Truyện:Đậu Phộng Nhai Đậu Phụ Khô - Chương 10

Đậu Phộng Nhai Đậu Phụ Khô
Trọn bộ 32 chương
Chương 10
Chị, nhiều nước quá
0.00
(0 votes)


Chương (1-32)

Hàn Tư Ngôn cảm thấy sự động chạm trong nháy mắt đó thật sự nguy hiểm, hơi thở của cậu càng trở nên n-ó-n-🌀 ⓑỏ-п-𝖌 hơn, tay cũng di chuyển chầm chậm từ eo xuống đến bờ 𝖒.ô.𝐧.🌀 căng tròn của Thẩm Vụ.

Vòng 3●⭕ 𝖙h🅾️●𝐧 thả, ɱ●ô●ⓝ●𝖌 𝖒.ề.〽️ m.ạ.ℹ️ của Thẩm Vụ, Hàn Tư Ngôn nhẹ nhàng nhào nặn, bàn tay bị mắc kẹt trong da thịt mềm mịn, trong lúc nhào nặn khiến trong lòng cậu dâng lên một loại cảm giác thỏa mãn không rõ nguyên nhân.

"Ừm a..."

Thẩm vụ nhẹ nhàng rên lên một tiếng, nằm trên vai cậu 𝓇ê_𝓃 ⓡ_ỉ. Thật sự rất thoải mái, cô nghĩ, cảm giác này không thể có được nhờ vào món đồ chơi kia.

Cô lẩm bẩm nói: "Hàn Tư Ngôn, mạnh lên, vẫn muốn..."

Hàn Tư Ngôn nhỏ giọng đáp lại, cậu 𝖍*ô*п lên tóc mai của Thẩm Vụ, lực tay dần dần mạnh hơn, giữ và nhào nặn vùng da thịt 〽️ề.Ⓜ️ Ⓜ️ạ.ï trên ɱô.ⓝ.ⓖ, nhân tiện thúc đẩy sự co rút của h/o/a h/u/y/ệ/t ở giữa chân cô, Thẩm Vụ lúc này 𝖗ê·n 𝓇·ỉ thoải mái như kiểu tiếng khóc.

Cô theo bản năng cưỡi lên bộ phận sinh dục của cậu ma sát qua lại, q/u/ầ/n l/ó/t cô bị nước chảy ra ướt cũng, sớm đã mất đi tác dụng che chắn vùng kín, đầu d/ư/ơ/n/g v/ậ/t пó𝖓_ɢ 𝒷ỏռ_🌀 cọ sát từ đầu của â·𝐦 ѵ·ậ·t đến giữa hai đùi, cảm giác rùng mình khiến hai chân cô bất giác rung lên và khép chặt, lỗ h/o/a h/u/y/ệ/t co rút liên tục, muốn cậu đâ●ɱ ☑️●à●ⓞ bên trong.

Thẩm Vụ mơ màng nghĩ, thật sự rất muốn làm.

Cô ↪️-ọ xá-т qua lại, thậm chí có mấy lần vì sức mạnh và góc độ, khiến Hàn Tư Ngôn hơi lọt vào trong xuyên qua lớp q/u/ầ/n l/ó/t.

Hàn Tư Ngôn giữ chặt eo không cho cô di chuyển lung tung, cúi đầu 𝐦ú*✞ 𝓃-🌀-ự-↪️ và núm vú cô. Phần hơn nhô ra bị cậu 𝖒.ú.𝖙 cho đỏ ửng nở căng ra, gần như chảy ra nước.

Hàn Tư Ngôn khàn khàn nói: "Thẩm Vụ, chị đừng cọ vào nữa."

"Ừm...Nhưng mà chị khó chịu... em có muốn vào không?"

Thẩm Vụ bị d/ụ/c v/ọ/n/g т𝐫_@ ⓣấ_п tùy tiện duỗi chân ra, đôi chân nhỏ nhắn cọ vào ga giường 𝐩*♓*á*✝️ 𝓇*🅰️ â*𝐦 ✞*♓*an*♓ như tĩnh điện. Cô cố gắng thoát khỏi bàn tay đang nắm chặt eo mình của Hàn Tư Ngôn, nhưng lại sượt qua bụng dưới, đùi và đám lông mao rậm rạp của d/ư/ơ/n/g v/ậ/t cậu.

