Lục Lâm Thiên quát một tiếng, không hành động dư thừa, trực tiếp thúc dục Thanh Linh Khải Giáp hổ biến, thân hổ có điện quang quấn quanh, lập tức giơ móng vuốt lên ngăn cản 🍳-𝐮-ỷ trảo kia.

Xoẹt.

Hai trảo va chạm với nhau, chính giữa khu vực hai bên va chạm có vết nứt không gian đen kịt xuất hiện, lực lượng to lớn lan vào người Lục Lâm Thiên.

Ken két.

Thân hổ của Lục Lâm Thiên bị đánh bay, lân phiến tan nát, 𝖒·á·𝐮 tươi tung tóe.

Rống.

Đau đớn rất lớm, làm cho Lục Lâm Thiên gầm lên một tiếng, thực lực Tuyên Cổ Cảnh cao giai quá kinh khủng, hổ biến cũng không cách nào ngăn cản, giao thủ chính diện làm Lục Lâm Thiên chính thức biết được tu vị của Tuyên Cổ Cảnh cao giai mạnh hơn Tuyên Cổ Cảnh trung giai cỡ nào.

Tay áo vung lên, Â.〽️ ℋ.ồ.𝓃 hành động lần nữa, hàn khí bạo phát đánh thẳng vàol thân hổ Lục Lâm Thiên, sắc mặt hắn dữ tợn, đôi mắt nhìn thẳng vào Lục Lâm Thiên, khói đen đánh thẳng vào người Lục Lâm Thiên.

- Đi.

Lục Lâm Thiên bộc phát kim quang sáng ngời, khí tức sát phạt lưng lệ bao phủ không gian, kim mang đại tác, cuồng phong gào thét, điện quang sáng ngời.

Oanh.

Thủ ấn màu vàng nhanh chóng va chạm với cột sáng màu đen kia, cả hai va chạm với nhau thật mạnh.

Bang bang!

Va chạm như thế, không gian sinh ra cảnh tượng thiên băng địa liệt, năng lượng cuồng bạo mang theo uy thế khổng lồ chấn nhϊếp mọi người.

Lúc này Â*Ⓜ️ 𝐇*ồ*𝖓 đánh ra một thủ ấn, nhìn kỹ thì thấy thủ ấn do không ít lı●ⓝ●𝖍 𝖍●ồ●n Thú tộc và Nhân tộc ngưng tụ thành, trong nháy mắt khí tức âm hàn và xu thế như bôn lôi bạo phát, năng lượng 𝖐𝖍_ủռ_𝖌 🅱_ố giáng xuống.

Hổ trảo của Lục Lâm Thiên ngưng tụ ra hào quang sáng ngời, hào quang của hắn bắn ra cột sáng chói mắt, biên giới hư không có ánh sáng lóe lên.

- Tứ Thần Quyết.

Đối mặt với thủ ấn κ_ⓗủ_𝐧_🌀 🅱️_ố như thế, Lục Lâm Thiên vô cùng ngưng trọng, cột sáng mang theo khí tức chấn động ⓛⓘ𝓃_𝖍 𝐡_ồ_ռ, giống như mặt trời mọc lúc bình minh, quang cầu nhanh chóng nghênh tiếp thủ ấn.

Rống! Ngao! Cô! Ô!

Một giây sau, bốn thú ảnh thanh long bạch hổ chu tước huyền vũ liên tục gào thét, sau đó thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, 🦵·𝒾ռ·ⓗ 𝐡ồ·п áo nghĩa, vật chất áo nghĩa bốn đại áo nghĩa kỳ lạ hoạt động, cùng lúc đâ.〽️ νà.🔴 thủ ấn của ·ⓜ H·ồ·𝓃.

Chương (1-4732)