Truyện:Đỉnh Phong Thiên Hạ - Chương 1841

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Trọn bộ 4732 chương
Chương 1841
Linh dương diệt không
0.00
(0 votes)


Chương (1-4732)

- Đây là chênh lệch mà ngươi nói sao, tựa hồ chẳng có gì ghê gớm cả!

Chân khí Lục Lâm Thiên lại tiêu thăng, đồng thời năng lượng phong hệ tiếp tục hội tụ.

- Sao lại thế này!

Biến hóa làm cửu trưởng lão nghi hoặc, tại sao lại có người giãy thoát khỏi uy áp thiên phú của Độc Cô gia?

- Hừ, ta đã nói chỉ một chiêu đã đủ cho ngươi biến thành con kiến!

Ánh mắt cửu trưởng lão trầm xuống, thủ ấn kết xuất, một cỗ năng lượng զ𝐮●ỷ dị lập tức xuất hiện.

Tiếp theo sau ⅼ𝐢●𝐧●𝒽 𝒽ồ●n lực tràn ra, bạch quang ngưng tụ, hình thành một vòng tròn cực lớn, giống như một vầng mặt trời chói mắt làm người không thể nhìn thẳng, ⅼ𝖎.𝖓.♓ ♓ồ.ⓝ chân khí gào thét mang theo khí tức ⓚ𝒽ủ·ռ·ⓖ ⓑ·ố tới cực hạn.

Ⓛ-𝐢-ռ-𝒽 ♓ồ-ռ chân khí lan tràn, người có thực lực thấp đã té ngã dưới đất, đau đớn 𝐫.⛎.ռ ⓡẩ.ÿ, sắc mặt trở nên dữ tợn.

- Không tốt, lại thi triển Linh Dương Diệt Không!

Ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn đại biến, không nghĩ tới cửu trưởng lão thi triển ra linh kỹ 𝐤𝐡●ủ●ռ●ℊ 🅱️●ố này, đây chính là linh kỹ trực tiếp công kích 🦵𝒾ռ*ⓗ 𝒽ồ*𝓃, dù ở Độc Cô gia cũng không phải người nào đều có thể tu luyện.

- Linh Dương Diệt Không!

Trong mắt cửu trưởng lão bắn ra hàn mang, trong lòng nổi lên sát ý, cho dù không gϊếŧ được tiểu tử này, nhưng có thể hủy diệt hắn, sau này hắn không còn tư cách kêu gào trước mặt của mình.

Chỉ nháy mắt cương khí thật lớn đã đi tới trước người Lục Lâm Thiên, vặn vẹo cả phiến không gian, trực tiếp vỡ áp xuống, khóe môi Lục Lâm Thiên đột nhiên hiện lên nụ cười tà khí.

Oanh long long!

Cương khí vỡ áp xuống, nháy mắt áp vỡ không gian nứt vụn thành từng khúc, đập thẳng lên người Lục Lâm Thiên, cương khí nhất thời ⓝ.ổ 𝖙υռ.ɢ, lập tức lộ ra một động sâu không gian thâm thúy.

- Lâm Thiên!

Độc Cô Cảnh Văn nhìn thấy 𝖑●ın●𝖍 ♓●ồ●п công kích giáng xuống, làm trái tim của nàng dâng lên tận cổ họng, Lâm Thiên có thể đối kháng được ⅼiп*♓ ♓ồ*п công kích này sao, hắn chỉ mới đạt tới Vũ vương cửu trọng mà thôi!

Đạm Thai Tuyết Vi, Tử Yên cùng nhóm người Hắc Vũ đều 𝐬iế_✞ 𝖈𝒽_ặ_† nắm tay, khẩn trương tới mức vô cùng căng thẳng.

Giờ khắc này bên trong không gian hỗn loạn phá nát, Lục Lâm Thiên đã bị l_ï_𝐧_𝐡 𝐡_ồ_𝓃 công kích bao vây, nhưng hắn không hề có chút lo lắng gì, tùy tiện cho công kích va chạm thẳng tới.

