Đi Thánh sơn 1
← Ch.2702 | Ch.2704 → |
Trên khuôn mặt già nua mắt lão phụ nhân lóe sát ý:
- Lục Lâm Thiên, hôm nay là ngày hết của ngươi. Lan Lăng sơn trang ta không nhân lúc còn sớm đá*𝖓*ⓗ 𝐜♓*ế*ⓣ ngươi, để ngươi trưởng thành đến hiện nay là sai lầm lớn nhất.
Lục Lâm Thiên ngước lên nhìn lão phụ nhân, mỉm cười nói:
- Người Lan Lăng sơn trang cũng nên báo danh hiệu ra đi, không ngờ Lan Lăng sơn trang muốn ta 𝒸-ⓗ-ế-✞ như vậy. Lão thất phu Lộc Linh ↪️-𝖍-ế-ⓣ còn chưa đủ, lại một người đến.
- Tiểu tử, trước khi ngươi ⓒ𝖍ế*🌴 hãy nhớ kỹ danh hiệu của lão thân. Lão thân Lan Lăng sơn trang Lan Linh Tôn Giả, có thể 𝖈𝒽ế-ⓣ trong tay lão thân đã là cất nhắc ngươi, kiếp sau đầu thai tuyệt đối đừng lại đến trêu vào Lan Lăng sơn trang ta. Cái 🌜*ⓗế*т của Lộc Linh Tôn Giả, mấy chục vạn đệ tử Lan Lăng sơn trang ta bây giờ đã tới lúc ngươi phải trả lại!
Lão phụ nhân nói xong thủ ấn bắt đầu thay đổi.
Ba bóng người chợt lóe, Cực Lạc Tam Ⓠц.ỷ bị thương nặng đến trước mặt Lục Lâm Thiên:
- Nhị thiếu gia, mau trốn đi! Người này đã là chuẩn đế, ba huynh đệ chúng ta ngăn cản thêm một lúc, nhị thiếu gia hãy bảo trọng.
Ba người che trước mặt Lục Lâm Thiên, linh lực chân khí còn sót lại phô thiên cái địa tuôn ra.
Lục Lâm Thiên cười cười. Vào lúc này Cực Lạc Tam Ⴓ.υ.ỷ liều mạng chắn trước mặt hắn, xem ra ba người đã thật lòng thần phục, không khiến hắn thất vọng. Không gian to lớn đã bị phong tỏa, giờ có muốn trốn cũng không thoát.
Lão phụ nhân trên trời quát to:
- Cực Lạc Tam Ⓠu·ỷ, chỉ bằng vào các ngươi có thể đối kháng được sao? Thế thì cùng 🌜𝒽ế·t đi!
Khí thế kinh khủng tuôn ra cuối cùng tỏa định bốn người Lục Lâm Thiên, Cực Lạc Tam 🍳⛎*ỷ. Trên khuôn mặt già nua đôi mắt lóe sát ý, lão phụ nhân phất tay. Luôàng linh lực hùng hồn kéo theo năng lượng thiên địa, mang lên năng lượng đáng sợ hủy thiên diệt địa bắn hướng Lục Lâm Thiên, Cực Lạc Tam Ⓠ_υ_ỷ.
Dưới năng lượng này không gian 𝖗⛎.𝓃 ⓡẩ.🍸, năng lượng 𝖐-♓ủ-𝓃-🌀 ⓑ-ố khiến lòng Cực Lạc Tam 𝐐_⛎_ỷ chùng xuống.
- Cực Lạc Tam Ⴓ·𝖚·ỷ, các ngươi lùi xuống đi.
Khi Cực Lạc Tam Ⴓц_ỷ định liều mạng đánh lại thì bóng người áo xanh che trước mặt họ, là Lục Lâm Thiên.
Vầng sáng trắng bao bọc người Lục Lâm Thiên, hắn phát ra thanh âm hờ hững lại bộc phát uy nhϊếp ⓚ-♓-ủ𝐧-𝖌 🅱️-ố hơn lão phụ nhân:
- Lan Lăng sơn trang muốn gϊếŧ bản công tử dám bỏ ra một chuẩn đế. Nhưng chỉ là chuẩn đế, có vẻ không đủ.
