← Ch.308 | Ch.310 → |
Tô Cẩm nhất thời bị con rối q·⛎·ỷ tra hỏi đùa cười lạnh một tiếng, cô đưa tay khẽ vỗ lên đầu con rối q_⛎_ỷ: "Các ngươi không phải coi rằng, nơi này rất bí ẩn đấy chứ?"
"Đó là đương nhiên! Đây chính là nơi mà sứ giả đã chọn ngàn vạn lần, lại bố trí xuống các loại trận pháp! Nếu không phải lúc ta ra tay với Nguyên Cảnh, tiết lộ tung tích, ngươi tuyệt đối không có khả năng tìm ra chỗ này!" Con rối ⓠ●u●ỷ càng nghĩ càng ảo não, bản thân mình thật phế vật.
Không hoàn thành nhiệm vụ mà tôn sứ giao cho còn chưa tính, thế mà còn dẫn quân địch đến đây?
Không được, nó nhất định phải bồi tội với tôn sứ!
"Tôn sứ, đều là lỗi của ta, là ta làm việc không cẩn thận, ta nguyện lấy cái 🌜●𝒽ế●т để tạ tội!"
Con rối q·υ·ỷ thành tín quỳ lạy dập đầu về một hướng khác, sau đó muốn tự hủy mà c*𝖍*ế*†.
Tô Cẩm rất nhạy bén, vào lúc nó nói câu nói kia đã nhận ra không đúng, cô ném một lá bùa qua, con rối q𝐮·ỷ không thể động đậy nữa.
Cô thấy dáng vẻ của con rối ⓠ_⛎_ỷ, tâm tình rất phức tạp: "Ta vừa mới nói, là nơi này của các ngươi không đủ bí ẩn, mới bị ta phát hiện, con 🍳ⓤ*ỷ này, làm sao nhất định phải kéo trách nhiệm lên trên người mình chứ?"
Nàng là từ chỗ Từ Dương nên mới đoán được chỗ này có vấn đề.
Con rối q⛎-ỷ này, thật đúng là làm con rối đã lâu, ngay cả chút ý thức còn sót lại cũng bị 🌴1ê●u dⓘệ●✞ rồi.
Có khả năng nó không biết, vào lúc cô đưa tay vỗ lên đầu nó, cô đã giúp nó đoạt lại toàn bộ ý thức, những thứ như sứ giả còn sót lại trong đầu c*̉a nó đều bị tan rã.
Con rối 🍳⛎●ỷ này lúc còn sống cũng không làm chuyện ác hại người, không tính là người tốt, nhưng cũng không phải người xấu.
Cô vốn dĩ đã nghĩ nếu có thể thì đư_ⓐ ѵ_à_𝑜 Đị·𝐚 ρ·♓·ủ, cũng không tệ, đáng tiếc, hình như sau khi trở thành con rối, nó đã hoàn toàn mất đi chính mình, cho dù hiện tại ý thức đã quay lại, nó cũng đã quen với việc lấy sứ giả làm đầu.
Thật đáng buồn mà cũng thật đáng tiếc.
Mắt thấy con rối 🍳●ц●ỷ kia còn muốn giãy dụa, Tô Cẩm vung tay lên, trực tiếp đưa nó về Đ·ị·𝖆 p𝒽·ủ, về phần phải chịu sự trừng phạt như thế nào, Đ●ị●🔼 𝓅●♓●ủ tự biết Thẩm Phán.
Đị.🔼 𝖕♓.ủ: "...?" Ta cảm tạ ngươi đã tăng thêm cho ta lượng công việc nhiều như vậy!!
...
Giải quyết nhiều 𝐪𝖚-ỷ như vậy, Tô Cẩm lại đi long vòng trong hầm ngầm một vòng.
Dù sao, vị sứ giả kia ở chỗ này lâu như vậy, rất có thể sẽ lưu lại không ít manh mối ở đây.
Mấy phút sau, Tô Cẩm đi tới một chỗ coi như là ra dáng, chỗ này gần như là được ngăn cách đơn độc, còn dùng vật liệu xây dựng để làm một căn phòng nhỏ, mặc dù đơn sơ, nhưng rõ ràng là chỗ của người ở.
Tô Cẩm đi qua, không thèm đếm xỉa gì đến các loại 🅱️ù.𝖆 ↪️.ⓗ.ú trên cửa, nhấc chân đạp một cái, chỉ nghe ầm một tiếng, cửa phòng đã bị cô đạp mở ra.
Mặc dù bên ngoài nhìn không được tốt lắm, nhưng căn phòng nhỏ bên trong, lại rõ ràng được bố trí tỉ mỉ một phen.
Các loại đồ dùng trong nhà đều có, hơn nữa thoạt nhìn phẩm chất cũng không tệ lắm.
Tô Cẩm trầm mặc chớp mắt một cái, vị sứ giả này, vẫn rất biết hưởng thụ?
Rất nhanh, Tô Cẩm phát hiện trong căn phòng nhỏ này có hai bộ dụng cụ pha trà, mà hai bộ dụng cụ pha trà này, phong cách khác biệt, một bộ rõ ràng cùng phong cách với gian phòng này, một bộ khác, thì là ấm tử sa tốt nhất, hơn nữa trên ấm tử sa và trên chén đều điêu khắc hoa mai tinh xảo.
Tô Cẩm tiện tay thu bộ ấm tử sa này vào, nói không chừng sau này còn có thể phát huy được tác dụng.
Hai bộ dụng cụ pha trà này, cho ra manh mối hết sức rõ ràng, chỗ này ngoại trừ sứ giả, hẳn là còn có một người thần bí thường xuyên đến chỗ này xem xét tiến độ.
Không phải vậy thì cũng sẽ không chuẩn bị thêm một bộ pha trà có phong cách hoàn toàn không ăn nhập.
Vị sứ giả kia làm việc cẩn thận, trong phòng cũng không để lại manh mối và thông tin dư thừa.
← Ch. 308 | Ch. 310 → |