Ꮮ_𝖎ռ_♓ ⓗồ_𝐧 lực nháy mắt xuyên vào trong đầu, kim sắc tiểu đao bộc phát kim mang chói mắt, nháy mắt đã hấp thu toàn bộ công kích, không chút sợ hãi.

Hô hô!

Vào lúc này giống như tìm được nơi phát tiết, ⅼi●ռ●ⓗ ♓●ồ●n công kích cuồn cuộn tràn tới, từng đợt từng đợt như sóng lớn 𝒽υ·п·ɢ 𝒽ă𝖓·ⓖ đánh lên người Lục Lâm Thiên.

Hết thảy công kích đều bị kim sắc tiểu đao cắn nuốt, vì vậy cả không gian càng thêm hỗn loạn.

Oanh oanh oanh!

🦵·𝐢ⓝ·ⓗ 𝐡·ồ·ռ lực cuồng bạo trút xuống, không gian không ngừng 𝓃●ổ †𝖚ռ●ℊ, lực lượng 𝖐*𝐡*ủ𝐧*ⓖ 𝐛*ố nhất thời thổi quét.

- Tiểu tử này ⓒ_𝖍_ế_ⓣ chắc rồi!

Nhìn không gian hỗn loạn, cửu trưởng lão cười lạnh, 👢ⓘп·𝖍 ⓗ·ồ·ⓝ công kích như thế hắn thật sự không chút nương tay, cho dù có mặt tiểu thư hắn cũng không hề quan tâm, hắn muốn đ●á●п●𝒽 🌜●𝒽ế●✝️ người, có ai làm gì được hắn.

Cường giả Độc Cô gia vẫn nhìn chăm chú vào không gian hỗn loạn phía trước, không hề có chút phản ứng.

- Hô hô...

👢-𝒾ռ-𝐡 ♓-ồ-𝓃 lực tạo thành không gian nứt vụn, trên thực tế chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt, khi mọi chuyện sắp sửa kết thúc, mọi người đều nhìn chằm chằm lên không trung, ai cũng biết thực lực Lục Lâm Thiên cao minh, nhưng nhìn thấy 𝖑.ïⓝ.ⓗ ♓.ồ.n công kích 𝖐♓ủ𝓃_ℊ 🅱_ố đều vô cùng lo lắng, không biết Lục Lâm Thiên có khả năng đối kháng hay không.

Khi phong ba hoàn toàn bình ổn, trong ánh mắt khẩn trương của mọi người, chỉ giây lát đã biến thành ngây dại.

Trong ánh mắt mấy trăm cường giả, rõ ràng nhìn thấy được thân hình bao phủ hoàng mang vẫn nhẹ nhàng lăng không đứng thẳng, khóe môi hiện nụ cười tà khí làm lòng người rét lạnh.

Chung quanh thân ảnh kia lại tản ra hào quang màu trắng vô hình, huyết đao chậm rãi xuất hiện, năng lượng phong hệ càng thêm phiêu dật, thậm chí không gian xung quanh đều biến thành vặn vẹo.

Chỉ tích tắc thân ảnh chợt động, huyết sắc đao mang vung lên, vẽ ra một vòng tròn cực lớn trên không trung, không gian lập tức biến thành cương khí đường kính vài trăm thước, bên cạnh cương khí hiện ra khe không gian tối đen, vừa lúc bao vây cửu trưởng lão bên trong.

- Một chiêu đã qua, ngươi không còn tư cách kêu gào trước mặt của ta!

Tiếng cười lớn truyền ra, huyết đao lại vung lên, đao mang lưu chuyển, không gian dao động, tốc độ nhìn qua thật thong thả nhưng đã nhanh tới cực hạn, lưu loát lướt qua từng đườ-𝓃-𝐠 🌜-⭕-п-𝖌 huyền ảo 🍳.ⓤ.ỷ dị, tựa như vẽ ra bí văn, nếu có người nhìn thấy rõ sẽ nhìn ra được huyết đao đã đánh ra bảy đao.

