← Ch.149 | Ch.151 → |
Một công ty nào đó được đổi tên thành tên mới do Sở Thiên Lê đặt, không lâu sau đã thu hồi được vốn đầu tư từ nhiều năm trước, coi như giải quyết được mối lo cấp bách.
Mảng kinh doanh mới của công ty vướng vào kiện tụng, nhưng giờ đây lại có dấu hiệu dần được cải thiẹn, đây quả thực là một bước ngoặt lớn.
Những chuyện tương tự không đếm xuể, tất cả đều được ghi chép lại trong một cuốn sổ dày.
Hiệu suất của ông chủ Trương cực cao, mỗi ngày đều lật sách rồi cử người đi làm, bây giờ ông ta đã nhìn Sở Thiên Lê với cặp mắt khác xưa.
Ông chủ Trương khen ngợi: "Cô bé này rất có bản lĩnh, đáng tiếc thoạt nhìn là biết người cứng đầu, không có việc gì lại thích lôi kéo người khác làm việc tốt, chuyện kiếm tiền không thể hỏi cô ta được, nhưng thực sự cô ta rất giỏi trong việc giải quyết những chuyện mà mình đã gặp phải!"
Người phụ nữ hừ lạnh: "Cái gì mà bướng bỉnh? Tôi nghĩ nếu ông cho cô ta đủ tiền, cô ta vẫn có thể giúp ông tính mệnh."
Ông chủ Trương: "Bà không hiểu đâu.
Tôi đã gặp rất nhiều người trong kinh doanh, và cô ta khác với những người đó..."
Ông chủ Trương không khỏi rùng mình khi nhớ lại ánh mắt của Sở Thiên Lê, ánh mắt đó thực sự quá lạnh lùng, giống như đang nhìn người c. h. ế. t vậy.
Ông chủ Trương đã tiếp xúc với thuật số từ những năm đầu đời, khi đó ông ta tìm một thầy bói, đối phương tính toán cực chuẩn nhưng lại là một tay cờ b. ạ. c mù quáng, khi không bói cho người khác, ông ta luôn xoay quanh ở bàn đánh bạc.
Nói ra cũng thấy kỳ quái, người này có thể tính mệnh nhưng lại không giỏi cờ bạc, thua tiền thua đến táng gia bại sản.
Ban đầu ông chủ Trương rất tôn trọng người này và tin rằng ông ta là một đại sư có năng lực, tuy nhiên sau khi quen biết, ông ta cảm thấy đối phương không có điểm nào nổi trội.
Người nọ vốn có nói tích đức làm việc thiện nhưng cũng chỉ là nói suông, đương nhiên ông chủ Trương không tin mấy lời này, ai lại đi tin mấy lời nhảm nhí của dân nghiện cờ b. ạ. c chứ?
Ông chủ Trương cũng hỏi qua đối phương: "Không phải anh biết tính mệnh những thứ này sao, tại sao lúc nào cũng đánh bạc thua vậy?"
"Vốn dĩ là chính xác, vốn dĩ là chính xác, đây không phải..." Người đàn ông do dự hồi lâu, cuối cùng lúng túng xua tay, "Ai, không nói nữa, không đánh bạc nữa, không bao giờ đánh bạc nữa!"
Tuy rằng thầy bói luôn nói sẽ không đánh bạc nữa nhưng ông ta vẫn vây quanh bàn đánh bạc.
Lúc đầu, ông chủ Trương còn nghe lời khuyên của người đàn ông, nhưng dần dần ông ta trực tiếp đưa tiền để tống cổ vị đại sư kia đi, còn châm chọc giễu cợt ông ta vài câu.
Thầy bói còn tính mệnh cho những người dân địa phương khác, tất cả số tiền kiếm được đều đầu tư vào bàn đánh bạc, ông chủ Trương là người hào phóng nhất với số tiền của mình nên hai người chưa bao giờ xảy ra xích mích.
"Anh không thể làm như vậy được.
Anh luôn làm ngược lại những gì tôi nói, hết lần này đến lần khác, mọi chuyện sẽ vượt quá tầm tay..."
"Anh ít xen vào chuyện của người khác đi, anh chỉ kiếm tiền của anh là được rồi.
Anh lo nhiều chuyện như vậy để làm gì!" Ông chủ Trương trở thành tổng giám đốc của tập đoàn, tính tình của ông ta cũng trở nên xấu hơn, ngay cả lễ độ cũng không còn nữa: "Nếu anh thật sự có bản lĩnh như vậy, tại sao đến bây giờ vẫn chưa lập nghiệp?"
Người đàn ông bị khiển trách mặt tái xanh, môi ông ta run run muốn giải thích nhưng lại chỉ nặn ra một câu: "Anh không hiểu đâu.
May mắn, xui xẻo, tiếc nuối và keo kiệt đều sinh ra từ hành động."
"Tôi không hiểu? Tôi thấy anh mới là người không hiểu!"
Ông chủ Trương xem thường người đàn ông này, trong lòng ông ta thầm nghĩ, nếu vị đại sư này có thể tính mệnh thì đã trời cao mặc chim bay, biển rộng bằng cá nhảy*, sao còn cần cố níu kéo tiền từ trong tay người khác?
*:Trong thế giới rộng lớn, con người có thể tự do đi lại và thể hiện tài năng của mình.
← Ch. 149 | Ch. 151 → |