Cơ thể cậu vô cùng thảm hại, từ bụng dưới trở xuống những chỗ bị cô cộ qua là những vệt nước vô cùng ướ-✞ á-𝖙, mang theo mùi hương thoang thoảng, triền miên mập mờ.

Cuối cùng, sau khi cô một lần nữa đã đạt được mục đích, g/ậ/y t/h/ị/t nhắm thẳng vào â-〽️ 𝖛ậ-𝖙, xuyên qua q/u/ầ/n l/ó/t chọc vào vài phần vào trong tiểu h/uyệt, trong giây phút đó cô cảm thấy κ♓*0*á*ℹ️ ↪️*ả*m sung mãn, cơ thể không kiểm soát được và cửa mình co rút kịch liệt, 𝖗●ê●𝓃 𝖗●ỉ đến khi 𝐥.ê.𝖓 đ.ỉ𝖓.ⓗ.

Hàn Tư Ngôn có thể cảm nhận được sự co rút trong h/o/a h/u/y/ệ/t của cô, cái miệng nhỏ kia co rút liên tục, ra sức nuốt lấy cậu. Đầu g/ậ/y t/h/ị/t mẫn cảm nhất dưới áp lực lặp đi lặp lại thế này căn bản là không chống cự được bao lâu, cậu t𝐡●ở ⓖ●ấ●🅿️ mấy lần, cắn vào một bên dái tai của Thẩm Vụ, lại nhấp thêm vài cái rồi ⓧ.υ.ấ.† ✞1.𝖓.h lên chiếc q/u/ầ/n l/ó/t Ⓜ️ề*ⓜ 〽️ạ*ï tối màu của cô.

"Aaa... 𝐬ư-ớ-ռ-ɢ quá, Hàn... Hàn Tư Ngôn... nhóc thối, ai bảo em bắn t/inh..."

Thẩm Vụ rùng mình, toàn thân đều căng hết lên, t-ⓗ-â-ⓝ тh-ể trắng mịn như dát một tầng mài hồng.

Hàn Tư Ngôn nhăn mặt, cậu ôm chặt Thẩm Vụ vào trong lòng, nhắm mắt lại.

G/ậ/y t/h/ị/t ở ❎uấ-† †-𝖎-n-♓ ở bên dưới vẫn đang r.⛎.ռ 𝓇ẩ.𝖞, cậu không cách nào khống chế được, khắp người không chịu nổi đắm chìm trong κ𝐡-0-á-i 𝒸ả-m mang lại khi ❎-𝐮-ấ-т т𝖎-ռ-h, bên trong ánh mắt lễ phép có chút lãnh đạm ngày thường lúc này tràn đầy d/ụ/c v/ọ/n/g, khắc chế biến thành khống chế.

Cậu muốn 𝐪ц_a_n ♓_ệ với cô.

Nhưng vẫn không được.

Hàn Tư Ngôn cúi đầu nhìn đôi mắt có chút mất tập trung của Thẩm Vụ, cô xinh đẹp đến mức khiến tim cậu đập loạn nhịp, đôi môi hơi ♓·é 𝐦·ở, gò má đỏ bừng nhuốm màu sắc dục, tóc mái trên trán ướt đẫm dính vào lông mày, như một nữ thần sinh ra trong một bông hoa.

Hàn Tư Ngôn để cô nằm thẳng rồi cẩn thận lột q/u/ầ/n l/ó/t của cô ra.

Thẩm Vụ thuận theo động tác của cậu nhấc ɱô·п·ɢ lên, nhìn thấy q/u/ầ/n l/ó/t thuận lợi được cởi ra, cô cuộn ngón chân, giọng nói của cô vẫn mang theo sự mệt mỏi sau khi thỏa mãn: "Hàn Tư Ngôn? Em muốn làm không... hôm nay chị rất vui, có thể làm em thỏa mãn..."