Đao mang cuối cùng lướt qua, Huyết Lục trở nên huyền ảo, một tiếng hét to như sấm sét vang lên, hoàn toàn bùng nổ:

- Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm!

Lời vừa dứt, không gian bị cắt vỡ, huyết sắc đao mang bao trùm trời đất mang theo thanh âm nổ bạo bén nhọn chói tai, tràn ngập khắp cả không gian, những nơi huyết sắc quang mang đi qua, cả không gian đột nhiên 𝖓*ổ ✞⛎*𝓃*ɢ, lúc này cửu trưởng lão mới cảm giác được 🎋*♓*ủ*п*ɢ ⓑ*ố, sắc mặt ngưng trọng tới cực điểm.

Mà giờ phút này mọi người mới biết được thực lực của Lục Lâm Thiên lại ⓚ●♓●ủп●🌀 b●ố tới mức này.

- Không nghĩ tới Vũ vương cửu trọng lại có thể luyện thành Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm, cắt vỡ không gian, đã sắp tiếp cận đại thành rồi!

Vạn Linh Tôn Giả cùng Thiên Kiếm Tôn Giả nhìn chằm chằm không gian phía trước, bọn họ nhận ra Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm, lúc này uy lực khi Lục Lâm Thiên thi triển thật sự vô cùng ⓚ-𝒽-ủ-𝓃-𝖌 𝖇-ố, chiêu thức tuyệt đẹp, lực lượng bá đạo sắc bén, phối hợp cùng hảo đao, chính là kết hợp hoàn mỹ, có thể đem vũ kỹ tu luyện tới trình độ này, trong Nhật Sát các cũng không có được bao người.

Đao mang cắt vỡ không gian, dù là cường giả Độc Cô gia cũng trở nên ngưng trọng, vũ kỹ địa cấp trung giai uy lực rất dọa người, chỉ là Vũ vương cửu trọng lại có thực lực biếи ŧɦái tới như thế.

Hưu hưu...

Trong không gian hỗn loạn, đao mang bao trùm trời đất, mang theo quy luật ⓠ.ⓤ.ỷ dị đặc thù, cắt vỡ khe không gian, khe không gian cấp tốc lan tràn, đao mang đi qua, hết thảy đều hóa thành mảnh nhỏ.

Xuy!

Cửu trưởng lão vô cùng chật vật bố trí một đạo cương khí phòng ngự quanh thân, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.

Oanh long long!

Không gian phá hủy, cường quang chói mắt bộc phát, rốt cục không chịu nổi năng lượng 𝐤-hủ-𝖓-ⓖ 🅱️-ố, đột nhiên nổ vang một tiếng như sấm sét, mang theo kình khí phong bạo κ·𝒽ủ·n·🌀 b·ố tới cực hạn, thổi quét khắp cả không gian, gây ra chấn động khắp nơi!

Không gian hình tròn vài trăm thước chỉ nháy mắt đã bị cắt nát, lực phá hoại đáng sợ làm khuôn mặt mọi người đều kinh hãi, họ thật khó thể tưởng tượng công kích đáng sợ như thế, nếu đổi lại là họ thật sự không vài người có thể đối kháng.

Khi kình khí cuồng bạo biến mất, thân ảnh cửu trưởng lão xuất hiện trên không trung, quanh thân hiện lên một vầng hào quang trong suốt, trên người mặc một bộ bạch sắc khải giáp lan tràn chân khí hùng hậu, có thể nhìn ra là hồn khí phòng ngự địa cấp.

Giữa không trung, ánh mắt cửu trưởng lão nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, tràn ngập kinh hãi.

- Không có việc gì sao...

Chương (1-4732)