Truyện:Đỉnh Phong Thiên Hạ - Chương 2937

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Trọn bộ 4732 chương
Chương 2937
Không phải là đối thủ 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-4732)

- Thủ đoạn không ít, chỉ tiếc ngươi còn quá yếu.

Nam tử áo lam nói nhỏ, trên khuôn mặt tuấn lãng hiện lên nụ cười châm chọc, ✝️_ⓗ_â_𝖓 th_ể đột nhiên lơ lửng trên không gian bao la tràn ngập hỏa diễm.

Phá.

Tiếp đó nam tử áo xanh phất tay lên, hóa chưởng thành trảo, cánh tay hướng về phía không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, biển lửa bao la, khổng lồ phía dưới lập tức n*ổ 𝖙uп*🌀, mọt đạo quang trụ bằng hỏa diễm khổng lồ giống như một đầu cự long từ dưới biển lửa chui lên.

Đạo quang trụ bằng hỏa diễm mang theo khí tức п-ón-ⓖ ⓑỏ-n-g, hủy diệt kinh người xé rách không gian trong nháy mắt h_𝖚_ⓝ_ⓖ hă𝐧_ℊ va chạm vào Thiên L𝐢.𝖓.h Hồ.n Nhãn.

Sưu.

Đạo quang trụ bằng hỏa diễm màu xanh da trời mang theo vết nứt không gian đen kịt trong nháy mắt 𝐡*ⓤ*ⓝ*𝐠 ⓗ*ă𝐧*ɢ đánh vào trong lỗ đen cực lớn.

Năng lượng 𝖐𝐡ủ_ռ_ɢ 𝒷_ố bàng bạc giống như hủy diệt †·à·ռ 𝖘·á·t bừa bãi, ở trong đôi mắt to bằng 𝖑●❗●п●𝖍 hồ●n đột nhiên lan tràn ra quang mang đen kịt, giống như sắp ռ.ổ ✞𝐮.𝓃.g.

Ầm ầm.

Cả không trung run lên, giống như sơn băng địa liệt, trong chớp mắt ngắn ngủi, trong hắc động giống như con mắt kia xuất hiện vết rạn nứt đen kịt giống như vết nứt trong không gian. Một cỗ quang mang hỏa diễm màu xanh da trời lóe lên.

Phanh Phanh.

Tất cả chỉ trong nháy mắt, động sâu này 𝖓-ổ ✝️𝐮-n-ℊ, hỏa diễm màu xanh da trời ngập trời cùng với nhiệt độ n-ó𝖓-ℊ 𝖇-ỏ-𝐧-ⓖ rơi vãi, không gian chung quanh sụp đổ từng khúc. Năng lượng ⓚ♓ủ𝖓●🌀 𝒷●ố khuếch tán, không gian bị 𝓃_g_♓❗_ề_𝖓 ռ_á_t, năng lượng 𝖐𝖍ủ-п-ɢ 𝖇-ố giống như cơn lốc khếch tán ở trên không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời.

Phốc Phốc.

Thiên 👢-𝐢-ռ-♓ ℋ-ồ-𝓃 Nhãn bị phá vỡ từng khúc, trong miệng Lục Lâm Thiên lập tức phun ra Ⓜ️-á-ⓤ tươi. Trong nháy mắt khí huyết nhộn nhạo, 🦵*𝒾n*♓ ⓗồ*𝐧 r⛎*п rẩ*y, một cỗ khí tức ⓝó𝐧*ⓖ ⓑ*ỏ*𝖓*🌀 nhân cơ hội thông qua mi tâm Lục Lâm Thiên tiến vào trong đầu, đồng thời nhiệt độ 𝐧-ó-𝓃-ℊ 🅱ỏ-𝐧-🌀 cũng kéo tới gân †♓●â●𝖓 ✝️●ⓗ●ể hắn.

Giờ phút này, Lục Lâm Thiên mới chính thức biết được nhiệt độ cao này có bao nhiêu sự 𝐤♓ủп·🌀 🅱️·ố, nhiệt độ cao 𝐤*hủ𝖓*g 🅱️*ố thông qua mi tâm ❌-â-ⓜ ռ-𝐡-ậ-🅿️ vào không gian trong đầu hắn, khiến cho 👢*ℹ️𝐧*♓ hồ*п run run, giống như có thể khắc chế ⅼ*1ռ*𝒽 ♓ồ*𝐧 vậy.