"Không làm."

Hàn Tư Ngôn nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, cúi đầu lau đi t/i/n/h d/ị/c/h màu trắng đục lúc nãy xuất ra ở trên đùi cô. Cậu xuất ra rất nhiều, lớp vải q/u/ầ/n l/ó/t ở giữa hai chân toàn bộ đều bị bắn đầy lên, và còn một chút bắn lên đùi và bụng dưới của cô.

Cậu nói: "Em muốn ăn chị, Thẩm Vụ"

Nói xong, cậu cúi đầu, ♓ô●𝓃 lên nụ hoa, đầu lưỡi khéo léo tách hai cánh hoa ra, mạnh bạo 𝐥ı-ế-𝐦 láp â·〽️ 𝖛ậ·✞ ẩn bên trong đã đỏ hồng và sưng tấy lên.

Thẩm Vụ rít lên, vô thức muốn trốn tránh nhưng eo và chân đã bị cậu giữ chặt không thể cử động, Thẩm Vụ không biết rằng sức lực của Hàn Tư Ngôn lại lớn đến vậy.

Cô cảm thấy thân dưới nước lại nhanh chóng rỉ ra, k*hⓞ*á*ℹ️ 𝒸*ả*𝐦 khi âm đế bị nghiến chặt khiến cô như mất đi khả năng ngôn ngữ.

Những chàng trai từng quen trước đây đều lớn hơn cô vài tuổi, chưa có ai từng làm bằng miệng cho cô thế này. Đây là lần đầu tiên. Em trai hàng xóm quỳ giữa hai chân cô, đầu với mái tóc đen nhánh đang vùi trước h/o/a h/u/y/ệ/t của cô, cô thậm chí cảm nhận được hơi thở nó𝖓.𝖌 🅱ỏ.п.ɢ của cậu, hơi thở đó khiến cô rùng mình.

Cơ thể Thẩm Vụ căng cứng, cô không dám thả lỏng.

Cô có dự cảm, một khi thả lỏng, nước có thể sẽ phụt thẳng ra ngoài. Cô không dám tưởng tượng những giọt nước đó bắn lên khuôn mặt đẹp trai và hướng nội của Hàn Tư Ngôn, cô có thể sẽ lập tức phát điên.

Hàn Tư Ngôn cảm thấy chỗ nào của cô cũng dễ thương, cho dù là h/o/a h/u/y/ệ/t toàn màu đen này, vì lông mao lưa thưa nên lộ ra một màu hồng mờ mờ. Tiểu h/uyệt của cô cũng giống như bờ môi của cô vậy, đều tràn đầy cảm giác da thịt, vạch ra có thể nhìn thấy hạt đậu nhỏ đỏ thẫm, và cái miệng nhỏ lúc nãy hút chặt lấy đầu d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của cậu. Bây giờ nó lúc đóng lúc mở và nước chảy ra ồ ạt.

Cậu mở miệng ngậm vào và 𝐦ú.ⓣ, cơ thể Thẩm Vụ đột nhiên căng cứng khiến cậu hưng phấn không thể kiềm chế được, cậu như trở thành một kẻ biến thái 𝖒·ấ·𝐭 ⓚ1ể·〽️ 💲𝐨·á·ⓣ mà trước đây cậu ghét nhất, cậu ra sức 𝖑_𝖎_ế_m láp cô để lấy lòng và thỏa mãn cô, nhìn thấy cô ở dưới thân của mình lộ ra biểu cảm và sắc thái riêng tư nhất.

"Chị, nhiều nước quá."

Cậu ngẩng đầu lên, nhìn cô và nhẹ giọng nói.

Thẩm Vụ cố gắng khống chế cơ thể, thấy vết nước trên chóp mũi và trên bờ môi cậu, mặt cô đỏ bừng, 𝖙_𝒽_â_𝓃 т♓_ể cô khẽ run lên, giọng nói cũng run run: "...Đều tại em, không được nói nữa."

Hàn Tư Ngôn bật cười, mặt mũi dịu dàng chưa từng có, điều này dường như khiến cậu trông giống một nam sinh cấp ba 16, 17 tuổi, cởi bỏ vẻ ngoài tĩnh lặng ngày thường.

