Ⓛ_1п_𝐡 𝒽ồ_𝓃 giao phong
← Ch.4073 | Ch.4075 → |
- Ồ.
Nhưng vào lúc này, trong mắt Lục Lâm Thiên phát hiện chấn động khác thường, loại chấn động này cực kỳ 🍳⛎●ỷ dị, là chấn động ⓛiⓝ*♓ 𝖍*ồ*ⓝ.
Chỉ trong nháy mắt, sau khi Lục Lâm Thiên do dự một lúc, hai mắt ⓚ-ⓗ-é-𝖕 ⓗ-ờ, tâm thần khẽ động, hồn lực trong mi tâm bộc phát.
Oanh.
- Cẩn thận.
Sắc mặt Nguyên Hạt đột biến, lập tức quát một tiếng, thực lực mọi người chung quanh không tầm thường, nhìn thấy động tĩnh của Lục Lâm Thiên đã sớm biến hóa, giờ phút này dừng lại đề phòng.
Xùy.
🦵.1𝓃.ⓗ 𝐡ồ.п không gian của Lục Lâm Thiên run lên, ⅼı.𝖓.𝐡 𝖍.ồ.n lực va chạm trực tiếp với đối phương, loại va chạm 𝖑1●𝓃●♓ 𝐡●ồ●п này làm đầu óc Lục Lâm Thiên 𝖓*ổ ✝️ⓤ𝐧*ℊ như sấm rền, sát khí u ám truyền ra ngoài.
Năng lượng 🦵𝐢𝖓*𝖍 𝒽*ồ*п quá mức cường đại, cường đại đến mức Lục Lâm Thiên khó có thể chống cự, 👢❗_𝓃_𝐡 ⓗ_ồ_𝐧 không gian rung rung, l*ı*𝖓*𝖍 𝒽*ồ*п mê muội, khí tức âm sát tiến vào 🦵.i𝓃.𝖍 𝖍ồ.𝓃, làm cho 👢𝒾𝖓-♓ 𝐡ồ-п có cảm giác run lên.
Ông.
Cũng trong nháy mắt này, cây đao màu vàng rung động, hào quang từ cây đao màu vàng bộc phát, trực tiếp ngăn cản ⅼ·𝒾ռ·ⓗ 𝐡ồ·ռ đang công kích, thậm chí thôn phệ tiến vào thân đao.
- Lⓘռ.♓ 𝒽.ồ.ⓝ lực thật mạnh và 🍳⛎.ỷ dị, loại l𝒾𝓃.𝖍 𝐡.ồ.п lực này không giống chủng tộc bình thường.
Nội tâm Lục Lâm Thiên trầm xuống, dùng tu vị thực lực của Lục Lâm Thiên bây giờ, đột nhiên trúng 🦵-❗-𝖓-𝐡 𝖍-ồ-𝓃 công kích của người ta cũng có thể phòng bị từ sớm, 👢ï*ռ*𝖍 ♓ồ*𝓃 lực của đối phương rất mạnh, làm cho Lục Lâm Thiên hơi bất ngờ, nhưng Lục Lâm Thiên cũng không e ngại.
Đột nhiên ăn thiệt thòi như thế, với tính cách của Lục Lâm Thiên tuyệt đối không từ bỏ ý đồ, có cây đao màu vàng trong mi tâm, hắn đã đứng ở thế bất bại.
Trong thời gian ngắn, trong nháy mắt cây đao bộc phát, ⅼ●ı●𝓃●𝒽 ♓●ồ●ռ ⓟ♓â_n †ⓗ_â_𝓃 Thái Cổ U Minh Viêm trong đầu có động tác, ⓛï-п-♓ 𝐡ồ-ⓝ lực 𝖓_óռ_🌀 𝐛ỏ_ռ_🌀 và âm hàn bao phủ 🦵❗ⓝ_ⓗ ♓ồ_𝐧 lực đang tấn công, sau đó lập tức phản kích thật mạnh.
Lℹ️𝐧●ⓗ ♓●ồ●ⓝ ⓟ●𝖍●â●𝓃 𝐭●ⓗâ●𝓃 Thái Cổ U Minh Viêm có khí tức ռóⓝ-ɢ 𝒷ỏ-ռ-g kèm theo âm hàn, đây chính là khắc tinh của tất cả ⅼℹ️𝐧_h 𝒽ồ_ⓝ lực.
Ꮮ·𝒾·𝐧·h 𝖍ồ·𝐧 ρ♓â●п †●ⓗâ●𝖓 Thái Cổ U Minh Viêm có tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong cho nên không cần nương tay, Lục Lâm Thiên có thể mặc kệ đối phương là ai, dù sao đối phương công kích trước, cho nên hắn không cần quan tâm giáo huấn đối phương.
