Truyện:Đảo Tình Nhân - Chương 52

Đảo Tình Nhân
Trọn bộ 96 chương
Chương 52
Làm từ phía sau
0.00
(0 votes)


Chương (1-96)

Chung Tình không nói lời nào, vùi mặt vào gối đầu Ⓜ️_ề_〽️ mạ_𝖎.

Hạ Lân biết cô nhát gan, da mặt lại mỏng, quá dễ thẹn thùng. Nhưng cậu chính là muốn làm cô phải nói ra những câu mà bình thường không bao giờ nói.

"Nói đi, có muốn ông xã thao em như vậy không?" Tay cậu vung lên, lòng bàn tay đánh vào cánh 𝐦ô*𝖓*𝖌 tuyết trắng, rất nhanh đã lưu lại một dấu hồng hồng.

"Ưm..." Chung Tình khó nhịn động động, hoa huy*t ở trong không khí 𝐫⛎-п ⓡẩ-🍸 nhè nhẹ, ánh nước đầm đìa, cô thật sự đã quá ướt rồi.

Hạ Lân cố ý để quy đ*u 🌜_ọ ×á_ⓣ với miệng huy*t, nhưng cố tình chỉ ↪️ắ-Ⓜ️ ν-à-⭕ một chút khiến cô ngứa ngáy. Bàn tay to ôm lấy eo cô để cô dính sát vào mình, côn th*t cứ thế nhợt nhạt 𝐜_ắ_ɱ 𝖛à_🔴.

"A..." Tiểu huy*t bị cậu khiêu khích mà không ngừng co rút lại, nhưng Hạ Lân vẫn không chịu đi vào, một hai cứ phải ✝️г-🅰️ 🌴-ấ-𝖓 cô.

"Nói đi, Tình Tình, nói muốn ông xã chơi em như vậy." Hạ Lân cúi xuống l-ıế-ⓜ eo cô, Chung Tình bị lạnh đến nỗi run lên.

🎋♓_🅾️á_ⓘ ↪️_ả_ⓜ không kiềm chế nổi đạt tới đỉnh núi, nhưng vẫn chưa thể phóng thích, rốt cuộc Chung Tình từ bỏ việc ⓒ-𝖍ố𝐧-🌀 đ-ố-ı, mềm giọng nói: "Thích...thích ông xã như vậy..."

Một câu còn chưa nói xong, Hạ Lân đã nhịn không được mà hung hắn ↪️ắ_ⓜ ☑️à_o. Côn th*t hoàn toàn được tiểu huy*t ấm áp bao vây, quy đ*u đã đỉnh tới cung khẩu.

Chung Tình bị cắm đến nỗi cả người nhoài về phía trước, lại bị Hạ Lân ôm kéo lại.

Cậu cho rằng cô muốn chạy trốn, sao cô có thể chạy được chứ?"

"Thích ông xã đỉnh sâu vậy sao?" Hạ Lân cố ý không ngừng đ_â_𝐦 thọc vào cung khẩu.

Chung Tình sắp hít thở không thông đến nơi, khoé mắt ư·ớ·𝐭 á·𝖙, cũng không phải do đau đớn hay uất ức gì. Mà là do quá thoải mái nên mới chảy ra nước mắt sinh lý.

Tay Hạ Lân luồn về phía trước xoa bóp bầu 𝐧g·ự·𝖈 nặng trĩu của cô, còn khiêu khích thở ra một hơi nóng bên tai Chung Tình: "Nói đi, phải làm thế nào em mới thoải mái?"

Chung Tình nức nở một tiếng, nhẹ giọng nói: "Như vậy đã thoải mái rồi..."

Thiếu niên khẽ cười một tiếng, lại rút côn th*t ra một chút để tìm điểm mẫn cảm của cô, nhợt nhạt 𝖈_ọ ❌á_†. Người dưới thân run run, tiểu huy*t kẹp côn th*t càng thêm chặt, hại cậu suýt chút nữa thì bắn.

"Thế này thì sao? Thoải mái à?"

"... Ưm...thoải mái." Chung Tình vùi mặt vào gối, gật gật đầu: "Chỉ cần là anh thì làm cái gì cũng thoải mái."

Vốn dĩ cô cũng không ý thức được những lời này đối với Hạ Lân có tính sát thương mạnh tới cỡ nào.

"Đm, em..." Thiếu niên không nhịn được nói lời thô tục, côn th*t cứng đến phát đau, 𝖒á●𝐮 cả người như dồn xuống phía dưới, rốt cuộc cậu không nhịn nổi nữa, bắt đầu mạnh mẽ thọc vào г●ú●t ⓡ●𝒶.

Bờ vai Hạ Lân rộng lớn, phần eo có lực, thói quen luyện tập khiến trên cơ bắp trên người cậu rất rõ ràng, giờ phút này một thân sức lực đều dùng trên người cô, côn th*t không ngừng 𝖈ắ-ⓜ 𝐯-à-𝖔 nơi sâu hơn, như thể muốn ghim chặt cô ở trên giường.

"...A, Hạ Lân...không được, sâu quá..." ✝️.h.â.ռ ⓣ𝒽.ể như sắp bị xỏ xuyên qua, k𝐡🔴á.❗ cả.Ⓜ️ như cơn sóng biển khiến Chung Tình cảm thấy sợ hãi.

"Em gọi anh là gì?" Cậu nhéo đầu v* của cô, mang theo ý trừng phạt mà nhẹ nhàng lôi kéo.

"A...ưm...ông xã..." Chung Tình ngoan ngoãn sửa miệng: "Ông xã chậm một chút, em chịu không nổi."

Hạ Lân thật sự nghe lời mà chậm lại, nhưng cũng chỉ được vài giây, rất nhanh cậu lại ra sức điên cuồng mà đỉnh hông 𝒸-ắ-Ⓜ️ 𝐯à-⭕.

Đồng thời ghé vào bên tai Chung Tình, hung tợn nói: "Gạt người, rõ ràng em chịu được."

Thể lực của cậu thật sự quá tốt, Chung Tình chỉ có thể bị động nằm dưới tiếp thu từng lần ra ra vào vào, khắp nơi trên giường đều bị mật dịch tưới qua, hoa huy*t mẫn cảm bị anh lần lượt ⓒ.ắ.〽️ ✅.à.🅾️, Chung Tình cảm thấy mình sắp ↪️𝐡ế·т tới nơi.

Đêm nay Hạ Lân cảm thấy rất mĩ mãn, nhân lúc Chung Tình thoải mái lại ép cô nói rất nhiều lời mà trước kia không bao giờ cô chịu nói. Khoé miệng cậu nhếch lên, vừa lòng ôm cô đi vào mộng đẹp.

Chương (1-96)