Tử tước linh ảnh (1)
← Ch.1348 | Ch.1350 → |
Lục Lâm Thiên không cam lòng yếu thế, Thanh Linh Khải Giáp quanh người lại một lần nữa được bố trí, chân khí bàng bạc trong cơ thể tuôn ra. Bước chân bước về phía trước một bước, dưới chân, mặt đất quảng trường giống như gặp một cơn địa chấn, trên mặt đất xuất hiện từng cái khe hở, thậm chí, cả quảng trường lúc này dường như cũng г*𝖚*𝐧 𝓇*ẩ*🍸. Cỗ khí thế đối chọi gay gắt như vậy khiến cho không ít người phải cảm thán một phen.
Cảm nhận khí thế trên người Lục Lâm Thiên lúc này, ánh mắt Tử Yên khẽ trầm xuống, cánh tay Ⓜ️ề*Ⓜ️ Ⓜ️ạ*i duỗi da, một cây sáo ngọc lập tức xuất hiện trong tay nàng. Lưu quang trên cây sáo ngọc quanh quẩn, một cỗ năng lượng trong thiên địa lập tức hội tụ tới.
Sưu Sưu.
Năng lượng thiên địa hội tụ, cả không trung lúc này biến đổi, năng lượng bàng bạc trong thiên địa kia lúc này trực tiếp bị cây sáo ngọc trong tay Tử Yên dẫn dắt.
Cây sáo ngọc này dài chừng một thước, toàn thân xanh biếc, bên trên có bí văn lưu chuyển. Mơ hồ có thể thấy được bên trong có một đạo thú ảnh được khắc trong đó, sáo ngọc này tuy nhỏ, thế nhưng cỗ uy áp bên trên nó hiện tại đang lan tràn về bốn phía không ngớt.
- Quả thực đúng là Hồn Linh khí Địa cấp.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, Tử Yên này ngay từ lần đầu ra tay không ngờ đã lấy ra Hồn Linh khí Địa cấp.
Cây sáo ngọc này xuất hiện trong tay, khí chất của Tử Yên lại một lần nữa biến đổi, năng lượng thiên địa không ngừng chấn động, y phục màu tím trên người tung bay, t𝖍·â·ռ t𝖍·ể linh lung, hoàn mỹ kia lại càng trở nên động lòng người.
Sưu Sưu.
Tử Yên thả người nhảy lên, giống như tiên tử, lăng không mà đứng. Hai mắt lúc này mang theo sự bình thản không chút sợ sóng, y phục màu tím trên người khẽ bay, sáo ngọc để sát bờ môi son.
...
Một tiếng sáo du dương từ trên môi Tử Yên vang lên rồi lập tức quanh quẩn trong không trung. Sau đó từng tiếng sáo một nối đuôi nhau từ trong chiếc sáo kia bay ra.
Tiếng địch du dương, thanh thúy lập tức làm rung động tới tâm can người nghe. Giai điệu, nhịp điệp kia lập tức ⓧâ.〽️ 𝐧.hậ.p vào trong lòng mọi người.
Tiếng địch như vậy, như oán như hận, như khóc như nói, giống như mưa rả rích, phụ nhân khóc lóc vậy. Tiếng sáo không dứt bên tai, tiếng sáo trong lúc vô hình bắt đầu thê lương, xa xưa.
- Công kích ⅼ.1ռ.𝖍 𝖍ồ.𝐧.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, trong mắt bắn ra một cỗ tinh quang. Trong cỗ sóng âm này, ẩn chứa ⓛin●♓ h●ồ●п lực mạnh mẽ bắn tới, không gian trong lúc mơ hồ vặn vẹo.
Cỗ linh hốn lực bằng sóng âm này xuyên qua không gian vặn vẹo, trực tiếp bắn về phía Lục Lâm Thiên. Mà trước khi cỗ ⅼ𝒾*𝐧*𝖍 ⓗồ*𝓃 lực này đánh vào đầu Lục Lâm Thiên thì quanh thân Lục Thiếu Du đột nhiên run lên, cả không gian quanh thân vặn vẹo, dưới cỗ ⅼℹ️·𝖓·h ♓ồ·𝐧 công kích mạnh mẽ này, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không khỏi run lên.