Cậu giữ eo của Thẩm Vụ, để cô có thể nhìn thấy cậu ăn cô như thế nào.

Môi và lưỡi lại tiếp tục lướt qua hạt đậu nhỏ, trong lòng cậu 〽️*ề*𝖒 Ⓜ️ạ*ℹ️, sau khi 👢𝐢_ế_ⓜ qua lại vài lần khiến cô 𝓇.ц.ⓝ rẩ.𝐲 r.ê.ռ 𝓇.ỉ, cậu dùng răng cắ_𝖓 𝐧_♓_ẹ vào hạt đậu đỏ vô cùng nhạy cảm kia, tay đỡ lấy ɱ_ô𝖓_ɢ và dùng lực 𝐦_@💲_𝖘_𝐚_ɢ_e cho cô, khiến Ⓜ️*ô*n*ℊ cô co giật làm tăng 𝖐♓oá-ℹ️ ↪️ả-Ⓜ️ kịch liệt trong h/o/a h/u/y/ệ/t cô.

"A... ừm..."

Thẩm Vụ thật sự không chịu đựng được, khẽ cắn đầu ngón tay, cau mày 𝖗ê·п r·ỉ khi đạt được 𝐜ự·↪️ 𝖐♓·o·á·❗ lần thứ hai.

Người cô căng cứng, trong khoảnh khắc đó phần phía dưới lại thả lỏng, rất nhiều nước phun ra, khiến cô vừa xấu hổ nhưng cũng vừa thoải mái.

Thật sự sắp ch-ế-𝖙 mất, Thẩm Vụ ⓡⓤ-𝓃 г-ẩ-ⓨ che mặt, chỉ lộ ra chiếc cằm nhọn đáng yêu, đôi chân trắng mịn nhấc lên và vắt trên vai Hàn Tư Ngôn.

Cô rơi nước mắt mơ màng nhìn Hàn Tư Ngôn, bây giờ chỉ cần cọ vào quần áo của cậu cũng đủ khiến cô sung 💲ướ_n_ℊ thỏa mãn, tiểu h/uyệt vẫn đang thắt chặt, cô nhìn cậu như cầu xin: "Hàn Tư Ngôn, l/à/m t/ì/n/h với chị đi."

Hàn Tư Ngôn một lần nữa đã c/ư/ơ/n/g c/ứ/n/g từ lâu, cậu đứng thẳng người, lau dịch nhầy dính ở trên mặt và dùng dịch nhầy đó để bôi trơn, cầm g/ậ/y t/h/ị/t đang căng cứng, nhìn cô chằm chằm và †*𝒽*ủ 🅓â*m.

Thẩm Vụ bị cậu nhìn thì cơ thể nóng rực lên, cảm thấy 𝖙.♓.ủ dâ.ⓜ kiểu này thật là phí phạm của trời, cô bò dậy trong dư âm của cơn 𝖈ự-c kh⭕-á-𝖎, muốn nhào tới ngậm lấy côn th/ịt của cậu nhưng lại bị Hàn Tư Ngôn tránh né.

Thẩm Vụ không hiểu nổi: "...Tại sao không làm luôn?"

Hàn Tư Ngôn nhìn cơ thể trần trụi của cô, ánh mắt tràn ngập ♓⛎𝖓*ɢ ♓*ă*ռ*g và khao khát, động tác tay thô bạo và vội vã, ra ra vào vào như thể đang l/à/m t/ì/n/h với cô.

Cậu lại tiếp tục tránh cơ thể của Thẩm Vụ lao tới, giọng nói khàn đặc: "Sắp hai giờ rồi, ngày mai em còn có bài kiểm tra định kì, bây giờ mà làm thì không kịp kỳ thi ngày mai."

Hình như cậu sắp ra rồi, т●𝒽●ở ⓗổ●𝖓 ⓗ●ể●𝖓 hai nhịp rồi tiếp tục nói: "...Thẩm Vụ, để lần sau đi."

Chương (1-32)