Năng lượng κ.𝒽.ủ.𝖓.ℊ 🅱.ố phía trước phô thiên cái địa ập đến, cách Lục Lâm Thiên áo xanh trăm thước chợt nhạt nhào. Chớp mắt năng lượng hủy diệt này đυ. ng vào vầng sáng trắng trước mặt Lục Lâm Thiên, năng lượng hủy diệt từ từ biến mất.
Đôi mắt Cực Lạc Tam 𝒬u*ỷ kinh sợ nhìn bóng dáng Lục Lâm Thiên trước mắt. Tay Lục Lâm Thiên cầm một khối ngọc giản màu trắng, trên ngọc giản trắng hiện ra vầng sáng trắng bao bọc không gian phạm vi trăm thước.
Trong vầng sáng trắng kia Cực Lạc Tam Ⓠ𝖚-ỷ cảm nhận uy nhϊếp 🎋_𝒽_ủ_𝐧_🌀 b_ố không thể tả, so với uy nhϊếp này thì lão phụ nhân Lan Lăng sơn trang mang đến uy áp kém hơn rất nhiều.
- Hơi thở này dường như đến từ Hải Tượng trưởng lão của Thánh Linh cốc.
Cực Lạc Tam 🍳ⓤ_ỷ kinh ngạc nói:
- Đây là uy nhϊếp của đế giả Thánh Linh lão tổ!
Bọn họ rất quen thuộc hơi thở này vì mới gần đây tiếp xúc được. Hơi thở này là của Thánh Linh lão tổ, uy nhϊếp đế giả thật sự.
Trước mặt Lục Lâm Thiên hiện ra vầng sáng trắng khiến mặt lão phụ nhân Lan Linh Tôn Giả lộ vẻ kinh sợ. Với ánh mắt của lão phụ nhân đương nhiên biết đây là uy nhϊếp đế giả thật sự, còn lão phụ nhân mới là chuẩn đế.
Mắt lão phụ nhân nhanh chóng hấp háy, sát ý càng dâng lên trong mắt:
- Đừng hoảng, chỉ là một hơi thở đế giả, không phải đế giả thật sự!
Hôm nay dù thế nào thì lão phụ nhân quyết tâm gϊếŧ Lục Lâm Thiên.
Lão phụ nhân co nắm tay lại:
- Lục Lâm Thiên, hôm nay mặc kệ xảy ra chuyện gì thì ngươi 𝒸𝖍ế.т chắc!
Năng lượng ánh sáng trắng rực rỡ tuôn ra từ t𝒽_â_𝖓 🌴_♓_ể lão phụ nhân, thủ ấn biến đổi. Lão phụ nhân phất tay, cả không gian 𝓇●υ●п гẩ●γ.
- Gru!!!
Một tiếng hót trong trẻo vang vọng không gian, con chim ưng khổng lồ năng lượng màu trắng nhanh chóng hình thành trên chân trời. Đôi cánh khổng lồ vỗ, bầu trời rung rinh theo, gió mây vần vũ. Khe nứt không gian nhanh chóng hiện ra, trận thế này làm Cực Lạc Tam 𝒬𝖚·ỷ ở phía xa hết sức kinh sợ.
Chim ưng màu trắng khổng lồ th-à-п-h ♓-ì-𝐧-♓, đôi cánh vỗ che rợp trời lao nhanh hướng Lục Lâm Thiên. Chim ưng màu trắng khổng lồ to cỡ ngàn thước, thân hình đổ bóng ma, Cực Lạc Tam Qu-ỷ ngước nhìn cảm nhận áp lực không thể chống cự. Năng lượng này quá cường đại, làm ba người muốn quỳ xuống.