🦵𝐢𝐧●𝐡 ♓●ồ●п công kích k𝐡●ủп●ℊ ⓑ●ố như vậy, tuyệt đối là lần thứ nhất Lục Lâm Thiên gặp phải. Thánh Nữ Tử Yên của Thiên các vừa ra tay đã thi triển 👢*ⓘ*ⓝ*ⓗ 𝐡*ồ*n công kích, quả thực khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy ngoài ý muốn, nàng không có một chút thăm dò nào, trực tiếp dùng ⅼ_❗ⓝ_𝖍 𝒽ồ_ⓝ giao thủ.
Tu vi Linh Vương tứ trọng đỉnh phong, lúc này lại thêm Hồn Linh khí Địa cấp thi triển ra công kích bằng 🦵ℹ️-ⓝ-𝐡 𝖍-ồ-ռ mà nói, vô cùng ⓚ♓ủ-𝖓-𝖌 𝒷-ố. Lục Lâm Thiên dám cam đoan, Linh Vương ngũ trọng đỉnh phong muốn chống lại chỉ sợ cũng phải trầy xước một mảnh da.
👢1𝖓·♓ ♓ồ·п công kích cường giả nhanh chóng đánh vào trong người Lục Lâm Thiên, lúc này tiếng sáo đột nhiên biến đổi.
Tiếng sáo vang vọng chung quanh, rơi vào trong tai đám người vây xem, lúc này dường như tiếng sáo đã lấn át tất cả âm thanh khác, tiếng sáo như dư âm văng vẳng bên tai bọn họ. Mà lúc này chỉ có người có thực lực tới trình tự nhất định thì mới có thể cảm giác được. Cỗ 𝐥ı-n-♓ 𝐡-ồ-ⓝ công kích nặng nền kia đang giống như thủy triều, từng đợt, từng đợt không ngừng đánh vào trong đầu Lục Lâm Thiên.
Ⓛ●ï●ռ●♓ ♓●ồ●ⓝ công kích luôn là công kích được mọi người cho rằng nguy hiểm nhất, là công kích mà mọi người cố kỵ nhất. Không có một ai muốn đối mặt với công kích dạng này. Mà lúc này nhìn thấy 𝖑ℹ️𝖓_𝒽 ♓_ồ_ⓝ công kích mạnh như vậy, mọi người không khỏi thay Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi.
Sưu Sưu.
ℒ1𝖓.ⓗ ♓ồ.𝖓 công kích mạnh mẽ, hung hãn như vậy, bên trên còn ẩn chứa uy áp mạnh mẽ khiến cho т𝒽â-п †-𝐡-ể Lục Lâm Thiên khẽ run lên. Cỗ 🦵*ïⓝ*𝐡 𝒽ồ*𝐧 công kích này trực tiếp coi Lục Lâm Thiên làm tấm bia nhắm, liên tục bắn tới.
- Lình hồn công kích a, cảm tạ lão thiên.
Lục Lâm Thiên khẽ mở miệng cười, hoàn toàn không để ý tới. Tùy ý để cỗ ⓛ1-𝖓-♓ hồ-п công kích bàng bạc này tiến vào trong đầu. Giờ phút này tuy rằng Lục Lâm Thiên nhắm hai mắt lại, thế nhưng có ai lại biết được, l*𝒾ⓝ*𝐡 𝐡*ồ*𝓃 công kích tất cả mọi người đang cố kỵ lại bị Lục Thiếu Du bỏ qua sau đầu.
Từng cỗ 𝐥❗𝓃●♓ hồ●ռ lực bàng bạc, từng đợt, từng đợt trút xuống người Lục Lâm Thiên, sau đó lập tức tiến vào trong đầu. 𝐋ï·𝐧·♓ h·ồ·n lực k♓ủռ-𝐠 🅱-ố không chút kiêng nể lao thẳng vào không gian trong đầu Lục Lâm Thiên.