- Ồ, Tuyên Cổ Cảnh cao giai.
Từ ⓛ●ℹ️𝖓●𝒽 ♓●ồ●ⓝ lực do 👢●ı𝓃●ⓗ 𝖍ồ●𝖓 𝐩_ⓗâ_n т𝖍_â_ռ Thái Cổ U Minh Viêm phát hiện, 𝖑ℹ️𝖓·♓ ♓ồ·ռ công kích 🍳_𝐮_ỷ dị kia phát ra tiếng kêu 🍳𝐮-á-❗ d-ị, 👢ℹ️-𝖓-𝐡 𝖍-ồ-n sinh ra hỗn loạn, rất rõ ràng cũng không ngờ bị Thái Cổ U Minh Viêm phản kích.
- Hừ, có chút thủ đoạn, dám so ⅼ.ⓘ𝓃.𝒽 𝐡ồ.ռ lực với Dạ Xoa nhất tộc ta, muốn 𝒸.♓.ế.т, vậy trước tiên thu thập ngươi rồi nói sau, tránh cho đến lúc đó quấy rối, đây là do ngươi muốn c_♓ế_✝️ sớm.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, 𝐥-1ռ-𝒽 ⓗ-ồ-n chấn động truyền tin tức vào trong đầu Lục Lâm Thiên.
- Hô!
Đột nhiên hư không run lên, sát khí cuồn cuộn thẩm thấu từ trong hư không.
Mây đen trên bầu trời cuồn cuộn, ⓛ-❗ⓝ-𝐡 ⓗồ-п lực 𝐤𝐡ủ●ռ●ⓖ 𝐛●ố khởi động, lúc này những người có tu vị Niết Bàn Cảnh cùng Tuyên Cổ Cảnh sơ giai chấn động, tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai miễn cưỡng có thể chèo chống.
Oanh!
Trong lúc này, li.𝐧.♓ hồ.ռ lực k♓ủ-ռ-ɢ 𝒷-ố áp xuống, đột nhiên ✞●𝒽●â●ռ 🌴𝒽●ể Lục Lâm Thiên chấn động, lập tức ⓛi𝐧-ⓗ ♓ồ-n sinh ra hào quang chói mắt, hào quang màu vàng nhạt xuất hiện, nó khuếch tán ra khắp hư không.
Hai đạo năng lượng 👢·ı·n·𝖍 ♓ồ·ⓝ lực trấn áp, giờ phút này, đột nhiên năng lượng chấn động, sấm sét nổ vang.
Bành!
Âm thanh trầm đυ. c κ𝒽ủ𝓃.g 𝖇.ố bạo phát, hai đạo 👢·𝐢𝐧·𝒽 ♓·ồ·ռ phong bạo va chạm sinh ra phong bạo quét qua tất cả, làm cho ⓛ𝖎*п*ⓗ ♓ồ*ⓝ người ta đau đớn như run lên cầy sấy.
- Ⓛ𝒾п●ⓗ 𝐡●ồ●ռ lực thật mạnh.
Trên ngọn núi, ánh mắt Nguyên Hạt quan sát động tĩnh trên hư không, tầm mắt quan sát Lục Lâm Thiên, hắn vô cùng rung động, vốn cho rằng nam tử áo xanh này trở thành phó thống lĩnh Thượng Thanh thế giới chỉ có chút bổn sự mà thôi, nhưng lại không nghĩ tới lại mạnh tới mức này.
Từ lïn·𝖍 𝒽ồ·п lực chấn động, Nguyên Hạt thân là cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai tự nhiên có thể cảm ứng được, cho dù là hắn, tạo nghệ 👢ⓘn●ⓗ hồ●𝐧 cũng không sánh bằng người ta, huống chi, hắn hắn còn là tu luyện giả 👢𝒾_п_h hồ_𝖓 áo nghĩa tu, ⓛⓘ·ռ·h ⓗồ·𝐧 áo nghĩa là thiên phú của Quy Nguyên Linh Hạt.
Mây đen áp đỉnh, che khuất bầu trời, điện xà cuồng vũ, phong vân biến sắc!
- L·ℹ️·n·ⓗ 𝐡·ồ·п lực thật 𝐤𝖍_ủռ_ɢ 🅱️_ố.
Người Thái Hoàng thế giới và liên minh quân đoàn ngẩng đầu quan sát động tĩnh đang diễn ra, bọn họ bị 🦵.i.𝖓.h ♓.ồ.ⓝ lực khủng khϊếp kia áp chế, đều biến sắc, loại 👢-ⓘ𝐧-𝒽 𝖍ồ-n lực này bọn họ không cách nào so sánh được.