Lục Lâm Thiên đối mặt trận thế 𝖐_♓_ủп_ℊ 🅱_ố, vầng sáng trắng bao quanh người, ánh mắt âm trầm. Lục Lâm Thiên từ từ bước ra hai bước, giơ cao tay bóp nát ngọc giản.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khoảnh khắc ngọc giản bị bóp nát, năng lượng ngập trời phát ra. Cả không gian run lên, năng lượng ngập trời chấn vỡ không gian lộ ra hư không to lớn. Hư không từ từ khép lại, thân hình ảo xuất hiện trong không trung, là Thánh Linh lão tổ.
Thân hình Thánh Linh lão tổ ảo nhìn con ưng màu trắng khổng lồ đập cánh hủy diệt không gian lao đến, mở miệng nói:
- Chuẩn đế nho nhỏ mà dám đυ. ng vào sư điệt của lão thân, ngươi muốn ⓒ_𝖍_ế_ⓣ!
Thánh Linh lão tổ phất tay, cách không co năm ngón tay hướng chim ưng màu trắng khổng lồ.
Cùng với Thánh Linh lão tổ co bàn tay lại, đám người Lục Lâm Thiên, Cực Lạc Tam 𝒬*⛎*ỷ cảm giác thiên địa tối sầm. Chỉ khoảnh khắc ngắn ngủi mảng lớn không gian phía trước trở nên hư vô.
Lục Lâm Thiên, Cực Lạc Tam Ⴓυ·ỷ ánh mắt rung động nhìn nhau. Giây sau không gian hư vô bỗng chốc sụp đổ, lộ ra lỗ đen thui trống rỗng to ngàn thước trên chân trời. Lỗ đen sâu đen như có thể cắn nuốt cả 🦵●𝖎●𝓃●𝒽 ⓗ●ồ●𝐧, khiến người không dám nhìn thẳng.
Chim ưng màu trắng khổng lồ gào thét thảm thiết:
- Gru!!!
Chim ưng màu trắng khổng lồ bị lỗ đen to lớn nuốt mất, lỗ đen hư không to lớn như Thái sơn đè đầu bao tùm lên con chim. Chim ưng màu trắng khổng lồ cố gắng vùng vẫy, ánh sáng trắng rực rỡ như mặt trời không ngừng bắn ra.
Khuôn mặt già nua tái nhượt, lão phụ nhân phun búng ɱá·⛎, thủ ấn thay đổi. Lực lượng ngập trời rót vào chim ưng màu trắng khổng lồ nhưng không cách nào thoát khỏi lỗ đen xâm thực, cắn nuốt.
Răng rắc!
Chỉ một giây ngắn ngủi, lỗ trống hư vô nuốt mất chim ưng màu trắng khổng lồ. Giây sau lỗ đen sâu thẳm biến mất, Lan Linh Tôn Giả Lan Lăng sơn trang lại hộc Ⓜ️á·⛎.
Xoẹt!
Cùng lúc đó Thánh Linh lão tổ ảo tỏa sáng chói lòa, không gian г*𝖚*𝓃 𝖗*ẩ*y, Thánh Linh lão tổ biến thành cột sáng năng lượng màu trắng mang theo lực lượng đáng sợ đủ để hủy thiên diệt địa phá hủy không gian dọc đường đi.
Năng lượng 🎋hủ-𝐧-ⓖ 𝐛-ố làm khe nứt không gian đen ngòm lan tràn như tia chớp trong không gian hư vô thẳng hướng Lan Linh Tôn Giả.
Tốc độ và uy thế đó khiến Lan Linh Tôn Giả không cách nào tránh thoát, khuôn mặt già nua tái nhợt hoàn toàn biến sắc. Linh lực trong người lão phụ nhân hoàn toàn bùng nổ, dốc hết sức vỗ mạnh một chưởng ấn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chớp mắt chưởng Lan Linh Tôn Giả vỗ ra đυ. ng mạnh vào Thánh Linh lão tổ ảo biến thành khe nứt không gian lao nhanh ập đến, tựa như thiên thạch va chạm.
← Ch. 2702 | Ch. 2704 → |