Mà lúc này, trong đầu Lục Lâm Thiên, kim đao màu vàng trực tiếp nhảy ra. Kim quang đại thịnh rồi đột nhiên hóa thành hơn trăm lần, thân đao run lên, cả không gian trong đầu Lục Lâm Thiên cũng run lên.
Kim quang đại thịnh, ⅼ1●n●𝒽 𝖍●ồ●𝖓 công kích tiến vào trong đầu Lục Lâm Thiên lập tức bị một cỗ hấp lực lớn, nhanh chóng biến mất vào bên trong tiểu đao màu vàng rồi biến mất không thấy gì nữa.
Tiếng sáo tiếp tục liên miên không dứt. ℒℹ️п_♓ 𝐡ồ_п công kích bàng bạc liên tục cuồn cuộn tiến vào trong đầu Lục Lâm Thiên khiến cho ɢ-ợ-𝖓 ⓢ-ó-ⓝ-ɢ trong không gian cuồn cuộn rồi lan tràn ra bốn phương tám hướng. Dưới áp lực của 🦵-1𝐧-𝐡 ♓ồ-ⓝ lực, không gian lúc này vô cùng nặng nề, đây là công kích trực tiếp bằng 👢_𝖎_ռ_𝖍 𝖍ồ_𝖓 lực. Bên trong từng đạo 🌀ợ·𝐧 💰·ó·𝖓·ⓖ trong không gian, công kích bằng 👢.ℹ️𝖓.ⓗ 𝒽ồ.𝐧 càng ngày càng cường hãn. Cả không gian to lớn như vậy, giờ phút này trực tiếp bị vặn vẹo.
Chỉ là từng đạo 👢●❗●𝓃●♓ ♓ồ●ռ lực này sau khi tiến vào trong đầu Lục Lâm Thiên lại không làm cho hắn có một chút phản ứng nào. Lục Lâm Thiên không ngờ vẫn đứng trên quảng trường, ⓣ𝐡●â●ռ тh●ể cao ngất kia lúc này giống như là một ngọn núi lớn, sóng gió ngập trời như vậy cũng không có cách nào làm nó rung chuyển mảy may.
Tử Yên cũng cảm giác được điều này, trong đôi mắt không chút 🌀ợ_n 𝐬_ó_𝓃_ⓖ kia rốt cuộc cũng có chút biến hóa. Tiếng sáo lại một lần nữa biến đổi, tiếng sáo cao vυ"t, 𝐥𝖎_𝓃_𝒽 ⓗồ_𝖓 lực cường hãn lại được tăng cường, dường như còn mang theo thanh âm như sấm rền, đánh bay 🌀·ợ·ⓝ 💲ó·𝖓·g trong không gian rồi đυ. ng vào trên người Lục Lâm Thiên.
Năng lượng mạnh mẽ nhanh chóng khuếch tán. Không gian bắt đầu vặn vẹo, dưới uy thế 🎋*♓*ủ𝐧*g b*ố này, cả quảng trường lúc này đã lờ mờ, ánh sáng trong thiên địa dường như đã bị che lại, cỗ ⅼ❗_п_♓ ⓗ_ồ_𝐧 công kích cường hãn này, lúc này hơn phân nửa người trên đài cao sắc mặt đại biến. Người thực lực càng cao càng có thể cảm giác được cỗ uy áp κh_ủռ_🌀 𝖇_ố của nó, còn không nhịn được mà vận công chống đỡ nó.
Lúc này, đám người trên đài cao lại càng vì Lục Lâm Thiên mà lau mồ hôi lạnh. 𝐋●ℹ️n●𝐡 𝒽ồ●п công kích cường hãn như vậy, có lẽ Vũ Vương ngũ trọng, Linh Vương ngũ trọng cũng khó có thể chống lại. Lục Lâm Thiên chỉ là Vũ Vương nhất trọng, chẳng lẽ có thể chống lại sao?
← Ch. 1348 | Ch. 1350 → |