Người trong Thái Hoàng thế giới vốn không đặt Lục Lâm Thiên vào trong mắt, giờ phút này ánh mắt đã khác, các cường giả liên minh quân đoàn rung động thật sâu.
- Thật mạnh, 𝖑ı𝐧.♓ ⓗồ.𝖓 lực người này có thể chống lại 🦵_ℹ️𝐧_♓ ⓗ_ồ_𝓃 lực của Thái Cổ U Minh Viêm, l𝐢*n*♓ ♓ồ*𝓃 lực k*♓ủ*ռ*𝐠 𝖇*ố và 𝐪𝖚·ỷ dị.
Giờ phút này trong đầu Lục Lâm Thiên cũng có phần kinh ngạc, thực lực Thái Cổ U Minh Viêm bây giờ Lục Lâm Thiên rất rõ ràng, từ đó có thể thấy được thực lực của đối phương.
Hừ!
Ꮮ·ⓘ𝐧·𝒽 𝒽ồ·ⓝ lực mênh ⓜ.ôп.𝖌 bùng phát, sâu trong hư không, lập tức có tiếng kinh hô vang lên, lập tức hừ lạnh một tiếng.
Xoẹt.
Lập tức trong nháy mắt ngắn ngủi, sâu trong hư không cũng không biết từ chỗ nào, một đạo ⓛℹ️𝓃-♓ hồ-𝐧 trường thương mang theo sát khí bạo phát, nương theo 👢●ï𝖓●ⓗ ⓗ●ồ●n hủy diệt chấn động xuyên thủng không gian.
- Muốn công kích ta, vậy phải xem vận khí của ngươi thế nào?
Cản giác l·ï·n·𝐡 hồ·n trường thương mang theo sát khí âm u bộc phát, l𝖎.𝖓.𝒽 ♓ồ.ⓝ quanh người Lục Lâm Thiên thu liễm không thấy.
Xùy.
Tất cả chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, đột nhiên l𝒾·ⓝ·ⓗ 𝖍·ồ·𝖓 của Lục Lâm Thiên thu liễm lại, 🦵●𝐢𝖓●♓ h●ồ●ⓝ trường thương nhanh chóng hàng lâm, trực tiếp xuyên thủng không gian bắn vào mi tâm của Lục Lâm Thiên.
- Xảy ra chuyện gì, không tốt.
Nguyên Hạt thấy thế ánh mắt kinh biến, sắc mặt sợ tới mức trắng bệch, biến hóa này là nguy hiểm nhất trong khi giao thủ 𝖑·𝖎·ռ·♓ 𝖍·ồ·п lực, hắn muốn tương trợ cũng không được, rất nhiều ánh mắt chung quanh biến hóa.
Ông.
Mọi người kinh biến, thời điểm 𝖑ı_𝖓_𝐡 hồ_𝖓 trường thương rơi vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên, chỉ thấy trong mi tâm Lục Lâm Thiên bắn ra hào quang màu vàng sáng rực.
Ken két.
Hào quang màu vàng này dễ dàng đánh nát trường thương dễ như trở bàn tay.
Hừ.
Sâu trong hư không có tiếng rêи ɾỉ trầm thấp vang lên, xem bộ dáng là bị ⅼ*𝐢*п*♓ 𝖍*ồ*ⓝ công kích làm bị thương, lập tức mây đen tán đi, 𝖑𝖎n_ⓗ ⓗồ_ռ tạo thành mây đen u ám tan biến.
PHỤT.
Trên đỉnh núi, lão giả U Già lùi lại mấy bước, trong miệng phun ⓜ-á-ⓤ tươi, sắc mặt đen của hắn càng đen hơn, ánh mắt cũng đầy kinh ngạc.
- U Già, ngươi sao thế?
Ma Lang và Â●m 𝐇ồ●𝓃 hai người lập tức hỏi U Già.
- Chúng ta xem thường đối phương rồi, trong đám người có cường giả 👢ï_n_𝐡 𝐡_ồ_𝖓, 𝖑.𝖎.ⓝ.h ♓.ồ.n lực không dưới ta, dường như còn có bảo vật ⅼ𝖎·𝓃·♓ ⓗ·ồ·𝐧, ta không cẩn thận bị thương không nhẹ.
U Già trầm giọng nói, hào quang màu vàng vừa rồi làm cho ⅼ-ıп-ⓗ ⓗ-ồ-n hắn run như cầy sấy, hắn chỉ cảm giác chứ không thể biết rõ, cường giả tinh thông ⅼ-ℹ️n-𝒽 𝖍ồ-ⓝ còn có bảo vật 𝖑.i𝖓.ⓗ ⓗồ.𝐧 mới là 𝐤♓ủn_𝖌 ⓑ_ố nhất.
← Ch. 4073 | Ch. 4075 → |