← Ch.162 | Ch.164 → |
Thích Diệm không cự tuyệt Sở Thiên Lê, chỉ nói trước cho đối phương biết, tiệc mừng thọ có rất nhiều người.
Trong nhà, Dư Tân và Hạ Chính Hợp nghe nói Sở Thiên Lê muốn tham gia tiệc mừng thọ đều kinh ngạc.
Hạ Chính Hợp kinh ngạc nói: "Ông nội của bạn học con hẳn là chủ tịch Thích?"
Ông Thích tên thật là Thích Dận, hiện ông ấy là chủ tịch tập đoàn.
Con trai cả của ông ấy tên là Thích Thừa Cát, là ba của Thích Diệm.
Người con trai thứ hai tên là Thích Thừa Lương, cũng là chú thứ hai của Thích Diệm.
Người ta nói rằng chủ tịch Thích còn có một cậu con trai nhỏ nhưng thân thể không tốt và không thường xuyên ra ngoài.
Hạ Chính Hợp là giám đốc điều hành của công ty, mặc dù các khác ngành nghề, nhưng thỉnh thoảng cũng gặp được các tổng giám đốc, cũng chỉ biết một ít tình hình.
Ông ấy không ngờ con gái mình lại tham dự một dịp như vậy, chủ yếu là vì Sở Thiên Lê chưa từng có hứng thú với việc này.
Sở Thiên Lê ngoan ngoãn gật đầu, mặt không đổi sắc, tim không đập nói: "Cậu ấy mời con tham gia thọ yến của ông nội cậu ấy."
Lông mày Hạ Thời Sâm hơi co giật, nghĩ thầm cô thật sự có thể lừa được cả hai bên, trước mặt cha mẹ mình thì là được Thích Diệm mời, cô sẽ nói những gì mà cô muốn nói với bất kỳ ai mà cô gặp.
Sở Thiên Lê không biết tại sao mình lại có tiêu chuẩn kép như vậy, cô cực kỳ ngoan cố khi đối mặt với Hạ Thời Sâm, nhưng cô luôn hiểu chuyện và ân cần với ba mẹ.
Hạ Thời Sâm luôn tức giận vì cậu ấy nghi ngờ cô đang cố ý tức giận với mình.
Giọng Hạ Thời Sâm thản nhiên lên tiếng: "Vậy em còn phải có quần áo thích hợp."
Sở Thiên Lê lười chuẩn bị quần áo, chần chờ nói: "Sinh nhật thôi mà, mặc gì cũng như nhau cả thôi."
Dư Tân rơi vào suy tư: "Để mẹ chuẩn bị quần áo, nghĩ lại nên mang theo quà gì, cũng không thể đi tay không được."
Sở Thiên Lê hoan hô nói: "Vâng ạ! Làm bảo bối của mẹ thật tốt!"
Hạ Thời Sâm: "..."
Sau khi ăn xong, Dư Tân chuẩn bị quần áo và quà tặng, Sở Thiên Lê chuẩn bị dụng cụ bói toán.
Hạ Thời Sâm thấy cô đổ đồ vào túi, cậu nhíu mày, nói: "Em mang nhiều thứ như vậy để làm gì?"
Sở Thiên Lê hận không thể nhét toàn bộ gia sản vào, cô còn nghiêm túc chọn lựa, tựa hồ đang trầm tư suy nghĩ.
Sở Thiên Lê: "Phòng trước khỏi họa, em đã tính một quẻ, có thể sẽ cần đến nó."
Hạ Thời Sâm khoanh tay trước ngực, cậu nhìn cô giằng co, hỏi: "Lưng không thấy mỏi sao?"
Sở Thiên Lê nghe vậy sửng sốt, chợt ngẩng đầu lên, bừng tỉnh đại ngộ nói: "A, không cẩn thận quên mất, không giống với người xuất hành..."
Sở Thiên Lê xấu hổ lấy ra mấy thứ, cô và Đàm Mộ Tinh ra ngoài thường lười biếng thành thói quen, nhưng không có khả năng để Thích Diệm xách balo giúp cô.
Vài ngày sau, tiệc sinh nhật của ông Thích đã đến, Thích Diệm đặc biệt đi đón Sở Thiên Lê đi đến khu biệt thự nơi nhà họ Thích tọa lạc.
Hai người ngồi trên xe, Sở Thiên Lê nhìn ra khung cảnh quen thuộc ngoài cửa sổ, kinh ngạc nói: "Nhà của cậu cũng ở bên này sao?"
Nhà Đàm Mộ Tinh và nhà Thích Diệm ở cùng một hướng, nhưng vẫn cách nhau một khoảng cách nhất định.
Thích Diệm trả lời: "Ông nội nói rằng phong thủy ở đây rất tốt.
Ông ấy đã hoạt động khai thác bất động sản từ những năm đầu, và hầu hết các thành viên trong gia đình đều sống ở đây."
Sở Thiên Lê như có điều suy nghĩ gật đầu, cậu bạn cùng bàn của cô nói có một khu biệt thự hơi hướng về phía đông, nhưng không ngờ lại là nơi ở của nữ chính trong nguyên tác.
Khu biệt thự rõ ràng đã được bố trí lại, những đồ trang trí chúc mừng được dán khắp nơi, thậm chí thông tin về bữa tiệc sinh nhật cũng được phát trên màn hình lớn độ phân giải cao.
Những chiếc xe sang trọng tụ tập ở bãi đậu xe, vô số người nổi tiếng tụ tập cùng nhau.
Sở Thiên Lê nhìn những vị khách mặc vest và giày da, cô cảm thấy hơi choáng váng, bắt đầu bối rối đi loanh quanh.
← Ch. 162 | Ch. 164 → |