Cũng may hồn anh có kim đao màu vàng bảo hộ, không tạo thành vấn đề quá lớn, kim đao màu vàng này dường như có thể ngăn cản bất luận công kích nào gây bất lợi với ⓛ*ⓘ*п*♓ 𝐡ồ*𝖓.

Mà trên 𝐭𝖍â●ⓝ t𝒽●ể, Lục Lâm Thiên lúc này rốt cuộc cũng triệt để biết được sự 🎋.𝖍ủn.g 𝖇.ố của Thái Cổ U Minh Viêm, nhiệt độ của Thái Cổ U Minh Viêm này quá kinh khủng, làm cho Bất diệt huyền thể và Bất tử Địa linh thể cũng khó có thể chống lại.

Bất diệt huyền thể có thể chống lại công kích 𝐤♓·ủ·𝓃·🌀 b·ố, công kích thế nào cũng có thể chống lại. Hóa thành mảnh vỡ khôi phục, Thái Cổ U Minh Viêm lại không đánh ra công kích thực chất, mà là dùng nhiệt độ thiêu đốt, có thể làm cho làn da, tế bào, ⓜ·á·u tươi, kinh mạch, xương cốt hóa thành tro tàn.

Thái Cổ U Minh Viêm 𝖐𝒽_ủ𝖓_𝐠 🅱️_ố này không chỉ khiến cho ✝️*𝐡*â*𝓃 🌴*♓*ể không có cách nào chống lại, quan trọng hơn là hỏa diễm này có thể thẩm thấu vào xương cốt, có thể khiến cốt tủy, lục phủ ngũ tạng bị thiêu đốt. Hỏa diễm trong lúc vô hình thảm thấu vào thiêu đốt và công kích khiến cho Bất diệt huyền thể và Bất tử Địa linh thể khó có thể chống lại.

Mà lúc này vẫn chỉ là Thái Cổ U Minh Viêm này làm ảnh hưởng tới Lục Lâm Thiên mà thôi. Trên người Lục Lâm Thiên có Bất diệt huyền thể, Bất tử Địa linh thể, cả hai hợp nhất, lực phòng ngự kinh khủng cũng không có cách nào chống lại. Nếu như đổi lại là người khác ở chỗ này, kết cục không cần phải nói. Sợ rằng căn bản không có cách nào chống lại.

Khục khục.

Thân ảnh Lục Lâm Thiên bị đẩy lui, Huyễn Ảnh Thanh Vũ chấn động, không gian hỏa diễm màu xanh da trời phía dưới bị đánh bay một mảnh, chấn động 𝐤*hủ𝖓*🌀 b*ố khiến cho lòng người sợ rãi mà sinh ra rung động.

- Nhân loại nhỏ bé, ngươi quá yếu, căn bản không có cách nào chống lại ta. Những tồn tại đỉnh tiêm trong Nhân tộc các ngươi khi trước cũng không có cách nào làm gì được ta huống chi là ngươi. Ta chỉ cần ngươi có thể chịu tải được ta một hồi là được rồi, chờ ta đi ra ngoài, cả thiên hạ này không có ai có thể làm gì được ta.

Nam tử áo lam cười nhạt một tiếng, bàn chân đ.ạ.ⓟ 〽️.ạⓝ.ⓗ hư không.

Phanh Phanh.

Nam tử áo lam đ●ạ●ⓟ Ⓜ️●ạ●𝓃●♓ hư không, biển lửa màu xanh da trời phía dưới liên tiếp ռ-ổ 𝐭-⛎-ռ-g, bộc phát ra chấn động giống như núi lửa phun trào.

Sưu.

Ngay tại lúc đó nam tử áo lam mang theo khí tức hủy diệt ngập trời lập tức lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên, nhiệt độ ռ-ó-ռ-ɢ b-ỏ-𝖓-ɢ 🎋*𝐡*ủⓝ*🌀 ⓑ*ố, hủy diệt bất luận sinh linh gì. Không gian chung quanh Lục Lâm Thiên bị hỏa diễm màu xanh da trời bao phủ, căn bản không có cách nào tránh đi.

Nam tử áo lam xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên, thân ảnh hóa thành một đạo hỏa diễm màu xanh da trời, lập tức chui vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên, tiếp đó biến mất trong mi tâm Lục Lâm Thiên.

Sưu.

Đạo hỏa diễm màu xanh da trời này tiến vào trong đầu, toàn thân Lục Lâm Thiên lập tức run lên. Một cỗ nhiệt độ ⓚ·h·ủп·𝖌 𝖇·ố, phô thiên cái địa cùng với năng lượng hủy diệt đồng thời tràn vào trong đầu hắn.

Năng lượng hủy diệt cùng với nhiệt độ 𝐤♓_ủ𝓃_g 🅱_ố khiến cho ⅼ.i𝖓.♓ 𝐡.ồ.ռ hắn không có cách nào thừa nhận.

Dưới cỗ năng lượng cùng với nhiệt độ ⓚ*𝒽ủ𝓃*𝐠 𝐛*ố này Lục Lâm Thiên có cảm giác trong đầu mê muội, chỉ có một cỗ ý thức ở sâu trong 👢*ïn*♓ 𝖍ồ*ⓝ c_ư_ỡ𝐧_ɢ é_ⓟ thanh tỉnh mà thôi.

Lúc này bản thể Thái Cổ U Minh Viêm tiến vào trong đầu, Lục Lâm Thiên hoàn toàn đem tiền đặt cược của mình đặt vào kim đao màu vàng. Kim đao màu vàng đã ra tay cứu hắn mấy lần, mà ngay cả hồn anh cấp bậc Chuẩn Đế cũng có thể thôn phệ, lúc này Thái Cổ U Minh Viêm tiến vào trong đó, Lục Lâm Thiên rơi vào đường cùng, cũng chỉ có thể trông chờ vào tên thổ phỉ trong 𝖑❗·п·ⓗ ♓ồ·п.

- Thổ phỉ, dựa vào ngươi a. Ngươi phải cố gắng lên.

Lục Lâm Thiên đem tất cả tiền đặt cược của mình lên kim đao màu vàng, tuy rằng là hành động bất đắc dĩ, thế nhưng hắn cũng chỉ có thể chờ mong. Tên thổ phỉ trong 𝖑ⓘ𝖓·𝒽 ⓗồ·n luôn ăn chặn chỗ tốt, dường như không ngừng tăng lên mạnh, càng không thể rung chuyển cho nên hiện tại Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể hy vọng tên thổ phỉ trong 𝐥❗.n.𝒽 h.ồ.ⓝ mình phát uy.

Tuy trong lòng Lục Lâm Thiên có chút chờ mong lại có chút vô lực. Vật κ·𝒽ủ·ⓝ·🌀 🅱️·ố như Thái Cổ U Minh Viêm, kim đao thổ phỉ trong l.𝐢𝖓.♓ 𝒽ồ.n hắn có thể chống lại được sao. Chính bản thân Lục Lâm Thiên cũng hoài nghi, thế nhưng lúc này cũng chỉ có âm thầm cầu nguyện. Trong lòng Lục Lâm Thiên 𝖗-υ-ⓝ 𝓇-ẩ-ÿ, bây giờ giống như hắn đang đứng trên cầu nại hà, vạn nhất sai lầm thì hắn sẽ không còn cách nào xoay người nữa.

Sưu.

Đạo hỏa diễm màu xanh da trời tiến vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên, khí tức ngập trời lan tràn, lập tức hóa t𝖍àռ●h ♓ì●ⓝ●♓ người, khóe miệng nở nụ cười lạnh.

Cũng trong nháy mắt này Lục Lâm Thiên mỉm cười, bởi vì rốt cuộc kim đao màu vàng đã có động tác.

Trong nháy mắt khi Thái Cổ U Minh Viêm hóa t♓à𝖓.ⓗ hì𝖓.𝐡 người, trong không gian trong đầu Lục Lâm Thiên, đột nhiên có tiếng xé gió 🍳⛎.ỷ dị vang vọng, cả không gian trong đầu đột nhiên tràn ngập kim quang, bên trong kim quang có sát khí ngập trời.

Chương (1-4732)